Tê Tiên

Chương 1

53@-

Vương gia Ngô Quận – Lý Tú Khiêm – cả đời không quên người thê tử tóc thê đầu bạc đã mất, từ chối để bất kỳ nữ nhân nào đến gần. Mắt thấy phủ Vương gia sắp đoạn tuyệt hương hỏa, Thái phu nhân đã mua ta – một cô nương mồ côi mất trí nhớ – đưa vào phủ.


“Chỉ cần ngươi có bản lĩnh sinh cho Vương gia một nam nửa nữ, ta sẽ phong ngươi làm trắc phu nhân!”


Một năm sau, ta sinh ba đứa nam nhi sinh ba.


Hai năm sau, lại sinh đôi hai đứa nam nhi nữa.


Năm thứ ba, lúc chúng ta đang dốc sức sinh nữ nhi, thì đại nương tử đã chết giả của Lý Tú Khiêm – Bạch Nhược Nhược – lại phô trương quay về.


“Đám trẻ mang danh ta, còn tiện tỳ kia thì đuổi ra khỏi phủ!”


Thái phu nhân giận đến mức phun nước bọt vào mặt Bạch Nhược Nhược, quay sang quát Lý Tú Khiêm:


“Nếu ngươi còn tiếc nàng ta, thì cút theo luôn cho rồi!”


“Ta đây có năm đứa nam tôn! Cần quái gì một thằng nhi tử ngốc như ngươi!”



-1-


Ta tên là Tống Tê Tiên, là nữ nhi của một vị quan thất phẩm nhỏ ở kinh thành.


Mẫu thân ta nổi tiếng là người “toàn phúc”, sinh đến tứ nam, ngũ nữ – chín đứa nhi tử – đứa nào cũng xinh đẹp thông minh.


Nhờ thế, các tỷ muội của ta đều gả vào nơi tốt.


Tam tỷ Tống Lưu Tiên gả vào phủ Tể tướng Hứa gia, Tứ tỷ Tống Trừng Tiên còn được gả cho Thái tử, cả nhà cũng theo đó mà được thơm lây.


Năm ta mười lăm tuổi, phụ thân được bổ nhiệm làm Tri phủ Phủ Châu.


Trước khi chúng ta xuống Giang Nam nhậm chức, Tam thúc gửi gắm nữ nhi – Tống Nhị – nhờ phụ mẫu ta tìm cho nàng ta một mối hôn sự tốt.


Phụ mẫu ta thương nàng ta mồ côi mẫu thân, mà Tam thúc lại đã cưới tân thê, nên cũng cố gắng tìm vài mối tốt cho nàng ta xem mặt.


Nhưng Tống Nhị chẳng ưng ai.


Ta biết nàng ta thấy mấy tỷ tỷ ta đều gả cao, mắt mũi cũng vì thế mà dựng lên trời, cứ muốn trèo vào nhà quyền quý.



Ta không thể ngờ được – nàng ta lại dám nhắm vào hôn sự của ta!


-2-


Mấy năm trước, nhờ duyên may, ta đính hôn với trưởng tử của Tô gia – Tô Bạch Y – ở Giang Nam.


Gần đây, Tô gia ngày càng phát đạt, đã trở thành nhà giàu nhất Giang Nam.


Phụ mẫu định nhân dịp phụ thân nhậm chức ở Giang Nam, tiện thể đưa ta đi xuất giá.


Nhưng vị tỷ tỷ sinh đôi của ta – Tống Trừng Tiên – lại lén nói với phụ thân một tin động trời:


Tô gia âm thầm đúc tiền đồng lậu, còn có dính líu đến các phiên vương khác.


Phò mã – phu quân của tỷ ấy– đang thu thập chứng cứ, chuẩn bị một mẻ tóm gọn.


Phụ mẫu nghe vậy, làm sao còn dám gả ta đi?


Nhưng vì không thể để lộ phong thanh, phò mã dặn dò phải giữ bí mật tuyệt đối, không được kinh động rắn rết.



Phụ mẫu ta vì thế khổ não vô cùng, suy nghĩ cách từ hôn.


Chuyện quan trọng như vậy, chỉ có người trong nhà mới biết.


Tống Nhị – đương nhiên không hay.


Khi chúng ta xuống Giang Nam, đi theo đường thủy.


Một đêm khuya nọ, Tống Nhị giả vờ đi cùng ta giải quyết nhu cầu cá nhân, đến khoang tàu, nàng ta chợt nói:


“Ngũ tỷ, tỷ nhìn kìa, dưới nước hình như có người!”


Ta hoảng hốt, tưởng có người rơi xuống nước, vội vàng thò đầu ra nhìn.


Không ngờ – Tống Nhị từ phía sau – mạnh tay đẩy ta một cú!


“Ùm” một tiếng, ta rơi tõm xuống nước.


“Cứu…”



Ta không biết bơi, lại không đỡ nổi đòn từ cây gậy của nàng ta.


“Tại sao…”


Trước khi chìm hẳn vào nước, ta chỉ kịp nghe thấp thoáng tiếng nàng ta, lạnh lùng mà oán hận:


“Tống Tê Tiên… Dựa vào cái gì… Ngươi lại được sống như thế chứ…”


“Chẳng qua là đầu thai tốt hơn ta một chút thì sao! Mất ngươi rồi, nhị thúc nhị thẩm sẽ để ta thay ngươi gả vào Tô gia, từ nay về sau, những ngày tốt đẹp của ngươi sẽ là của ta!”


Nhưng Tô gia là một cái hố lửa!


Chuyến đi lần này là để… Huỷ hôn!


Thế mà những lời này, ta mãi mãi không còn cơ hội để nói ra nữa.


Ta không trụ được, cơ thể dần chìm sâu vào làn nước cuồn cuộn.


Phụ thân ơi, mẫu thân ơi, các huynh tỷ ơi…


Tê Tiên… E là không thể gặp lại mọi người nữa rồi…


Tê Tiên
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Tê Tiên Truyện Tê Tiên Story Chương 1
10.0/10 từ 26 lượt.
loading...