Thủy triều
Chương 113:
Cửa phòng của Mục Tranh không khóa, Ny Na nhẹ chân nhẹ tay đi vào.
Cô ấy đang cầm một quyển sách ngồi trên ghế sofa, tập trung đọc nó, còn cố ý chọn một mẩu chuyện hài hước mà cô ấy thích nhất để đọc. Khóe mắt của cô ấy vốn đang chảy nước mắt lại không nhịn được nín khóc mỉm cười, tâm trạng màu xám âm u vừa rồi rất nhanh đã tan thành mây khói.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Em đang đọc tiểu thuyết à?”
Ny Na ngồi lên chiếc ghế sofa ở bên cạnh, tò mò hỏi Mục Tranh.
“Dạ.”
Mục Tranh không có chút đề phòng nào với cô, ngoại trừ việc cô là bạn gái của anh trai cô ấy, Ny Na còn là kiểu con gái mà cô ấy vô cùng hâm mộ.
Một cô gái có sắc đẹp có tiền bạc, có thể dịu dàng nhưng cũng có thể hung dữ, một cô gái tốt như vậy lại có thể vừa ý người anh trai cà lơ phất phơ nhà mình, e rằng đời trước anh ấy đã tích được rất nhiều phúc đức.
“Chị nghe Mục Châu nói, em rất thích đọc tiểu thuyết, thật ra chị cũng thế, chỉ là không biết hai chúng ta có cùng chung gu truyện không.”
Mục Tranh nghe cô nói vậy thì giật mình, đôi mắt nhìn cô cũng sáng rực lên, quả nhiên cô ấy bắt đầu thấy hứng thú về sở thích của cô, bật chế độ máy hát nói liên tục: “Bây giờ tiểu thuyết có motip cô vợ của tổng giám đốc bá đạo đang hot nhưng em không thích thể loại này, em thích đọc truyện mà nhân vật nữ trong đó là người có bản lĩnh cơ, nam chính dù mạnh mẽ tài giỏi đến đâu cũng phải nghe lời vợ răm rắp.”
“Khẩu vị của em rất đặc biệt.” Ny Na mỉm cười tán dương cô ấy.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Cái này có là gì đâu, đáng tiếc hầu hết mọi người đều thích nam mạnh nữ yếu, số người chấp nhận thể loại truyện này quá ít, đến cả tác giả mà bản thân em yêu thích đang bị một đám antifans công kích hội đồng, cái đám ngu xuẩn kia bám riết cô ấy không tha, em tức anh ách như bò đá, không thích đọc thì đừng có đọc nữa, cũng chả có ai xin xỏ mấy người đó cả, thật đáng ghét.”
Ny Na ngồi xích lại gần cô ấy, ra vẻ thần thần bí bí nói: “Em thích tác giả nào thế?”
Cô ấy cúi đầu đỏ mặt, cũng có chút xấu hổ, nói nhỏ với cô: “Em có nói thì chị cũng không biết đâu.”
“Em cứ nói chị nghe thử xem nào, nhỡ đâu chị biết thì sao?”
“Sao chị lại biết được?” Mục Tranh cảm thấy khó hiểu, hỏi lại cô.
Ny Na cũng không luống cuống chút nào, nghiêm túc giải thích: “Chị có người bạn là tác giả của tiểu thuyết mạng, cô ấy còn là tác giả đang nổi tiếng đấy. Giới tác giả cũng không quá lớn, nhỡ đâu bạn của chị lại quen biết tác giả em thích, nói không chừng cô ấy còn có thể giúp em xin chữ ký nữa cơ.”
“Chị nói thật sao?”
Mục Tranh tin lời cô nói là thật, từ trước đến giờ cô ấy chưa bao giờ giành được chữ ký do tác giả mà mình yêu thích tự tay ký, đây cũng là điều cô ấy tiếc nuối mãi đến bây giờ.
“Chính là tác giả này á chị.”
Cô ấy giơ quyển sách trong tay cô ấy ra, mặt mày hớn hở giới thiệu: “[Tổng giám đốc bá đạo cày cấy ở nhà tôi], em vô cùng vô cùng thích quyển này, tác giả là Na Ny, tên weibo là Na Na Tiểu Phong Tử.”
“???”
Ny Na nghe những từ khóa then chốt này đã cảm thấy rất quen tai nhưng trong lòng cô vẫn chưa dám khẳng định, cô cúi đầu liếc mắt nhìn quyển tiểu thuyết kia.
Giây đầu tiên, chết tiệt.
Giây thứ hai, hài hước ghê.
Giây thứ ba, bây giờ tôi nên giả chết hay nên nhận fan hâm mộ đây?
Cho dù có nhắm mắt lại cô cũng có thể nhận ra được trang bìa của quyển sách này, số lượng sách được đặt mua từ trước rất cao, phiên bản sách có chữ ký bản phổ thông và bản đặc biệt gần như chỉ trong một giây đã bán hết.
Mục Tranh thấy mắt cô nhìn vào quyển sách rồi thừ người ra, giống như bị cái gì dọa sợ, cô ấy mất mát: “Không quen cũng không sao đâu, dù sao tác giả này cũng là người có danh tiếng, sao có thời gian ký tên cho em chứ?”
“Có quen.”
Ny Na lấy lại tinh thần, tỏ vẻ chắc như đinh đóng cột: “Chẳng những quen mà chị còn có thể giúp em lấy được đầy đủ chữ ký của phiên bản đặc biệt nữa cơ.”
Mục Tranh không thể tin nổi, đứng bật dậy, trong mắt lấp lánh ánh sáng của niềm hi vọng: “Chị Ny Na…”
“Nhưng trước đó, em phải đồng ý với chị một chuyện mới được.”
“Chị nói đi, chị nói chuyện gì thì em cũng đồng ý hết.”
Cô càng nghĩ càng chắc chắn bây giờ không phải thời điểm tốt nhất để mình lộ diện ngoài ánh sáng, dù sao cô cũng có chuyện quan trọng phải làm.
“Người mà Mục Châu cảm thấy không yên tâm nhất chính là em, em phải đồng ý với chị, sau này không được cãi nhau với Mục Châu nữa, cũng không được giận lẫy anh ấy, phải ngoan ngoãn nghe lời.”
Ngay lập tức nụ cười trên mặt Mục Tranh biến mất, cả người co rụt lại: “Chuyện này à, em…”
“Nếu như em có thể làm được chuyện này, trong buổi ký tặng lần tới của tác giả ưa thích của em, chị bảo đảm sẽ giúp em làm khán giả VIP, sẽ ký tặng cho em đầu tiên.”
Thủy triều