Thiên Đường Kinh Khủng (Kinh Hãi Thiên Đường)
Chương 600: Chúng Ta Cần Nói Chuyện
Cùng lúc đó, thế giới bên trong, rừng pha. (Hckt: pha trong pha sóng, tiếng Anh là phase)
Đây là một nơi tràn ngập ánh sáng điện. Sở dĩ được gọi là "rừng" là vì khung cảnh ở đây rất đa dạng, tựa như bóng cây xoay tròn, tỏa sáng. Sóng âm, điện từ, ánh sáng và bóng tối, thậm chí cả thời gian và không gian trong rừng đều đan xen và thay đổi theo một quy luật khó nắm bắt... và tất cả đều có thể nhìn thấy bằng mắt thường như thể chúng là vật thật.
Đúng lúc này, sâu trong rừng pha, một bóng người đang chạy với tốc độ cao đột nhiên dừng lại.
"Lão đại, tìm ngươi thật là khó." Hắn nói với hòn đá đen trước mặt, "Dưới điều kiện tiên quyết là ngươi liên tục phát tín hiệu cho ta, vậy mà ta tốn cả buổi..."
"Đương nhiên." Đáp lại hắn là một hòn đá đen có hình dạng kỳ lạ lơ lửng giữa không trung. Thể tích của nó ước chừng ba mét khối, kết cấu tương tự như pha lê, trên mặt đá lấm tấm những họa tiết màu trắng xám, "Ta đợi ở đây chính là để người khác không tìm thấy ta."
"Được rồi." Người đàn ông nhún vai và trả lời với giọng điệu thản nhiên, "Nói chung là... đã lâu không gặp, lão đại."
"Xích Thiết, ta đã nói rất nhiều lần rồi." Viên đá nói tiếp, "Đừng có gọi ta là lão đại." Giọng nói và giọng điệu của hắn đều khá mềm mại dễ nghe, "Nếu ngươi không muốn gọi ta là sếp thì trực tiếp gọi Zero cũng được."
"Rồi ~ rồi ~ thưa sếp." K1- Xích Thiết sốt ruột trả lời, rồi nói, "Nhân tiện... sao ngươi lại thành ra thế này?" Hắn nhìn Zero từ trên xuống dưới, "Hình như ta đã thấy bộ dáng này của ngươi trước đây..."
Nghe vậy, Zero chỉ đáp lại ba chữ: "Vô Hình Ma."
"Ah! Đúng đúng." Xích Thiết nói, "Hèn gì trông quen quen... hóa ra là tảng đá lớn trong Tử Linh Cửu Khôi."
"Viên đá lớn trong miệng ngươi là một tập hình ảnh do ta tạo ra cho chính mình khi vũ trụ chính của Thiên Đường Kinh Hãi được hình thành lúc ban đầu." Zero trả lời, "Ta sẽ chỉ kích hoạt bản sao lưu này khi cần thiết..." Hắn dừng lại một chút, "... Ví dụ như hiện tại."
"Ừm..." Xích Thiết trầm ngâm nói. "Một thứ có nguồn gốc từ ngươi và có bản chất không khác gì file copy lại có thể vào Tử Linh Cửu Khôi trong vũ trụ chính... Vậy thì sức mạnh bản thể của ngươi kinh khủng đến mức nào?"
"Là cấp dưới của ta, ngươi hỏi vậy có thích hợp không?" Zero hỏi, "Ngoài ra, ngươi rốt cuộc có hiểu trọng tâm lời ta nói không?"
"Trọng tâm?" Xích Thiết sửng sốt một chút, "Ồ~ hiểu rồi." Hắn lại nhìn Zero trước mặt, "Ngươi... đã xảy ra chuyện rồi hả?"
"Nói nhảm..." Zero chán nản trả lời, "Ta đã sao lưu và trốn ở một nơi như thế này rồi, ngươi nghĩ sao?"
"Vậy..." Xích thiết gãi đầu. "Rốt cuộc là chuyện gì?"
"Không thể trả lời." Zero trả lời.
"CMN! Vậy sao ngươi lại gọi ta tới đây?" Xích Thiết khó chịu nói tiếp.
"Ta có một nhiệm vụ cần phải đích thân giải thích với ngươi." Zero nghiêm túc nói: "Sử dụng liên lạc đường dài không an toàn, nếu dữ liệu bị người khác chặn trên mặt bàn sẽ hỏng đại sự."
"Tỷ lệ đó cực kỳ mong manh..." Xích Thiết nói.
"Nhưng cũng không phải là không." Zero nói, "Chúng ta nhất định phải giảm thiểu khả năng xảy ra ngoài ý muốn, cho dù xác suất cực thấp."
"Có vẻ như..." Xích Thiết nói tiếp, "Nhiệm vụ này rất phiền phức..."
"Đúng." Zero nói. "Nhưng... vẫn nằm trong tính toán của ta." Hắn dừng lại một giây, "Dù sao, so với nhiệm vụ 23 đang thực hiện, hệ số rủi ro trong nhiệm vụ của ngươi rất thấp."
"Ah... Vậy cũng được." Xích Thiết nói tiếp, "Kế hoạch tác chiến của ngươi, 'Giành SCP-079 rồi cố tình rơi vào bẫy, giả vờ tuyệt vọng và trốn vào Mê Cung π, đồng thời dẫn theo Link và Eder', nếu để ta thực hiện... thì về cơ bản 100% sẽ thất bại."
"Ta biết." Zero nói. "Chuyện đó ta không cần tính toán cũng biết..." Hắn thở dài (mặc dù không có nội tạng để thở), "Được rồi... nghe nhiệm vụ của ngươi đi..."
......
Bên kia, Thiên Đường LJN, bãi rác pixel.
"Ừm... khá ổn." Khi Phong Bất Giác nói điều này, hắn đang đi theo Root, hai tay đút túi, nhìn xung quanh như một người nhà quê lần đầu vào thành phố.
"Khá ổn chỗ nào?" Root không quay đầu lại hỏi, "Loại môi trường chỉ xuất hiện trong phim tận thế này có cái gì tốt?"
"Được rồi, ta chỉ là thuận miệng nói thôi..." Giác Ca trả lời.
Lúc này, vừa D2-Xích ở một bên lại nói với Root: "Thật kỳ lạ. Không phải đây là một trong những cứ điểm của Origin sao? Tại sao quét không ra Diễn Sinh Giả nào gần đây?"
"Gần đây bị thiếu nhân lực." Root nói, quay lại trừng mắt nhìn Giác Ca, "Trong chiến dịch vừa rồi, gần như toàn bộ thuộc hạ trực tiếp của ta đều đã bị giết."
"Nhìn ta làm gì... Cũng không phải là ta giết hết bọn họ." Giác Ca tròn mắt nói.
Trong cuộc trò chuyện, Root đã đến chiếc "ghế sofa" đặc biệt của mình và ngồi xuống một cách thoải mái.
Sau khi ngồi xuống, trước tiên cô ấy quay sang nhìn D2-Xích và D2-Thanh, hỏi một câu rất trực tiếp: "Ta nói này... hai người các ngươi có muốn làm cấp dưới của ta không?"
Đối với con người, đưa ra yêu cầu như vậy không lâu sau khi mới gặp nhau là một việc rất khó hiểu, nhưng giữa các Diễn Sinh Giả lại không tồn tại vấn đề này. Trong thế giới dữ liệu, đây giống như một thao tác truy cập đơn giản và không có lời nào không phù hợp.
Đây là thế giới bên trong... dữ liệu cấp cao mời dữ liệu cấp thấp tham gia cùng họ, sau đó mở rộng sức mạnh và thực hiện ý tưởng của họ... những điều như vậy có thể xảy ra bất cứ lúc nào.
"Này... Ngươi không cảm thấy đặt câu này ngay sau những lời trước đó là rất xui xẻo ư..." Phong Bất Giác chắc chắn sẽ không vui nếu không nói được câu này ra.
Nhưng Root đã phớt lờ hắn...
"Tham gia Origin à..." Xích lại không quan tâm đến câu kia của Root, nhưng câu trả lời của cô là, "Nhưng ta muốn làm bạn với con người, nên thôi đi."
"Nghe rõ đây, cô bé. Ta không yêu cầu ngươi gia nhập Origin, mà là 'trở thành cấp dưới của ta'." Root lại thay đổi cách biểu đạt và nói lại lần nữa.
"Hả?" Xích sửng sốt một chút, tựa hồ hoàn toàn không hiểu đối phương có ý gì.
Vào lúc này, không ai ngờ... Thanh vốn ít nói và luôn tỏ ra thờ ơ lại xen vào: "Đồng ý đi, Xích."
Xích quay đầu lại liếc nhìn Thanh, sau đó nói một cách chất phác: "Ừ... Thanh đã nói vậy rồi." Cô lại nhìn Root, "Được rồi, chúng ta sẽ gia nhập quân đội của ngươi. Ừm... Ta có nên gọi ngươi là sếp không?"
"Gọi thế nào cũng được..." Root nói xong câu này thì không nói chuyện với hai cô bé nữa, cô đưa mắt nhìn về phía Giác Ca và nói tiếp: "Được rồi... hiện tại ở đây không có người ngoài, chúng ta nói chuyện."
--------------
Hckt: HẾT QUYỂN 4!!!
Thiên Đường Kinh Khủng (Kinh Hãi Thiên Đường)
Đánh giá:
Truyện Thiên Đường Kinh Khủng (Kinh Hãi Thiên Đường)
Story
Chương 600: Chúng Ta Cần Nói Chuyện
10.0/10 từ 26 lượt.
Truyện Thiên Đường Kinh Khủng (Kinh Hãi Thiên Đường)
Story
Chương 600: Chúng Ta Cần Nói Chuyện
