Tôi Chính Là Nam Hồ Ly Tinh
Chương 9
Mạc Bắc Hồ vừa ra khỏi văn phòng đã nhận được tin nhắn của Trương Tuần Quang.
--Trước đó ở đồn cảnh sát bọn họ đã kết xuống một tình hữu nghị sâu sắc, sau khi lấy được điện thoại thì kéo một nhóm nhỏ ba người.
Tối hôm đó xem hot search, Trương Tuần Quang còn linh cơ vừa động, đổi tên nhóm thành “Ai Là Nằm Vùng”.
Mạc Bắc Hồ xem xong vô cùng chột dạ, lặng lẽ đổi tên nhóm thành "Tôi Không Phải Nằm Vùng".
Lúc này Trương Tuần Quang đã gửi một tin nhắn trong nhóm “Tôi Không Phải Nằm Vùng”: “Ôi chao, hôm nay làm được chút chuyện tốt, luôn cảm thấy khăn quàng đỏ trước ngực càng thêm đỏ thắm.”
Mạc Bắc Hồ lập tức gửi một chuỗi meme cảm ơn, kèm theo một tiếng “Anh em” tràn đầy tình cảm.
Thẩm Nhạc Tâm cũng xuất hiện: “Tôi nghe nói rồi, là chương trình tạp kỹ kia đúng không? Cũng tốt đấy, mặc dù độ hot thấp một chút nhưng cũng tương đối tích cực.”
“Vốn dĩ tôi còn lo lắng Trương Tuần Quang không có não, định lôi cậu cùng lên show tuyên truyền phim...”
“Hơn nữa, đội viên thiếu niên tiền phong giới hạn độ tuổi từ 6 đến 14 tuổi, @Cậu Tin Vào Ánh Sáng Không, bớt giả nai đi.”
Trương Tuần Quang: “Có ý gì?”
“Tôi đương nhiên cũng đã đề nghị rồi, nhưng người đại diện không đồng ý, chị ấy nói hiện tại tôi không thể cùng lên show tạp kỹ với Tiểu Hồ được, bây giờ cư dân mạng ăn dưa đang truy lùng ráo riết hai xác ướp kia, quan hệ tốt với cậu ấy dễ biến thành đối tượng tình nghi lắm.”
“Kỳ này tôi không có ở đó, để cậu ấy đi là vừa hay.”
Thẩm Nhạc Tâm cạn lời: “Cậu thật sự đã đề nghị à...”
“Bên tôi cũng giúp Tiểu Hồ lựa chọn vai diễn, thật ra cũng có không ít vai phù hợp, nhưng vai diễn đầu tiên đặt nền móng cho điểm khởi đầu, tôi muốn giúp cậu chọn nhân vật tốt hơn.”
“Bộ phim kia cậu nghe qua chưa? Có một vai rất thích hợp, tôi đang giúp cậu tranh thủ nhân vật ‘Thiếu Tá Phi Tinh’.”
Trương Tuần Quang vô cùng chấn động: “Wtf? Thật hay giả vậy, là của Hắc Dương Tiên Tri viết hả? Là càn quét giải thưởng khoa học viễn tưởng kia hả? Là bộ do đạo diễn Chu Vân Thượng trong truyền thuyết, tình đạo trong mộng của tôi muốn quay đó hả?”
“Thẩm đại tiểu thư, cô đúng là tài giỏi thật đấy.”
“Chưa quyết định được đâu, chỉ có thể tranh thủ một cơ hội thử vai thôi, cạnh tranh rất khốc liệt.” Thẩm Nhạc Tâm vô cùng lý trí: “Nhưng dù sao đây cũng là , đến lúc đó những người đến thử vai đều sẽ truyền ra, mấy tài khoản marketing kia sẽ không bỏ qua nhiệt độ này đâu, nhất định sẽ để mọi người bình chọn xem ai thích hợp nhất.”
“Khuôn mặt này của Tiểu Hồ nhà chúng ta, đặt ở đâu cũng không thể thua.”
“Cho dù không diễn được, đến lúc đó nhiệt độ không, không cọ thì phí.”
Trương Tuần Quang nghe đến mức ngây người như phỗng: “......Không phải chứ, chị, lòng dạ chị sâu thế cơ à?”
Thẩm Nhạc Tâm lời nói thấm thía: “Cha mẹ yêu con, phải vì con mà tính kế lâu dài.”
Trương Tuần Quang: “......”
Đáng ghét, tự dưng cảm thấy thua kém một bậc.
"Nhưng mà chuyện này còn xa, Tiểu Hồ vẫn nên chuẩn bị cho show tạp kỹ trước mắt, lần đầu lộ diện, tranh thủ để lại cho mọi người ấn tượng tốt." Thẩm Nhạc Tâm lại chuyển chủ đề trở về: “Quay chụp ngoại cảnh, cậu nhớ kỹ phải bôi kem chống nắng đấy.”
“Kem chống nắng mà tôi làm đại ngôn trước đây không tệ đâu, để tôi gửi qua cho cậu một ít, nội thành gửi là đến ngay.”
Trương Tuần Quang cạn lời: “Người Thiên Hỏa không lẽ không có kem chống nắng à? Cô còn gửi qua?”
“Thiên Hỏa không đến mức không có kem chống nắng, nhưng bên cạnh cậu ấy chưa chắc có người chăm sóc cậu ấy cẩn thận như vậy.” Thẩm Nhạc Tâm không đồng ý: “Tiểu Hồ vẫn chưa có trợ lý đúng không?”
Hai người bọn họ đánh chữ nhanh như gió, Mạc Bắc Hồ vụng về ấn ấn móng, còn chưa theo kịp chủ đề trước thì bọn họ đã nói đến chủ đề tiếp theo, cậu chỉ có thể xoá hết mấy lời cực cực khổ khổ lắm mới gõ ra được.
Lần này cậu cuối cùng cũng theo kịp tốc độ, luống cuống tay chân vội vàng gõ: “Sắp có rồi!”
“Ông chủ nói buổi chiều trợ lý đón tui đi chụp ảnh!”
Cậu phải xếp lịch chụp ảnh công chiếu, gửi cho tổ chương trình dùng để tuyên truyền -- công việc này đến gấp quá, hợp đồng vừa ký xong thì bên tổ chương trình đã giục gửi ảnh rồi.
...…
Buổi chiều Mạc Bắc Hồ đã gặp được trợ lý của mình.
Trợ lý tên là Vương Tiểu Minh, hoạt ngôn lanh lợi, làm việc cũng vô cùng nhanh nhẹn, tướng mạo vô cùng đáng yêu, chỉ tiếc là hơi lùn một chút.
Chiều cao hình người của Mạc Bắc Hồ là 178, trong giới giải trí cũng xem như vừa vặn, nhưng bởi vì tỷ lệ cơ thể tốt nên nhìn khá cao ráo. Khi cậu nhìn Tiểu Minh phải cúi đầu, có thể thấy rõ sự hâm mộ trong mắt đối phương.
Mạc Bắc Hồ sờ sờ đầu đối phương: “Không sao đâu, anh còn nhỏ, vẫn có thể cao được.”
Vương Tiểu Minh khóc không ra nước mắt: “......Tôi ba mươi rồi anh trai.”
Mạc Bắc Hồ giật mình: “A? Vậy sao anh gọi tui là anh?”
“Tôn xưng.” Vương Tiểu Minh vỗ vỗ cậu: “Cái này có nghĩa là tôi tôn kính cậu như anh trai, sẽ không bởi vì cậu tuổi còn nhỏ mà lừa gạt câu.”
“Nhanh thở một hơi đi, tôi gọi đồ ăn cho cậu.”
Mạc Bắc Hồ bị chộp đi trang điểm, tạo kiểu, thay quần áo, chụp ảnh, lăn lộn cả một buổi chiều, còn mệt hơn lúc khiêng Trương Tuần Quang và Thẩm Nhạc Tâm xuống chín tầng lầu.
Nhưng ảnh thì vẫn chưa chụp xong.
Cậu phải bắt đầu chuẩn bị, còn phải chụp mấy bộ ảnh đăng Weibo.
Nhưng mà đã đến giờ ăn tối, mọi người đều có thể nghỉ ngơi thở phào một chút, Vương Tiểu Minh lướt phần mềm gọi đồ ăn hỏi cậu: “Cậu có dễ béo không?”
Mạc Bắc Hồ mờ mịt chớp chớp mắt, cậu là hồ ly tinh hóa thành người, nhất định sẽ không béo thành bánh mì đen hình người, nhưng cậu phải giả làm người, có phải nên nhập gia tùy tục một chút, cũng nói mình dễ béo thì tốt hơn không?
Cậu có chút ưu sầu, hệ thống còn chưa quay lại tìm cậu, một mình cậu có chút không quyết định được.
Nhưng còn chưa nghĩ ra kết quả đã nghe thấy Vương Tiểu Minh nói thêm một câu: “Dễ béo thì ăn ít một chút...”
Mạc Bắc Hồ lập tức chém đinh chặt sắt trả lời: “Không dễ béo!”
“Tui có thể ăn được!”
Vương Tiểu Minh bị cậu chọc cười: “Không dễ béo cũng phải ăn đồ ăn khoẻ mạnh, cậu có dị ứng món nào không? Hoặc là đặc biệt không thích ăn cái gì? Tôi ghi chú lại hết cho cậu.”
Vương Tiểu Minh vô cùng kính nghiệp móc điện thoại ra ghi chép lại.
Mạc Bắc Hồ mờ mịt chớp chớp mắt: “Không thích ăn?”
Cậu nghiêm túc nói: “Tui không ăn người.”
Vương Tiểu Minh quay đầu nhìn cậu: “......Đừng có quăng miếng vào lúc này, cũng không có camera.”
Mạc Bắc Hồ gãi gãi đầu.
Cuối cùng, cậu nhận được một phần salad ức gà tiêu đen bắp mỹ bông cải xanh, tự mình ăn, rất cẩn thận sạch sẽ, không còn để lại nửa miếng nguyên liệu nào.
Lúc ăn xong miếng ức gà cuối cùng, giọng nói vô cùng kiêu ngạo của hệ thống đột nhiên vang lên trong đầu cậu: “Tôi đã trở về rồi Tiểu Hồ! Cậu đoán xem tôi đã nghe ngóng được tin tức gì ở Đằng Long? Nghe xong đừng hoảng sợ quá nha!”
“Thẩm Độc đang cho cậu tiếp xúc với nhân vật trong !”
Động tác thưởng thức miếng thịt gà cuối cùng của Mạc Bắc Hồ dừng lại một chút, do dự không biết nên nói cho nó biết mình đã sớm biết rồi hay không.
Vừa lúc Vương Tiểu Minh ngồi xuống bên cạnh cậu, trên tay cầm một phần tư liệu: “Mấy ngày nay tốt nhất cậu nên về nhà xem lại những kỳ trước của , xem mấy kỳ phát sóng chính thức dài nửa tiếng thôi là được, tôi sẽ xem toàn bộ bản phát sóng trực tiếp, đến lúc đó sẽ tóm tắt một số điểm chính cho cậu.”
“Thật ra cũng không cần ghi nhớ quá nhiều đâu, chỉ cần đừng bị ngắc ngứ khi bọn họ nói mấy trò đùa nội bộ thôi. Yên tâm, mấy khách mời này ngoại trừ MC Ngô Phi Phàm có hơi độc miệng thì những người khác đều khá dễ nói chuyện, chỉ cần cậu chăm chỉ chịu khó, cơ bản sẽ không có vấn đề gì.”
Hệ thống ngây người, nó đột nhiên nâng giọng hỏi Mạc Bắc Hồ: “Cậu ta là ai?”
“Tại sao cậu ta lại làm công việc của tôi!”
Nó tức giận làm ầm ĩ: “Đó đều là việc của tôi!”
Mạc Bắc Hồ: “......”
“Chờ một chút, cậu đang ở đâu vậy?” Hệ thống dường như bây giờ mới phát hiện cậu đang ở trong studio làm việc, trong nháy mắt đã giống hệt như trời sập: “Tôi chỉ mới đi ra ngoài một ngày, sao mọi thứ đều thay đổi hết rồi...”
Mạc Bắc Hồ lặng lẽ đặt hộp cơm xuống: “Tui đi vệ sinh một chút.”
Cậu trốn vào nhà vệ sinh, nói ngắn gọn mọi chuyện đã xảy ra hôm nay cho hệ thống biết.
Giọng nói hệ thống đau thương: “Cho nên, cậu có công việc rồi, nhưng lại không liên quan gì đến tôi.”
Mạc Bắc Hồ: “?”
“Tôi cảm thấy mình thật thất bại, Tiểu Hồ.” Hệ thống vô cùng phiền muộn: “Tôi hình như chẳng có chút tác dụng gì cả.”
“Không có đâu!” Mạc Bắc Hồ vội vàng an ủi nó: “Cậu nhất định không chỉ nghe ngóng được chuyện, còn nghe ngóng được chuyện khác nữa đúng không?”
Hệ thống trầm mặc.
Mạc Bắc Hồ nghẹn lời, lắp bắp đổi giọng: “Cái đó, cái đó... biết cũng rất không tệ rồi!”
“Cậu đừng an ủi tôi nữa!” Hệ thống chợt bùng cháy một loại ý thức đối kháng nào đó: “Cậu yên tâm, tôi nhất định sẽ tìm cho cậu một công việc mới! Chắc chắn tốt hơn những cái mà Thẩm Nhạc Tâm và Trương Tuần Quang giới thiệu cho cậu!”
"Tôi đường đường là hệ thống, sẽ không thua kém những nhân loại này đâu!"
“Còn có trợ lý, Vương Tiểu Minh kia! Đừng để cậu ta giúp cậu sửa soạn tư liệu phát sóng trực tiếp, tôi sẽ làm, tôi là dân chuyên nghiệp! Tôi nhất định làm tốt hơn cậu ta!”
Mạc Bắc Hồ ngoan ngoãn gật đầu: “Ừm ừm, không có cậu tui đi quay chụp một mình cũng không dám nói lung tung, hiện tại cậu đến rồi thì tui mới an tâm.”
“Cậu là A Thống tốt nhất!”
Hệ thống nghe tớimức lâng lâng: “Hừ, đương nhiên rồi, bây giờ tôi đã về, cậu muốn nói gì thì nói, có gì không đúng tôi sẽ nhắc nhở cho.”
“Cậu xem, chỉ trong mấy ngày ngắn ngủi, chúng ta cũng đã có gần một ngàn giá trị tình yêu rồi, nhóm quần chúng ăn dưa xem náo nhiệt tương đối bạc tình, rất nhiều người mới gom được một giá trị tình yêu, nhưng chuyện này đã rất không tồi rồi!”
“Sự phối hợp của chúng ta là tốt nhất!”
......
Mấy ngày tiếp theo, sinh hoạt của Mạc Bắc Hồ vô cùng phong phú, lên lớp học diễn xuất của Khương Phù, xem phim, xem tạp kỹ, gần như lấp đầy một ngày bình thường của cậu.
À, hơn nữa ông chủ còn vô duyên vô cớ nhét thêm cho cậu một buổi học thư pháp viết chữ cứng, cũng không luyện những thứ khác, chỉ luyện tên của cậu trước.
Ba ngày sau, tổ chương trình đã đăng thông báo tuyên truyền thử nước trước.
Lần này có khách mời mới, bọn họ cũng tạo ra chút bí ẩn, thả ra một tấm hình cắt bóng trước, phối hợp với văn bản, để mọi người đoán khách mời mới là ai.
@Tổ chương trình Quả Ngọt: “Mùa màng bội thu, quả ngọt trĩu cành. Tuần này là -- mùa thu hoạch đào giòn ở huyện Lô Tử! Rất tiếc là Tiểu Quang @Trương Tuần Quang tuần này không thể làm bạn cùng mọi người, nhưng chúng ta sẽ chào đón một vị khách mời thần bí! Xin hãy ghi nhớ các từ khóa sau:”
“Sức mạnh vô tận, thích hợp khiêng đồ.”
“Chính nghĩa lẫm liệt, tuyệt không cân gian!”
“Thịnh thế mỹ nhan, càng đẹp hơn đào~”
“Hoan nghênh các anh chị em khán giả tích cực suy đoán, ba người bạn đoán đúng đầu tiên sẽ nhận được một phần quà lớn của thu hoạch tuần này!”
“Đào giòn huyện Lô Tử! Chính phủ trợ cấp một đồng một cân*, mua là bao ship, chỉ có hiệu lực vào ngày phát sóng trực tiếp! Tối thứ sáu tuần này, nhớ đón xem nha!”
*Một tệ một cân: 1 cân ở Trung Quốc bằng 1/2kg bên mình, suy ra khoảng 3,7k/nửa kg đào.
Trương Tuần Quang nhanh chóng chuyển tiếp bài đăng này, mặt ngoài là xin nghỉ với mọi người, trong bóng tối là kéo thêm fans cho Mạc Bắc Hồ.
@Trương Tuần Quang: “Rất tiếc là lần này không thể đồng hành cùng mọi người! Nhưng vẫn xin mọi người tiếp tục quan tâm đến Quả Ngọt, quan tâm đến nông nghiệp, tôi không ở đây cũng phải chăm sóc bạn mới cho tốt nha! Nhớ chừa cho tôi một ít đào nhé!”
Fans của hắn ta cũng lập tức hưởng ứng, sôi nổi tỏ vẻ hắn không ở đây, bọn họ sẽ giúp trông nhà, không để phòng phát sóng trực tiếp tuần này quá thê thảm đâu.
Mạc Bắc Hồ nhìn đoạn văn tuyên truyền kia, rơi vào trầm tư.
Hệ thống hỏi cậu: “Sao vậy? Có gì không đúng à?”
“Cũng không có gì, chỉ là...” Mạc Bắc Hồ lẩm bẩm một tiếng: “Tui nhớ cậu chọn tui là bởi vì cho rằng hồ ly tinh có thể lăn lộn trong giới giải trí, là nghề chọn người chứ người không chọn nghề, nhất định hô mưa gọi gió.”
Hệ thống gật đầu: “Không sai mà!”
Mạc Bắc Hồ nghi hoặc: “Nhưng mà...”
Cậu chỉ vào đoạn văn tuyên truyền kia: “Tính chất của hồ ly tinh là như này sao?”
Thịnh thế mỹ nhan thì cũng cũng đi, hồ ly tinh sức mạnh vô tận, hồ ly tinh chính nghĩa lẫm liệt, có phải hơi kỳ quái không?
Tôi Chính Là Nam Hồ Ly Tinh
