Tôi Chính Là Nam Hồ Ly Tinh

Chương 74

“Tiểu Hồ, lâu rồi không gặp!”

Ngoại trừ Bạch Gia Trình, những diễn viên chính khác đều đã tới rồi, quen thuộc nói chuyện hai câu.

Liên Vũ Tình đột nhiên rời khung hình, trò chuyện vài câu với nhân viên công tác, sau đó quay lại nói với khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp: “Vừa rồi nhân viên công tác báo, lão Bạch vừa mới kết thúc một công việc khác, đang vội vàng từ sân bay chạy về nhà nối sóng với chúng ta, nhưng chuyến bay đến trễ, hiện tại vừa mới xuống máy bay thôi, có thể sẽ đến muộn một chút, chúng ta bắt đầu trước nhé.”

“Dù sao cũng chỉ trò chuyện linh tinh thôi, không cần quá căng thẳng.”

“Được, lát nữa lão Bạch tới thì phải nghĩ cách phạt anh ấy thôi!” Hạ Phong Khinh lập tức điều chỉnh sang trạng thái hoạt bát hướng ngoại, vén tay áo lên: “Trong phim đấu không lại anh ấy, ngoài đời cũng phải tranh một hơi!”

Hạ Phong Khinh vẫn chưa nói xong, trong màn hình của hắn ta đã đột nhiên thò ra một cái đầu: “Là Tiểu Hồ đúng không?”

“Này! Cậu…” Hạ Phong Khinh luống cuống tay chân đẩy người ra ngoài khung hình: “Hai người các cậu làm gì vậy, đi ra ngoài đi ra ngoài!”

“Bọn tôi chỉ muốn nhìn Tiểu Hồ một cái thôi mà!” Một thiếu niên mắt to đội mũ lưỡi trai thò đầu từ phía sau Hạ Phong Khinh: “Cậu với lão Trương đều đã gặp mặt rồi, tôi vẫn chưa được gặp đâu!”

“Xin chào.” Một thiếu niên khác cắt đầu đinh dáng người tương đối cao lớn, hai tay đút túi cũng gật gật đầu với camera, còn chìa một tay về phía Hạ Phong Khinh: “Một gói khoai tây chiên, tôi giúp cậu kéo cậu ấy đi.”

Mạc Bắc Hồ lập tức nhận ra, bọn họ hẳn là hai thành viên khác trong đội Hạ Phong Khinh và Trương Tuần Quang, mắt to tên Hứa Ngang Tinh, đầu đinh tên Trần Triệu Dương.

Hai người rõ ràng chỉ đến xem chút náo nhiệt, Mạc Bắc Hồ nhìn thấy trong màn hình của Hạ Phong Khinh có hai gói khoai tây chiên bay ngang qua, sau đó hai người kia cũng biến mất.

“Xin lỗi nha.” Hạ Phong Khinh bất đắc dĩ gãi gãi đầu: “Trong ký túc xá có hơi lộn xộn, đông người là như vậy đấy.”

“May mà A Quang không ở đây, không thì còn ồn hơn.”

Liên Vũ Tình trong màn hình đã cười đến mức ngã trái ngã phải -- vốn dĩ khán giả đã tiến vào khá đông, nhưng vì Bạch Gia Trình chưa có mặt, mấy đề tài liên quan đến cốt truyện tốt nhất vẫn nên đợi hắn ta đến rồi mới bàn, hiện tại có người pha trò chọc cười một lát thế này cũng vừa lúc.

Liên Vũ Tình tò mò ghé sát vào màn hình, hỏi Mạc Bắc Hồ: “Tiểu Hồ, cậu còn ôm cả thú bông à? Lông xù xù đáng yêu quá, là chó con sao? Là samoyed đúng không?”

Mạc Bắc Hồ cúi đầu đối diện với thú bông một cái, chỉnh lại cái đầu nó cho ngay ngắn, nhấn mạnh: “Đây là hồ ly! Bạch hồ ly!”

Cậu đưa cái đuôi to loã tung phía sau thú bông ra trước màn hình: “Nhìn xem, cái đuôi to như vậy!”

Hạ Phong Khinh cố tình nói: “Đuôi của samoyed cũng to lắm! Nào có bạch hồ ly nào mà tròn vo như quả bóng vậy!”

Mạc Bắc Hồ nghẹn một chút, kiên quyết phản bác: “Thật sự là hồ ly! Lúc ông chủ đưa đã nói rõ là hồ ly!”

“Ông chủ?” Liên Vũ Tình sửng sốt một chút.

Hạ Phong Khinh giật mình, vội vàng cứng đờ đổi đề tài: “À cái đó, chuyện kẹt xe chúng ta vừa mới nói, chắc khán giả vừa mới vào vẫn chưa biết, nam chính bị kẹt xe trên đường, sắp tới rồi sắp tới rồi… hả?”

Hắn ta liếc nhìn làn đạn, nhẹ nhàng thở phào: “Ôi, hóa ra ông chủ là ba Hồ Hồ à? Làm tôi sợ nhảy dựng, tôi còn tưởng Tiểu Hồ lỡ nói chuyện gì không nên nói chứ!”

Hắn ta cũng cố tình giải thích cho khán giả, cười tủm tỉm bỏ qua câu chuyện.

Mạc Bắc Hồ đang định nói tiếp thì màn hình phát sóng trực tiếp của bọn họ biến động một chút, dường như có người đang vào phòng.

Liên Vũ Tình sáng mắt, vội vàng hỏi: “Có phải là lão Bạch đến không?”

Mạng của Bạch Gia Trình ở bên kia không ổn định lắm, giật giật một hồi mới hiện rõ mặt, hắn ta cười khổ chào hỏi mọi người: “Hello hello, xin lỗi nha đã đến muộn rồi.”

Hạ Phong Khinh mắt sắc phát hiện cảnh sau lưng hắn ta dường như vẫn còn ở trong xe, vội vàng hỏi: “Anh không phải vẫn còn đang trên đường đấy chứ?”

“Đúng vậy.” Bạch Gia Trình che bớt camera, chỉ lướt qua đường xá ngoài cửa sổ một cái rồi nhanh chóng thu lại: “Các cậu cũng thấy rồi, với tình hình đường xá như vậy, tôi đoán chưa đến hai tiếng thì chưa về nhà được.”

“Không còn cách nào, dù sao cũng không thể để mọi người đợi lâu như vậy, đành phải lên sóng tạm như vậy thôi, mạng có thể có hơi lag, mọi người thông cảm.”

“Không sao đâu.” Liên Vũ Tình cười làm dịu bầu không khí: “Vốn buổi phát sóng trực tiếp này của chúng ta cũng chỉ là nói chuyện phiếm thôi mà, mọi người trò chuyện chút là được, này gọi là cảm giác thư giãn.”

“Cảm giác thư giãn…” Bạch Gia Trình cười khổ: “Tôi hiện giờ chỉ thấy cảm giác tắc nghẽn.”

“À đúng rồi!” Liên Vũ Tình sáng mắt lên, để Bạch Gia Trình nhìn Mạc Bắc Hồ: “Cậu nhìn xem con thú bông Tiểu Hồ ôm, nhìn ra được đó là cái gì không?”

Bạch Gia Trình sững sốt một chút, ghé sát vào màn hình nhìn: “Đây là……”

Mạc Bắc Hồ phối hợp giơ con thú bông trong tay lên, vẻ mặt chờ mong nhìn đối phương.

Bạch Gia Trình cười rộ lên: “Là một cục bánh trôi đúng không? Đáng yêu ghê.”

Mạc Bắc Hồ: “……”

Liên Vũ Tình và Hạ Phong Khinh thật sự không nhịn nổi, phát ra một trận tiếng cười.

Bạch Gia Trình không rõ nguyên nhân, có chút lúng túng hỏi Mạc Bắc Hồ: “Sao vậy? Tôi nói sai rồi? Tiểu Hồ cậu đừng giận nha, đây rốt cuộc là con gì vậy?”

Mạc Bắc Hồ há miệng th* d*c, ngay cả bản thân cậu cũng có chút khó nói nên lời.

Làn đạn lập tức trôi qua che kín màn hình: “Samoyed”, “Bánh trôi”, “Bánh bao”, “Bánh hấp”.

Mạc Bắc Hồ: “……”

“Không sao đâu, nghĩ thoáng một chút.” Hạ Phong Khinh an ủi cậu: “Trên mạng làm gì có người tốt, đều là cư dân mạng thiếu đạo đức.”

Mạc Bắc Hồ buồn bã đặt thú bông sang một bên, nhỏ giọng phản bác: “Trong hoang dã vẫn có thể ăn no bụng thân hình bự chính là biểu hiện của thực lực!”

“Đúng vậy đúng vậy!” Bạch Gia Trình vội vàng phụ họa: “Không được nói bánh trôi nữa!”

“Chúng ta nói về phim vậy, ôi, có khán giả này đặt một câu hỏi không tệ, Tiểu Hồ, mọi người muốn biết trong phim cậu diễn nhân vật như thế nào?”

Bạch Gia Trình đưa gợi ý cho Mạc Bắc Hồ: “Hay là chúng ta dùng phương thức của thập nhất hoàng tử để chào khán giả một chút?”

Mạc Bắc Hồ sửng sốt một chút, suy nghĩ chốc lát rồi nở nụ cười có hơi ngốc nghếch: “He he.”

Hạ Phong Khinh gật đầu: “Được, kết thúc.”

Làn đạn tiên tiếp gửi tới “?”, dường như không nhận ra được ẩn ý bên trong.

Liên Vũ Tình cười đầy thâm ý: “Cụ thể thế nào, mọi người muốn biết thì chờ tập cập nhật ngày mai nhé! Mười hai giờ buổi trưa ngày mai, nhớ đón xem đúng giờ nha!”

Khoảng hai tiếng sau, Bạch Gia Trình cuối cùng cũng về tới nhà, buổi phát sóng trực tiếp cũng đi đến hồi kết, sau khi mọi người tuyên truyền cho thêm một lượt, liền lần lượt chào tạm biệt nhau.

Đương nhiên, chỉ là chào tạm biệt trong phòng phát sóng trực tiếp.

Trong nhóm chat tạm thời của buổi phát sóng trực tiếp hôm nay, Liên Vũ Tình đã gửi một meme hồ ly nhỏ đáng yêu đến: “Tiểu Hồ! Con thú bông bạch hồ đó có link mua không vậy, xúc cảm ổn không? Tôi thấy cậu ôm trông rất mềm mại, tôi cũng muốn mua một con!”

Mạc Bắc Hồ nhìn thấy bốn chữ “thú bông bạch hồ” thì hai mắt lập tức sáng lên, ngoan ngoãn trả lời: “Để tui đi hỏi ông chủ một chút!”

“Không cần phiền vậy đâu!” Liên Vũ Tình vội vàng nói: “Tôi trực tiếp tìm bằng hình ảnh là được rồi, Tiểu Hồ gửi cho tôi một tấm chụp chính diện nhé.”

Mạc Bắc Hồ vừa định nâng camera lên, hệ thống đã săn sóc rút điện thoại trong tay cậu đi, giơ lên chụp cho con thú bông một tấm.

Mạc Bắc Hồ cảm kích gật đầu: “Cảm ơn A Thống!”

Hệ thống vung tay áo, tiện thể cũng dùng kho dữ liệu tìm kiếm của mình kiểm tra một chút, kinh ngạc kêu lên: “Ôi!”

“Tiểu Hồ, tôi phát hiện vừa rồi doanh số của con thú bông này đã tăng vọt!”

“Hửm?” Mạc Bắc Hồ đang gửi hình ảnh cho Liên Vũ Tình, nghi hoặc ngẩng đầu nhìn về phía hệ thống.

Hệ thống kiêu ngạo vỗ vỗ bả vai  cậu: “Hình như có rất nhiều người đều chạy đi mua cùng mẫu giống cậu, Tiểu Hồ, cậu đã có năng lực thương mại rất mạnh rồi!”

“Đây chính là bước đầu tiên trên con đường trở thành đại minh tinh đấy, có được năng lực dẫn dắt xu hướng thời trang cực kỳ mạnh mẽ!”

Mạc Bắc Hồ cái hiểu cái không gật gật đầu, hớn hở phấn chấn nói: “Dù sao thì cũng là chuyện tốt đúng không?”

Trong nhóm, Liên Vũ Tình cũng nhanh chóng trả lời.

“Tìm được rồi!” Cô ấy gửi ảnh chụp màn hình cửa hàng kia, khiếp sợ nói: “Tôi vừa hỏi nhân viên cửa hàng có phải hàng chính hãng không, thì bên đó lập tức gửi ngay ảnh chụp thú bông trong phòng phát sóng trực tiếp của cậu tới, phản ứng nhanh thật sự!”

“Chờ một chút……” Hạ Phong Khinh chen vào đề tài này: “Không ai để ý đến tên sản phẩm sao?”

Mạc Bắc Hồ sửng sốt một chút, phát hiện trên đó rõ rành rành viết -- “Thú bông samoyed bánh trôi bạch hồ cùng loại với Mạc Bắc Hồ”.

Mạc Bắc Hồ: “……”

Cậu ôm thú bông bạch hồ còn đang ngây ngô cười ở bên cạnh lên, nhéo nhéo khuôn mặt mềm mại của nó, bi thương nói: “Xin lỗi nhé, là do tui không trở thành hồ ly tinh ghê gớm được, liên lụy nhóc cũng bị xem thành samoyed giống tui……”

Hệ thống do dự một chút, vỗ vỗ bả vai cậu: “Dù sao thì, dù sao thì cũng vẫn rất đáng yêu mà.”

Mạc Bắc Hồ tội nghiệp vô cùng mà nhìn nó.

Hệ thống cắn chặt răng, trái lương tâm nói: “Hơn nữa tôi cảm thấy, bạch hồ chính là động vật đáng yêu nhất trên thế giới!”

“Đừng để ý chút thất bại nhỏ nhặt này!”

“Độ hot của buổi phát sóng trực tiếp vừa rồi cũng rất cao, vốn dĩ tưởng rằng chỉ là phát sóng trực tiếp tán gẫu lâm thời bình thường, không nghĩ tới cũng tăng nhiều giá trị tình yêu như vậy.”

Hệ thống không nhịn được rung đùi tự đắc, có chút hưng phấn: “Ban đầu còn định khiêm tốn khiêm tốn chút, nhưng nề hà thực lực không cho phép mà.”

Mạc Bắc Hồ bắt chước bộ dáng của nó, cũng rung đùi tự đắc theo, lặp lại một câu: “Không cho phép mà!”

Một hồ một thống bốn mắt nhìn nhau, đều “he he he” cười rộ lên.

……

Ngày hôm sau, tập phim có Mạc Bắc Hồ lên sân khấu chính thức phát sóng, không ít khán giả bị mỹ mạo trong trailer của cậu lừa dối kéo vào xem, lại một lần nữa đẩy đề tài “thập nhất hoàng tử” lên hotsearch.

“Phải nói sao nhỉ, từ một ý nghĩa nào đó, nhân thiết của Hồ Hồ nhà chúng ta không sụp.”

“Trách không được, trách không được ngày hôm qua bảo Tiểu Hồ dùng phương thức của Thập Nhất Hoàng tử chào mọi người một tiếng, cậu ấy chỉ cười ‘he he’ hai cái, tôi còn tưởng là đang úp úp mở mở, hóa ra thập nhất hoàng tử thật sự chào kiểu đó……”

“Tuy rằng, tuy rằng là một người ngốc, nhưng cảnh thập nhất hoàng tử bị người khác bắt nạt tôi thực sự xem đến mức nước mắt lưng tròng, đừng dùng một diễn viên xinh đẹp như vậy diễn nhân vật đáng thương chứ!”

“Cứu mạng, thập nhất hoàng tử cũng quá xinh đẹp rồi, nhưng mà cậu ấy là một đồ ngốc…… Cậu ấy quá xinh đẹp không được cậu ấy là một kẻ ngốc…… Tiên sư cái tên Hứa Giao Quân chết tiệt, tôi anh tôi…… Aaa! Không! Tôi không tin, đây nhất định là tung khói mù! Thập nhất hoàng tử chắc chắn đang giả ngu, cuối cùng nhất định sẽ lật ngược tình thế!”

“Ban đầu bị nhan sắc của thập nhất hoàng tử hấp dẫn mới đi tìm hiểu diễn viên, cứu mạng, sao siêu thoại toàn mấy ảnh chế hài hước vậy hả!”

Mạc Bắc Hồ nhìn nhóm khán giả bị đạo diễn lừa dối k** r*n, trong lòng không hiểu sao cũng sinh ra một tia chột dạ.

Rõ ràng mọi người đều đang kêu thảm thiết, nhưng giá trị tình yêu lại tăng chứ không có chút giảm, càng là thế tới rào rạt, cho nên, thật ra thì…… Bọn họ vẫn thích đúng không?

Cậu vừa nhẹ nhàng thở ra một hơi, đã nhìn thấy Hứa Giao Quân gửi cho mình một bao lì xì.

Hứa Giao Quân: “Tôi biết ngay, gương mặt này của cậu nhất định sẽ nổi đình nổi đám! Độ hot không tệ!”

“Khà khà, cậu có nhìn thấy bộ dáng quỷ khóc sói gào của người xem chưa? Cười chết tôi mất, khà khà khà, bây giờ chỉ mới là bắt đầu thôi, hai tập tiếp theo, tất cả mọi người đều sẽ vì cậu mà khuynh đảo.”

“Sau đó đến khi bọn họ bắt đầu đau lòng cậu, yêu thương cậu, nam chính còn hạ quyết tâm vứt bỏ âm mưu để thật lòng đối mặt với nữ chính, cũng chính là lúc cậu phải rời sân khấu! Cạc cạc cạc, tôi muốn nhìn bọn họ khóc đến mức ruột gan đứt từng khúc một!”

“Tôi muốn hủy diệt đồ vật tốt đẹp nhất ngay trước mắt bọn họ cho bọn họ xem!”

Mạc Bắc Hồ không nhịn được rùng mình một cái.

Đạo diễn, anh thật đáng xợ.


Tôi Chính Là Nam Hồ Ly Tinh
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Tôi Chính Là Nam Hồ Ly Tinh Truyện Tôi Chính Là Nam Hồ Ly Tinh Story Chương 74
10.0/10 từ 11 lượt.
loading...