Thập Niên 90: Cô Là Bác Sĩ Ngoại Khoa Thiên Tài Siêu Hot

Chương 902

Từng lớp người, đến chắc chắn không chỉ là bác sĩ của bệnh viện huyện, mà còn rất nhiều học viên đang học tập tại bệnh viện huyện.

Cảnh tượng “náo nhiệt” quá mức này, chắc thầy Nhϊếp không thích.


Vừa nghĩ vậy, Tạ Uyển Oánh quay đầu lại thấy Nhϊếp Gia Mẫn đang cau mày.

Hai tay khoanh trước ngực, biểu cảm như biển sâu trên gương mặt Nhϊếp Gia Mẫn, cho thấy lúc này từng lỗ chân lông trên người ông đều không muốn nói chuyện.


Bị xem như khỉ trong sở thú, không ai cảm thấy thoải mái.

Những người này đâu phải đến học tập. Học tập không phải như vậy, học tập càng phải biết phân biệt trường hợp.

Bệnh nhân nặng nguy kịch cần cấp cứu, bác sĩ chắc chắn không có thời gian giảng bài cho ai. Chỉ đứng xem thì có hiểu hay không chưa nói, có nhìn rõ hay không cũng khó nói. Học được cái gì? Hơn nữa, điều trị tiếp theo cần môi trường sạch sẽ, ít người để tránh lây nhiễm chéo, yên tĩnh để bác sĩ có không gian suy nghĩ. Những người học y càng phải hiểu điều này.

 

Đừng trách thầy Nhϊếp trong lòng tức muốn nổ tung.

Thật ra theo quy định, những người thừa tại hiện trường cần được yêu cầu ra ngoài. Dù là thực tập sinh hay bác sĩ của bệnh viện, chỉ cần không liên quan đến cấp cứu bệnh nhân đều cần nhường chỗ cho việc cấp cứu.



Rõ ràng, y tá ở đây không dám đuổi bác sĩ đi.

Y tá trực đêm nay của bệnh viện huyện còn rất trẻ, có lẽ chỉ tốt nghiệp trung cấp, không như các chị y tá Quốc Hiệp đều ít nhất tốt nghiệp cao đẳng chính quy. Điều này chứng tỏ ở cơ sở, địa vị y tá không cao bằng ở bệnh viện tuyến 3. Để nhận thức được giá trị của y tá, thường cần trình độ học vấn cao hơn để duy trì. Bản thân y tá có trình độ thấp dễ dẫn đến tự coi nhẹ mình, cảm thấy tự ti trước mặt đồng nghiệp.

 

Không có các chị y tá Quốc Hiệp, Tạ Uyển Oánh đành phải tự mình ra tay, giành lấy không gian cứu người cho thầy Nhϊếp.

“Mời mọi người tránh ra một chút. Bác sĩ trực xin ở lại, những người khác xin ra ngoài.” Tạ Uyển Oánh quay lại, nhẹ nhàng nói với các thầy cô đồng nghiệp và các bạn học: “Nơi này lát nữa sẽ tiến hành thao tác vô trùng, không thể có quá nhiều người.”

Đám đông nhìn Nhϊếp Gia Mẫn như thể mới nhận ra sự tồn tại của cô nghĩ, Cô gái này là ai?



Nhìn vẻ ngoài trẻ trung của Tạ Uyển Oánh, những người này đủ để kết luận cô không phải chuyên gia mà chỉ là sinh viên. Vậy tại sao họ phải nghe lời một sinh viên? Một sinh viên lấy đâu ra tư cách bảo họ ra ngoài?

Không ai nhúc nhích, từng người lạnh lùng nghe cô nói.

Ngành y rất coi trọng cấp bậc, sinh viên y khoa cấp thấp không thể ra lệnh cho bác sĩ cấp cao muốn đi thì đi.

 

Tạ Uyển Oánh nói hai câu thì nhận ra điều này, hít sâu một hơi điều chỉnh lại suy nghĩ.

Cô chưa từng gặp phải tình huống khó xử này, cần nghĩ cách xử lý.


“Oánh Oánh.” Nhϊếp Gia Mẫn gọi cô.

“Thầy Nhϊếp?” Tạ Uyển Oánh giật mình khi thầy bỗng nhiên gọi tên thân mật của cô như thầy Đào.

Dường như chính Nhϊếp Gia Mẫn cũng không nhận ra mình vừa gọi tên tiếng Trung của cô, vẻ mặt hơi nghiêm nghị, chỉ ra phía sau: “Em đứng sau tôi.”

Không hiểu ý thầy, nhưng Tạ Uyển Oánh nghe lời, lùi hai bước đứng sau thầy.

Nhϊếp Gia Mẫn chậm rãi quay người lại, gương mặt nho nhã đối diện với hàng chục người đang xem.


Thập Niên 90: Cô Là Bác Sĩ Ngoại Khoa Thiên Tài Siêu Hot
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Thập Niên 90: Cô Là Bác Sĩ Ngoại Khoa Thiên Tài Siêu Hot Truyện Thập Niên 90: Cô Là Bác Sĩ Ngoại Khoa Thiên Tài Siêu Hot Story Chương 902
10.0/10 từ 47 lượt.
loading...