Tên Hề Sát Nhân Và Bảo Vật Của Hắn

C63: P2 C25 - Đừng Trả Lời

271@-

[Lựa chọn của bạn]

[Tính theo 1 người/ 1 vote, ai spam vote mình chỉ tính 1 thôi nha.]

> [Giả vờ không nghe thấy tiếng ồn]

> Normal Ending + 10₫

> Happy Ending + 5₫

{Happy Ending: 25₫ Normal Ending: 20₫ Bad End: 10₫}
.
.
.
.
.
.
Au: Để lựa chọn đúng theo cái kết bạn muốn, mình sẽ gợi ý cho mọi người một tí nhé. ^^

Happy Ending: lựa chọn không quá kích động Leonard, có chính kiến, không quá ngoan ngoãn, quan tâm cảm xúc Leonard.

Normal Ending: lựa chọn an toàn, ưu tiên bảo vệ bản thân, tránh xô xát hết mức có thể, quan tâm cảm xúc Leonard.

Bad Ending: lựa chọn kích động Leonard, ưu tiên ham muốn bản thân, phớt lờ cảm xúc của Leonard.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
Lưu ý: Dính Ending nào đó sẽ là Ending chính thức của truyện, mình sẽ không viết các Ending còn lại.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.

.
.


.
.
Finn's POV (Góc nhìn của Finn)

Tiếng ồn ngày càng lớn hơn. Leonard cứ liên tục liếc nhìn sắc mặt tôi như dò xét.

"Về phòng mau thôi nào."

Tôi cười, cố trấn an anh. Nét mặt đang cực kì căng thẳng của Leonard được thư giãn một lúc. Anh cười theo tôi, tay nắm chặt hơn và bước đi cũng nhanh hơn.

Về vừa tới phòng, Leonard đã vội biến đi mất. Trước khi đi, anh còn khoá rất nhiều khoá bên ngoài thật chặt, nhiều tiếng lách cách từ ổ khoá phát lên mỗi khi anh chốt chặt chúng lại, nó như hoà âm báo động cho tôi, mình thật sự không nên ra ngoài vào lúc này. Bất kể lý do gì.

Thay vì nằm nghỉ ngơi trên giường, hay nói cách khác, một cái lồng sắt lớn. Tôi tiến đến chiếc bàn máy tính nơi luôn anh làm việc 8 tiếng mỗi ngày mặc kệ cho tôi đang buồn chán đến phát điên. Một chiếc máy tính luôn mở suốt ngày đêm để chạy chương trình kỳ lạ gì đó và một chiếc máy với ba màn hình phát sáng giữa bóng tối, những dòng code và lỗi bug chi chít chưa kịp được sửa chữa. Nhìn xong, tôi liền suy nghĩ lại quyết định của mình, lỡ bấm điên gì đó hư máy của anh thì chết. Thôi đành quay lại chiếc lồng sắt chán ngắt nằm ngủ cho trôi thời gian vậy.

Tôi vừa đặt thân xác mỏi mệt của mình xuống chiếc giường to lớn kia. Bất chợt, một giọng nói phát ra từ cánh cửa không khỏi khiến tôi phải giật mình.

"Finn.."

Tôi giật mình, hoá ra chỉ là Leonard. Anh ta đi nhanh vậy sao lại khoá cửa kỹ càng thế. Chẳng phải hơi mệt sao.

"Leonard? Sao thế?"

"Kh-không có gì. Kể từ giờ, nếu có ai gọi em, em đừng trả lời nhé. Hãy trả lời khi nghe tiếng gõ cửa 3 cái. Còn lại thì đừng..."

"Hả? Là sao?"

Cái lời nhắc nhở quái lạ của Leonard không khỏi khiến tôi lạnh cả sống lưng. Đèn đã không có, ánh sáng duy nhất là từ màn hình máy tính, bầu không khí tối mập mờ như này đã đủ khiến tôi sởn gai ốc rồi. Giờ còn thêm điều quái gở này nữa.

Không đáp lại câu hỏi của tôi, Leonard tiếp tục đi đâu mất. Tôi bất an mà dặn lòng thôi lên giường ngủ cho thời gian mau trôi.

Tuy thế, cái ý niệm rằng có thứ gì đó đáng sợ sau cánh cửa được khoá chặt kia khiến cho tôi cứ run sợ không tài nào ngủ được.

"Sẽ ổn thôi, không có gì cả."

Tôi trấn an mình như thế.

Được một canh giờ, gần như chẳng có gì xảy ra. Tôi cứ dán chặt mắt về phía cánh cửa. Sợ rằng chỉ cần một chút lơ đãng, sẽ có gì từ đó xổ ra vồ lấy tôi.

Thêm 2 tiếng đồng hồ trôi qua. Không hề có gì đặc biệt. Tôi mới nới lỏng tinh thần được một chút thì mọi thứ lại y như Leonard dặn.

"Finn.."

Giọng ai đó như đang thều thào gọi tên tôi. Tôi còn cảm nhận được "thứ đó" đang nhìn chằm chằm vào tôi qua khe cửa hở.

"Finn.."

Nó tiếp tục gọi.


"Finn.. FINN! FINN! FINN! FINN! FINN! FINN! FINN! FINN!!!!"

Dường như không nghe thấy ai trả lời, nó càng tức giận mà gọi tên tôi một cách lớn tiếng và ồ ạt hơn. Tôi bặm môi, cố để bản thân mình không phát ra tiếng.

"..."


Nó chấp nhận rằng mình sẽ không moi móc được một tiếng động nào phát ra từ tôi, đành im lặng bỏ đi.

Thật nhẹ nhõm. Tôi đã làm như những gì Leonard bảo.

Không lâu sau đó, tôi liền nghe thấy tiếng gõ cửa. Cốc! Cốc! Ơn trời.

"Finn.."

Mừng rỡ vì Leonard đã quay về tôi liền dõng dạc gọi lớn.

"Leonard."

Tiếng gọi tên vừa được cất lên. Một tràng cười quái dị pha lẫn với tiếng gầm rừ lạ hoặc từ phía sau phát ra.

Hình như... tôi đã bỏ sót một chi tiết nào đó. Leonard đã dặn gì nhỉ? Ôi không! T-tôi đã làm sai rồi. "Nó" chỉ gõ có 2 tiếng mà thôi...
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.

.
.
.
Một chàng trai với mái tóc đen rũ rượi gần như che khuất mắt, trán nhễ nhại mồ hôi thất thần chạy đi chạy lại như kiếm tìm thứ gì đó.

Leonard cố lần theo vệt máu đỏ thẫm dưới chân, chúng vẫn còn mới và loang lổ khắp sàn.

Những giọng nói trong đầu Leonard vốn im lặng đã lâu, nay lại bắt đầu ồn ào thôi thúc anh. Leonard ôm cái đầu đau tựa búa bổ gắng gượng bước đi.

Anh nhận ra vệt máu đang dẫn đến căn phòng Finn đang ở, Leonard càng hốt hoảng mà chạy nhanh hơn hết sức có thể.


Tới nơi.

Leonard tim như ngừng đập, anh thấy các ổ khoá bị thứ gì đó cắn nát, cánh cửa vỡ từng trăm mảnh nằm rải rác dưới sàn. Tay nắm chặt cố giữ bình tĩnh, Leonard đưa mắt nhìn vào trong phòng.

Một tên có dáng vẻ y hệt anh, chỉ khác hắn không có tròng mắt đang đè lên người Finn, hắn dùng hết sức bình sinh hét gào một loại thứ tiếng gì đó khiến đầu óc cậu lên cơn đau đến điếng người.

Leonard lao đến dùng chậu cây đập vào đầu hắn một phát, tên kia ngã gục xuống, mặc kệ cho con ngươi đen không tròng mắt của hắn đang trừng anh đến điên dại, Leonard cõng Finn chạy đi. Vừa chạy vừa nghe cậu tra hỏi.

"Cái thứ đó là cái quái gì thế?"

Leonard trầm ngâm một chút rồi đáp.

"Hắn là Alternate* của anh."

Cậu ngơ ngác, không hiểu ý anh là gì.

"Alternate? Cái thứ sinh vật tồn tại trong mấy cái tiểu thuyết kinh dị trên mạng á hả?"
2

{*Alternate: sinh vật thù địch có khả năng giả dạng thành bạn bè và người thân của một người. Các sinh vật này không gây tổn thương trực tiếp lên con người mà dùng đòn "chiến tranh tâm lý", khiến con người tự tổn thương chính mình và dần nghe theo lời chúng. Trích The Mandela Catalogue.}

"Ừm..."

Anh gật đầu.

"Sao hắn lại ở đây?!"

Finn quay đầu lại nhìn phía sau, tên đó vẫn chưa đuổi theo, cậu thở phào nhẹ nhõm.

"Anh... nuôi hắn..."

Nghe câu trả lời của Leonard, Finn không khỏi hoang mang tột độ.

"Anh nuôi cái thứ sinh vật nguy hiểm đó à? Bao lâu rồi?!!"

Điên, điên mất thôi. Leonard còn giấu cậu bao nhiêu thứ nữa đây?!

Finn cố kiềm nén cơn giận dữ mà bình tĩnh nghe Leonard nói, mong sẽ là một câu trả lời có thể chấp nhận được.

"Hắn... theo dõi anh từ lúc chúng ta đi vào gánh xiếc bỏ hoang... Khi còn nhỏ..."

Âu shit, cậu nhớ mang máng hình như là hồi nhỏ cậu hay lén rủ tùm lum đứa ra đó chơi lắm. Nhưng... theo ký ức của Finn thì chẳng có tên quái vật nào đáng sợ như tên kia cả...
2

"Khi em gặp tai nạn rồi chuyển đi... Trong lúc đó, anh đã lập một giao kèo với hắn..."

"Giao kèo gì?"


"Chuyện đó..."

"?"


Leonard ngập ngừng như không muốn kể, ánh mắt lảng tránh đi nơi khác.

"Anh không thể nói rõ..."

Chết mất, cậu chết mất thôi. Sống với Leonard ngày nào thì cậu còn đau tim ngày đó với cái đống bí mật không thể kể của anh.

"Vậy... Mấy nay chẳng phải rất yên ổn sao? Tự dưng hắn lại xuất hiện đột ngột vậy?"

"Anh trễ hạn hiến tế vật giao kèo cho hắn. Và giờ hắn coi em là mục tiêu."

"Cái gì?!"

"Anh... Xin lỗi..."

Finn vừa tính chất vấn thêm vài câu thì một tiếng hét lớn cắt ngang hai người. Tên quái vật mang hình dáng hao hao Leonard kia chạy như điên đuổi theo. Hắn không chạy như một người bình thường mà chạy một cách đầy vặn vẹo và khó hiểu. Finn quay đầu nhìn hắn mà muốn xỉu tại chỗ. Mình hắn hướng lên trời, hai tay và hai chân chạm đất, cứ thế tiến thẳng. Dáng hắn chạy đầy quái dị và nhanh thoăn thoắt. Tiếng kêu như bị cứa đứt huyết quản.
2

Finn nắm lấy đồ đạc bên đường chọi về phía hắn. Nỗ lực hết sức, rốt cuộc một cái chậu cây nhỏ cũng đáp thẳng vào cái đầu đang trợn ngược của tên Alternate dị hợm kia.

Không thể chạy mãi, Leonard cuối cùng cũng ghé vào một căn phòng, khoá chặt trái cửa.

Cả hai thở lấy thở để sau một hồi trốn chạy đầy kiệt sức, người mệt nhất hiển nhiên là Leonard, cõng một người con trai khác trên lưng cùng chạy.

Finn thầm cảm ơn anh, nhìn tên kia rượt đuổi đầy kinh dị phía sau. Hẳn cậu đã bủn rủn tay chân rồi chứ nói chi là chạy.

Giờ là lúc thích hợp để hội thoại với nhau. Finn sẽ nói:

1/"Tôi mệt mỏi lắm rồi!"

2/"Leonard, anh không thể giữ bí mật mãi được."
30

3/"Chúng ta phải làm gì đây?"
2

.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.

Au: Nếu mình in móc khoá mica 2 mặt Leonard với Finn (75k/cái + phí ship) bán thì có ai có hứng thú mua khum? Mn đồng ý nhiều thì chap sau mình cập nhật ảnh vẽ móc khoá chibi 2 char nha. ^^
6



Tên Hề Sát Nhân Và Bảo Vật Của Hắn
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Tên Hề Sát Nhân Và Bảo Vật Của Hắn Truyện Tên Hề Sát Nhân Và Bảo Vật Của Hắn Story C63: P2 C25 - Đừng Trả Lời
10.0/10 từ 47 lượt.
loading...