Tra Công Cải Tạo, BE Chuyển HE
Chương 184
PHIÊN NGOẠI – BÁNH KEM NHỎ CHẠY TRỐN
Bị bắt.
Chỉ huy quân địch là một Trùng tộc rất quyết đoán.
Ngay từ đầu, hắn đã ra lệnh phong tỏa không gian, khiến việc kích hoạt nhảy siêu không gian thất bại hoàn toàn.
Dù được làm lại từ đầu, Moose có lẽ vẫn sẽ đưa ra quyết định như vậy. Thay vì ngồi chờ chết và phó mặc số phận, cậu thà liều mạng một lần còn hơn.
Tuy nhiên, lần này thất bại, phi hành khí của họ cũng đã hoàn toàn bại lộ trước đội quân của Trùng tộc.
“Moomoo, chúng ta sẽ chết sao?”
Joshua nhìn thấy những chiếc phi hạm hạng nhẹ của Trùng tộc đang vây quanh, lo lắng hỏi.
“Sẽ không đâu.”
Việc Trùng tộc chỉ phái vài chiếc phi hạm hạng nhẹ tới rõ ràng chứng minh rằng họ muốn bắt sống, nếu không thì đã dùng đại pháo để giải quyết từ xa rồi.
“Trùng tộc… sẽ đối xử với tù binh thế nào?” Joshua thấp giọng hỏi, giọng run rẩy.
Phi hành khí của họ không thể nào so sánh được về tốc độ với chiến hạm Trùng tộc. Ngay cả Joshua cũng nhận ra rằng việc bị đuổi kịp chỉ là vấn đề thời gian.
Moose không trả lời, chỉ siết chặt tay Joshua.
Mặc dù trùng đực của Trùng tộc có địa vị cao nhưnh điều đó không liên quan gì đến tù binh.
Nếu họ thực sự bị bắt, kết cục của Moose và Joshua có thể chẳng khác gì bị đưa vào trung tâm an ủi___ một nơi chỉ có tuyệt vọng.
Với tình trạng bệnh của Joshua, nếu cậu ta rơi vào nơi đó, chẳng khác nào bị kết án tử hình.
Moose nhìn những chiếc phi hạm đang tiến lại gần, tính toán xem liệu có cơ hội phản kháng lần cuối hay không.
Phi hành khí của họ không có vũ khí nào có thể đối đầu trực diện. Thứ duy nhất họ có thể dựa vào là sức mạnh tinh thần.
“Đừng sợ. Khi họ bước lên phi hành khí, chúng ta sẽ dùng tinh thần lực khống chế họ. Cậu hãy cố quấy rối ba quân thư, còn lại để tôi lo.”
Dù nói như vậy nhưng Moose thực ra chẳng hề tự tin.
Tinh thần lực của cậu đã tiêu hao quá nhiều trong lần mở không gian trước đó, đến giờ vẫn chưa hồi phục.
Nhưng họ không còn lựa chọn nào khác.
Phía bên ngoài phi hành khí.
Khi tiến đến gần, những quân thư của Trùng tộc cũng cảm thấy có gì đó bất thường.
“Chuyện gì thế này? Họ vẫn chưa phản kháng, định đầu hàng sao?”
“Đừng chủ quan. Biết đâu là bẫy, định dụ chúng ta vào.”
Mặc dù nghi ngờ, các quân thư không tin rằng thứ gọi là bẫy này có thể gây khó dễ cho họ.
Họ đều là tinh binh dưới quyền Nhị hoàng tử, với trang bị hiện đại, năng lực mạnh mẽ và số lượng áp đảo.
Một phi hành khí nhỏ bé của Thiên Già thì có thể làm được gì?
Với suy nghĩ đó, các quân thư dễ dàng chặn được phi hành khí và phá cửa vào trong. Nhưng khi vừa bước qua cửa, họ lập tức sững người.
“Hùng, giống đực!?”
“Khoan đã! Là giống đực! Đóng cửa khoang lại mau! Đáng chết, ai đã phá cửa khoang? Lấy bộ đồ bảo hộ! Gọi quân y ngay!”
Trong môi trường chân không ngoài vũ trụ, cơ thể yếu ớt của giống đực không thể tồn tại được lâu.
Các quân thư lập tức rơi vào trạng thái hoảng loạn.
Cửa khoang đã bị phá hỏng và không thể lắp lại ngay. Những quân thư tiến vào phi hành khí buộc phải mở cánh để che chắn, ngăn không khí thoát ra ngoài.
Đội quân phía sau thấy đồng đội đứng chắn cửa thì bối rối.
“Phía trước làm gì thế? Sao lại đứng chắn cửa?”
“Khoan đã… họ đang nói cái gì? Giống đực?”
“Giống đực Thiên Già chẳng phải đều bị giữ trong nhà sao? Làm sao lại xuất hiện ở nơi này?”
Bên trong phi hành khí.
Moose đứng che chắn trước Joshua, siết chặt tay cậu ta để trấn an. Cậu ra hiệu cho Joshua giữ bình tĩnh và đừng hành động nóng nảy.
Hầu hết quân thư vẫn còn ở bên ngoài, chỉ có năm quân thư cấp A đã tiến vào bên trong phi hành khí.
Chừng đó là đủ để Moose sử dụng tinh thần lực khống chế.
Cậu âm thầm xâm nhập vào vùng tinh thần của các quân thư.
“Đừng sợ.” Quân thư cầm đầu cố gắng trấn an hai giống đực xinh đẹp nhưng đang lo lắng, “Bộ đồ bảo hộ sẽ được mang đến ngay. Chúng tôi đã liên hệ quân y, sẽ không có chuyện gì đâu.”
Dù vẫn cầm vũ khí, khí thế lạnh lùng và sát khí ban đầu của các quân thư đã hoàn toàn biến mất.
Nếu ban nãy họ giống như đang đối đầu với kẻ thù sống còn, thì bây giờ lại giống như đang dỗ dành trẻ nhỏ.
Sự xuất hiện bất ngờ của giống đực trong tình huống này khiến mọi thứ trở nên khó lường.
Điều làm các quân thư bối rối nhất là trong phi hành khí này, ngoài hai giống đực, không còn dấu hiệu sự sống nào khác của Thiên Già.
Tên chỉ huy cầm đầu vừa an ủi hai giống đực, vừa ra hiệu cho đồng đội đi kiểm tra những phòng còn lại trong phi hành khí.
Một quân thư dưới sự điều khiển của Moose quay đầu, giơ súng và bước về phía phòng điều khiển.
Những quân thư khác vẫn không hề nhận ra, tiếp tục quan sát tình hình.
Quân thư cầm đầu, trong một khoảnh khắc, cảm thấy cần phải nói điều gì đó.
“Quan chỉ huy của chúng tôi là Nhị hoàng tử của Đế quốc….”
Anh ta đột nhiên ngừng lại, nhận ra mình đang nói điều không nên tiết lộ. Nhưng với giống đực, có lẽ không sao cả nhỉ?
Khi ánh mắt của anh ta chạm vào đôi mắt xanh lục của Moose, ý thức của anh ta dần mơ hồ.
Thông qua những lời vô thức của quân thư, Moose đã thu thập được nhiều thông tin quan trọng.
Nhị hoàng tử của Trùng tộc – người chỉ huy chiến dịch này – đúng là một quân thư xuất sắc mà Moose từng nghe đến.
Đó là một nhân vật đã gia nhập quân đội từ khi trưởng thành, lập nhiều chiến công hiển hách.
Thực lực mạnh mẽ, nhưng tính cách lại rất tốt.
Dù đối xử với những người theo đuổi bên phía mình hay những tù binh bị bắt từ quân địch, hắn luôn tỏ ra khoan dung và tử tế. Hắn được xem như một người mang đậm ‘chủ nghĩa nhân văn’ trong Trùng tộc.
Ngay cả những Thiên Già ở phe địch quốc, dù căm ghét đến nghiến răng mỗi khi nhắc đến đội quân dưới quyền hắn, nhưng lại hiếm khi thực sự ghét bỏ con người của hắn.
Một vị chỉ huy như vậy, dù có bị bắt, ít nhất trong thời gian ngắn hạn sẽ không gặp phải điều gì quá tồi tệ.
Ít nhất, trước khi họ bị đưa đến lãnh thổ của Trùng tộc địch quốc, tình cảnh vẫn còn tạm chấp nhận được.
Khi bộ đồ bảo hộ được mang tới, Moose và Joshua cùng thay vào. Dưới sự ‘áp giải’ của các quân thư, họ bước lên chiến hạm hạng nhẹ của Trùng tộc – con tàu được sử dụng để chặn phi hành khí của họ.
Phi hành khí của họ không thể so sánh tốc độ với chiến hạm Trùng tộc. Nếu muốn trốn thoát, họ bắt buộc phải đổi sang sử dụng chiến hạm hạng nhẹ này.
Chiến hạm hạng nhẹ của Trùng tộc nổi bật với tốc độ nhanh vượt trội. Nếu có thể chiếm quyền kiểm soát một con tàu như vậy, họ vẫn có khả năng chạy thoát.
Tuy nhiên, khi Moose bước lên chiến hạm và nhìn thấy vị quân thư có mái tóc đen và đôi mắt tím hiếm thấy – một đặc điểm giống với Trùng Hoàng – cậu ngay lập tức hiểu rằng hy vọng trốn thoát đã không còn.
Nhị hoàng tử của Đế quốc Trùng tộc, Mullian.
Một trùng cái cấp S.
Nếu tinh thần lực của Moose còn dư thừa, có lẽ cậu có thể thử thao túng tinh thần của Mullian. Nhưng hiện tại, điều đó là bất khả thi.
Chỉ vì hai giống đực của địch quốc mà một vị Nhị hoàng tử như hắn lại rời khỏi chủ hạm, đích thân đến để hộ tống tù binh. Moose không thể hiểu nổi lý do đằng sau hành động này.
Moose và Joshua vẫn mặc bộ đồ bảo hộ dày cộm, nhưng phần mũ giáp đã tự động mở ra, để lộ khuôn mặt xinh đẹp, tinh xảo của họ trước mắt toàn bộ quân thư trên tàu.
Rất nhiều ánh mắt dừng lại trên hai người họ, đầy vẻ tò mò và kinh ngạc.
Moose giữ thái độ bình tĩnh, lặng lẽ bước lên trước, chắn Joshua sau lưng mình.
Ngay lập tức, cậu cảm nhận được một ánh mắt đầy vẻ tìm tòi và hoang mang đang chăm chú nhìn mình.
Moose ngước lên, đối diện với ánh mắt của Mullian.
Nhưng chỉ trong thoáng chốc, chính Nhị hoàng tử lại là người đầu tiên dời ánh mắt đi.
“Quân y, đưa hai vị giống đực đi kiểm tra sức khỏe. Nếu có vết thương, hãy dốc toàn lực điều trị.” Nhị hoàng tử nói.
“Tuân lệnh.”
Quân y cầm theo vòng cổ ức chế sức mạnh tinh thần tiến lại gần.
Toàn thân Joshua cứng đờ, ánh mắt gắt gao dán chặt vào người quân y đang đến gần.
Moose vội vàng nói: “Cậu ấy mắc chứng sợ tiếp xúc cơ thể, đừng chạm vào cậu ấy!”
Quân y khựng lại, nhìn đôi tay đang nắm chặt nhau của hai giống đực, có chút hoài nghi về cái gọi là ‘chứng sợ tiếp xúc cơ thể’ này.
Anh ta quay sang nhìn Nhị hoàng tử để xin ý kiến.
Mullian khẽ gật đầu, sau đó nhìn về phía hai giống đực và nói:
Ở Thiên Già, giống đực chỉ được nuôi dưỡng để sinh sản và làm sạch tinh thần.
Nhưng ở Trùng tộc, giống đực được phép tham gia quân đội.
Dù phần lớn chỉ mang tính hình thức, điều này cũng đủ để các quân thư hiểu được sức ảnh hưởng mạnh mẽ của tinh thần giống đực cấp cao.
Huống chi, họ còn có Trùng Hoàng bệ hạ – có thể vận dụng sức mạnh tinh thần vào chiến tranh tinh tế.
Do đó, họ không thể không thận trọng hơn.
Việc không cần chạm vào khiến Joshua cảm thấy dễ chịu hơn đôi chút. Cậu ta nhận lấy vòng cổ, cẩn thận lau sạch bằng găng tay trước rồi nén khó chịu để đeo vào.
Vừa tháo được vòng cổ của Thiên Già, giờ lại phải đeo vòng cổ của Trùng tộc.
Moose mím môi, cũng đeo vòng vào.
Khi vòng cổ được gài chặt, Moose lập tức cảm nhận được lực ức chế.
Nhưng sức mạnh tinh thần của cậu không hoàn toàn bị khóa chặt.
Dù là Trùng tộc hay Thiên Già, biện pháp hạn chế sức mạnh tinh thần chỉ dừng ở cấp A, hoàn toàn không đủ để khống chế giống đực cấp S.
Moose không biểu hiện gì, chỉ cố ý giả vờ như tinh thần lực đã bị ức chế và yếu đi rõ rệt.
Thực ra cậu không cần phải giả vờ quá nhiều, vì sau khi trải qua cú nhảy không gian, tinh thần lực của cậu đã tổn hao nghiêm trọng, vẻ mệt mỏi là tự nhiên.
“Thưa hai vị, mời đi theo tôi.”
Quân y dẫn họ đến phòng y tế.
Moose cảm nhận được nhiều ánh mắt đang chăm chú dõi theo mình, thậm chí bao gồm cả Nhị hoàng tử, khiến tâm trạng cậu chùng xuống.
Người ta thường nói Nhị hoàng tử của Trùng tộc là một kẻ ngay thẳng. Nhưng nếu ngay cả hắn cũng có ý đồ với họ, e rằng những ngày sắp tới sẽ không dễ dàng gì.
Dù thế nào, Moose cũng phải bảo vệ Joshua.
Dù là ở Trùng tộc hay Thiên Già, việc kiểm tra sức khỏe đều chủ yếu dựa vào máy móc.
Dưới sự kiểm soát cẩn thận của Moose, sức mạnh tinh thần cấp S của cậu không bị phát hiện, hoàn toàn che giấu thành cấp A.
Thậm chí, cậu còn dễ dàng vượt qua khâu đăng ký thông tin cá nhân.
Điều này nhờ vào sự kiểm soát quá mức của giống cái cấp cao ở Thiên Già đối với giống đực của họ.
Không có sự cho phép của giống cái, họ không được phép chụp ảnh giống đực.
Thiên Già Hoàng chỉ từng đưa cậu tham gia các buổi yến tiệc trong cung chứ chưa bao giờ dự các sự kiện công khai.
Do đó, hình ảnh của Moose sau khi trưởng thành không hề xuất hiện trên tinh võng.
“Ngài Joshua và …..ngài Moomoo, cơ thể của hai vị không có tổn thương rõ ràng nhưng cần được điều dưỡng.”
“Còn nữa, tình trạng tinh thần của hai vị không được khả quan. Tôi nghĩ có lẽ hai vị cần một bác sĩ tâm lý.”
–
“Bác sĩ tâm lý là gì?”
Joshua ngồi trên chiếc giường trong căn phòng mà Trùng tộc sắp xếp cho họ, đôi mày khẽ nhíu lại.
Cậu ta nhớ lại những ‘liệu pháp’ mà Viện nuôi dưỡng giống đực từng đề xuất nhằm khiến cậu ta thân mật với Bộ trưởng ngoại giao, sắc mặt liền trở nên khó coi.
“Có lẽ bác sĩ của Trùng tộc khác với chúng ta.” Moose khẽ nói nhưng ngay cả cậu cũng không chắc chắn. Cậu từng chứng kiến những phương pháp điều trị thô bạo của Thiên Già nên hiểu rất rõ điều đó.
Nhìn Joshua mang sắc mặt tái nhợt, Moose bước đến bên giường, ngồi xuống và ôm cậu ta vào lòng.
“Đừng sợ, có tôi ở đây. Nếu có trùng nào làm hại cậu, tôi sẽ giết sạch chúng.”
“Không, Moomoo, cậu không được manh động.”
Cằm Joshua tựa lên vai Moose, cậu ta khẽ thì thầm vào tai cậu:
“Có vẻ như họ định đưa chúng ta về lãnh thổ của Trùng tộc. Cậu đi theo họ, chỉ cần đến nơi, các hạn chế sẽ dần được gỡ bỏ. Khi đó, cậu vẫn còn cơ hội…”
Moose hiểu rõ ý Joshua.
Chỉ cần cậu giấu kín thân phận và cấp độ thực sự của mình, khi đến lãnh thổ của Trùng tộc, cậu sẽ có cơ hội trốn thoát. Nếu không thể trốn đi, ít nhất cũng có thể tìm cách sinh tồn ở đó.
Nhưng Moose tuyệt đối không thể bỏ mặc Joshua.
Nếu Joshua gặp chuyện không hay, cậu sẵn sàng kéo cả Trùng tộc chôn cùng.
Đúng lúc này, tiếng gõ cửa vang lên.
Cơ thể Joshua lập tức cứng đờ.
Moose vỗ nhẹ lưng cậu ta để trấn an: “Không phải trùng đâu.”
Hoặc chính xác hơn, không phải trùng còn sống.
Sau ba tiếng gõ cửa, một con robot tròn xoe, trên đầu cài một chiếc nơ bướm màu hồng, má còn được tô phấn hồng, đẩy xe thức ăn vào phòng, kèm theo tiếng nhạc leng keng.
“Nào, ăn cơm, ăn cơm thôi~ Cuối cùng cũng đến giờ ăn rồi~ Cơm thơm ngon đây~ Thật sự rất ngon đó~”
Joshua nhìn chằm chằm con robot, biểu cảm đầy ngờ vực: “…Đây là gu thẩm mỹ của quân thư Trùng tộc sao?”
Moose im lặng một lúc lâu: “…..”
Là người từng tham chiến và trải qua tiền tuyến, Moose có thể khẳng định chắc chắn rằng, đây không phải là gu thẩm mỹ của quân thư Trùng tộc.
Hầu hết quân thư đều thích những cỗ máy lạnh lùng và mạnh mẽ hơn.
Chứ không phải những thứ như nơ bướm hồng, má hồng kỳ lạ, hay những bài hát thiếu nhi mà thậm chí cả con nít cũng chẳng thèm nghe.
Chắc chắn việc biến một con robot giao thức ăn thành thế này là để….. dỗ dành bọn họ.
Moose cầm khay thức ăn trên đầu con robot, nhìn những miếng rau củ quả được cắt tỉa thành các hình dáng hoạt hình dễ thương, tâm trạng của cậu trở nên phức tạp.
Cách mà Trùng tộc và Thiên Già dỗ dành giống đực thực sự hoàn toàn khác biệt.
Trùng tộc xem trùng đực như con nít để dỗ dành.
Còn Thiên Già thì xem giống đực như vật thí nghiệm trong phòng nghiên cứu.
_______________________________________________________________________________
~(>_
Tra Công Cải Tạo, BE Chuyển HE
Đánh giá:
Truyện Tra Công Cải Tạo, BE Chuyển HE
Story
Chương 184
10.0/10 từ 13 lượt.
