Tra Công Cải Tạo, BE Chuyển HE

Chương 185

PHIÊN NGOẠI – BÁNH KEM NHỎ CHẠY TRỐN


Thiên Già Hoàng không công khai việc hoàng phi rời cung.



Những thị vệ biết chuyện đều được hắn sắp xếp giữ kín miệng.


Hắn bằng lòng để hoàng phi rời đi, nhưng lại không thể yên tâm về sự an toàn của cậu.


Vì tư lợi, hắn đã lệnh cho Thiên Già điều tra hành tung của hoàng phi dưới danh nghĩa tìm kiếm hùng quân của Bộ trưởng ngoại giao.


Phi thuyền mà hoàng phi sử dụng đã biến mất trên không trung của Đế Đô, tiến vào một không gian sâu thẳm.


Đó không phải là bước nhảy siêu không gian đạt được bằng công nghệ, mà là thông qua khả năng của chính cậu, mạnh mẽ xé rách hư không và tạo ra một lỗ hổng không gian.


Thiên Già Hoàng lặp đi lặp lại việc xem đoạn phim đó.


Dù đã biết hoàng phi có thiên phú xuất chúng, hắn vẫn bị cảnh tượng trong đoạn phim làm cho kinh ngạc.


Thiên Già sở hữu năng lực phá vỡ không gian bằng sức mạnh bản thân đã hiếm, mà có thể dựa vào đó để tạo ra lỗ hổng không gian định hướng thì càng hiếm hơn.


Hắn là một trong số ít làm được.


Hôm nay, hắn thấy người thứ hai trong hình ảnh hoàng phi rời đi.


Có lẽ, hoàng phi đã đúng.


Người có năng lực mạnh mẽ như vậy đáng lẽ phải ở nơi chiến trường, giữa quân đội, chứ không phải ở hậu cung của hắn.


Bởi vậy, sau khi thành thân, hoàng phi không yêu hắn, né tránh hắn, thậm chí ghét bỏ hắn.


Nếu có thể, Thiên Già Hoàng hy vọng có thể quay lại quá khứ.


Ở tiền tuyến, tại pháo đài Thủy Ngân, hắn chỉ là một vị trung tướng quân thư giấu danh tính, bên cạnh là một vị trị liệu sư tinh thần giống đực có thiện cảm với hắn.


Thiên Già Hoàng sẵn sàng dành cả đời làm một trung tướng bình thường, chỉ để ở bên giống đực mà hắn yêu thương.


Nhưng giống đực cuối cùng cũng đến tuổi trưởng thành, buộc phải trở về Đế Đô để thực hiện thức tỉnh sinh lý và bị ghép đôi với giống cái.


Hắn buộc phải tranh giành được quyền kết hôn với Moose.


Vòng luẩn quẩn này cứ lặp đi lặp lại, trở về điểm ban đầu.


Mâu thuẫn giữa họ không thể hóa giải.


Chừng nào giống đực còn bị Viện nuôi dưỡng giống đực quản lý và luật lệ yêu cầu họ phải kết hôn với giống cái sau khi trưởng thành còn tồn tại thì mâu thuẫn giữa hắn và hoàng phi sẽ mãi mãi không thể dung hòa.


….


Do hoàng phi không sử dụng bước nhảy siêu không gian có thể truy vết mà lại chọn một lỗ hổng không gian khó lường hơn, việc tìm kiếm cậu trở nên khó khăn hơn rất nhiều.


Dựa vào khả năng của hoàng phi và sự phán đoán rằng cậu rất khao khát rời xa hắn, Thiên Già Hoàng ra lệnh cho thuộc hạ tìm kiếm ở gần biên giới đế quốc và các vùng ngoài đế quốc.


Quả nhiên, rất nhanh đã có kết quả.


Ở vùng biển sao trung lập gần biên giới Đế quốc, người ta phát hiện một phi thuyền cải tiến từng xuất hiện. Phi thuyền này cùng mẫu với chiếc mà hùng quân của Bộ trưởng ngoại giao đã sử dụng khi gặp chuyện.


Nhưng phi thuyền đó đã mất dấu ba ngày trước.


Cùng với tin tức này là một thông báo tồi tệ khác.


Hạm đội của Trùng tộc từng đi qua khu vực đó.


Tim Thiên Già Hoàng trầm xuống.


Hắn lập tức ra lệnh cho cơ quan tình báo chặn thông tin từ hạm đội Trùng tộc.


Đồng thời, đích thân lên chiến hạm rời khỏi Đế quốc, hướng đến vùng biển sao trung lập.


Không lâu sau, cơ quan tình báo gửi về một thông báo mới: hạm đội Trùng tộc đã bắt được hai giống đực Thiên Già và chuẩn bị đưa họ trở lại Đế quốc.


Khi nhận được tin này, Thiên Già Hoàng đã đứng trên chiến hạm đang rời xa lãnh thổ Đế quốc.


Nhìn dòng thông tin trên màn hình ảo, hắn nhíu mày, ánh mắt đầy phức tạp.


Trùng tộc đối xử với giống đực khoan dung hơn nhiều, giống đực của họ được hưởng quyền tự do rất cao.


Hoàng phi luôn khao khát tự do.



Có lẽ để hoàng phi sống ở Trùng tộc sẽ là một lựa chọn tốt hơn.


Nhưng…


Không thể được.


Hắn không thể yên tâm.


Làm sao hắn có thể an lòng giao giống đực của mình vào tay địch quốc?


Thiên Già Hoàng chăm chú nhìn vào bản đồ sao trải rộng trước mặt, ánh mắt đỏ ngầu.



Trên chiến hạm của Trùng tộc.


Moose bất giác cảm nhận được một luồng hơi lạnh chạy dọc sống lưng.


Gáy cậu lạnh toát, như thể đang bị một kẻ săn mồi cực kỳ nguy hiểm dõi theo.


Cậu quay đầu lại nhìn, chỉ thấy ngoài cửa sổ của phòng trị liệu tâm lý là một dải ngân hà rực rỡ.


“Rất đẹp đúng không?”


Vị bác sĩ á thư ngồi đối diện cậu lên tiếng:


“Tinh vân Ngân Nguyệt, là cảnh sắc nổi tiếng nhất ở vùng biển sao trung lập này. Nó đã tồn tại hàng nghìn năm. Một số chủng tộc có phần thơ mộng thường gán cho nó ý nghĩa như ‘bảo hộ’, ‘lời chúc phúc vĩnh hằng’, hoặc ‘tình yêu giáng thế’.”


“Trùng tộc cũng tin vào những điều này sao?”


Moose nghĩ rằng Trùng tộc cũng giống như Thiên Già: lạnh lùng, hiếu chiến và không hiểu lãng mạn. Tất nhiên, nhận xét này chỉ ám chỉ giống cái.


Bác sĩ á thư cũng không che giấu:


“Các quân thư trong hạm đội vốn không tin, nhưng chẳng phải giống đực đều yêu thích những điều lãng mạn như vậy sao?”


Vì thế, để làm vui lòng hai giống đực trên phi thuyền, họ cố tình chọn tuyến hành trình có thể nhìn thấy tinh vân trong số các tuyến bay khác.


“Các quân thư luôn muốn xin lỗi hai vị. Lần đó họ bất cẩn làm hỏng phi thuyền, suýt chút nữa khiến các ngài bị hút ra ngoài không gian, chắc hẳn đã làm hai vị hoảng sợ.”


Vị bác sĩ á thư nói tiếp: “Ban đầu họ định trực tiếp xin lỗi, nhưng tình trạng tâm lý của hai vị hiện không thích hợp để tiếp xúc với quá nhiều giống cái xa lạ, nên Nhị hoàng tử điện hạ đã ra lệnh cấm họ quấy rầy hai vị.”


“……”


Moose có thể cảm nhận được thiện ý mà Trùng tộc đang cố ý bày tỏ.


Cậu cũng hiểu rõ ý đồ của họ.


Chẳng qua là muốn cậu và Joshua gia nhập Trùng tộc.


Giống đực cấp A, dù ở đâu cũng là một nguồn tài nguyên vô giá.


Trùng tộc tuyệt đối không dễ dàng từ bỏ.


Thái độ thân thiện như vậy thực sự rất dễ khiến người khác buông lỏng cảnh giác.


Đặc biệt với giống đực Thiên Già vốn luôn bị đè nén trong chính tộc mình, điều này chẳng khác nào một liều thuốc mê đầy cám dỗ.


Nhưng Moose không thể đồng ý.


“Xin lỗi… Tôi hơi mệt. Hôm nay trị liệu đã kết thúc chưa?”


“Đương nhiên, ngài muốn kết thúc khi nào cũng được.”


Vị bác sĩ á thư đứng dậy, mở cửa phòng trị liệu tâm lý cho Moose, tiễn cậu rời đi.


Từ phòng trị liệu tâm lý về nơi ở, Moose đã rất quen thuộc, cậu liền từ chối sự tiễn đưa của bác sĩ á thư và tự mình quay lại.


Có lẽ do cấp trên của quân thư từng ra chỉ thị đặc biệt, đoạn đường này thường ngày không hề có quân thư qua lại khiến Moose cảm thấy khá an tâm.


Nhưng khi vừa rẽ qua góc hành lang và nhìn thấy viên sĩ quan quân thư tóc đen mắt tím đứng giữa lối đi, Moose liền nhận ra mình đã quá chủ quan.


Màu tóc và mắt của Nhị hoàng tử được thừa hưởng từ vị Trùng Hoàng nhưng các đường nét khuôn mặt lại mang nhiều nét của Nguyên soái Trùng tộc. Thêm vào đó, màu tóc và mắt đậm hơn khiến khí chất của hắn không rực rỡ kiêu sa mà lại trầm ổn, lạnh lùng và nội liễm hơn, khó để bất kỳ ai đoán được suy nghĩ của hắn.


Moose rất hối hận vì đã không để bác sĩ á thư đi theo.


Nhưng dù có bác sĩ theo cùng cũng vô dụng. Nếu Nhị hoàng tử muốn làm gì cậu thì bác sĩ có thể ngăn cản được sao?


Moose dừng bước, tinh thần căng thẳng, chờ đợi vị hoàng tử tôn quý này bày tỏ ý định.



Ánh mắt của Mullian vô thức rơi trên gương mặt của giống đực.


Thật sự quá giống.


Nếu phải nói chi tiết, thì ngũ quan thực ra khác biệt khá nhiều, khí chất hoàn toàn trái ngược lại càng làm nổi bật sự khác biệt này.


Một người giống như ngôi sao tỏa sáng rực rỡ, người còn lại lại như ánh trăng yên tĩnh dịu dàng.


Rõ ràng khác biệt lớn như vậy, lớn đến mức không một quân thư nào trên chiến hạm cảm thấy giống đực Thiên Già này có nét giống với vị thân vương cao quý của Trùng tộc.


Nhưng Mullian lại cảm thấy một cách khó hiểu rằng, họ giống như cùng một người. Giống như… hai mặt của một thể.


Thấy Nhị hoàng tử chăm chú nhìn gương mặt mình mà như thất thần, Moose không khỏi cảm thấy bối rối.


Đối phương dường như đang nhìn cậu, nhưng lại như đang nhìn xuyên qua cậu để thấy một ai đó khác.


….Thế thân?


Moose nhíu mày, cảm xúc trong lòng trở nên phức tạp.


Theo lẽ thường, gặp phải tình huống như thế này, cậu đáng lẽ phải cảm thấy ghê tởm và tức giận.


Nhưng kỳ lạ thay, cậu không thể tức giận, thậm chí không có nhiều cảm xúc tiêu cực.


Có lẽ là vì…. ánh mắt Nhị hoàng tử nhìn cậu rất trong trẻo và sự gần gũi toát ra từ đó cũng là một loại thân thiện rất ôn hòa.


Thế nên Moose là người mở lời trước:


“Điện hạ tìm tôi có việc gì sao?”


Nhị hoàng tử xuất hiện ở đây rõ ràng là đã chờ cậu, Moose không đến nỗi không nhận ra điều đó.


Ngay cả giọng nói cũng giống.


Mullian nghĩ thầm.


Nhưng dịu dàng hơn.


Giống như dòng nước chảy, mang lại cảm giác thoải mái đặc biệt.


Mullian lặng lẽ bổ sung trong lòng: Không phải là đang nói rằng hoàng huynh không dịu dàng.


Mặc dù từ này thật sự không hợp với hoàng huynh, nhưng hắn tin rằng nội tâm của hoàng huynh là một trùng rất dịu dàng, chỉ là không thể hiện rõ mà thôi.


Nỗ lực tự nhủ rằng mình không thất lễ với hoàng huynh, Mullian lên tiếng:


“Bác sĩ nói trạng thái tinh thần của ngài không được tốt lắm, ta muốn đến xem thử… xem có gì ta có thể giúp được ngài.”


Ánh mắt của quân thư trước mặt đầy vẻ quan tâm, thậm chí còn mang theo một sự gần gũi mơ hồ, khiến Moose khó có thể giữ thái độ lạnh nhạt.


Nhưng tình trạng của cậu không thể nói với người ngoài.


Moose chỉ có thể đáp:  


“Cảm ơn điện hạ đã quan tâm, tôi không sao.”


Quân y đã nói rõ tình hình với Nhị hoàng tử.


Mullian rất rõ, giống đực này không ‘ổn’ như vẻ bề ngoài.


Giống đực Thiên Già và trùng đực Trùng tộc hoàn toàn trái ngược nhau.


Khi tinh thần của trùng đực Trùng tộc gặp vấn đề, họ sẽ bộc phát, chọn cách làm hại những trùng xung quanh.


Còn giống đực Thiên Già lại chỉ biết đè nén bản thân và chọn cách làm tổn thương chính mình.


Loại giống đực này thường sẽ khép kín trái tim, chống lại việc điều trị, rất khó để chữa trị.


Theo bác sĩ quân y cho biết, giống đực có vẻ hợp tác với điều trị, nhưng thực ra chỉ là thể hiện những chuyện vặt vãnh trong cuộc sống hàng ngày, còn những điều quan trọng mà giống đực thật sự quan tâm, họ không muốn tiết lộ nửa lời.


Chỉ với những chi tiết nhỏ như vậy, có thể thấy cuộc sống của giống đực Thiên Già bị ảnh hưởng trong môi trường bóp méo như thế nào.


Căn phòng trắng tinh và trang phục, dịch dinh dưỡng được đo đạc chính xác đến từng miligam, vòng cổ đeo suốt đời…


Ánh mắt Mullian dừng lại trên vòng cổ bạc trắng quanh cổ giống đực, trong mắt hắn thoáng hiện sự không đành lòng và tiếc nuối.


“Phòng nghiên cứu đã phát triển một loại thiết bị ức chế tinh thần mới, ngài có thể thay vòng cổ này.”


Mullian lấy một chiếc hộp bạc trắng và đưa ra trước mặt giống đực.



Moose cầm đôi khuyên tai lên, hỏi:


“Ngài chắc chắn chứ? Để tôi đổi sang thiết bị ức chế này sao?”


Vòng cổ ức chế cấp A vốn đã không có tác dụng gì mấy đối với cậu.


Nếu đổi thành đôi khuyên tai này… cậu chỉ cần tháo khuyên tai ra, tác dụng của nó sẽ bằng không.


Chỉ là có chút chảy máu, thậm chí không đau lắm.


Mullian gật đầu.


Hắn không phải chưa từng suy nghĩ về vấn đề này, cũng đã nghĩ đến những kiểu thiết bị ức chế khác.


Nhưng dù là dây chuyền, vòng tay, nhẫn… tất cả đều mang tính chất gò bó và kìm kẹp rõ ràng.


Chỉ có khuyên tai là không có ý nghĩa như vậy.


Moose nhìn đôi khuyên tai trong tay, màu sắc giống với mắt của cậu, rồi lại nhìn Mullian, cuối cùng nhận lấy lòng tốt của Nhị hoàng tử.


Nhị hoàng tử dùng mật lệnh tháo bỏ vòng cổ khỏi cổ cậu.


Moose cũng đeo đôi khuyên tai lên.


Đôi khuyên tai bạc trắng với viên cẩm thạch xanh lục, đeo trên tai trái của giống đực, khi cậu nghiêng đầu, nó khẽ rung lên, đẹp mắt đến mức khiến người ta không thể rời mắt.


“Rất hợp với ngài.” Mullian nói một cách vô thức.


Sau đó hắn chợt nhận ra lời mình nói có chút không ổn, khi nhìn thấy ánh mắt của giống đực, vội vàng sửa lời:


“Ý tôi là… khi đến Đế quốc Trùng tộc, ngài có thể tháo ra.”


Mặc dù đôi khuyên tai này không có tính chất ‘ràng buộc’ và ‘kìm kẹp’ mạnh mẽ như các loại khác.


Tuy nhiên, bản chất của thiết bị ức chế tinh thần vẫn là sự gò bó.


Nghĩ đến điều này, Mullian cảm thấy tâm trạng có chút nặng nề.


Hắn không muốn gò bó giống đực trước mặt, nhưng hắn buộc phải làm như vậy.


Hắn có vẻ như đã giải thoát giống đực khỏi sự gò bó, nhưng lại tự tay đeo thêm một lớp ràng buộc khác cho đối phương.


Mullian khẽ cúi mắt, ánh mắt màu tím quý phái của hắn trở nên u ám.


Moose có chút bất ngờ.


Giống đực trước mặt, hoàng tử của Đế quốc, thật sự đang buồn lòng vì cậu.


Hoàng tử này của Trùng tộc, đúng như lời đồn, là một trùng cực kỳ chính trực.


Moose đưa tay sờ vào đôi khuyên tai, dù đó vẫn là một thiết bị ức chế tinh thần, nhưng cậu cũng không thể không hiểu lòng tốt của hoàng tử.


Moose cười với hắn, nói: “Không sao đâu.”


Mullian thở phào nhẹ nhõm.


Nhưng ngay lúc đó, giống đực trước mặt nói:


“Có thể kể cho tôi về trùng đó không?”


“C… Cái gì?” Mullian ngơ ngác, phản ứng theo bản năng.


“Trùng mà ngài nhìn qua tôi.”


Moose đưa tay lên chạm cằm, hơi ngẩng đầu lên, nói:


“Tôi giống nó phải không?”


Những suy nghĩ vốn tưởng là kín đáo đã bị phát hiện, Mullian theo bản năng muốn tránh né.


Nhưng đôi chân hắn như bị đóng chặt trên mặt đất.


Giống đực hơi ngẩng cằm lên, khóe mắt hơi nhướng, nhìn hắn như cách mà hoàng huynh của hắn ra lệnh cho hắn.


Nếu không ngoan ngoãn nghe lời, sẽ bị kéo đến phòng chiến đấu mà bị đánh.


Thực ra, giờ hắn đã có thể đánh thắng hoàng huynh của mình.


Nhưng ký ức thời nhỏ trong lĩnh vực cơ giáp mà hắn tự hào, bị hoàng huynh, một trùng đực, ấn xuống và đánh, thật sự quá sâu đậm.



Theo bản năng, hắn cảm thấy sợ hãi.


Trùng đực mà đánh thắng trùng cái thì không có gì đáng tự hào, nếu thua thì còn xấu hổ hơn.


Một lúc lâu sau, Mullian mới nói: “Là… hoàng huynh của ta.”


Moose ngạc nhiên nhướng mày.


“Xin lỗi, tôi… không có ý xúc phạm.”


Mullian nói: “Chỉ là… cảm giác của các ngài rất giống nhau.”


Cảm giác quen thuộc và sự áp chế dường như đến từ huyết mạch.


Tất nhiên, Mullian đã xem qua dữ liệu cơ thể của giống đực.


Họ không có quan hệ huyết thống.


Sắc mặt của Moose kỳ lạ, suy nghĩ một lát, rồi hỏi:


“Vậy, ngài coi tôi là anh trai của ngài sao?”


Mullian lập tức đỏ mặt, “Xin lỗi, ta… ta…”


Hắn trông như muốn lập tức biến thành hình dạng nguyên thủy, phá hủy tàu vũ trụ mà bỏ chạy.


Moose suy nghĩ một chút, nếu Nhị hoàng tử thực sự làm vỡ tàu vũ trụ, người chết chắc chắn chỉ có thể là cậu.


Vậy nên, cậu tốt bụng buông tha cho Nhị hoàng tử.


“Không sao đâu, mặc dù…” ngài lớn tuổi hơn tôi.


“Nhưng…” nếu ngài cứ muốn coi tôi là anh trai.


“Cũng không phải là không được.”


Đang nói, đột nhiên trong tàu vũ trụ sáng lên đèn cảnh báo đỏ, chuông báo động vang lên.


Mullian nghiêm mặt, lập tức bước đến bên cạnh giống đực, lấy tư thế bảo vệ che chắn cho cậu, nói:


“Thưa ngài, ta sẽ đưa ngài về phòng.”


“Không cần, tôi biết đường rồi….”


Moose vẫn đang suy nghĩ về tiếng chuông báo động, nói:


“Hẳn là có việc khẩn cấp, ngài đi làm trước đi.”


Nhị hoàng tử vẫn kiên quyết đưa Moose về phòng rồi mới rời đi.


Trong phòng, Joshua cũng nghe thấy tiếng chuông báo động, đang lo lắng muốn đi tìm Moose.


Thấy cậu trở về, cậu ta vội vàng tiến lên nắm tay cậu.


“Moomoo, may mà cậu không sao…. Chuyện gì đã xảy ra vậy? Liệu t** ch**n của Trùng tộc có bị tấn công không?”


Ngay khi chuông báo động vang lên, cửa sổ trong phòng đã tự động đóng lại, họ không thể thấy được tình hình bên ngoài.


“Đừng lo, không có gì đâu, trong vũ trụ này, không có nhiều thế lực có thể chống lại t** ch**n của Trùng tộc đâu.”


Moose an ủi Joshua, nhưng sắc mặt cậu không được tốt lắm.


Cậu đưa tay nắm lấy khuyên tai, chịu đựng sự giới hạn tinh thần từ thiết bị ức chế cấp A, giải phóng năng lực tinh thần để thăm dò.


Cậu ‘nhìn’ thấy… chiếc t** ch**n khổng lồ và lạnh lẽo của Thiên Già.


Về số lượng, t** ch**n của Trùng tộc thực ra chiếm ưu thế.


Nhưng, trên chiếc t** ch**n chủ của Thiên Già có treo cờ Huyết Nguyệt của Thiên Già Hoàng __ Aks, vị Thống soái tối cao của Đế quốc Thiên Già.


Thiên Già Hoàng tự mình dẫn quân đi ra trận.


________________________________________________________________________________


Tác giả có lời muốn nói:


Cuối cùng Thiên Già Hoàng cũng đến chiến trường.


________________________________________________________________________________


ο(=•ω=)ρ


Tra Công Cải Tạo, BE Chuyển HE
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Tra Công Cải Tạo, BE Chuyển HE Truyện Tra Công Cải Tạo, BE Chuyển HE Story Chương 185
10.0/10 từ 13 lượt.
loading...