Thông tin truyện
Thê Tử Của Bề Tôi Trung Thành
Đánh giá:
10.0/10 từ 18 lượt.
Nội dung truyện Thê Tử Của Bề Tôi Trung Thành Tên truyện: Thê tử của bề tôi trung thành.
Thể loại: Cổ đại, trùng sinh.
Số chương: 128 + 9NT.
Gõ: Nàng fish 128c + uyenchap210 9c NT.
Lưu ý xiu xíu:
(*) Chú thích chữ. Thêm ở cuối đoạn có câu/từ cần chú thích.
(**) Chú thích bằng hình ảnh. Thường được thêm ở cuối chương
Giới Thiệu
Sau khi trùng sinh, Lăng Ngọc đã kể cho nhi tử một câu chuyện: Ngày xửa ngày xưa có một kẻ sĩ hết mực trung thành, sau khi hắn chết đi, thê tử của hắn mang theo nhi tử và tất cả tài sản của hắn tái giá với người khác, từ đó về sau họ sống hạnh phúc suốt đời.
Kẻ sĩ trung thành: “…Thê tử ơi chút ta nói chuyện chút đi.”
(*) Kẻ sĩ: Thời cổ đại, chữ “sĩ” vốn dùng để chỉ, quân đội, lực lượng vũ trang, thường gọi là võ sĩ, chứ không phải dùng để chỉ “trí thức” chỉ “văn nhân”. Thời cổ đại ở Trung Quốc, nước lớn (đại quốc) có “ba quân”, nước vừa (trung quốc) có “hai quân”, nước nhỏ (tiểu quốc) có “một quân”. Mỗi quân có một nghìn cỗ xe, mỗi cỗ xe có mười “sĩ” thống lĩnh, ngoài ra có nhiều lính gọi là tốt tùy tùng . Bây giờ ở quân đội còn gọi là “sĩ quan”, “binh sĩ”. Thế cho nên, gọi nam chính trong truyện là kẻ sĩ không đồng nghĩa với việc chàng ta thuộc tầng lớp trí thức văn nhân, mà ‘sĩ’ ở đây chỉ binh sĩ ( người có võ), người đi theo các quân vương.
Thể loại: Cổ đại, trùng sinh.
Số chương: 128 + 9NT.
Gõ: Nàng fish 128c + uyenchap210 9c NT.
Lưu ý xiu xíu:
(*) Chú thích chữ. Thêm ở cuối đoạn có câu/từ cần chú thích.
(**) Chú thích bằng hình ảnh. Thường được thêm ở cuối chương
Giới Thiệu
Sau khi trùng sinh, Lăng Ngọc đã kể cho nhi tử một câu chuyện: Ngày xửa ngày xưa có một kẻ sĩ hết mực trung thành, sau khi hắn chết đi, thê tử của hắn mang theo nhi tử và tất cả tài sản của hắn tái giá với người khác, từ đó về sau họ sống hạnh phúc suốt đời.
Kẻ sĩ trung thành: “…Thê tử ơi chút ta nói chuyện chút đi.”
(*) Kẻ sĩ: Thời cổ đại, chữ “sĩ” vốn dùng để chỉ, quân đội, lực lượng vũ trang, thường gọi là võ sĩ, chứ không phải dùng để chỉ “trí thức” chỉ “văn nhân”. Thời cổ đại ở Trung Quốc, nước lớn (đại quốc) có “ba quân”, nước vừa (trung quốc) có “hai quân”, nước nhỏ (tiểu quốc) có “một quân”. Mỗi quân có một nghìn cỗ xe, mỗi cỗ xe có mười “sĩ” thống lĩnh, ngoài ra có nhiều lính gọi là tốt tùy tùng . Bây giờ ở quân đội còn gọi là “sĩ quan”, “binh sĩ”. Thế cho nên, gọi nam chính trong truyện là kẻ sĩ không đồng nghĩa với việc chàng ta thuộc tầng lớp trí thức văn nhân, mà ‘sĩ’ ở đây chỉ binh sĩ ( người có võ), người đi theo các quân vương.
Chương mới cập nhật
Danh sách chương
- Chương 101: Cuộc chiến dư luận
- Chương 102: Câu chuyện mang thai
- Chương 103: Mai mối
- Chương 104: Người được chọn
- Chương 105: Từ chối
- Chương 106: Nương nương có hỉ
- Chương 107: Tình thế
- Chương 108: Chuyện vui liên miên
- Chương 109: Quyết định
- Chương 110: Sinh mệnh mới
- Chương 111: Tranh luận
- Chương 112: Vinh hiển
- Chương 113: Nha đầu hung dữ
- Chương 114: Trước khi chấm dứt
- Chương 115: Thiên tai
- Chương 116: Hay cho một kẻ sĩ trung nghĩa!
- Chương 117: Quay về
- Chương 118: Giấc mơ
- Chương 119: Xử trí
- Chương 120: Tiếp tục chuyện hôn sự
- Chương 121: Gặp mặt
- Chương 122: Không hối hận
- Chương 123: Tai họa
- Chương 124: Khó cả đôi đường
- Chương 125: Ai về chỗ nấy
- Chương 126: Nỗi lo tiềm ẩn
- Chương 127: Tái hiện
- Chương 128: Ngày xửa ngày xưa có một kẻ sĩ hết mực trung thành
- Chương 129: Ngoại truyện 1: Tái giá
- Chương 130: Ngoại truyện 2: Phụ tử quân thần (1)
- Chương 131: Ngoại truyện 3: Phụ tử quân thần (2)
- Chương 132: Ngoại truyện 4: Thanh mai nhà ai (1)
- Chương 133: Ngoại truyện 5: Thanh mai nhà ai (2)
- Chương 134: Ngoại truyện 6: Thanh mai nhà ai (3)
- Chương 135: Ngoại truyện 7: Thanh mai nhà ai (4)
- Chương 136: Ngoại truyện 8: Thanh mai nhà ai (5)
- Chương 137: Chương kết thúc: Thanh mai nhà ai (6)