Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Chương 878
Quỷ xui xẻo: “Lát nữa hai ngươi lên trước, ta theo sau yểm trợ!”
Quỷ hồ đồ: “?”
Nó khó hiểu nhìn bốn phía, hỏi: “Gì thế, đứa nào cũng muốn xông lên giành sát khí hả?”
Quỷ đào hoa nhào lên trước tiên, nói: “Đánh ngươi!”
Quỷ nhu nhược vội vàng bay theo, muốn dứt khoát ra tay, nhưng lại hơi do dự. Sau đó nghĩ đến hai tiếng anh trai mà Túc Bảo vừa gọi, nó bèn nghiến răng nghiến lợi nắm lấy cánh tay còn lại của quỷ hồ đồ.
Quỷ hồ đồ: “???”
Mấy con ác quỷ này tới bắt nó hả??
Cùng là quỷ với nhau, sao phải nóng ruột thế?
Nó vùng vẫy muốn thoát khỏi sự khống chế của quỷ đào hoa và quỷ nhu nhược, sát khí tăng vọt.
Ông cụ Vương đang ngủ ngon lành bỗng bị sát khí xung kích. Ông ho sặc sụa, cảm giác như không thở được….
Hai vợ chồng Vương Gia Gia vẫn đang cãi nhau trong phòng bếp, Mộc Quy Phàm thì uể oải dựa vào cửa ban công nhìn đồng hồ.
“Bảo bối, mấy quỷ hồn vào phòng được 5 phút rồi đấy, không sao chứ?”
Vì ba mẹ của Vương Gia Gia vẫn chưa ngủ dậy nên mấy người bọn họ không thể trực tiếp bắt ác quỷ. Vì thế, Túc Bảo phải thả ba ác quỷ trong hồ lô linh hồn ra làm việc.
Lễ hội quỷ cũng không cho nghỉ ngơi, ba ác quỷ đánh nhau với một ác quỷ khác…
Mộc Quy Phàm nhìn đồng hồ, 5 phút rồi mà vẫn chưa hoàn thành nhiệm vụ.
Nếu đám binh lính của anh mà lề mề như này thì đã bị đánh từ lâu rồi – Yêu cầu của anh là chế ngự được tên côn đồ trong 10 giây, không thể lâu hơn.
Bây giờ ‘côn đồ’ vẫn chưa được lôi ra….
Túc Bảo lại chẳng chút lo lắng, đung đưa đôi chân nhỏ nhắn, nói: “Con tin các anh chị ấy có thể làm được!”
Quả thực quỷ hồ đồ kia khá hung dữ.
Cả nhà dì Vương đều tràn ngập sát khí lạnh lẽo.
Sống ở một nơi quanh năm có âm khí bao bọc, con người dễ hóa thành cái dạng người không ra người, quỷ chẳng ra quỷ.
Túc Bảo đang suy nghĩ thì chợt nghe thấy tiếng nổ của một đám âm khí phía cửa.
Tô Tử Du chỉ cảm thấy ớn lạnh sau gáy, đưa mắt nhìn về cửa thì trông thấy ba ác quỷ đang khiêng một con quỷ khác ra ngoài như giết lợn trong dịp Tết.
Quỷ hồ đồ vừa giãy giụa vừa tức giận hét to: “Thả ta xuống!”
Quỷ đào hoa nắm lấy tay trái của nó, quỷ nhu nhược nắm lấy tay phải của nó, còn Quỷ xui xẻo thì ở phía sau chật vật đỡ lấy hai chân của nó.
Quỷ xui xẻo chửi rầm trời: “Mẹ kiếp…. Sớm biết vậy ta nên xông lên trước tiên… Mẹ kiếp… Phải nhấc hai cái chân đã đành, chân nó còn rõ là hôi!”
Quỷ xui xẻo sắp ói luôn rồi.
Nó vốn nghĩ quỷ đào hoa và quỷ nhu nhược xông lên trước thì nó đi sau chẳng cần phải động tay động chân gì.
Kết quả thì sao, nó vẫn phải bỏ ra không ít sức lực, còn sắp bị chết ngạt bởi đôi chân hôi hám của quỷ hồ đồ.
Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Quỷ hồ đồ: “?”
Nó khó hiểu nhìn bốn phía, hỏi: “Gì thế, đứa nào cũng muốn xông lên giành sát khí hả?”
Quỷ đào hoa nhào lên trước tiên, nói: “Đánh ngươi!”
Quỷ nhu nhược vội vàng bay theo, muốn dứt khoát ra tay, nhưng lại hơi do dự. Sau đó nghĩ đến hai tiếng anh trai mà Túc Bảo vừa gọi, nó bèn nghiến răng nghiến lợi nắm lấy cánh tay còn lại của quỷ hồ đồ.
Quỷ hồ đồ: “???”
Mấy con ác quỷ này tới bắt nó hả??
Cùng là quỷ với nhau, sao phải nóng ruột thế?
Nó vùng vẫy muốn thoát khỏi sự khống chế của quỷ đào hoa và quỷ nhu nhược, sát khí tăng vọt.
Ông cụ Vương đang ngủ ngon lành bỗng bị sát khí xung kích. Ông ho sặc sụa, cảm giác như không thở được….
Hai vợ chồng Vương Gia Gia vẫn đang cãi nhau trong phòng bếp, Mộc Quy Phàm thì uể oải dựa vào cửa ban công nhìn đồng hồ.
“Bảo bối, mấy quỷ hồn vào phòng được 5 phút rồi đấy, không sao chứ?”
Vì ba mẹ của Vương Gia Gia vẫn chưa ngủ dậy nên mấy người bọn họ không thể trực tiếp bắt ác quỷ. Vì thế, Túc Bảo phải thả ba ác quỷ trong hồ lô linh hồn ra làm việc.
Lễ hội quỷ cũng không cho nghỉ ngơi, ba ác quỷ đánh nhau với một ác quỷ khác…
Mộc Quy Phàm nhìn đồng hồ, 5 phút rồi mà vẫn chưa hoàn thành nhiệm vụ.
Nếu đám binh lính của anh mà lề mề như này thì đã bị đánh từ lâu rồi – Yêu cầu của anh là chế ngự được tên côn đồ trong 10 giây, không thể lâu hơn.
Bây giờ ‘côn đồ’ vẫn chưa được lôi ra….
Túc Bảo lại chẳng chút lo lắng, đung đưa đôi chân nhỏ nhắn, nói: “Con tin các anh chị ấy có thể làm được!”
Quả thực quỷ hồ đồ kia khá hung dữ.
Cả nhà dì Vương đều tràn ngập sát khí lạnh lẽo.
Sống ở một nơi quanh năm có âm khí bao bọc, con người dễ hóa thành cái dạng người không ra người, quỷ chẳng ra quỷ.
Túc Bảo đang suy nghĩ thì chợt nghe thấy tiếng nổ của một đám âm khí phía cửa.
Tô Tử Du chỉ cảm thấy ớn lạnh sau gáy, đưa mắt nhìn về cửa thì trông thấy ba ác quỷ đang khiêng một con quỷ khác ra ngoài như giết lợn trong dịp Tết.
Quỷ hồ đồ vừa giãy giụa vừa tức giận hét to: “Thả ta xuống!”
Quỷ đào hoa nắm lấy tay trái của nó, quỷ nhu nhược nắm lấy tay phải của nó, còn Quỷ xui xẻo thì ở phía sau chật vật đỡ lấy hai chân của nó.
Quỷ xui xẻo chửi rầm trời: “Mẹ kiếp…. Sớm biết vậy ta nên xông lên trước tiên… Mẹ kiếp… Phải nhấc hai cái chân đã đành, chân nó còn rõ là hôi!”
Quỷ xui xẻo sắp ói luôn rồi.
Nó vốn nghĩ quỷ đào hoa và quỷ nhu nhược xông lên trước thì nó đi sau chẳng cần phải động tay động chân gì.
Kết quả thì sao, nó vẫn phải bỏ ra không ít sức lực, còn sắp bị chết ngạt bởi đôi chân hôi hám của quỷ hồ đồ.
Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Đánh giá:
Truyện Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Story
Chương 878
10.0/10 từ 33 lượt.