Triệu Hoán Thần Binh
Chương 1130: Cổ Duệ buông xuống
Không lẽ hắn có hậu chiêu
hay âm mưu gì? Hoặc hắn không định đột phá? Diệt Thần Ma Nhẫn biết cảm
ngộ nhiều quy tắc lực lượng thánh giai rồi đột phá huyền binh thì sẽ rất mạnh, chẳng lẽ tiểu tử nhân tộc có ý nghĩ này?
Cộp cộp cộp!
Một bóng người đạp bước chân nặng nề đi ra cửa Thí Thần ma điện, nhìn con rối, cung điện hoang tàn phía đối. Thân hình hắn lôi thôi một chút nhưng phát ra khí thế vừa bá đạo, vừa tà dị, nếu không nhìn kỹ còn tưởng đâu hắn là Cổ Ma tộc.
Vu Nhai đã liều mạng chiến đấu cùng Vu Thuấn trong huyễn ảnh, tám lần vào chiến trường nhập ma đien cuồng.
- Nói có lý, ta đang đưa đao đạo thành thánh sau đó tiếp tục tinh luyện huyền binh. Ta đã ăn hết đan dược thăng tiến, làm sao đây? Bây giờ ta không nắm chắc, khôngdám tùy tiện đi ra ngoài đánh con rối.
Vu Nhai nói câu đó như đang trả lời Diệt Thần Ma Nhẫn vừa như tự lầm bầm, hoặc hỏi ý kiến của các binh linh.
Diệt Thần Ma Nhẫn nghe Vu Nhai nói thì tâm tình thả lỏng, cười to bảo:
- Ha ha ha ha ha ha! Tiểu tử nhân tộc, nghĩ tình thiên phú của ngươi không tệ, chỉ cần dâng Thí Thần Ma Nhẫn lên cho ta nuốt không chừng ta sẽ nhận ngươi làm chủ nhân.
Vu Nhai trầm giọng nói:
- Muốn nhận ta làm chủ nhân? Ngươi còn chưa đủ tư cách.
Nhiều ngày qua Vu Nhai được Vu Thuấn hun đúc, hắn bị lây sự bá đạo của gã. Vu Nhai tin tưởng với tính cách của Vu Thuấn nếu gặp Diệt Thần Ma Nhẫn chắc chắn sẽ đạp nó dưới chân.
Đương nhiên hắn là Vu Nhai chứ không phải Vu Thuấn, chỉ bị ảnh hưởng một chút.
Lúc mới đầu Vu Nhai biến thân Thí Thần binh linh đã quên rót vào chút tính cách của mình, hai lần sau hắn thử thay đổi chút ít. Vu Nhai không ngừng rót vào ý chí chống đối Diệt Thần Ma Nhẫn, dần có hiệu quả rõ rệt. Trong huyễn ảnh Vu Thuấn cảm nhận được Thí Thần Ma Nhẫn thay đổi, gã cũng dần đổi thay. Đặc biệt là trận đại chiến cuối cùng, Vu Thuấn càng đánh càng sung sướng. Tình tiết mệnh hồng vẫn không thay đổi.
Vu Nhai không mong chờ bây giờ có thể thay đổi, nếu thay đổi lớn lao thì ngày mở gút không còn xa. Hiện giờ Vu Nhai chỉ muốn làm cho Thí Thần Ma Nhẫn xem, hắn hy vọng sẽ mở gút mắc trong hiện thực cho nó.
Vu Nhai cũng đang thử nghiệm, hắn hy vọng sau này mở gút sẽ càng nhanh hơn, đừng chờ đến đỉnh thánh binh sư.
Diệt Thần Ma Nhẫn lạnh lùng nói:
- Tiểu tử, đừng lãng phí cơ hội lần này. Nếu như không có đan dược thì dù ngươi tu luyện một, hai năm cũng khó có được lực lượng thánh giai.
Diệt Thần Ma Nhẫn như ác ma dụ dỗ và uy hiếp, thật ra nó sợ Vu Nhai thật sự làm liều. Từ khi tiểu tử nhân tộc trở ra thì Diệt Thần Ma Nhẫn cảm nhận một khí thế đáng sợ.
Vu Nhai không quan tâm Diệt Thần Ma Nhẫn, nhíu mày nói:
- Không đúng, hình như ta còn thứ gì đó có thể nâng huyền binh lên nhưng không nghĩ ra được.
Vu Nhai đứng trước cửa nên không sợ con rối bình thường lao tới, hắn cảm giác có thứ gì đó sẽ giúp hắn nâng cấp huyền binh. Thứ này không phải thánh nguyên đan siêu cường đại, Vu Nhai nhớ rõ vì ký ức khá mới mẻ.
Lúc trước Vu Nhai liên tụ tinh luyện huyền binh dùng hết sạch đan dược. Đã là đỉnh thiên binh sư, những đan dược lúc trước Vu Nhai thấy hiệu quả không tệ giờ không giúp được bao nhiêu. Dù Vu Nhai nuốt một đống đan dược vào bụng cũng không được gì.
Thí Thần Ma Nhẫn bỗng rung lên:
Ong ong ong ong ong!
Thí Thần Ma Nhẫn dùng lưỡi dao vẽ cái gì. Trong giây lát Vu Nhai nhớ đến cảnh tượng quen thuộc, đó là lúc ở Thiên Kiếm hùng quan, khi ấy Thí Thần Ma Nhẫn cũng nhắc nhở hắn thế này.
Vu Nhai giật mình hét lên:
- Phải rồi, Ám Hắc Ma Vân căn! Nó gắn liền với hạt mầm, không biết đã mọc lớn chưa?
Vu Nhai vội vàng đưa ý thức vào các không gian giới chỉ tìm kiếm. Vì bận rộn nhiều chuyện nên Vu Nhai quên mất thứ tốt Ám Hắc Ma Vân căn từng nhiều lần giúp hắn, thứ này được đào ra trong Mê Vụ sơn mạch.
Rất nhanh Vu Nhai tìm đến Ám Hắc Ma Vân căn, cứng nhắc nói:
- A! Vẫn là tình trạng mới đâm chồi, vậy thì giúp được gì?
Thí Thần Ma Nhẫn lại rung lên:
Ong ong ong ong ong!
- Ngươi bảo ta trồng nó?
Bởi vì Vu Nhai biến thân thành Thí Thần binh linh nên liên kết thân thiết hơn với Thí Thần Ma Nhẫn, hơi hiểu ý của nó.
Mắt Vu Nhai sáng lên:
- Đúng rồi, lúc trước không trồng xuống đất, thứ này không chết đã là may, đương nhiên bây giờ vẫn là hạt mầm.
- Ám Hắc Ma Vân căn được đào ra trong Mê Vụ sơn mạch, trồng nó tại đây có lẽ sẽ sinh trưởng càng tốt.
Vu Nhai càng nghĩ càng thấy có lý. Vu Nhai không để ý Thí Thần Ma Nhẫn còn lời gì muốn nói không, hắn xoay người ra khỏi cửa, xuất hiện ở một cánh cửa khác. Mảnh đất ngoài cửa vẫn thuộc về Thí Thần Ma Nhẫn.
Tất nhiên Vu Nhai gieo Ám Hắc Ma Vân căn trong địa bàn của Thí Thần Ma Nhẫn, nếu trồng bên ngoài không bị đám con rối xé xác mới là lạ.
Rất nhanh Vu Nhai trồng Ám Hắc Ma Vân căn xong, hắn nhíu mày nói:
- Nhưng có thể thành công không? Chắc sẽ không chờ nó lớn vài năm đi?
Bây giờ Vu Nhai đã có chút quan niệm thời gian, e rằng bên ngoài đã qua rất lâu.
Vu Nhai thầm nghĩ:
- Không biết nhóm mẫu thân, Thủy Tinh ra sao? Cổ Duệ chi dân có hành động gì không?
Vu Nhai sốt ruột muốn đi ra ngoài ngay.
Ong ong ong ong ong!
Vu Nhai lại nghe hiểu ý của Thí Thần Ma Nhẫn:
- À, vì trồng trong đất của ngươi nên ngươi có thể thúc giục nó lớn nhanh? Không cần nửa tháng là sẽ dài cỡ bằng ngươi?
Vu Nhai hỏi ngược lại:
- Nhưng dù có thúc giục tăng trưởng thì ngươi sẽ hao nhiều lực lượng, lúc trước ngươi ngươi luôn mong ta nuốt Ám Hắc Ma Vân căn để tăng sức mạnh.
Ong ong ong ong ong!
Vu Nhai một lần nữa hiểu ý của Thí Thần Ma Nhẫn, cười to bảo:
- Vậy sao? Cũng đúng, chỉ cần ta cho ngươi nuốt Diệt Thần Ma Nhẫn thì hao chút lực lượng này có là gì?
Vu Nhai tiếp tục bảo:
- Được rồi, vậy ta chờ nửa tháng. Trong thời gian này ta nên làm gì đây? Cảm ngộ tiếp thì chán, tiến bộ cũng không nhiều. Hưm, vậy . . . Tu luyện phù văn đi.
Vu Nhai đã đao đạo thành thánh, nếu lại biến thân Thí Thần binh linh vào mệnh hồng thì sẽ có tiến bộ nhưng không lớn. Biến thân thành binh linh khác? Ví dụ như Tinh Linh binh linh, Cổ Đế Long Linh thì nửa tháng không đủ để lực lượng thành thánh. Nếu không phải Vu Thuấn chiến đấu quá nhiều thì Vu Nhai cũng không cách nào đao đạo thành thánh nhanh như vậy.
Vu Nhai thật sự mệt mỏi, huyễn ảnh rốt cuộc chỉ là huyễn ảnh, đôi khi khó mà thay thế hiện thực.
Vừa làm vừa chơi mới tốt, nên Vu Nhai chọn nghiên cứu phù văn.
Nếu có thể nghiên cứu ra một góc Huyền Binh Điển thì Vu Nhai càng dễ dàng đối phó với Diệt Thần Ma Nhẫn, gặp cạm bẫy, mai phục gì đó thì dùng phù văn phòng ngự. Vu Nhai không đắn đo việc dùng sức mạnh giải quyết Diệt Thần Ma Nhẫn, không lo nghĩ Độc Cô Chiến Phong từng thiên tài hơn hắn trong cùng đẳng cấp, bởi vì hắn còn có rất nhiều không gian tiến bộ.
Triệu Hoán Thần Binh
Cộp cộp cộp!
Một bóng người đạp bước chân nặng nề đi ra cửa Thí Thần ma điện, nhìn con rối, cung điện hoang tàn phía đối. Thân hình hắn lôi thôi một chút nhưng phát ra khí thế vừa bá đạo, vừa tà dị, nếu không nhìn kỹ còn tưởng đâu hắn là Cổ Ma tộc.
Vu Nhai đã liều mạng chiến đấu cùng Vu Thuấn trong huyễn ảnh, tám lần vào chiến trường nhập ma đien cuồng.
- Nói có lý, ta đang đưa đao đạo thành thánh sau đó tiếp tục tinh luyện huyền binh. Ta đã ăn hết đan dược thăng tiến, làm sao đây? Bây giờ ta không nắm chắc, khôngdám tùy tiện đi ra ngoài đánh con rối.
Vu Nhai nói câu đó như đang trả lời Diệt Thần Ma Nhẫn vừa như tự lầm bầm, hoặc hỏi ý kiến của các binh linh.
Diệt Thần Ma Nhẫn nghe Vu Nhai nói thì tâm tình thả lỏng, cười to bảo:
- Ha ha ha ha ha ha! Tiểu tử nhân tộc, nghĩ tình thiên phú của ngươi không tệ, chỉ cần dâng Thí Thần Ma Nhẫn lên cho ta nuốt không chừng ta sẽ nhận ngươi làm chủ nhân.
Vu Nhai trầm giọng nói:
- Muốn nhận ta làm chủ nhân? Ngươi còn chưa đủ tư cách.
Nhiều ngày qua Vu Nhai được Vu Thuấn hun đúc, hắn bị lây sự bá đạo của gã. Vu Nhai tin tưởng với tính cách của Vu Thuấn nếu gặp Diệt Thần Ma Nhẫn chắc chắn sẽ đạp nó dưới chân.
Đương nhiên hắn là Vu Nhai chứ không phải Vu Thuấn, chỉ bị ảnh hưởng một chút.
Lúc mới đầu Vu Nhai biến thân Thí Thần binh linh đã quên rót vào chút tính cách của mình, hai lần sau hắn thử thay đổi chút ít. Vu Nhai không ngừng rót vào ý chí chống đối Diệt Thần Ma Nhẫn, dần có hiệu quả rõ rệt. Trong huyễn ảnh Vu Thuấn cảm nhận được Thí Thần Ma Nhẫn thay đổi, gã cũng dần đổi thay. Đặc biệt là trận đại chiến cuối cùng, Vu Thuấn càng đánh càng sung sướng. Tình tiết mệnh hồng vẫn không thay đổi.
Vu Nhai không mong chờ bây giờ có thể thay đổi, nếu thay đổi lớn lao thì ngày mở gút không còn xa. Hiện giờ Vu Nhai chỉ muốn làm cho Thí Thần Ma Nhẫn xem, hắn hy vọng sẽ mở gút mắc trong hiện thực cho nó.
Vu Nhai cũng đang thử nghiệm, hắn hy vọng sau này mở gút sẽ càng nhanh hơn, đừng chờ đến đỉnh thánh binh sư.
Diệt Thần Ma Nhẫn lạnh lùng nói:
- Tiểu tử, đừng lãng phí cơ hội lần này. Nếu như không có đan dược thì dù ngươi tu luyện một, hai năm cũng khó có được lực lượng thánh giai.
Diệt Thần Ma Nhẫn như ác ma dụ dỗ và uy hiếp, thật ra nó sợ Vu Nhai thật sự làm liều. Từ khi tiểu tử nhân tộc trở ra thì Diệt Thần Ma Nhẫn cảm nhận một khí thế đáng sợ.
Vu Nhai không quan tâm Diệt Thần Ma Nhẫn, nhíu mày nói:
- Không đúng, hình như ta còn thứ gì đó có thể nâng huyền binh lên nhưng không nghĩ ra được.
Vu Nhai đứng trước cửa nên không sợ con rối bình thường lao tới, hắn cảm giác có thứ gì đó sẽ giúp hắn nâng cấp huyền binh. Thứ này không phải thánh nguyên đan siêu cường đại, Vu Nhai nhớ rõ vì ký ức khá mới mẻ.
Lúc trước Vu Nhai liên tụ tinh luyện huyền binh dùng hết sạch đan dược. Đã là đỉnh thiên binh sư, những đan dược lúc trước Vu Nhai thấy hiệu quả không tệ giờ không giúp được bao nhiêu. Dù Vu Nhai nuốt một đống đan dược vào bụng cũng không được gì.
Thí Thần Ma Nhẫn bỗng rung lên:
Ong ong ong ong ong!
Thí Thần Ma Nhẫn dùng lưỡi dao vẽ cái gì. Trong giây lát Vu Nhai nhớ đến cảnh tượng quen thuộc, đó là lúc ở Thiên Kiếm hùng quan, khi ấy Thí Thần Ma Nhẫn cũng nhắc nhở hắn thế này.
Vu Nhai giật mình hét lên:
- Phải rồi, Ám Hắc Ma Vân căn! Nó gắn liền với hạt mầm, không biết đã mọc lớn chưa?
Vu Nhai vội vàng đưa ý thức vào các không gian giới chỉ tìm kiếm. Vì bận rộn nhiều chuyện nên Vu Nhai quên mất thứ tốt Ám Hắc Ma Vân căn từng nhiều lần giúp hắn, thứ này được đào ra trong Mê Vụ sơn mạch.
Rất nhanh Vu Nhai tìm đến Ám Hắc Ma Vân căn, cứng nhắc nói:
- A! Vẫn là tình trạng mới đâm chồi, vậy thì giúp được gì?
Thí Thần Ma Nhẫn lại rung lên:
Ong ong ong ong ong!
- Ngươi bảo ta trồng nó?
Bởi vì Vu Nhai biến thân thành Thí Thần binh linh nên liên kết thân thiết hơn với Thí Thần Ma Nhẫn, hơi hiểu ý của nó.
Mắt Vu Nhai sáng lên:
- Đúng rồi, lúc trước không trồng xuống đất, thứ này không chết đã là may, đương nhiên bây giờ vẫn là hạt mầm.
- Ám Hắc Ma Vân căn được đào ra trong Mê Vụ sơn mạch, trồng nó tại đây có lẽ sẽ sinh trưởng càng tốt.
Vu Nhai càng nghĩ càng thấy có lý. Vu Nhai không để ý Thí Thần Ma Nhẫn còn lời gì muốn nói không, hắn xoay người ra khỏi cửa, xuất hiện ở một cánh cửa khác. Mảnh đất ngoài cửa vẫn thuộc về Thí Thần Ma Nhẫn.
Tất nhiên Vu Nhai gieo Ám Hắc Ma Vân căn trong địa bàn của Thí Thần Ma Nhẫn, nếu trồng bên ngoài không bị đám con rối xé xác mới là lạ.
Rất nhanh Vu Nhai trồng Ám Hắc Ma Vân căn xong, hắn nhíu mày nói:
- Nhưng có thể thành công không? Chắc sẽ không chờ nó lớn vài năm đi?
Bây giờ Vu Nhai đã có chút quan niệm thời gian, e rằng bên ngoài đã qua rất lâu.
Vu Nhai thầm nghĩ:
- Không biết nhóm mẫu thân, Thủy Tinh ra sao? Cổ Duệ chi dân có hành động gì không?
Vu Nhai sốt ruột muốn đi ra ngoài ngay.
Ong ong ong ong ong!
Vu Nhai lại nghe hiểu ý của Thí Thần Ma Nhẫn:
- À, vì trồng trong đất của ngươi nên ngươi có thể thúc giục nó lớn nhanh? Không cần nửa tháng là sẽ dài cỡ bằng ngươi?
Vu Nhai hỏi ngược lại:
- Nhưng dù có thúc giục tăng trưởng thì ngươi sẽ hao nhiều lực lượng, lúc trước ngươi ngươi luôn mong ta nuốt Ám Hắc Ma Vân căn để tăng sức mạnh.
Ong ong ong ong ong!
Vu Nhai một lần nữa hiểu ý của Thí Thần Ma Nhẫn, cười to bảo:
- Vậy sao? Cũng đúng, chỉ cần ta cho ngươi nuốt Diệt Thần Ma Nhẫn thì hao chút lực lượng này có là gì?
Vu Nhai tiếp tục bảo:
- Được rồi, vậy ta chờ nửa tháng. Trong thời gian này ta nên làm gì đây? Cảm ngộ tiếp thì chán, tiến bộ cũng không nhiều. Hưm, vậy . . . Tu luyện phù văn đi.
Vu Nhai đã đao đạo thành thánh, nếu lại biến thân Thí Thần binh linh vào mệnh hồng thì sẽ có tiến bộ nhưng không lớn. Biến thân thành binh linh khác? Ví dụ như Tinh Linh binh linh, Cổ Đế Long Linh thì nửa tháng không đủ để lực lượng thành thánh. Nếu không phải Vu Thuấn chiến đấu quá nhiều thì Vu Nhai cũng không cách nào đao đạo thành thánh nhanh như vậy.
Vu Nhai thật sự mệt mỏi, huyễn ảnh rốt cuộc chỉ là huyễn ảnh, đôi khi khó mà thay thế hiện thực.
Vừa làm vừa chơi mới tốt, nên Vu Nhai chọn nghiên cứu phù văn.
Nếu có thể nghiên cứu ra một góc Huyền Binh Điển thì Vu Nhai càng dễ dàng đối phó với Diệt Thần Ma Nhẫn, gặp cạm bẫy, mai phục gì đó thì dùng phù văn phòng ngự. Vu Nhai không đắn đo việc dùng sức mạnh giải quyết Diệt Thần Ma Nhẫn, không lo nghĩ Độc Cô Chiến Phong từng thiên tài hơn hắn trong cùng đẳng cấp, bởi vì hắn còn có rất nhiều không gian tiến bộ.
Triệu Hoán Thần Binh
Đánh giá:
Truyện Triệu Hoán Thần Binh
Story
Chương 1130: Cổ Duệ buông xuống
10.0/10 từ 29 lượt.