Thủy triều
Chương 117:
Ngoài phòng tuyết rơi dày đặc, cơn gió lạnh thổi lên cửa kính tạo ra tiếng động như quỷ khóc sói gào.
Mục Châu vội vàng muốn cô, gần như thèm khát hôn cô, không có màn dạo đầu từ từ chậm rãi như lúc trước, khoá quần tuột xuống, thứ gì đó gồ lên, cứng ngắc áp vào người cô.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Dưới bộ váy lụa màu hồng nhạt, gậy thịt thô to sưng đỏ chọc vào âm hộ ẩm ướt từng chút một.
Cô cảm nhận được độ nóng kinh người của thứ kia, những hình ảnh dâm loạn khi trước lướt qua trước mắt, mật dịch ngọt ngào tràn ra khỏi đường hầm, ngay sau đó tiếng nước vang lên khiến hơi thở của người nghe thấy trở nên tê dại.
"Em có muốn không?"
Hơi thở của anh dồn dập, trầm giọng hỏi: "Có muốn anh cắm vào làm em thật mạnh không?”
Ny Na ngửa đầu nhìn gương mặt ý loạn tình mê của anh, anh càng ăn mặc chỉnh tề thì càng có cảm giác cấm kỵ khó nói thành lời.
Tay cô chui vào trong áo vest, sờ lên cơ bắp săn chắc sau lưng anh.
"Vẫn chưa đủ ướt... Anh nhẹ chút được không?"
"Trong đấy có dâm thuỷ rồi, làm hai cái là sẽ phun nước."
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Anh không dám làm hỏng quần áo của cô, cẩn thẩn đè lên eo cô tiến vào, tiểu huyệt màu hồng phấn chặt chẽ nhiều nước như miệng chai chật hẹp, miễn cưỡng nuốt được phần đầu, hoa dịch nóng hổi bên trong lập tức trào ra khiến đầu nấm ướt sũng.
"A..."
Mục Châu chịu đựng hít vào một hơi, thân gậy bị mút rất thoải mái, anh vừa cúi đầu lấp kín miệng cô vừa tàn nhẫn nhấn cả gốc rễ của mình vào.
"... Hức.”
Người đàn ông không cho cô chút khoảng trống nào để thích ứng, hai tay nắm chặt lấy eo cô, thẳng lưng ra vào mãnh liệt trong cơ thể cô, bộ váy màu hồng phấn thuần khiết che đi hình ảnh dương vật giao hợp dâm mỹ.
Ny Na không dám rên to, sợ mình vừa mở miệng là sẽ không dừng lại được, cô chỉ đành tự bịt miệng mình lại, cảm nhận sâu sắc những cái va chạm rất kịch liệt của anh, tiếng rên rỉ nỉ non bị ngắt quãng như tiếng nước chảy lọt qua khe hở giữa ngón tay.
"Cởi quần áo ra, anh muốn liếm ngực em."
Cô hoàn toàn bị chi phối bởi tình dục, anh nói cái gì cô cũng làm theo, cô mới cởi được một nửa áo trên anh đã sốt ruột kéo áo lót ra, cúi đầu cắn bộ ngực trắng như tuyết, đầu lưỡi nóng bỏng ẩm ướt tìm được hạt đậu đỏ rực.
Người đàn ông há mồm ngậm lấy, trước ngực như bị dung nham của núi lửa bao vây, bất cứ lúc nào cũng có nguy cơ phun trào.
"Anh ơi..."
Hai tay cô chống ra sau, bộ ngực ưỡn về phía trước, hai chân quấn chặt lấy eo anh, cơ thể bị gậy thịt mạnh mẽ đâm vào, sau khi nửa cây rút ra, tiểu huyệt còn chưa kịp khép lại đã bị hung hăng xâm chiếm.
Cô đã từng dùng miệng ngậm lấy nó nên cô biết kích cỡ của nó khủng đến mức nào.
Cảm giác dạt dào khi lấp đầy toàn bộ vượt xa cảm giác đau đớn lúc mới vào, cô rũ mắt thấy đầu lưỡi đỏ tươi nhấm nháp viên thịt nhỏ, bỗng dưng lại có cảm giác trống rỗng đến ngạt thở, khoái cảm liên tục ập thẳng lên đầu.
"A..."
Lên đỉnh cực kỳ kịch liệt, kéo dài khoảng chừng nửa phút, đôi môi đỏ của cô hơi mấp máy, cơ thể không ngừng run rẩy.
Mục Châu rút ra một nửa, hoa dịch nóng bỏng chồng chất như núi phun ra như thuỷ triều, mật dịch rơi xuống đất, bắn tung toé lên quần âu.
"Em có thoải mái không?"
Anh dùng tư thế ôm để tiến vào, bế thỏ con còn đang đắm chìm trong dư âm của lên đỉnh lên.
"Ưm."
Ny Na mơ màng trả lời, ngoan ngoãn ôm cổ anh, bị anh đặt lên cánh cửa chậm rãi đưa đẩy, giọng nói mềm mại lạc điệu: "Như lên thiên đàng ấy."
Anh bị cô chọc cười, cúi đầu hôn lên chóp mũi cô: "Chưa lên thiên đàng được đâu, còn phải sướng cả đời nữa."
"... Hừ."
Bé thỏ trắng mềm mại, có chơi xấu cũng như đang làm nũng.
"Để anh làm thêm một lúc, chưa làm đủ."
Anh đè chặt lấy cô, cúi đầu cắn vành tai đỏ ửng của cô, đấu đá lung tung mà không có chút kỹ xảo nào, kiềm chế không làm đến tận cùng, khống chế tiếng vang do cơ thể hai người va chạm.
Nhưng ván cửa không đủ rắc chắc lại làm lộ rõ tiếng động không bình thường trong phòng.
Thủy triều