Thiên Đường Kinh Khủng (Kinh Hãi Thiên Đường)

Chương 560: Thành Viên Mới


Ngày 13 tháng 6, một giờ sáng.


Phong Bất Giác đúng giờ vào phòng họp của Tiểu Thán. Như thường lệ, hắn là người cuối cùng trong bốn người đến (vì hắn đến đúng giờ).


Hôm nay, nơi này đã trở thành một nơi giống như trụ sở của các siêu anh hùng...


Toàn bộ sáu bức tường của căn phòng đều được thay thế bằng những bức tường kim loại tối màu chứa đầy công nghệ, mỗi bức tường đều được trang trí bằng mạch dòng ánh sáng xanh, trên trần nhà có gắn hai chiếc đèn.


Bàn hội nghị dài và hẹp ban đầu giờ đã trở thành bàn hình bầu dục, kích thước vừa phải cho sáu người, thân bàn thu nhỏ xuống theo hình vòng cung, kéo dài ra các giá đỡ và chân đế, gắn chặt với mặt đất. Hình dạng tổng thể của nó không giống một cái bàn mà giống như một tác phẩm nghệ thuật.


Ở phía bên kia của căn phòng, có một chiếc ghế sofa sang trọng gồm ba ngăn với bàn uống cà phê ở giữa. Và ở góc bên cạnh, lại có thêm một chiếc tủ lạnh...


Ngoài ra, trên tường cuối phòng họp còn có một màn hình cực lớn, có thể xem phim theo yêu cầu (vâng, chỉ cần mua thì công ty Mộng có thể cung cấp dịch vụ xem phim trong game, đương nhiên, vì vấn đề bản quyền nên một số phim phải trả phí), hoặc kết nối với chức năng hình ảnh trên bàn hội nghị để thực hiện các thao tác mô phỏng cảm ứng.


“Ồ ~” Giác Ca sau khi bước vào phòng sửng sốt một chút, hắn còn nghĩ mình mở không đúng cửa, một giây sau mới nhận ra, “Bố trí đẹp đấy.”


“Đương nhiên... Ngươi không bao giờ có thể tưởng tượng được cửa hàng đồ trang trí trong trò chơi này tuyệt vời đến mức nào.” Tiểu Thán ngồi trên ghế sofa nói với vẻ mặt cay đắng, “Các cửa hàng nội thất trên thực tế cũng không khoa trương như vậy. 'Mục lục' sản phẩm đã dài tới hàng chục trang, ta và Tiểu Linh đã mất cả đêm mua sắm mới làm xong...”


“A... Vậy sao...” Phong Bất Giác cười đáp, “Tuy nhiên...” Hắn đi về phía ghế sofa, xoay người ngồi phịch xuống đó, vui vẻ nói, “Ah... nỗ lực sẽ được đền đáp.”


“Ngươi một không xuất tiền, hai không xuất lực...” Nhược Vũ ngồi ở phía bên kia lạnh lùng nói, “thì đền đáp cái gì?”


“Chậc.” Phong Bất Giác hừ lạnh một tiếng, trả lời. “Không phải ngươi cũng ngồi mát ăn bát vàng sao?”


“Thật ra hôm đi mua sắm, ta đã đi cùng bọn họ.” Nhược Vũ trả lời, “Nhưng năm phút sau, ta đột nhiên cảm thấy mình khá dư thừa, nên đã đi chơi kịch bản rồi.”



“Ồ..." Phong Bất Giác quay đầu nhìn về phía Tiểu Thán và Tiểu Linh, “Hai người các ngươi đã phát cẩu lương ở nơi công cộng rồi hả?”


“Đâu có?” Tiểu Thán gãi gãi sau đầu, giả ngu.


Tiểu Linh thì cười lạnh một tiếng: “Sao mà bằng cẩu lương ngươi với chị họ phát ngoài đời thực.” Cô cười nói, “Đêm hôm đó... Mấy bạn học cũ của chỉ chắc bị dọa hết hồn rồi a?”


“Các ngươi bên kia đều là người giàu có, thân thiết như vậy..." Phong Bất Giác nói với giọng điệu đùa cợt. “Lại không để hai người lập dị chúng ta yêu đương sao?”


“Ai thân thiết với hắn?” Tiểu Linh quay đầu đi chỗ khác, tỏ vẻ khinh thường.


“Ai yêu đương với ngươii?” Nhược Vũ ngước mắt lên, vẻ mặt khinh thường.


“Được rồi, được rồi...” Phong Bất Giác nhún vai cười nói, “Không đùa nữa, nói nghiêm túc đây...” Hắn dừng lại một giây, "Mấy ngày trước, ta đã thành công qua cửa kịch bản đoàn đội độ khó ác mộng.”


“Ah... Haha...” Tiểu Thán gượng cười hai tiếng, “Ngụ ý là đêm nay chúng ta sẽ theo ngươi chơi độ khó ác mộng đúng không?”


“Đúng vậy, có một thân đầy kinh nghiệm của ta kéo các ngươi ~” Phong Bất Giác đắc ý nói, “Lo gì không qua cửa?”


“Nếu còn nhắc tới ba chữ kia, chuẩn bị chết đi.” Nhược Vũ dùng ánh mắt lạnh như băng, rất nghiêm túc ngữ khí trả lời.


“Chúng ta là một đội, ngươi không thể giết ta...” Giác Ca đáp.


“Ta chưa bao giờ nói sẽ giết ngươi trong trò chơi.” Cô bình tĩnh tiếp tục.


“Ừm...” Phong Bất Giác lập tức đổi lại vẻ mặt nghiêm túc. “Ta sai rồi.”


“Nhận sai thật nhanh!” Tiểu Thán trào phúng cũng rất nhanh.



Khi họ đang trò chuyện, cánh cửa phòng họp lại mở ra.


Một dáng người mảnh khảnh mặc bộ vest đen, áo khoác dài và đội mũ đen bước vào.


“Ơ? Mọi người đều ở đây rồi.” An Nguyệt Cầm mỉm cười vẫy tay chào mọi người. Cô ấy cũng đeo một đôi găng tay màu đỏ tươi trên tay, phù hợp với chiếc cà vạt màu đỏ trên cổ áo sơ mi.


“Ngài biên tập viên, ngài đang mặc cái gì vậy?” Phong Bất Giác nghi ngờ nói.


“Hehe... bác sĩ Kuroudo (Kuroudo Akabane, manga Get Backers), đẹp trai không?” Cô giơ một ngón tay lên nâng vành mũ lên.


“Người ta đeo là mũ trùm đầu, vành nón rộng hơn cái ngươi đeo nhiều.” Giác Ca trả lời, “Mà người ta là đeo cà vạt đen, găng tay trắng đấy.”


“Chậc... khả năng cosplay Joker của ngươi cũng rất bình thường.” An Nguyệt Cầm không phục nói. “Có bản lĩnh ngươi nhuộm tóc thành màu xanh lá, dùng hóa chất tô trắng mặt, rồi dùng dao cắt má của mình đi.”


Phong Bất Giác dang hai tay ra: “À ~ đúng rồi, người nào đó ở đây mặc bộ đồ Trinh Sát Đoàn mới là đúng nhân vật nguyên tác nhất.”


“Ta chỉ ngẫu nhiên chọn một bộ đồ có độ dày vừa phải, dễ mang đồ, nhẹ và linh hoạt mà thôi.” Nhược Vũ đáp, “Có một sự khác biệt cơ bản với một người để cosplay mà thà chắp vá lung tung cũng không muốn mua đủ bộ như ngươi.”


“Đúng vậy.” An Nguyệt tiếp tục nhìn về phía Giác Ca. “Thu nhập của ngươi không thấp, chơi game có cần phải keo kiệt như vậy không? Chỉ cần bỏ tiền ra mua một bộ trang phục Joker không phải tốt hơn sao?”


“Hắn không những không tiêu tiền mà còn kiếm được hàng trăm từ trò chơi hồi tháng 5...” Nhược Vũ đáp.


“Hả?” An Nguyệt Cầm nghe vậy mở to hai mắt nhìn, “Bất Giác này, ngươi đây là chuẩn bị đổi nghề sang game thủ chuyên nghiệp sao? Có nhất thiết không?”


“Hai người các ngươi đang kẻ xướng người hoạ đấy, vừa vừa phải phải thôi...” Phong Bất Giác kéo dài giọng và trả lời với vẻ mặt không vui, “Đại tiểu thư, ngươi cấp mấy rồi? Không tranh thủ cày cấp gì hả? Cũng đâu cần xen vào buổi họp cấp cao của hiệp hội đâu?”


“Cao cái đầu ngươi.” Nhược Vũ đáp, “Là ta nói cô ấy đến, Cầm Cầm người ta là tân thủ, chúng ta phải giúp đỡ một chút, không phải sao? Đúng lúc trong kho hiệp hội không thiếu kỹ năng và trang bị, có thể cho cô ấy mấy món thích hợp.”



“Đúng, đúng.” An Nguyệt Cầm đáp, “Còn có...” Cô lại nhìn về phía Giác Ca, “Đừng mở miệng một tiếng là ngài biên tập viên, hai tiếng là đại tiểu thư, bộ ngươi tính ngươi gọi như vậy trong game luôn hả?”


"Ta biết..." Phong Bất Giác yếu ớt tiếp tục, "Trước mặt người ngoài, ta thường gọi những người ở đây là 'Tự Vũ’, 'Tiểu Thán', và 'Bi Linh'. Nick name của ngươi là Thạch Thượng Hoa Gian , không lẽ ta lại gọi ngươi là Thạch Thượng?"


“Xưng hô như người nhà là được.” An Nguyệt Cầm trả lời.


“Vậy gọi là Hoa Gian?” Phong Bất Giác trả lời.


“Ừm... cũng được.” An Nguyệt Cầm nghĩ một chút, rồi đồng ý. Cô biết... nếu cô nói không, Phong Bất Giác có thể sẽ bắt đầu nói những điều vô nghĩa, và sau đó những cái tên như… nào là “Thạch Đầu”, nào là “Như Hoa” các kiểu đều có thể xuất hiện từ trong miệng hắn.


“Vậy khi không có người ngoài, ta có cần gọi ngươi là Cầm Cầm không?” Phong Bất Giác lại nói.


“Dám?” An Nguyệt Cầm lập tức vỗ vào cạnh bàn hội nghị.


“Đoàn trưởng, ngươi là đang phạm thượng đó.” Tiểu Linh ở bên cười trộm, “Bản thân ngươi nghĩ xem mình phạm tội gì?”


“Hảo hảo... ngài biên tập viên.” Phong Bất Giác nói, “Chỉ có bạn gái của ngươi mới có thể gọi ngươi là Cầm Cầm, hiểu rồi.”


“Hừ...” Nhược Vũ nghe được sự mỉa mai trong lời nói của Giác Ca, hừ lạnh nói, “Ghen tị à?”


“Đúng đấy, Vũ tỷ có thể gọi ta như vậy, nhưng ngươi thì không được.” An Nguyệt Cầm trả lời.


“Ai...” Phong Bất Giác một tay ôm trán, “Đường đường là đoàn trưởng hiệp hội Địa Ngục Tiền Tuyến, lại không có chút tôn nghiêm nào cả...”


Trên thực tế... đừng nói là uy nghiêm, ngay cả nhân phẩm cũng không có.


“Còn ta thì sao?” Tiểu Thán giơ tay chỉ vào mình.



“Ta lớn hơn cô ấy.” Tiểu Thán trả lời.


“Ah? Vậy ngươi muốn gọi cô ấy là gì ~” Tiểu Linh đột nhiên chuyển sang giọng điệu rất quyến rũ và hỏi Tiểu Thán với ánh mắt ác ý.


“Ừm...” Tiểu Thán cơ trí đã khuất phục sau 0.5 giây, “Thật ra ta là học sinh tiểu học, gọi ai là chị cũng được.”


......


Mọi người trong phòng họp trò chuyện một lúc, xem phim, ăn một ít đồ ăn nhẹ trong tủ lạnh (vì đã mua nên nếu không sử dụng sẽ rất lãng phí), sau đó họ bắt đầu chuẩn bị.


Trong bốn thẻ kỹ năng mà Giác Ca giành được trong Cuộc Chiến Đỉnh Cao, hai thẻ điều tra đã cho Tiểu Thán và Tiểu Linh, hai thẻ còn lại dành cho sở trường chữa bệnh vẫn còn trong kho, hiện tại có thể giao cho An Nguyệt Cầm cùng với một số đạo cụ khác.


Qua tạo hình “bác sĩ Kuroudo” có thể thấy An Nguyệt Cầm muốn đi theo con đường chữa bệnh và chiến đấu. Tuy cô chưa đến cấp 10 nhưng yêu cầu học của hai kỹ năng chữa bệnh này cũng không quá cao, ước tính cô sẽ có thể sử dụng chúng trước cấp 20.


Ngoài ra, trong thời gian này, Địa Ngục Tiền Tuyến cũng đã dần dần tích lũy được một số vật phẩm khác. Thuộc tính những vật này cũng khá tốt, bán đi thì tiếc, chỉ là không hợp với cả bốn người trong hiệp hội cho nên vẫn để đó. Hôm nay An Nguyệt Cầm gia nhập vừa hay giải quyết vấn đề này.


Không lâu sau, đại tiểu thư An đã võ trang đầy đủ, một mình đi sắp xếp kịch bản rồi. Cô cũng lấy ra những kỹ năng và trang bị mà cô định sử dụng nhưng chưa thể sử dụng. Dù sao thì đối với một người chơi giàu có như cô thì slot hành lý và kho không phải là vấn đề gì cả.


Đợi An Nguyệt Cầm đi, Phong Bất Giác ác ý nhìn về phía Nhược Vũ, trêu tức nói, “Bạn gái ngươi thật hạnh phúc, khi ta còn là tân thủ, không có ai tặng kỹ năng hay trang bị cho ta.”


“Ah, ngươi có muốn bỏ acc cày lại không?” Nhược Vũ mặt không biểu cảm trả lời, "Dù là trò chơi hay cuộc sống, nếu ngươi muốn bỏ thì ta đều có thể giúp...”


“Haha...” Phong Bất Giác mỉm cười và không trả lời. Lúc này, trong mắt hắn hiện lên một vẻ kỳ lạ, trong lòng nghĩ: “Khó đó nha… Dù là trò chơi hay là cuộc sống... Ta đều còn rất nhiều việc phải làm...”


......


Bốn người thành lập một đội và quay trở lại không gian đăng nhập, sẵn sàng xếp hàng.


Sau khi trao đổi một số thông tin với đồng đội, Phong Bất Giác quyết định rằng trước tiên nên sắp xếp một cái kịch bản đoàn đội độ khó bình thường trước. Dù sao đêm này còn dài, không cần phải vừa vào liền khiêu chiến độ khó ác mộng, đánh một kịch bản bình thường trước, coi như là khởi động cũng được.


Thiên Đường Kinh Khủng (Kinh Hãi Thiên Đường)
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Thiên Đường Kinh Khủng (Kinh Hãi Thiên Đường) Truyện Thiên Đường Kinh Khủng (Kinh Hãi Thiên Đường) Story Chương 560: Thành Viên Mới
10.0/10 từ 26 lượt.
loading...