Tra Công Cải Tạo, BE Chuyển HE

Chương 198

PHIÊN NGOẠI – AKS RƠI VÀO TAY TRỊ LIỆU TINH THẦN XẤU TÍNH


Ngay khi nghe thấy tiếng bước chân quen thuộc, Aks đã đứng sững lại.



Đầu óc của anh hoàn toàn trống rỗng.


Trùng đực mang mùi hương hoa quả, bước chân nhẹ nhàng vượt qua anh, nhào vào vòng tay của Nguyên soái, gọi Nguyên soái là ‘thư phụ’.


Trùng đực đã chiếm lấy anh và cũng đã thực hiện việc ‘chải vuốt tinh thần’ cho anh, chính là con của Nguyên soái.


Aks cảm thấy một cơn hoa mắt chóng mặt.


Mái tóc vàng nhạt cực kỳ giống nhau, đôi mắt khác màu hiếm gặp cũng giống nhau.


Đúng vậy, họ là cha con.


Bất kỳ ai nhìn thấy họ đứng cùng nhau đều có thể nhận ra họ có quan hệ huyết thống.


Ngay lần đầu tiên nhìn thấy đôi mắt khác màu của trùng đực, Aks đã nghi ngờ trùng đực này là người thân của Nguyên soái Thập An.


Nhưng anh không ngờ rằng đối phương lại chính là con trai của Nguyên soái.


Vì trong ấn tượng của anh, Thân vương vẫn là một đứa con non nớt chưa trưởng thành.


Và trùng đực chiếm đoạt anh lại là một trùng trưởng thành.


Chắc là thông tin của anh đã quá cũ rồi?


Không, việc thức tỉnh sinh lý của Thân vương là một sự kiện quan trọng, sao có thể không có tiếng tăm gì được?


Aks chợt nhớ lại, khi vào cửa hàng thiết bị ở thành phố ngầm, anh đã nhìn thấy một trùng ‘chưa thành niên’ nhỏ nhắn.


Vào lúc đó, kích thước và hình thể của trùng rất khác biệt so với trùng đực lúc cuối cùng rời đi.


Anh trước đó chỉ nghĩ rằng đó là sự ngụy trang của trùng đực.


Trùng đực đã dùng một công cụ đặc biệt khiến cả chiều cao và hình thể cũng thay đổi.


Bây giờ nghĩ lại, tuần mà anh bị rối loạn và vướng mắc với trùng đực chính là khi trùng đực thức tỉnh sinh lý.


Đó cũng là kỳ thức tỉnh sinh lý của Thân vương.


Còn về lý do tại sao Thân vương lại chọn anh, chọn một nơi như thành phố ngầm để bắt đầu kỳ thức tỉnh sinh lý.


Có lẽ là…. không muốn chịu trách nhiệm.


Aks nhìn thấy Nguyên soái âu yếm dỗ dành con trai đang ở trên người mình xuống, mỉm cười giới thiệu với anh:


“Đây là con của ta, Thân vương Moose.”


Thân vương khoác tay Nguyên soái, cả hai trùng có màu tóc, màu mắt và làn da rất giống nhau, cùng nhìn về phía anh.


Đây là một gia đình hạnh phúc viên mãn.


Anh cũng từng có một gia đình hạnh phúc như vậy.


Mặc dù không có quyền lực và địa vị cao quý như gia đình Nguyên soái.


Nhưng anh và trùng đực nhỏ của anh đã cùng nhau đồng hành và hỗ trợ lẫn nhau trong hoàn cảnh khó khăn.


Anh sẽ cố gắng hết sức để mang đến cho trùng đực nhỏ của mình một cuộc sống tốt nhất.


Tuy nhiên, mọi thứ đã kết thúc trong trận chiến pháo kích đó.



Anh mãi mãi mất đi trùng đực nhỏ của mình.


Đối mặt với sự giới thiệu của Nguyên soái và ánh mắt đe dọa ngầm của trùng đực, Aks nở một nụ cười gượng gạo, miễn cưỡng đáp lại:


“Thân vương.”


Mối quan hệ giữa các trùng thường duy trì sự tế nhị, không can thiệp quá nhiều vào chuyện của những trùng khác.


Nguyên soái Thập An thấy sắc mặt của Aks không tốt, lo lắng nhìn anh một cái.


Nhưng Aks không bày tỏ gì nên Nguyên soái cũng không tiện hỏi thêm.


Chỉ có thể tiếp tục giới thiệu với Thân vương:


“Đây là Trung tướng Aks, một vị tướng tài năng xuất sắc, đến từ Bạch Dạ Tinh, chắc chắn con đã nghe qua về cậu ấy.”


Thân vương Moose cũng là lãnh chúa của Bạch Dạ Tinh, một vị tướng tài giỏi đến từ lãnh thổ của chính mình nên Thân vương chắc chắn sẽ biết đến.


“Biết một chút.”


Moose mỉm cười.


Chỉ biết về hình dạng của cơ quan sinh sản và túi thai của đối phương mà thôi.


Nguyên soái Thập An cảm thấy thái độ hôm nay của con mình có gì đó không ổn.


Nhưng ông lại không thể chỉ ra được là cái gì không ổn.


Thân vương thể hiện rất thân thiện và lịch thiệp, là một đứa con ngoan ngoãn và tốt bụng.


Với cái kính lọc đầy yêu thương của thư phụ, Nguyên soái nghĩ con mình chính là tốt nhất.


Mọi chuyện có vẻ kỳ lạ chỉ là ảo giác thôi.


“Được rồi, đừng đứng nữa, ngồi đi. Đến đây, có bánh nhỏ mà con thích đó.”


Nguyên soái đặt một phần bánh trước mặt Thân vương, còn cho thêm một chiếc dĩa nhỏ đáng yêu nhất.


“Thư phụ, con không còn là con non nữa.”


Moose có chút ngượng ngùng, nhỏ giọng lầm bầm.


Nhưng trong tai Aks, câu nói này lại giống như đang làm nũng.


Aks nhìn cảnh tượng ấm áp và hạnh phúc trước mắt, mắt của anh như bị thứ gì đó đâm vào.


Cảm xúc trong lòng thật khó nói thành lời.


Chắc chắn là sự ghen tị.


Bên cạnh sự ghen tị còn có một chút cảm giác mà chính anh cũng không thể giải thích được, là sự ghen tuông.


“Con lớn thế nào vẫn là con của ta.” Nguyên soái Thập An đầy ý cười trong mắt.


Ông vốn là một thư phụ đặc biệt yêu thương con cái.


Đối với đứa con mà ông không thể bảo vệ được, phải lang thang ngoài xã hội từ nhỏ, trong lòng Nguyên soái thực sự có một nỗi tự trách sâu sắc.


Đặc biệt là khi tìm lại được Thân vương nhưng vì những lý do quá khứ mà cơ thể bị tổn thương, mãi không thể thức tỉnh sinh lý.


Mặc dù là trưởng tử, nhưng khi đứa em còn chưa trưởng thành đã trở thành người trưởng thành, mà bản thân vẫn giữ nguyên trạng thái của một đứa con non.


Điều này khiến Nguyên soái vừa thương xót vừa hối lỗi, không thể không dành nhiều tình cảm và sự quan tâm hơn nữa.


Kết quả là, con của ông đã âm thầm hoàn thành việc thức tỉnh sinh lý bên ngoài.



Điều này khiến Nguyên soái cảm thấy thất vọng.


Cảm thấy mình vẫn chưa đủ quan tâm đến con trai.


Con cái đã có những bí mật nhỏ giấu kín với thư phụ của mình.


Tuy nhiên, ông và Trùng Hoàng đều là những trùng dễ tính, sẵn sàng tôn trọng những bí mật nhỏ của con cái.


Nguyên soái chỉ chăm chăm lo lắng cho con, suýt quên mất Trung tướng Aks vẫn còn đứng ở đó.


Khi nhận ra Thân vương liên tục liếc nhìn về phía Aks, ông mới nhớ ra còn có một trùng trưởng thành khác.


Đó cũng là bản tính của một thư phụ, luôn không thể kiềm chế và dành nhiều sự chú ý hơn cho con cái.


“Xin lỗi, Trung tướng Aks, ta vẫn chưa hỏi lý do lần này cậu đến thăm.”


Nguyên soái nhìn Aks với ánh mắt ôn hòa, chờ đợi anh giải thích lý do đến thăm.


Moose ngay lập tức cảm thấy căng thẳng, mắt vẫn dán chặt vào Aks.


Thực ra, hắn có chút lo lắng.


Giống như một đứa con đã làm chuyện sai trái bên ngoài, giờ sẽ bị cha mẹ phát hiện vậy.


Nhưng chuyện xấu mà hắn làm không phải là chuyện tầm thường.


Nếu Aks mà báo cáo chuyện này cho thư phụ của hắn….


Thư phụ của hắn vốn dĩ rất nuông chiều hắn, gần như không có giới hạn nào đối với hắn.


Dù cho hắn có làm gì, thư phụ của hắn cũng sẽ không trách mắng hắn quá nặng, thậm chí còn sẵn sàng nhận lỗi thay cho hắn, gánh chịu thay hắn.


Nhưng hùng phụ của hắn…. hùng phụ của hắn sẽ đánh chết hắn.


Thôi được, đánh chết có lẽ là hơi quá, nhưng chắc chắn sẽ không dễ chịu gì.


Trong mắt Trùng Hoàng, hắn trước tiên là Thái tử của Đế quốc, sau đó mới là con của ông, phải gánh vác trách nhiệm của mình.


Có lỗi thì phải chịu phạt.


Còn là phạt nặng.


Moose sợ bị hùng phụ đánh, lại không muốn làm thư phụ buồn lòng.


Hắn chỉ có thể dùng ánh mắt đe dọa Aks.


Tất nhiên, hắn cũng không hy vọng lời đe dọa của mình có thể có hiệu quả.


Hắn nghĩ rằng Aks chắc chắn sẽ nhân cơ hội này để trả thù hắn.


Aks nhìn vào đôi mắt màu khác nhau phía đối diện, im lặng một lúc, cuối cùng cúi đầu xuống, nói:


“Không có chuyện gì… chỉ là từ chiến dịch trở về, quay lại Đế đô nên đến thăm ngài, cảm ơn ngài đã giúp đỡ trong nhiều năm qua.”


“?”


Moose nghi ngờ nhìn Aks.


Hắn không hiểu mục đích của Aks là gì.


Anh lại không trực tiếp vạch trần những chuyện hắn đã làm.


Nguyên soái Thập An cười khẽ, “Ta không có công lao gì, tất cả đều là công lao của cậu.”


“Giả sử ta làm gì, có lẽ là… thu hồi Ám Tinh về cho Trùng tộc, giúp Đế quốc có được viên ngọc quý như cậu.”



Khi nhắc đến ‘Ám Tinh’, Nguyên soái nhìn về phía Thân vương bên cạnh, trong mắt ông đầy vẻ thương yêu và áy náy.


Cũng vì vậy mà ông đã bỏ lỡ khoảnh khắc thay đổi trong biểu cảm của Aks.


Nhưng Moose lại nhận ra điều này.


Sau một chút nghi ngờ, hắn cho rằng Aks không thích nhắc đến nguồn gốc của mình và cũng không muốn để trùng biết rằng trước đây anh từng bỏ rơi một trùng đực nhỏ.


“Hừ.”


Moose hừ lạnh một tiếng, cảm thấy không vui với thái độ của Aks.


Nguyên soái Thập An cảm thấy lạ.


Ông không hiểu tại sao đứa con vốn ngoan ngoãn của mình lại đột nhiên không vui.


“Phải chăng ngồi trong phòng khách quá chán?”


Nguyên soái lo lắng nhìn Moose, rồi nghĩ ra điều gì, đề nghị:


“Hay con dẫn Trung tướng Aks ra vườn đi. Tối nay ánh sáng rất đẹp, hoa nguyệt kiến thảo từ Bạch Dạ Tinh đã nở, rất thích hợp để ngắm hoa.”


Moose ngạc nhiên ngẩng đầu lên, gặp ánh mắt cũng đầy ngạc nhiên và căng thẳng của Aks.


Trong đầu hắn có hàng nghìn suy nghĩ lướt qua, trước khi Aks kịp quay đi, Moose đứng dậy và nói:


“Xin mời đi theo ta, Trung tướng Aks.”


So với việc để Aks ở lại đây trò chuyện với thư phụ của hắn, hắn thà dẫn người này ra khỏi tầm mắt của thư phụ.


Aks nhìn vào ánh mắt đầy khích lệ của Nguyên soái, không thể từ chối, chỉ có thể theo sau Thân vương ra ngoài.


Vườn hoàng cung rất rộng.


Trùng cấp cao có giác quan cực kỳ nhạy bén, Moose dẫn Aks tránh càng xa khu vực mà thư phụ của hắn đang ở.


Sau khi rẽ vài lần, cuối cùng hắn dẫn Aks đến giữa vườn.


Cả khu vườn đầy hoa nguyệt kiến thảo nở rộ, đón lấy ánh trăng sáng trên bầu trời, hoa trắng thuần khiết nở rộ.


Moose dừng bước.


Aks luôn đi theo bước chân của Thân vương, chẳng có thời gian để ngắm vườn.


Giờ Thân vương dừng lại, Aks mới nhìn thấy những đóa hoa nguyệt kiến thảo nở rộ xung quanh.


Anh ngây người một lúc.


Hoa nguyệt kiến thảo là loài hoa đặc trưng của Ám Tinh.


Vì Ám Tinh thiếu ánh sáng, loại hoa chỉ nở vào ban đêm này là vẻ đẹp độc đáo của nơi đó.


Trong khu rừng nơi anh và trùng đực nhỏ trú ẩn, cũng có một thảm cỏ đầy hoa nguyệt kiến thảo.


Mỗi khi trăng tròn lên, trùng đực nhỏ luôn đòi anh dẫn ra ngoài.


Trùng đực nhỏ vui chơi trong biển hoa trắng thuần khiết, còn anh thì nướng thịt dưới một gốc cây gần đó, chuẩn bị trái cây và đồ ăn.


Nếu phát hiện trùng đực nhỏ chạy quá xa, anh sẽ mở cánh xương và kéo trùng đực nhỏ lại.


“Đừng nghĩ là ta không biết anh đang nghĩ gì.”


Giọng nói kiêu ngạo của Thân vương vang lên.


Aks ngẩng đầu nhìn, chỉ thấy Thân vương đang khoanh tay đứng giữa những bông hoa, ánh trăng trong sáng chiếu xuống khuôn mặt của hắn, vẽ lên những đường nét tinh tế hoàn hảo.



“Mới nãy anh không nói với thư phụ của ta về chuyện đó, là để uy h**p ta đúng không?”


Moose lạnh lùng nhìn anh.


Có những trùng đẹp đến mức không thể lý giải được.


Dù ánh mắt lạnh lùng, vẻ mặt kiêu ngạo, nhưng chúng vẫn khiến trùng khác cam lòng từ bỏ tất cả, để mặc đối phương tùy ý tiếp.


“Thân vương lo lắng quá, thần sẽ không nói với bất kỳ trùng nào về chuyện đó, cũng sẽ không dùng nó để uy h**p ngài.”


Aks từ bỏ, chưa bao giờ nói cho các trùng khác biết về những gì đã xảy ra trong căn phòng nhỏ dưới thành phố ngầm.


Cũng từ bỏ việc chất vấn Nguyên soái về đợt pháo kích đã hủy hoại trùng đực nhỏ.


Từ bỏ việc trả thù Nguyên soái và việc báo thù.


Thực ra, anh rất rõ về phẩm chất của Nguyên soái. Nguyên soái không phải là loại trùng giết chóc bừa bãi.


Ngược lại, với vai trò là Nguyên soái Đế quốc, ông bảo vệ tất cả trùng dân, yêu thương công bằng tất cả trùng.


Trên chiến trường, pháo đạn vốn không có mắt.


Nguyên soái không hề biết rằng trong căn nhà an toàn dưới lòng đất của khu rừng đó, có một trùng đực nhỏ.


Đã hơn mười năm trôi qua, dù anh có nói ra, vạch trần mọi chuyện, cũng không thể thay đổi gì.


Trùng đực nhỏ không thể sống lại.


Chỉ khiến Nguyên soái mang gánh nặng về tội lỗi với một sinh mạng vô tội.


Anh đã sống qua thời gian rất tồi tệ rồi.


Anh không muốn vì sự thù hận đơn phương của mình mà phá hủy hạnh phúc của Nguyên soái.


Anh không muốn tạo ra bóng đen trên gia đình hạnh phúc của Nguyên soái và Thân vương.


Chỉ cần có một trùng như anh bị mắc kẹt trong bóng tối và đau khổ là đủ rồi.


Những trùng khác có thể tiếp tục sống cuộc sống hạnh phúc của mình.


Aks từ bỏ những câu hỏi và sự trả thù vô nghĩa.


Anh sẽ không làm phiền cuộc sống của Nguyên soái và Thân vương.


Sau này, anh sẽ rời khỏi Đế Đô, tham gia cuộc viễn chinh một lần nữa, hoặc bảo vệ biên giới của Trùng tộc.


Vĩnh viễn không trở lại Đế Đô, cho đến khi chết trận.


Cái chết là số phận của anh.


Là kết cục tốt nhất của anh.


Moose nghi ngờ quan sát biểu cảm của Aks.


Aks nói anh sẽ không dùng chuyện đó để uy h**p hắn.


Nhưng không hiểu vì sao, hắn cảm thấy Aks rất buồn.


Đó là một cảm xúc gần như tuyệt vọng, như thể cuộc sống đã trở nên xám xịt.


Điều này khiến Moose cảm thấy một sự khó chịu mơ hồ, như thể muốn xé tan thứ gì đó.


“Thật là, ta bảo anh cứ uy h**p đi, sao anh cứ phải lo lắng vậy? Ta đâu có nói là không đồng ý…”


________________________________________________________________________________


( *)o((>ω< ))o


Tra Công Cải Tạo, BE Chuyển HE
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Tra Công Cải Tạo, BE Chuyển HE Truyện Tra Công Cải Tạo, BE Chuyển HE Story Chương 198
10.0/10 từ 13 lượt.
loading...