Triệu Hoán Thần Binh
Chương 1770: Đấu địa thế
Hắn cảm ngộ địa thế...
A, ngay cả chính hắn cũng không biết địa thế của hắn đạt tới cảnh giới gì. Cùng lúc đó, hắn vẫn mượn Quan tự quyết của Luân Chuyển Thần Ấn xem xét hành động ở mọi nơi, cũng chính là xác định tọa độ của tất cả những nhà bị tra xét...
Hắn không ngừng cảm ngộ, không ngừng phục chế tiến vào trong ảo giác Thần Huyền Khí Điển.
Cũng không phải phục chế tất cả, nhưng nắm bắt trọng điểm. Hắn biết rõ, sở dĩ Huyền Binh Đế Đô được xây dựng ở chỗ này, tuyệt đối không phải không có lý do. Không phải dễ dàng có thể cảm ngộ hoàn toàn. Hiện tại hắn cũng không có thời gian cảm ngộ hoàn toàn.
Chỉ cần nắm bắt trọng điểm, lát nữa làm cho cả đế đô có thể dao động là được...
Trong thần đạo thời gian, thời gian của Vu Nhai đang trôi qua. Vu Nhai đang không ngừng cảm ngộ địa thế đế đô, dung hợp với cảm ngộ địa thế của chính hắn, ở trong huyễn ảnh đối chiếu với hiện thực. Cũng không biết thời gian trôi qua bao lâu, hắn cuối cùng đã ngừng lại. Hắn vẫn ở trong thời gian của mình. Chợt thân ảnh hắn thoáng động, lại trở về trên xe thú sang trọng của hắn.
Ở trong nháy mắt này, thần đạo thời gian dừng theo. Vu Nhai lại trở về trong thời gian bình thường. Xung quanh phần lớn mọi người vẫn không phát hiện ra hắn đã từng làm nhiều chuyện như vậy. Mọi người vẫn cho rằng Vu Nhai luôn ở trong xe thú.
Cuộc ám chiến giữa Thần Hoàng cũng theo đó kết thúc. Nhưng vô số đạo ánh mắt vẫn khóa chặt vào Vu Nhai, đợi động tác tiếp theo của hắn.
Vu Nhai không hề làm gì, mà tiếp tục dùng đan dược bổ sung tinh thần, chậm rãi tu luyện. Đội ngũ tiếp tục đi tới. Bởi vì đế đô vô cùng lớn, so với Độc Cô Thần Thành không thể nhỏ hơn. Bởi vậy mặc dù tốc độ di chuyển của đội ngũ rất nhanh, nhanh tới mức người bình thường vẫn không có cách nào vây xem, nhưng muốn đi đến hoàng thành vẫn cần không ít thời gian, Vu Nhai còn có thời gian khôi phục và tiêu hóa tất cả.
Khẽ nhíu mày, Độc Cô Chiến Huyền cũng không biết Vu Nhai có phải còn có dự định gì khác hay không. Nhưng không sao, cứ để hắn làm.
Tinh thần Vu Nhai đang khôi phục. Cảm ngộ địa thế đối với Huyền Binh Đế Đô đã tiến bước một chút. Hắn đang vạch hướng cho kế hoạch hành động sắp tới.
Các cao thủ đế quốc Huyền Binh đều ngừng thở. Phương diện đế đô tuyệt đối sẽ không phớt lờ. Hiện tại đã thăng cấp đến vấn đề mặt mũi. Không chỉ là mặt mũi của đế quốc Huyền Binh, còn có mặt mũi của bản thân đám cao thủ bọn họ. Những người có thực lực từ Thần cấp trở lên, có ai mà không sĩ diện?
Lại không biết thời gian trôi qua bao lâu, hoàng thành đã thấy ở phía xa. Giám Trảm Quan, Đông Phương Thần Thông, trưởng công chúa thậm chí cả Thần Hoàng ở bên trong hoàng thành cũng nhìn chằm chằm vào Vu Nhai. Bởi vì Vu Nhai đã gần như khôi phục hoàn toàn. Hắn nhất định còn có động tác.
- Trưởng công chúa, Vu Nhai sắp hành động.
Trên phương diện kinh nghiệm chiến đấu, Đông Phương Thần Thông so với trưởng công chúa vẫn cường đại hơn nhiều. Khi nhìn thấy Vu Nhai chợt mở hai mắt ra, trong nháy mắt hắn lập tức nhắc nhở. Sau đó hắn cũng vận dụng nguyên tố thời gian. Nhưng vào lúc này, một cảnh tượng đáng sợ đã xuất hiện. Đúng vậy, không chỉ là đám người Đông Phương Thần Thông khiếp sợ, toàn bộ Huyền Binh Đế Đô đều khiếp sợ.
Ầm...
Vu Nhai đột nhiên đứng lên. Sau đó khí thế chợt nâng lên đến điểm cao nhất. Cảm ngộ địa thế bỗng nhiên bạo phát. Trong nháy mắt này, toàn bộ Huyền Binh Đế Đô lắc lư theo. Có thể cũng không phải là toàn bộ Huyền Binh Đế Đô, mà chỉ là vài điểm dựa trọng yếu bên trong đế đô. Nhưng như vậy cũng đủ khiến cho toàn bộ Huyền Binh Đế Đô đều rung chuyển. Ngay lập tức, ở trong Huyền Binh Đế Đô có vô số thét chói tai bạo phát.
- Địa chấn. Chạy mau...
- A a a, ta còn chưa mặc quần áo...
- Đã xảy ra chuyện gì?
- Hừ, đánh địa thế, chuẩn Thần Binh Sư nho nhỏ sao?
Trong những tiếng thét điên cuồng chói tai còn kèm theo một tiếng hừ lạnh. Tiếng hừ lạnh này là của Thần Hoàng bên trong hoàng thành. Hắn không tin địa thế của Vu Nhai có thể tương đương với hắn. Thậm chí căn bản không cần hắn ra tay, Thần Vương trong Huyền Binh Đế Đô ra tay là được. Nhưng hắn cũng không biết cảm ngộ địa thế của Vu Nhai gần như là một chỉnh thể, có trật tự. Địa thế có vài phần tương tự với kiếm đạo chi tâm. Tất cả mọi người trên đại lục gần như đều không tìm thấy dấu vết.
Mặc dù không có quỷ dị khó lường như kiếm đạo chi tâm vậy, nhưng cũng không có quy tắc. Không cách nào viết thành sách!
Nhưng không có ai biết, Vu Nhai lại có Sách. Hắn có Thần Huyền Khí Điển dẫn dắt.
Đương nhiên, dù vậy, địa thế của hắn vẫn không thể nào là đối thủ của Thần Hoàng cảnh. Đến Thần Hoàng cảnh, địa thế đương nhiên cũng càng ngày càng chỉnh thể. Dù không có sách không có nghĩa là bọn họ không một bộ quy tắc và cảm ngộ của riêng mình. Chỉ là trên phương diện giảng giải và chỉnh lý có thể có chút hỗn loạn mà thôi. Đặc biệt là cường giả đã sinh sống lâu dài ở Huyền Binh Đế Đô. Bọn họ quá quen với hoàn cảnh đế đô. So với Vu Nhai, bọn họ quen thuộc hơn rất nhiều.
Hắc, mặc dù là Đông Phương Thần Thông cũng cảm thấy Vu Nhai làm vậy là đang uổng phí công sức.
Hắn rốt cuộc biết Vu Nhai vừa rồi bay cao như vậy để làm cái gì. Hóa ra là muốn cảm ngộ địa thế đế đô. Nhưng hữu dụng sao?
- Hữu dụng!
Trong lòng Vu Nhai nghiêm túc trả lời. Bởi vì là cảm ngộ địa thế có quy củ, trên phương diện địa thế, Vu Nhai vẫn có vài phần ưu thế hơn so với người khác. Hắn chính là muốn dựa vào chút ưu thế nho nhỏ, gần như không đáng kể để hoàn thành chuyện hắn nên làm.
- A, không ngờ không thể ổn định được?
Rất nhiều cao thủ Huyền Binh Đế Đô đều đang ổn định địa thế. Nhưng trong chớp nhoáng này lại không có cách nào ổn định này. Điều này khiến cho bọn họ nghi ngờ. Nhưng rất nhanh bọn họ không để ở trong lòng. Dù sao cảm ngộ địa thế của mỗi người đều khác nhau...
Nhưng điều Vu Nhai muốn chính là trong nháy mắt này. Chính là trong nháy mắt khi bọn họ phải ổn định địa thế đế đô.
Thần đạo thời gian mở ra, dưới tình huống không người nào biết, toàn thân hắn chợt biến mất khỏi xe thú. Lúc này, ngay cả Đông Phương Thần Thông và trưởng công chúa cũng bị tình trạng địa thế không thể ổn định, lực chú ý không tập trung vào Vu Nhai. Trong phương diện thần đạo thời gian, trong nháy mắt không chú ý có nghĩa là bỏ lỡ rất nhiều thứ. Bởi vì bọn họ không ở trong cùng thời gian với Vu Nhai.
Nhưng cao thủ Thần Hoàng cảnh khi cảm nhận được địa thế không ổn định được, trong nháy mắt liền phát hiện có điều không ổn. Hắn quay lại phía Vu Nhai. Nhưng vô dụng, vẫn giống như lúc trước. Bởi vì bên cạnh Vu Nhai vẫn còn có một Độc Cô Chiến Huyền!
Độc Cô Chiến Huyền chặn Thần Hoàng bên trong hoàng thành. Lúc này Thần Hoàng căn bản không có thời gian đi nhắc nhở hai người Đông Phương Thần Thông không có cùng thời gian với Vu Nhai. Vẫn là lời kia, cường giả thần đạo thời gian trong tình huống không ở cùng thời gian với Vu Nhai, phản ứng đã quá trễ.
Bởi vì khi bọn họ phát hiện có điểm không ổn
Triệu Hoán Thần Binh
A, ngay cả chính hắn cũng không biết địa thế của hắn đạt tới cảnh giới gì. Cùng lúc đó, hắn vẫn mượn Quan tự quyết của Luân Chuyển Thần Ấn xem xét hành động ở mọi nơi, cũng chính là xác định tọa độ của tất cả những nhà bị tra xét...
Hắn không ngừng cảm ngộ, không ngừng phục chế tiến vào trong ảo giác Thần Huyền Khí Điển.
Cũng không phải phục chế tất cả, nhưng nắm bắt trọng điểm. Hắn biết rõ, sở dĩ Huyền Binh Đế Đô được xây dựng ở chỗ này, tuyệt đối không phải không có lý do. Không phải dễ dàng có thể cảm ngộ hoàn toàn. Hiện tại hắn cũng không có thời gian cảm ngộ hoàn toàn.
Chỉ cần nắm bắt trọng điểm, lát nữa làm cho cả đế đô có thể dao động là được...
Trong thần đạo thời gian, thời gian của Vu Nhai đang trôi qua. Vu Nhai đang không ngừng cảm ngộ địa thế đế đô, dung hợp với cảm ngộ địa thế của chính hắn, ở trong huyễn ảnh đối chiếu với hiện thực. Cũng không biết thời gian trôi qua bao lâu, hắn cuối cùng đã ngừng lại. Hắn vẫn ở trong thời gian của mình. Chợt thân ảnh hắn thoáng động, lại trở về trên xe thú sang trọng của hắn.
Ở trong nháy mắt này, thần đạo thời gian dừng theo. Vu Nhai lại trở về trong thời gian bình thường. Xung quanh phần lớn mọi người vẫn không phát hiện ra hắn đã từng làm nhiều chuyện như vậy. Mọi người vẫn cho rằng Vu Nhai luôn ở trong xe thú.
Cuộc ám chiến giữa Thần Hoàng cũng theo đó kết thúc. Nhưng vô số đạo ánh mắt vẫn khóa chặt vào Vu Nhai, đợi động tác tiếp theo của hắn.
Vu Nhai không hề làm gì, mà tiếp tục dùng đan dược bổ sung tinh thần, chậm rãi tu luyện. Đội ngũ tiếp tục đi tới. Bởi vì đế đô vô cùng lớn, so với Độc Cô Thần Thành không thể nhỏ hơn. Bởi vậy mặc dù tốc độ di chuyển của đội ngũ rất nhanh, nhanh tới mức người bình thường vẫn không có cách nào vây xem, nhưng muốn đi đến hoàng thành vẫn cần không ít thời gian, Vu Nhai còn có thời gian khôi phục và tiêu hóa tất cả.
Khẽ nhíu mày, Độc Cô Chiến Huyền cũng không biết Vu Nhai có phải còn có dự định gì khác hay không. Nhưng không sao, cứ để hắn làm.
Tinh thần Vu Nhai đang khôi phục. Cảm ngộ địa thế đối với Huyền Binh Đế Đô đã tiến bước một chút. Hắn đang vạch hướng cho kế hoạch hành động sắp tới.
Các cao thủ đế quốc Huyền Binh đều ngừng thở. Phương diện đế đô tuyệt đối sẽ không phớt lờ. Hiện tại đã thăng cấp đến vấn đề mặt mũi. Không chỉ là mặt mũi của đế quốc Huyền Binh, còn có mặt mũi của bản thân đám cao thủ bọn họ. Những người có thực lực từ Thần cấp trở lên, có ai mà không sĩ diện?
Lại không biết thời gian trôi qua bao lâu, hoàng thành đã thấy ở phía xa. Giám Trảm Quan, Đông Phương Thần Thông, trưởng công chúa thậm chí cả Thần Hoàng ở bên trong hoàng thành cũng nhìn chằm chằm vào Vu Nhai. Bởi vì Vu Nhai đã gần như khôi phục hoàn toàn. Hắn nhất định còn có động tác.
- Trưởng công chúa, Vu Nhai sắp hành động.
Trên phương diện kinh nghiệm chiến đấu, Đông Phương Thần Thông so với trưởng công chúa vẫn cường đại hơn nhiều. Khi nhìn thấy Vu Nhai chợt mở hai mắt ra, trong nháy mắt hắn lập tức nhắc nhở. Sau đó hắn cũng vận dụng nguyên tố thời gian. Nhưng vào lúc này, một cảnh tượng đáng sợ đã xuất hiện. Đúng vậy, không chỉ là đám người Đông Phương Thần Thông khiếp sợ, toàn bộ Huyền Binh Đế Đô đều khiếp sợ.
Ầm...
Vu Nhai đột nhiên đứng lên. Sau đó khí thế chợt nâng lên đến điểm cao nhất. Cảm ngộ địa thế bỗng nhiên bạo phát. Trong nháy mắt này, toàn bộ Huyền Binh Đế Đô lắc lư theo. Có thể cũng không phải là toàn bộ Huyền Binh Đế Đô, mà chỉ là vài điểm dựa trọng yếu bên trong đế đô. Nhưng như vậy cũng đủ khiến cho toàn bộ Huyền Binh Đế Đô đều rung chuyển. Ngay lập tức, ở trong Huyền Binh Đế Đô có vô số thét chói tai bạo phát.
- Địa chấn. Chạy mau...
- A a a, ta còn chưa mặc quần áo...
- Đã xảy ra chuyện gì?
- Hừ, đánh địa thế, chuẩn Thần Binh Sư nho nhỏ sao?
Trong những tiếng thét điên cuồng chói tai còn kèm theo một tiếng hừ lạnh. Tiếng hừ lạnh này là của Thần Hoàng bên trong hoàng thành. Hắn không tin địa thế của Vu Nhai có thể tương đương với hắn. Thậm chí căn bản không cần hắn ra tay, Thần Vương trong Huyền Binh Đế Đô ra tay là được. Nhưng hắn cũng không biết cảm ngộ địa thế của Vu Nhai gần như là một chỉnh thể, có trật tự. Địa thế có vài phần tương tự với kiếm đạo chi tâm. Tất cả mọi người trên đại lục gần như đều không tìm thấy dấu vết.
Mặc dù không có quỷ dị khó lường như kiếm đạo chi tâm vậy, nhưng cũng không có quy tắc. Không cách nào viết thành sách!
Nhưng không có ai biết, Vu Nhai lại có Sách. Hắn có Thần Huyền Khí Điển dẫn dắt.
Đương nhiên, dù vậy, địa thế của hắn vẫn không thể nào là đối thủ của Thần Hoàng cảnh. Đến Thần Hoàng cảnh, địa thế đương nhiên cũng càng ngày càng chỉnh thể. Dù không có sách không có nghĩa là bọn họ không một bộ quy tắc và cảm ngộ của riêng mình. Chỉ là trên phương diện giảng giải và chỉnh lý có thể có chút hỗn loạn mà thôi. Đặc biệt là cường giả đã sinh sống lâu dài ở Huyền Binh Đế Đô. Bọn họ quá quen với hoàn cảnh đế đô. So với Vu Nhai, bọn họ quen thuộc hơn rất nhiều.
Hắc, mặc dù là Đông Phương Thần Thông cũng cảm thấy Vu Nhai làm vậy là đang uổng phí công sức.
Hắn rốt cuộc biết Vu Nhai vừa rồi bay cao như vậy để làm cái gì. Hóa ra là muốn cảm ngộ địa thế đế đô. Nhưng hữu dụng sao?
- Hữu dụng!
Trong lòng Vu Nhai nghiêm túc trả lời. Bởi vì là cảm ngộ địa thế có quy củ, trên phương diện địa thế, Vu Nhai vẫn có vài phần ưu thế hơn so với người khác. Hắn chính là muốn dựa vào chút ưu thế nho nhỏ, gần như không đáng kể để hoàn thành chuyện hắn nên làm.
- A, không ngờ không thể ổn định được?
Rất nhiều cao thủ Huyền Binh Đế Đô đều đang ổn định địa thế. Nhưng trong chớp nhoáng này lại không có cách nào ổn định này. Điều này khiến cho bọn họ nghi ngờ. Nhưng rất nhanh bọn họ không để ở trong lòng. Dù sao cảm ngộ địa thế của mỗi người đều khác nhau...
Nhưng điều Vu Nhai muốn chính là trong nháy mắt này. Chính là trong nháy mắt khi bọn họ phải ổn định địa thế đế đô.
Thần đạo thời gian mở ra, dưới tình huống không người nào biết, toàn thân hắn chợt biến mất khỏi xe thú. Lúc này, ngay cả Đông Phương Thần Thông và trưởng công chúa cũng bị tình trạng địa thế không thể ổn định, lực chú ý không tập trung vào Vu Nhai. Trong phương diện thần đạo thời gian, trong nháy mắt không chú ý có nghĩa là bỏ lỡ rất nhiều thứ. Bởi vì bọn họ không ở trong cùng thời gian với Vu Nhai.
Nhưng cao thủ Thần Hoàng cảnh khi cảm nhận được địa thế không ổn định được, trong nháy mắt liền phát hiện có điều không ổn. Hắn quay lại phía Vu Nhai. Nhưng vô dụng, vẫn giống như lúc trước. Bởi vì bên cạnh Vu Nhai vẫn còn có một Độc Cô Chiến Huyền!
Độc Cô Chiến Huyền chặn Thần Hoàng bên trong hoàng thành. Lúc này Thần Hoàng căn bản không có thời gian đi nhắc nhở hai người Đông Phương Thần Thông không có cùng thời gian với Vu Nhai. Vẫn là lời kia, cường giả thần đạo thời gian trong tình huống không ở cùng thời gian với Vu Nhai, phản ứng đã quá trễ.
Bởi vì khi bọn họ phát hiện có điểm không ổn
Triệu Hoán Thần Binh
Đánh giá:
Truyện Triệu Hoán Thần Binh
Story
Chương 1770: Đấu địa thế
10.0/10 từ 29 lượt.