Thập Niên 90: Cô Là Bác Sĩ Ngoại Khoa Thiên Tài Siêu Hot
Chương 921
Bác sĩ Kim thở dài, thực ra bà cũng thấy không nên bôi thuốc tím lên mặt Tạ Uyển Oánh.
“Để tôi xem.” Nhϊếp Gia Mẫn bình tĩnh lại một chút, đến gần học sinh, giơ tay đỡ mặt cô.
Thầy muốn kiểm tra, Tạ Uyển Oánh không dám động đậy, khóe miệng mấp máy: “Không nghiêm trọng.”
Có nghiêm trọng hay không để thầy đánh giá, Nhϊếp Gia Mẫn dùng ngón tay nhẹ nhàng ấn vào xương hàm của cô, sờ nắn lợi và răng qua lớp cơ, hỏi: “Bên trong có đau không?”
Thấy vị trí cô bị đánh ngay gần miệng, sợ nhất là tổn thương đến xương hàm.
“Cũng ổn.”
“Uống thuốc đi.” Nhϊếp Gia Mẫn nói, ánh mắt nhìn vết tím trên mặt cô, bỗng nhiên không nói gì nữa.
Rất đáng sợ, Tạ Uyển Oánh biết, cúi đầu xuống, tránh dọa người khác.
“Không…” Nhϊếp Gia Mẫn muốn nói vài lời an ủi cô, nhưng nhất thời không tìm được từ ngữ tiếng Trung thích hợp, dù sao tiếng phổ thông của ông cũng không tốt lắm, nên chỉ có thể đứng đó im lặng với ánh mắt nho nhã.
Mọi người đứng trong bầu không khí cứng ngắc này, biết vị lãnh đạo mới này là người ít nói từ khi xuất hiện.
Không giống tên công tử bột kia ăn nói hoa mỹ, thoạt nhìn có vẻ lạnh lùng, nhưng lại rất chu đáo với bệnh nhân. – Khương Minh Châu và bác sĩ Kim nhìn nhau, thực ra đều thấy vị chuyên gia nhi khoa mới đến này cũng không tệ.
Quay đầu lại, Nhϊếp Gia Mẫn hỏi Hà Quang Hữu: “Bắt được chưa?”
Hà Quang Hữu trao đổi ánh mắt với mọi người, trả lời ông: “Tên đánh người đã bị bắt, đang ở đồn công an.”
“Người đàn ông đó nói con hắn ta cần lên xe cứu thương…” Khương Minh Châu kể lại tình huống tại hiện trường.
Nghe vậy, Nhϊếp Gia Mẫn biết là ai làm, sắc mặt hơi trầm xuống, gọi Hà Quang Hữu ra ngoài dặn dò bằng tiếng Anh vài câu.
Hà Quang Hữu nghe xong kinh ngạc: “Trước đây đã từng đánh bác sĩ?” Vội vàng gọi điện về bệnh viện báo cáo, loại người này không thể dễ dàng tha thứ.
Kế hoạch của vợ Đại Huy hoàn toàn thất bại. Nghe nói ở đồn công an, Đại Huy thấy vợ mình, giơ nắm đấm lên đánh túi bụi. Nếu không có cảnh sát can ngăn, chắc vợ Đại Huy bị chồng đánh chết tại chỗ. Từ đó, việc Đại Huy bị tạm giam trở thành sự thật.
Sau đó, Tạ Uyển Oánh cùng thầy Nhϊếp đi thăm bệnh nhân, Khâu Thụy Vân thấy mặt cô bị thương thì suýt nữa ngã quỵ.
Liên hệ xong với Quốc Hiệp, sắp xếp xe cứu thương của bệnh viện huyện chuyển bệnh nhân đến thủ đô.
Lúc này, trưởng khoa Tề trước đó không xuất hiện cùng lãnh đạo bệnh viện huyện mới đến xe cứu thương chuyển viện, phía sau lãnh đạo là một đám bác sĩ vây quanh.
“Họ gọi điện cho tôi sáng nay, tôi mới biết chuyên gia đến bệnh viện chúng tôi hướng dẫn.” Viện trưởng bệnh viện huyện rất phấn khích, đưa tay ra muốn bắt tay với chuyên gia từ thủ đô.
Nhϊếp Gia Mẫn đang kiểm tra tình hình bệnh nhân trên xe cứu thương, tạm thời không rảnh xã giao với những người này.
Hơn nữa, tối qua Hà Quang Hữu đã báo cáo với ông là đã thông báo cho trưởng khoa Ngoại của họ. Trưởng khoa không xuất hiện, chỉ để một bác sĩ trẻ đi cùng ông cấp cứu, ông cũng biết chuyện gì đang xảy ra.
Những người này chắc chắn đang nghi ngờ ông có phải chuyên gia thật sự hay không, vì trước đây chưa từng nghe đến tên ông. Họ không tin ông có thể cứu được người, cũng không nghĩ mình là bác sĩ nên phải quay lại hỗ trợ hết mình cứu người, nên tối qua vắng tanh, đến sáng nay lại thành một đám người vây quanh muốn tranh công.
“Để tôi xem.” Nhϊếp Gia Mẫn bình tĩnh lại một chút, đến gần học sinh, giơ tay đỡ mặt cô.
Có nghiêm trọng hay không để thầy đánh giá, Nhϊếp Gia Mẫn dùng ngón tay nhẹ nhàng ấn vào xương hàm của cô, sờ nắn lợi và răng qua lớp cơ, hỏi: “Bên trong có đau không?”
Thấy vị trí cô bị đánh ngay gần miệng, sợ nhất là tổn thương đến xương hàm.
“Cũng ổn.”
“Uống thuốc đi.” Nhϊếp Gia Mẫn nói, ánh mắt nhìn vết tím trên mặt cô, bỗng nhiên không nói gì nữa.
Rất đáng sợ, Tạ Uyển Oánh biết, cúi đầu xuống, tránh dọa người khác.
“Không…” Nhϊếp Gia Mẫn muốn nói vài lời an ủi cô, nhưng nhất thời không tìm được từ ngữ tiếng Trung thích hợp, dù sao tiếng phổ thông của ông cũng không tốt lắm, nên chỉ có thể đứng đó im lặng với ánh mắt nho nhã.
Mọi người đứng trong bầu không khí cứng ngắc này, biết vị lãnh đạo mới này là người ít nói từ khi xuất hiện.
Không giống tên công tử bột kia ăn nói hoa mỹ, thoạt nhìn có vẻ lạnh lùng, nhưng lại rất chu đáo với bệnh nhân. – Khương Minh Châu và bác sĩ Kim nhìn nhau, thực ra đều thấy vị chuyên gia nhi khoa mới đến này cũng không tệ.
Quay đầu lại, Nhϊếp Gia Mẫn hỏi Hà Quang Hữu: “Bắt được chưa?”
Hà Quang Hữu trao đổi ánh mắt với mọi người, trả lời ông: “Tên đánh người đã bị bắt, đang ở đồn công an.”
“Người đàn ông đó nói con hắn ta cần lên xe cứu thương…” Khương Minh Châu kể lại tình huống tại hiện trường.
Nghe vậy, Nhϊếp Gia Mẫn biết là ai làm, sắc mặt hơi trầm xuống, gọi Hà Quang Hữu ra ngoài dặn dò bằng tiếng Anh vài câu.
Hà Quang Hữu nghe xong kinh ngạc: “Trước đây đã từng đánh bác sĩ?” Vội vàng gọi điện về bệnh viện báo cáo, loại người này không thể dễ dàng tha thứ.
Kế hoạch của vợ Đại Huy hoàn toàn thất bại. Nghe nói ở đồn công an, Đại Huy thấy vợ mình, giơ nắm đấm lên đánh túi bụi. Nếu không có cảnh sát can ngăn, chắc vợ Đại Huy bị chồng đánh chết tại chỗ. Từ đó, việc Đại Huy bị tạm giam trở thành sự thật.
Sau đó, Tạ Uyển Oánh cùng thầy Nhϊếp đi thăm bệnh nhân, Khâu Thụy Vân thấy mặt cô bị thương thì suýt nữa ngã quỵ.
Liên hệ xong với Quốc Hiệp, sắp xếp xe cứu thương của bệnh viện huyện chuyển bệnh nhân đến thủ đô.
Lúc này, trưởng khoa Tề trước đó không xuất hiện cùng lãnh đạo bệnh viện huyện mới đến xe cứu thương chuyển viện, phía sau lãnh đạo là một đám bác sĩ vây quanh.
“Họ gọi điện cho tôi sáng nay, tôi mới biết chuyên gia đến bệnh viện chúng tôi hướng dẫn.” Viện trưởng bệnh viện huyện rất phấn khích, đưa tay ra muốn bắt tay với chuyên gia từ thủ đô.
Nhϊếp Gia Mẫn đang kiểm tra tình hình bệnh nhân trên xe cứu thương, tạm thời không rảnh xã giao với những người này.
Hơn nữa, tối qua Hà Quang Hữu đã báo cáo với ông là đã thông báo cho trưởng khoa Ngoại của họ. Trưởng khoa không xuất hiện, chỉ để một bác sĩ trẻ đi cùng ông cấp cứu, ông cũng biết chuyện gì đang xảy ra.
Những người này chắc chắn đang nghi ngờ ông có phải chuyên gia thật sự hay không, vì trước đây chưa từng nghe đến tên ông. Họ không tin ông có thể cứu được người, cũng không nghĩ mình là bác sĩ nên phải quay lại hỗ trợ hết mình cứu người, nên tối qua vắng tanh, đến sáng nay lại thành một đám người vây quanh muốn tranh công.
Thập Niên 90: Cô Là Bác Sĩ Ngoại Khoa Thiên Tài Siêu Hot
Đánh giá:
Truyện Thập Niên 90: Cô Là Bác Sĩ Ngoại Khoa Thiên Tài Siêu Hot
Story
Chương 921
10.0/10 từ 47 lượt.
