Tình Yêu Đến Muộn - Diệp Kiến Tinh
Chương 45
77@-
—
Ngay trong ngày Tết Nguyên Đán, Minh Ý nhận được thông báo rằng Nhìn thấy Pháo Hoa, nhìn thấy Anh chính thức lên sóng vào ngày đầu năm mới, trở thành bộ phim mở màn năm nay, phát sóng đồng thời lúc tám rưỡi tối trên nền tảng mạng và đài truyền hình Trái Cây.
Ban đầu, Nhìn thấy Pháo Hoa, nhìn thấy Anh không hề có ý định chen chân vào khung giờ phim Tết. Đây vốn là phim thanh xuân, dự định phát vào dịp hè.
Chỉ là trùng hợp thay, bộ phim ban đầu dự định chiếu vào dịp Tết có một nam phụ đảm nhận vai trò rất nặng ký, nhưng lại dính líu đến hành vi phạm pháp nên bị đài trung ương phong sát, thế là không thể phát sóng được nữa. Cuối cùng, Nhìn thấy Pháo Hoa, nhìn thấy Anh phải tạm thời thế chỗ.
Khi nhận được thông báo, ngay cả đạo diễn Trần cũng hoang mang tột độ. Dù sao thì phim mới chỉ dựng được hai phần ba, một phần ba còn lại vì nghỉ Tết mà chưa kịp dựng xong. Ban đầu đạo diễn Trần không muốn đồng ý, bởi Nhìn thấy Pháo Hoa, nhìn thấy Anh là IP mà ông ấy nắm giữ suốt năm năm trời, vất vả lắm mới mời được Kỳ Chu và Khương Du vào vai nam nữ chính. Nếu vì phát sóng gấp mà không đạt được hiệu quả như kỳ vọng, chẳng phải mọi công sức đều đổ sông đổ bể sao?
Mặc dù đạo diễn Trần đã cố gắng hết sức để tranh luận, nhưng dưới áp lực từ nhiều phía, ông vẫn phải gật đầu đồng ý để Nhìn thấy Pháo Hoa, nhìn thấy Anh chiếu sớm vào dịp năm mới.
Điều này đồng nghĩa với việc, toàn bộ ekip hậu kỳ của đoàn phim phải kết thúc kỳ nghỉ Tết sớm, bao gồm cả Minh Ý và dàn diễn viên chính, vì bộ phim này không thuê diễn viên lồng tiếng, tất cả đều dùng giọng thật của diễn viên.
Chiều ngày phim phát sóng, đạo diễn Trần gấp gáp tag vài diễn viên chính trong group WeChat, yêu cầu họ phối hợp tuyên truyền.
Nhưng lúc đó Minh Ý đang ăn ở nhà hàng tầng dưới, điện thoại để quên trong phòng ngủ. Mãi đến khi ăn xong nhớ ra quay về lấy điện thoại, cô mới phát hiện điện thoại suýt nữa bị Thịnh An Ninh gọi cháy máy.
Vừa cầm điện thoại lên, còn chưa kịp mở WeChat kiểm tra tin nhắn, cuộc gọi của Thịnh An Ninh lại đổ chuông.
Minh Ý theo phản xạ ấn nghe máy: “Alô? Chị An Ninh, có chuyện gì vậy ạ?”
Đầu dây bên kia, giọng Thịnh An Ninh gần như gào lên: “Cứu chị với! Sao bây giờ em mới chịu bắt máy hả!!!”
“Mau lên xem WeChat đi! Đạo diễn Trần tag mọi người rồi, bảo lên Weibo tuyên truyền phim, bây giờ ai cũng đăng hết rồi, chỉ còn mình em thôi!!”
“Tổ tiên ơi, tổ tiên thân yêu ơi, em có thể mang điện thoại theo người được không? Em biết chị gọi cho em bao nhiêu cuộc rồi không?”
Nhìn thấy con số 123 cuộc gọi nhỡ hiện trên màn hình, Minh Ý nuốt nước bọt, lí nhí: “Em xin lỗi chị An Ninh, vừa nãy em xuống tầng ăn cơm, điện thoại để quên trên phòng. Em vừa về tới…”
“Không sao không sao, giờ liên lạc được với em là chị yên tâm rồi. Mau lên Weibo đi, mọi người đăng từ hai giờ chiều rồi đấy. À đúng rồi, nhớ tag mọi người nữa nhé.”
Minh Ý đáp: “Vâng, em biết rồi. Em đi đăng ngay đây ạ.”
Thịnh An Ninh cũng nói: “Được, em mau đi đi. Chị gọi lại cho đạo diễn Trần.”
Cúp máy xong, Minh Ý lập tức mở WeChat lên xem, tin nhắn trong group đã nhảy lên hơn 99+, tin nhắn riêng cũng cả mấy chục cái, có của Thịnh An Ninh, đạo diễn Trần, Chu Dạng, Khương Du… gần như đều là hỏi cô có ở đó không, nhắc cô đăng bài phối hợp tuyên truyền.
Minh Ý lướt qua một lượt rồi mở group chat. Tin nhắn được ghim trên đầu là đạo diễn Trần tag tất cả mọi người, bảo lên Weibo đăng bài tuyên truyền.
Cô nhìn đồng hồ—hai giờ hai phút chiều—giờ đã bảy giờ tối, chỉ còn một tiếng nữa là phim phát sóng, bảo sao Thịnh An Ninh tức điên lên.
Thoát khỏi WeChat, Minh Ý không chậm trễ thêm nữa, mở ngay Weibo, vào trang chủ Nhìn thấy Pháo Hoa, nhìn thấy Anh, tìm bài đăng mới nhất, sau đó copy lời giới thiệu mà Thịnh An Ninh đã gửi trước đó, dán vào rồi nhấn chia sẻ.
Đăng xong, cô quay lại trang chính Weibo của phim, nhìn số liệu thống kê của bài post—chỉ trong một buổi chiều, lượng like và chia sẻ đã vượt mốc một triệu, xem ra độ hot rất cao.
Tết năm nay có ba bộ phim cùng phát sóng, một phim tiên hiệp, một phim gián điệp, còn lại chính là phim thanh xuân học đường Nhìn thấy Pháo Hoa, nhìn thấy Anh.
So với Nhìn thấy Pháo Hoa, nhìn thấy Anh mới vừa đóng máy, hai bộ còn lại đều là đại chế tác, từ năm ngoái đã quay xong, chỉ vì lý do lịch phát sóng của đài truyền hình nên mới chọn phát vào đầu năm.
Tuy nhiên, nhờ dàn diễn viên hùng hậu và hậu thuẫn từ các nhà đầu tư, dù không được chuẩn bị kỹ như hai bộ kia, Nhìn thấy Pháo Hoa, nhìn thấy Anh vẫn giành được slot phát sóng trên đài Trái Cây.
Điều bất ngờ là, dù tuyên truyền và phát sóng đều vội vàng, nhưng ngay ngày đầu tiên, rating của Nhìn thấy Pháo Hoa, nhìn thấy Anh đã lên tới con số 2.28, lượt xem và lượt nhấp trên nền tảng online cũng vượt 60 triệu, sang ngày hôm sau thì vượt hẳn một trăm triệu.
Sáng hôm sau, ba hashtag #Nhìn thấy Pháo Hoa, nhìn thấy Anh#, #Khương Du Kỳ Chu#, #Vũ trụ cp tái hợp# đồng loạt leo thẳng lên top hot search.
Nam phụ Chu Dạng và nữ phụ Minh Ý, nhờ tạo hình nhân vật dễ thương, cũng được khán giả yêu thích, cùng lên hot search. Dù độ hot không bằng Khương Du và Kỳ Chu, chỉ xếp thứ mười, nhưng ít nhất cũng có chút tiếng vang.
Ngay trong ngày hôm đó, lượng fan trên Weibo của Minh Ý cũng tăng mạnh, tin nhắn riêng đầy rẫy những lời tỏ tình của fan.
Một bộ phim phát sóng gấp gáp như Nhìn thấy Pháo Hoa, nhìn thấy Anh mà lại có thành tích như vậy trong ngày đầu tiên, mọi người đều thở phào nhẹ nhõm, ai nấy cũng thấy mãn nguyện.
Tất nhiên, ngoài sự hậu thuẫn mạnh mẽ của fan nguyên tác, thì độ nổi tiếng của Kỳ Chu và sức hút từ màn tái hợp của couple vũ trụ cũng góp phần thu hút lượng lớn khán giả. Dù sao thì cả Khương Du và Kỳ Chu đều có mức độ quốc dân độ rất cao, ngay cả những quý bà như Tống Tuyết Cầm cũng là fan của họ.
Cùng với sự bùng nổ của Nhìn thấy Pháo Hoa, nhìn thấy Anh, kỳ nghỉ Tết của Minh Ý cũng buộc phải kết thúc sớm.
Mùng Ba Tết, Minh Ý cùng Phó Thời Lễ về nhà họ Diệp chúc Tết, mùng Bốn đã phải bắt đầu chạy show phòng thu. Việc cô định thăm dò tình cảm của Phó Thời Lễ cũng bị tạm gác lại. Sau đó vì công việc của anh quá bận, cả hai gần như không gặp nhau trong suốt một tháng.
Mãi đến đầu tháng Ba, Minh Ý mới thu âm nốt phần còn lại. Cùng lúc đó, Nhìn thấy Pháo Hoa, nhìn thấy Anh cũng đang đi đến cao trào.
Hôm ấy, tên của Minh Ý và Chu Dạng lại một lần nữa xuất hiện trên hot search. Trong bản phim truyền hình, tuyến tình cảm của nam phụ và nữ phụ được điều chỉnh đôi chút, nhưng chính vì những điều chỉnh đó lại vô tình khắc phục điểm yếu từng bị phê bình trong nguyên tác, bất ngờ trở thành một điểm sáng.
Sau một tháng phát sóng, vì tuyến tình cảm giữa nam phụ và nữ phụ, Nhìn thấy Pháo Hoa, nhìn thấy Anh lại tiếp tục lên hot search. Thậm chí còn có cả siêu chủ đề cp của Lục Thính Vãn và Từ Nghiễn, trong đó toàn là bài đăng kiểu “thanh mai trúc mã yyds!”
Trên các nền tảng video lớn cũng tràn ngập những đoạn cắt ghép về tuyến tình cảm giữa Lục Thính Vãn và Từ Nghiễn.
Khi tuyến cp phụ ngày càng hot, rất nhiều khán giả thậm chí xem phim chỉ vì cặp đôi phụ. Sau một tháng phát sóng, điểm số trên nền tảng đạt 9.0, trên trang đánh giá nào đó cũng được 8.7 điểm—với một bộ phim phát sóng vội vàng như Nhìn thấy Pháo Hoa, nhìn thấy Anh, đây quả thực là thành tích rất đáng nể.
Vừa rời phòng thu, Minh Ý đã nhận được cuộc gọi của Thịnh An Ninh, bảo cô khi xong việc thì ghé qua công ty một chuyến, có việc liên quan đến công việc cần trao đổi.
Minh Ý không chậm trễ, ra khỏi studio là định đi xe bảo mẫu về công ty. Ai ngờ vừa bước đến cổng lớn, đã thấy một chiếc Maserati màu đen đỗ ở đó, biển số là tám con số sáu đầy kiêu ngạo.
Thấy vậy, Minh Ý khựng lại giây lát, sao cô lại cảm thấy biển số này quen quen nhỉ?
Cả Lệ thành này mà cũng có người giống Phó Thời Lễ, thích kiểu biển số xe liền nhau như vậy à.
Minh Ý vừa nghĩ, vừa dời mắt đi, ngẩng đầu tìm xe bảo mẫu. Mỗi ngày đều đỗ ở gần đây mà, sao hôm nay lại chẳng thấy đâu?
Ban đầu, Minh Ý còn tưởng là mấy gã công tử đào hoa thấy người đẹp thì chạy tới bắt chuyện. Không ngờ kính xe vừa hạ xuống, người ngồi bên trong lại là một gương mặt quen thuộc đến mức không thể quen hơn nữa.
Người đàn ông trong xe chậm rãi quay đầu lại, ánh mắt họ chạm nhau.
Bốn mắt nhìn nhau.
Chiếc điện thoại Minh Ý vừa giơ lên được một nửa liền khựng lại giữa không trung, mãi sau cô mới định thần lại, kinh ngạc nhìn người đàn ông đang ngồi sau tay lái: “Phó Thời Lễ??? Không phải anh đi công tác ở Úc rồi sao?”
Cô lại liếc nhìn chiếc xe: “Anh vừa đổi xe à?”
Phó Thời Lễ đưa tay ra, từ bên trong giúp cô mở cửa xe, giọng vẫn trầm và mát lạnh như mọi khi: “Lên xe trước đi, anh đưa em đến một chỗ.”
“Chỗ nào?” Minh Ý vẫn đứng nguyên: “Giờ chưa được, em còn phải về công ty, chị An Ninh có việc tìm em.”
Phó Thời Lễ hơi nhướn mày, hờ hững nói: “Trợ lý và tài xế của em đều đi rồi. Em định bắt taxi hay cuốc bộ về?”
“…”
Minh Ý im lặng vài giây, âm thầm trợn mắt trong lòng, rồi tự nhủ: Đây là người mình thích, không được tức giận, không được tức giận.
Coi như được đi nhờ xe miễn phí, không đi thì phí của giời.
Sau khi tự ổn định lại tâm lý, cô cảm thấy dễ chịu hơn hẳn, đưa tay kéo cửa xe, ngồi vào ghế phụ.
Vừa lên xe, Minh Ý cúi đầu nhắn cho Thịnh An Ninh một tin WeChat, bảo rằng cô đang trên đường tới công ty.
Tin vừa gửi đi, cô liền lờ mờ ngửi thấy một mùi hương quen thuộc — là mùi tuyết tùng lạnh lạnh đặc trưng trên người Phó Thời Lễ, trộn lẫn với chút mùi nước hoa ô tô.
Cô đang định nghiêng đầu xác nhận lại xem có phải mùi của anh không, không ngờ vừa ngẩng lên đã chạm ngay vào ánh mắt lành lạnh kia. Cùng lúc ấy, Minh Ý còn cảm nhận được rõ ràng hơi thở nóng hổi từ Phó Thời Lễ phả lên mặt mình.
Đồng tử Minh Ý co lại, tim theo bản năng lệch một nhịp.
Ánh mắt giao nhau, trong lòng Minh Ý dường như có gì đó đang gào thét.
A a a a a a a a a!
Cái đồ chết tiệt này, không biết mở miệng nói chuyện đàng hoàng hả! Mới về nước đã bắt đầu trêu chọc người ta! Không biết mình đẹp trai lắm à, còn cố tình ghé sát thế làm gì!
Ngay lúc ấy, trong đầu Minh Ý chợt hiện lên đủ loại “kiến thức phổ cập” mà Tạ Vân Đường từng giảng giải cho cô. Tạ Vân Đường còn nói, đàn ông thì mê nhất là… “trên xe”.
Do bị mấy lời vớ vẩn đó ám ảnh, Minh Ý không kìm được rùng mình một cái, theo phản xạ nghiêng người ra sau, trừng mắt nhìn anh: “Anh… anh… anh định làm gì đấy, đang ở trên xe đấy nhé!”
Nói xong, còn không nhịn được lầm bầm một câu: “Cho dù hợp pháp cũng không được thế đâu!”
Nghe vậy, Phó Thời Lễ khẽ bật cười, không nói gì.
Giọng cười trầm thấp, lạnh mát của anh len vào màng tai, tim Minh Ý lại vô thức mà nảy lên lần nữa.
Không gian trong xe hẹp và kín, hai người gần kề sát nhau, đến mức Minh Ý có thể cảm nhận rõ luồng hơi ấm nóng khi Phó Thời Lễ bật cười khẽ, như một luồng gió nóng lướt qua tai cô, vô tình châm lên ngọn lửa mơ hồ, khiến người ta ngứa ngáy trong lòng.
Từ lúc quen biết Phó Thời Lễ đến nay, suốt hơn hai mươi năm, có lẽ đây là lần cả hai gần nhau nhất.
Toàn thân Minh Ý căng cứng, ngay cả hô hấp cũng cố gắng giữ thật khẽ, lòng bàn tay đã đổ đầy mồ hôi lạnh.
Mới tháng Ba thôi mà, sao lại nóng thế này?
Không biết đã qua bao lâu, Phó Thời Lễ mới nhẹ nhàng bật cười một tiếng, rồi nghiêng đầu, vành tai anh khẽ lướt qua má cô.
Ngay sau đó — “cạch” một tiếng.
Chưa kịp để Minh Ý hoàn hồn, bên tai đã vang lên hơi thở ấm nóng, giọng người đàn ông trầm thấp, mang theo chút ý cười: “Anh chỉ đang thắt dây an toàn thôi, em nghĩ gì thế hả, Phó phu nhân?”
Tình Yêu Đến Muộn - Diệp Kiến Tinh
—
Ngay trong ngày Tết Nguyên Đán, Minh Ý nhận được thông báo rằng Nhìn thấy Pháo Hoa, nhìn thấy Anh chính thức lên sóng vào ngày đầu năm mới, trở thành bộ phim mở màn năm nay, phát sóng đồng thời lúc tám rưỡi tối trên nền tảng mạng và đài truyền hình Trái Cây.
Ban đầu, Nhìn thấy Pháo Hoa, nhìn thấy Anh không hề có ý định chen chân vào khung giờ phim Tết. Đây vốn là phim thanh xuân, dự định phát vào dịp hè.
Chỉ là trùng hợp thay, bộ phim ban đầu dự định chiếu vào dịp Tết có một nam phụ đảm nhận vai trò rất nặng ký, nhưng lại dính líu đến hành vi phạm pháp nên bị đài trung ương phong sát, thế là không thể phát sóng được nữa. Cuối cùng, Nhìn thấy Pháo Hoa, nhìn thấy Anh phải tạm thời thế chỗ.
Khi nhận được thông báo, ngay cả đạo diễn Trần cũng hoang mang tột độ. Dù sao thì phim mới chỉ dựng được hai phần ba, một phần ba còn lại vì nghỉ Tết mà chưa kịp dựng xong. Ban đầu đạo diễn Trần không muốn đồng ý, bởi Nhìn thấy Pháo Hoa, nhìn thấy Anh là IP mà ông ấy nắm giữ suốt năm năm trời, vất vả lắm mới mời được Kỳ Chu và Khương Du vào vai nam nữ chính. Nếu vì phát sóng gấp mà không đạt được hiệu quả như kỳ vọng, chẳng phải mọi công sức đều đổ sông đổ bể sao?
Mặc dù đạo diễn Trần đã cố gắng hết sức để tranh luận, nhưng dưới áp lực từ nhiều phía, ông vẫn phải gật đầu đồng ý để Nhìn thấy Pháo Hoa, nhìn thấy Anh chiếu sớm vào dịp năm mới.
Điều này đồng nghĩa với việc, toàn bộ ekip hậu kỳ của đoàn phim phải kết thúc kỳ nghỉ Tết sớm, bao gồm cả Minh Ý và dàn diễn viên chính, vì bộ phim này không thuê diễn viên lồng tiếng, tất cả đều dùng giọng thật của diễn viên.
Chiều ngày phim phát sóng, đạo diễn Trần gấp gáp tag vài diễn viên chính trong group WeChat, yêu cầu họ phối hợp tuyên truyền.
Nhưng lúc đó Minh Ý đang ăn ở nhà hàng tầng dưới, điện thoại để quên trong phòng ngủ. Mãi đến khi ăn xong nhớ ra quay về lấy điện thoại, cô mới phát hiện điện thoại suýt nữa bị Thịnh An Ninh gọi cháy máy.
Vừa cầm điện thoại lên, còn chưa kịp mở WeChat kiểm tra tin nhắn, cuộc gọi của Thịnh An Ninh lại đổ chuông.
Minh Ý theo phản xạ ấn nghe máy: “Alô? Chị An Ninh, có chuyện gì vậy ạ?”
Đầu dây bên kia, giọng Thịnh An Ninh gần như gào lên: “Cứu chị với! Sao bây giờ em mới chịu bắt máy hả!!!”
“Mau lên xem WeChat đi! Đạo diễn Trần tag mọi người rồi, bảo lên Weibo tuyên truyền phim, bây giờ ai cũng đăng hết rồi, chỉ còn mình em thôi!!”
“Tổ tiên ơi, tổ tiên thân yêu ơi, em có thể mang điện thoại theo người được không? Em biết chị gọi cho em bao nhiêu cuộc rồi không?”
Nhìn thấy con số 123 cuộc gọi nhỡ hiện trên màn hình, Minh Ý nuốt nước bọt, lí nhí: “Em xin lỗi chị An Ninh, vừa nãy em xuống tầng ăn cơm, điện thoại để quên trên phòng. Em vừa về tới…”
“Không sao không sao, giờ liên lạc được với em là chị yên tâm rồi. Mau lên Weibo đi, mọi người đăng từ hai giờ chiều rồi đấy. À đúng rồi, nhớ tag mọi người nữa nhé.”
Minh Ý đáp: “Vâng, em biết rồi. Em đi đăng ngay đây ạ.”
Thịnh An Ninh cũng nói: “Được, em mau đi đi. Chị gọi lại cho đạo diễn Trần.”
Cúp máy xong, Minh Ý lập tức mở WeChat lên xem, tin nhắn trong group đã nhảy lên hơn 99+, tin nhắn riêng cũng cả mấy chục cái, có của Thịnh An Ninh, đạo diễn Trần, Chu Dạng, Khương Du… gần như đều là hỏi cô có ở đó không, nhắc cô đăng bài phối hợp tuyên truyền.
Minh Ý lướt qua một lượt rồi mở group chat. Tin nhắn được ghim trên đầu là đạo diễn Trần tag tất cả mọi người, bảo lên Weibo đăng bài tuyên truyền.
Cô nhìn đồng hồ—hai giờ hai phút chiều—giờ đã bảy giờ tối, chỉ còn một tiếng nữa là phim phát sóng, bảo sao Thịnh An Ninh tức điên lên.
Thoát khỏi WeChat, Minh Ý không chậm trễ thêm nữa, mở ngay Weibo, vào trang chủ Nhìn thấy Pháo Hoa, nhìn thấy Anh, tìm bài đăng mới nhất, sau đó copy lời giới thiệu mà Thịnh An Ninh đã gửi trước đó, dán vào rồi nhấn chia sẻ.
Đăng xong, cô quay lại trang chính Weibo của phim, nhìn số liệu thống kê của bài post—chỉ trong một buổi chiều, lượng like và chia sẻ đã vượt mốc một triệu, xem ra độ hot rất cao.
Tết năm nay có ba bộ phim cùng phát sóng, một phim tiên hiệp, một phim gián điệp, còn lại chính là phim thanh xuân học đường Nhìn thấy Pháo Hoa, nhìn thấy Anh.
So với Nhìn thấy Pháo Hoa, nhìn thấy Anh mới vừa đóng máy, hai bộ còn lại đều là đại chế tác, từ năm ngoái đã quay xong, chỉ vì lý do lịch phát sóng của đài truyền hình nên mới chọn phát vào đầu năm.
Tuy nhiên, nhờ dàn diễn viên hùng hậu và hậu thuẫn từ các nhà đầu tư, dù không được chuẩn bị kỹ như hai bộ kia, Nhìn thấy Pháo Hoa, nhìn thấy Anh vẫn giành được slot phát sóng trên đài Trái Cây.
Điều bất ngờ là, dù tuyên truyền và phát sóng đều vội vàng, nhưng ngay ngày đầu tiên, rating của Nhìn thấy Pháo Hoa, nhìn thấy Anh đã lên tới con số 2.28, lượt xem và lượt nhấp trên nền tảng online cũng vượt 60 triệu, sang ngày hôm sau thì vượt hẳn một trăm triệu.
Sáng hôm sau, ba hashtag #Nhìn thấy Pháo Hoa, nhìn thấy Anh#, #Khương Du Kỳ Chu#, #Vũ trụ cp tái hợp# đồng loạt leo thẳng lên top hot search.
Nam phụ Chu Dạng và nữ phụ Minh Ý, nhờ tạo hình nhân vật dễ thương, cũng được khán giả yêu thích, cùng lên hot search. Dù độ hot không bằng Khương Du và Kỳ Chu, chỉ xếp thứ mười, nhưng ít nhất cũng có chút tiếng vang.
Ngay trong ngày hôm đó, lượng fan trên Weibo của Minh Ý cũng tăng mạnh, tin nhắn riêng đầy rẫy những lời tỏ tình của fan.
Một bộ phim phát sóng gấp gáp như Nhìn thấy Pháo Hoa, nhìn thấy Anh mà lại có thành tích như vậy trong ngày đầu tiên, mọi người đều thở phào nhẹ nhõm, ai nấy cũng thấy mãn nguyện.
Tất nhiên, ngoài sự hậu thuẫn mạnh mẽ của fan nguyên tác, thì độ nổi tiếng của Kỳ Chu và sức hút từ màn tái hợp của couple vũ trụ cũng góp phần thu hút lượng lớn khán giả. Dù sao thì cả Khương Du và Kỳ Chu đều có mức độ quốc dân độ rất cao, ngay cả những quý bà như Tống Tuyết Cầm cũng là fan của họ.
Cùng với sự bùng nổ của Nhìn thấy Pháo Hoa, nhìn thấy Anh, kỳ nghỉ Tết của Minh Ý cũng buộc phải kết thúc sớm.
Mùng Ba Tết, Minh Ý cùng Phó Thời Lễ về nhà họ Diệp chúc Tết, mùng Bốn đã phải bắt đầu chạy show phòng thu. Việc cô định thăm dò tình cảm của Phó Thời Lễ cũng bị tạm gác lại. Sau đó vì công việc của anh quá bận, cả hai gần như không gặp nhau trong suốt một tháng.
Mãi đến đầu tháng Ba, Minh Ý mới thu âm nốt phần còn lại. Cùng lúc đó, Nhìn thấy Pháo Hoa, nhìn thấy Anh cũng đang đi đến cao trào.
Hôm ấy, tên của Minh Ý và Chu Dạng lại một lần nữa xuất hiện trên hot search. Trong bản phim truyền hình, tuyến tình cảm của nam phụ và nữ phụ được điều chỉnh đôi chút, nhưng chính vì những điều chỉnh đó lại vô tình khắc phục điểm yếu từng bị phê bình trong nguyên tác, bất ngờ trở thành một điểm sáng.
Sau một tháng phát sóng, vì tuyến tình cảm giữa nam phụ và nữ phụ, Nhìn thấy Pháo Hoa, nhìn thấy Anh lại tiếp tục lên hot search. Thậm chí còn có cả siêu chủ đề cp của Lục Thính Vãn và Từ Nghiễn, trong đó toàn là bài đăng kiểu “thanh mai trúc mã yyds!”
Trên các nền tảng video lớn cũng tràn ngập những đoạn cắt ghép về tuyến tình cảm giữa Lục Thính Vãn và Từ Nghiễn.
Khi tuyến cp phụ ngày càng hot, rất nhiều khán giả thậm chí xem phim chỉ vì cặp đôi phụ. Sau một tháng phát sóng, điểm số trên nền tảng đạt 9.0, trên trang đánh giá nào đó cũng được 8.7 điểm—với một bộ phim phát sóng vội vàng như Nhìn thấy Pháo Hoa, nhìn thấy Anh, đây quả thực là thành tích rất đáng nể.
Vừa rời phòng thu, Minh Ý đã nhận được cuộc gọi của Thịnh An Ninh, bảo cô khi xong việc thì ghé qua công ty một chuyến, có việc liên quan đến công việc cần trao đổi.
Minh Ý không chậm trễ, ra khỏi studio là định đi xe bảo mẫu về công ty. Ai ngờ vừa bước đến cổng lớn, đã thấy một chiếc Maserati màu đen đỗ ở đó, biển số là tám con số sáu đầy kiêu ngạo.
Thấy vậy, Minh Ý khựng lại giây lát, sao cô lại cảm thấy biển số này quen quen nhỉ?
Cả Lệ thành này mà cũng có người giống Phó Thời Lễ, thích kiểu biển số xe liền nhau như vậy à.
Minh Ý vừa nghĩ, vừa dời mắt đi, ngẩng đầu tìm xe bảo mẫu. Mỗi ngày đều đỗ ở gần đây mà, sao hôm nay lại chẳng thấy đâu?
Ban đầu, Minh Ý còn tưởng là mấy gã công tử đào hoa thấy người đẹp thì chạy tới bắt chuyện. Không ngờ kính xe vừa hạ xuống, người ngồi bên trong lại là một gương mặt quen thuộc đến mức không thể quen hơn nữa.
Người đàn ông trong xe chậm rãi quay đầu lại, ánh mắt họ chạm nhau.
Bốn mắt nhìn nhau.
Chiếc điện thoại Minh Ý vừa giơ lên được một nửa liền khựng lại giữa không trung, mãi sau cô mới định thần lại, kinh ngạc nhìn người đàn ông đang ngồi sau tay lái: “Phó Thời Lễ??? Không phải anh đi công tác ở Úc rồi sao?”
Cô lại liếc nhìn chiếc xe: “Anh vừa đổi xe à?”
Phó Thời Lễ đưa tay ra, từ bên trong giúp cô mở cửa xe, giọng vẫn trầm và mát lạnh như mọi khi: “Lên xe trước đi, anh đưa em đến một chỗ.”
“Chỗ nào?” Minh Ý vẫn đứng nguyên: “Giờ chưa được, em còn phải về công ty, chị An Ninh có việc tìm em.”
Phó Thời Lễ hơi nhướn mày, hờ hững nói: “Trợ lý và tài xế của em đều đi rồi. Em định bắt taxi hay cuốc bộ về?”
“…”
Minh Ý im lặng vài giây, âm thầm trợn mắt trong lòng, rồi tự nhủ: Đây là người mình thích, không được tức giận, không được tức giận.
Coi như được đi nhờ xe miễn phí, không đi thì phí của giời.
Sau khi tự ổn định lại tâm lý, cô cảm thấy dễ chịu hơn hẳn, đưa tay kéo cửa xe, ngồi vào ghế phụ.
Vừa lên xe, Minh Ý cúi đầu nhắn cho Thịnh An Ninh một tin WeChat, bảo rằng cô đang trên đường tới công ty.
Tin vừa gửi đi, cô liền lờ mờ ngửi thấy một mùi hương quen thuộc — là mùi tuyết tùng lạnh lạnh đặc trưng trên người Phó Thời Lễ, trộn lẫn với chút mùi nước hoa ô tô.
Cô đang định nghiêng đầu xác nhận lại xem có phải mùi của anh không, không ngờ vừa ngẩng lên đã chạm ngay vào ánh mắt lành lạnh kia. Cùng lúc ấy, Minh Ý còn cảm nhận được rõ ràng hơi thở nóng hổi từ Phó Thời Lễ phả lên mặt mình.
Đồng tử Minh Ý co lại, tim theo bản năng lệch một nhịp.
Ánh mắt giao nhau, trong lòng Minh Ý dường như có gì đó đang gào thét.
A a a a a a a a a!
Cái đồ chết tiệt này, không biết mở miệng nói chuyện đàng hoàng hả! Mới về nước đã bắt đầu trêu chọc người ta! Không biết mình đẹp trai lắm à, còn cố tình ghé sát thế làm gì!
Ngay lúc ấy, trong đầu Minh Ý chợt hiện lên đủ loại “kiến thức phổ cập” mà Tạ Vân Đường từng giảng giải cho cô. Tạ Vân Đường còn nói, đàn ông thì mê nhất là… “trên xe”.
Do bị mấy lời vớ vẩn đó ám ảnh, Minh Ý không kìm được rùng mình một cái, theo phản xạ nghiêng người ra sau, trừng mắt nhìn anh: “Anh… anh… anh định làm gì đấy, đang ở trên xe đấy nhé!”
Nói xong, còn không nhịn được lầm bầm một câu: “Cho dù hợp pháp cũng không được thế đâu!”
Nghe vậy, Phó Thời Lễ khẽ bật cười, không nói gì.
Giọng cười trầm thấp, lạnh mát của anh len vào màng tai, tim Minh Ý lại vô thức mà nảy lên lần nữa.
Không gian trong xe hẹp và kín, hai người gần kề sát nhau, đến mức Minh Ý có thể cảm nhận rõ luồng hơi ấm nóng khi Phó Thời Lễ bật cười khẽ, như một luồng gió nóng lướt qua tai cô, vô tình châm lên ngọn lửa mơ hồ, khiến người ta ngứa ngáy trong lòng.
Từ lúc quen biết Phó Thời Lễ đến nay, suốt hơn hai mươi năm, có lẽ đây là lần cả hai gần nhau nhất.
Toàn thân Minh Ý căng cứng, ngay cả hô hấp cũng cố gắng giữ thật khẽ, lòng bàn tay đã đổ đầy mồ hôi lạnh.
Mới tháng Ba thôi mà, sao lại nóng thế này?
Không biết đã qua bao lâu, Phó Thời Lễ mới nhẹ nhàng bật cười một tiếng, rồi nghiêng đầu, vành tai anh khẽ lướt qua má cô.
Ngay sau đó — “cạch” một tiếng.
Chưa kịp để Minh Ý hoàn hồn, bên tai đã vang lên hơi thở ấm nóng, giọng người đàn ông trầm thấp, mang theo chút ý cười: “Anh chỉ đang thắt dây an toàn thôi, em nghĩ gì thế hả, Phó phu nhân?”
Tình Yêu Đến Muộn - Diệp Kiến Tinh
Đánh giá:
Truyện Tình Yêu Đến Muộn - Diệp Kiến Tinh
Story
Chương 45
10.0/10 từ 34 lượt.