Sổ Tay An Toàn Lao Động

Chương 122: Vị thần của thế giới ấy (6)


Về chuyện hai người ở bên nhau ngược lại, Lâm Chiếu Hạc chẳng bận tâm quá nhiều.


Cậu không hiểu những mối quan hệ phức tạp hay những điều được mất, cậu chỉ biết mình cũng thích Trang Lạc, thích gối đầu lên đùi hắn, thích được hắn hôn, thích những viên kẹo ngọt mà hắn đưa cho mình.


Lâm Chiếu Hạc còn thẳng thắn hơn cả Trang Lạc. Tối đó, sau khi xác định mối quan hệ hai người liền quấn quýt không rời. Lâm Chiếu Hạc ôm lấy cái mông đau nhức tìm Trang Lạc đòi hai cục kẹo, chỉ đến khi có được rồi cậu mới thỏa mãn, ngoan ngoãn không làm loạn nữa.


Trang Lạc nhìn bộ dạng tính toán chi li của cậu, chỉ biết thở dài bất lực nói Lâm Chiếu Hạc em thế này rất dễ khiến tôi hiểu lầm rằng em bán thân chỉ để lấy kẹo đấy.


Lâm Chiếu Hạc lắc đầu nguầy nguậy như trống bỏi nói không được không được, ần sau hai túi kẹo không đủ đâu, ít nhất phải ba túi trở lên. Cậu còn nghiêm túc giơ ba ngón tay lên trước mặt Trang Lạc để minh họa.


Trang Lạc nghiến răng: “Không thoải mái đến mức đó luôn hả?!”


Lâm Chiếu Hạc nghĩ ngợi một lúc rồi nhỏ giọng hỏi: “Vậy nếu em nói là thoải mái, anh còn cho em kẹo nữa không?”


Trang Lạc: “…”


Kết quả cuối cùng là Trang Lạc thỏa hiệp. Hắn dỗ dành như dỗ trẻ con nói sau này mỗi lần xong việc đều có kẹo ăn nhưng hai viên thì quá nhiều, phải giảm bớt để bảo vệ răng. Lâm Chiếu Hạc phản đối vô hiệu, phẫn nộ tuyên bố tuyệt thực. Trang Lạc thản nhiên lạnh giọng em mà không ăn cơm tử tế anh tịch thu luôn cả kẹo.


Cuối cùng Lâm Chiếu Hạc đã thấm thía sự tàn nhẫn vô tình của tư bản. Quả thực bóc lột vô cùng nhuần nhuyễn, một kẻ mới bước chân vào thế giới này như cậu hoàn toàn không phải đối thủ của Trang Lạc.


Những ngày tháng sống cùng Lâm Chiếu Hạc rất hạnh phúc, nó đã trở thành khoảng thời gian ấm áp nhất trong cuộc đời Trang Lạc. Nếu có thể hắn mong những ngày này sẽ kéo dài mãi mãi, nhưng có những chuyện vốn dĩ đã là một giấc mơ xa vời.


Dù ở nơi núi sâu rừng thẳm, nếu mong ước đủ mãnh liệt nó vẫn có thể truyền đến Lâm Chiếu Hạc. Điều này cũng định sẵn rằng sự tín ngưỡng dành cho thần minh sẽ không bao giờ biến mất, bởi vẫn luôn có người không ngừng hiện thực hóa những điều ước gần như viển vông.


Trên thực tế, sau khi Lâm Chiếu Hạc thực hiện điều ước khiến thế giới 2D và 3D không còn dung hợp, lẽ ra cậu nên hoàn thành sứ mệnh và rút khỏi sân khấu lịch sử nhưng giờ đây, Trang Lạc lại không thể ngăn cản tất cả những điều đã lệch khỏi quỹ đạo. Hắn không thể ra tay với Lâm Chiếu Hạc đang cười rạng rỡ mà chẳng hay biết gì, kế hoạch lạnh lùng ấy khiến hắn bắt đầu căm ghét chính mình, căm ghét bản thân đã từng đưa ra một quyết định tàn nhẫn đến vậy.



“Anh nên ra tay rồi.” Người biết rõ nội tình bắt đầu thuyết phục hắn: “Nếu chậm trễ thêm, mọi thứ sẽ trở nên mất kiểm soát.”


Trang Lạc im lặng.


“Anh mềm lòng rồi sao?” Người kia không thể hiểu nổi. Lý do họ chọn Trang Lạc làm người thực hiện kế hoạch chính là vì sự bình tĩnh khác thường của hắn, hắn không có người thân cũng chẳng có bất kỳ mối quan hệ thân mật nào. Một người như vậy sao có thể mềm lòng trong lúc thi hành nhiệm vụ? Chuyện này đúng là khó tin đến mức hoang đường.


Thế nhưng sự thật chính là như vậy, Trang Lạc thực sự đã mềm lòng.


Lâm Chiếu Hạc vô tội, chính con người đã đưa cậu đến thế giới này. Bây giờ, sau khi lợi dụng năng lực của cậu, vì lợi ích của số đông họ lại cho rằng việc xử lý cậu như một món đồ bỏ đi là điều hiển nhiên.


Cậu mong manh như một đứa trẻ chẳng có chút sức phản kháng nào, chỉ biết nằm trong vòng tay Trang Lạc chép miệng thưởng thức viên kẹo ngọt mà cậu yêu thích nhất. Giết cậu là một việc vô cùng dễ dàng, chỉ cần siết chặt bàn tay quanh chiếc cổ mảnh mai kia, thêm một chút lực, cậu sẽ giống như một nhành cỏ cô độc, yếu ớt mất đi sự sống.


Thế nhưng dù đơn giản như vậy, Trang Lạc lại không thể làm được.


Lâm Chiếu Hạc ngồi bên cạnh hắn vui vẻ xem tin tức, còn được đà lấn tới lén lút nhét đôi chân lạnh như băng vào lòng Trang Lạc, cậu liếc mắt nhìn hắn mong chờ phản ứng sau khi bị làm lạnh.


Trang Lạc thở dài nói em không thể đi tất vào à.


“Không muốn.” Lâm Chiếu Hạc bướng bỉnh lắc đầu: “Không thoải mái.”


“Vậy thì đừng mang nữa.” Trang Lạc không nguyên tắc mà thỏa hiệp. Nếu lúc này có nhân viên nào của hắn ở đây e rằng họ sẽ bị dọa đến chết khiếp, ai có thể ngờ rằng một tổng giám đốc Trang luôn lạnh lùng, tàn nhẫn như đại ma vương lại có một mặt dịu dàng như vậy? Đúng vậy, ngay cả chính hắn cũng chưa từng nghĩ tới.


“Anh có tâm sự gì sao?” Lâm Chiếu Hạc bất ngờ ghé sát lại gần.


“Tâm sự gì?” Trang Lạc hỏi.


“Anh cứ nhíu mày mãi.” Lâm Chiếu Hạc nói: “Trông có vẻ không vui chút nào.”



“Thật sự không có?”


“Thật sự không có.”


Không nghi ngờ gì nữa, tên tư bản xảo quyệt này lại nói dối. Dắn quả thực có tâm sự mà tâm sự ấy lại liên quan đến Lâm Chiếu Hạc trước mặt.


Theo thời gian, những điều ước mà Lâm Chiếu Hạc phải thực hiện ngày càng nhiều. Các tín đồ không hề nguội lạnh vì sự xa cách của cậu, ngược lại họ càng trở nên cuồng nhiệt hơn bởi những điều ước liên tiếp thành hiện thực. Sự cuồng nhiệt ấy gần như đã đạt đến mức b*nh h**n, Trang Lạc cố gắng dập tắt ngọn lửa ấy nhưng tất cả nỗ lực của hắn chỉ như một giọt nước rơi xuống tảng đá nóng rực, chỉ phát ra một tiếng “xèo” rồi hóa thành hơi nước tan biến vào hư vô.


Sức mạnh của một mình Trang Lạc giữa dòng chảy thời đại chẳng khác nào hạt cát giữa cơn bão, nhỏ bé đến mức gần như bị nghiền nát.


Tệ hơn nữa, thời gian để Lâm Chiếu Hạc thực hiện điều ước ngày càng kéo dài…


Từ hơn một tiếng ban đầu, nó bắt đầu tăng lên gấp đôi, gấp ba. Cậu giống như một cỗ máy đáng thương bị ép xử lý vô số dữ liệu, thân thể ngày càng không thể chịu nổi gánh nặng khổng lồ ấy.


Lâm Chiếu Hạc cũng đã cố gắng phản kháng nhưng vốn dĩ cậu được tạo ra vì điều này, sao có thể chống lại bản năng của chính mình? Cậu chỉ có thể bị ép buộc chìm vào vực sâu.


Cậu bắt đầu mất ý thức trong khoảng thời gian dài, đến khi tỉnh lại điều đầu tiên nhìn thấy luôn là đôi mắt u sầu của Trang Lạc.


“Trang Lạc.” Lâm Chiếu Hạc cảm thấy rất khó chịu, khuôn mặt cậu tái nhợt, yếu ớt tựa như một con búp bê giấy: “Có phải em sắp chết rồi không?” Cậu ngẩng đầu nhìn đồng hồ, phát hiện lúc này đã là bốn giờ chiều, cách lần cuối cùng cậu còn ý thức đã trôi qua mười sáu tiếng.


Trang Lạc xoa đầu cậu, dịu dàng nói: “Tiểu Hạc sẽ không chết đâu.” Đọc Full Tại Truyenfull.vison


“Thật sao?” Lâm Chiếu Hạc suy nghĩ một lúc rồi lại lắc đầu: “Không, em sẽ chết. Anh đã viết trong nguyên tác, em sẽ chết.” Cậu không thực sự hiểu cái chết là gì, chỉ biết rằng nếu chết cậu sẽ phải rời xa Trang Lạc. Nghĩ đến điều đó, lòng cậu chợt quặn đau, khó chịu vô cùng: “Trang Lạc, em không muốn chết.”


Trang Lạc nhìn cậu, ánh mắt kiên định: “Anh sẽ không để Tiểu Hạc chết đâu.”


Hắn có thể dốc hết sức mình để bảo vệ Lâm Chiếu Hạc nhưng lại không thể bảo vệ thế giới đang ngày càng sụp đổ này. Khi con người nhận ra Lâm Chiếu Hạc có thể thực hiện mọi điều ước của họ một cách vô điều kiện, họ như thể vừa khám phá ra một vùng đất mới, những điều ước được đưa ra ngày càng vô lý, những hành động ngày càng thái quá.



“Tôi muốn trở thành người giàu nhất thế giới.”


“Tôi muốn sống lâu trăm tuổi, dung mạo không đổi.”


“Tôi muốn trở thành người đẹp nhất thế gian.”


“Tôi muốn… Tôi muốn… Tất cả những kẻ xấu trên thế giới này đều phải chết.”


Dần dần trở nên biến chất, bất kể là người lớn hay trẻ nhỏ, những điều ước kỳ lạ đã định sẵn một kết cục bi thảm. Chính con người đã từng bước đẩy bản thân đến bờ vực sụp đổ, Trang Lạc nhớ có người từng nói, nếu trước mặt mỗi người trên thế giới đều xuất hiện một nút bấm có thể hủy diệt thế giới thì thế giới chắc chắn sẽ bị hủy diệt cả trăm triệu lần. Chỉ cần một ý nghĩ đáng sợ lóe lên cũng đủ để đẩy loài người vào con đường diệt vong.


Không ai biết tiêu chuẩn để xác định kẻ xấu là gì. Là những kẻ giết người, phóng hỏa sao hay chỉ đơn giản là những người vứt rác bừa bãi, phá hoại môi trường? Hoặc thậm chí, chỉ vì không trân trọng sự sống mà vô tình giẫm chết một con kiến bên đường?


Hy vọng rằng “người xấu” sẽ chết đi, thoạt nhìn có vẻ như sẽ khiến con người trở nên tốt đẹp hơn nhưng liệu điều đó có thực sự đúng không?


Trang Lạc vừa biết điều ước này đã được thực hiện liền có dự cảm chẳng lành. Hắn rút điện thoại ra lướt xem tình hình bên ngoài rồi nhanh chóng xác nhận dự cảm xấu của mình đã trở thành hiện thực.


“Xin cứu tôi với! Chồng tôi sao đột nhiên chết rồi ——” Trên mạng lập tức xuất hiện vô số bài đăng: “Vừa mới cãi nhau với tôi xong, anh ấy bỗng nhiên tan biến ngay trước mắt tôi!”


“Bạn tôi cũng chết rồi! Ngay trước mặt tôi! Rốt cuộc ai đã ước cái điều quái quỷ gì thế này??”


Vì điều ước này, chỉ trong một đêm đã có vô số người chết và bị thương. Nhìn những bài đăng trên mạng Trang Lạc chỉ cười khổ, trong lòng lại nghĩ mình vậy mà vẫn còn sống ư. Là một nhà tư bản, không ngờ mình lại không chạm đến điều kiện kích hoạt điều ước này.


Thậm chí hắn còn có thể tưởng tượng ra, người đã đưa ra điều ước đó có lẽ chỉ là một đứa trẻ non nớt, hoàn toàn không hiểu được hậu quả kinh hoàng mà mong muốn của mình sẽ mang lại.


Trang Lạc thầm nghĩ chuyện lần này đã gây ra náo loạn lớn như vậy, e rằng mọi người sẽ đổ lỗi cho Lâm Chiếu Hạc. Hắn phải nhanh chóng đưa cậu đến một nơi an toàn hơn.


Sự thật chứng minh rằng Trang Lạc vẫn còn quá ngây thơ, hắn đã đánh giá thấp lòng tham của con người. Không ai trách cứ Lâm Chiếu Hạc hoặc có thể nói, tất cả mọi người đều nảy sinh một suy nghĩ khác biệt nếu Lâm Chiếu Hạc có thể giết những người đó theo điều ước, vậy thì chỉ cần mình đưa ra điều ước, những người thân đã chết của mình có thể quay trở lại, không chỉ quay lại mà ngay cả những mong muốn khác của mình cũng có thể thành hiện thực. Lực lượng phản đối mà Trang Lạc tưởng tượng không hề xuất hiện, thay vào đó là sự hưởng ứng cuồng nhiệt hơn bao giờ hết.



Đây là cảnh tượng mà ngay cả Trang Lạc cũng chưa từng tưởng tượng ra. Nhìn những lời lẽ trên mạng, hắn chợt nhận ra rằng Lâm Chiếu Hạc chính là một chiếc hộp Pandora. Bên trong nó cất giấu d*c v*ng đáng sợ của nhân loại và giờ đây, họ đã mở tung chiếc hộp đó, họ hoàn toàn không thể kiểm soát những thứ trào ra từ trong đó.


Trật tự hoàn toàn mất kiểm soát.


Hôm nay, bạn ước nguyện thành công và trở thành người giàu nhất thế giới nhưng chỉ vài ngày sau lại có người vượt qua bạn. Không còn nghi ngờ gì nữa, vị thần kia cũng đã thực hiện điều ước của họ, những kẻ từng nếm trải ngọt ngào sẽ không dễ dàng từ bỏ, còn những kẻ chưa từng nếm trải sẽ liều lĩnh đến cùng. Bi kịch nào xảy ra cũng không còn quan trọng bởi vì chỉ cần bạn ước nguyện thành công, bạn có thể lấy lại tất cả những gì đã mất.


“Ai mà nguyền rủa bố tôi chết vậy? Đừng để tôi ước nguyện thành công, không thì các người sẽ phải trả giá đắt đấy!”


“Chửi thần làm gì? Thần chết rồi thì người nhà của cậu làm sao sống lại được nữa?”


“Vãi, hàng xóm của tôi tự nhiên trở nên đẹp kinh khủng, đẹp như nhân vật trong anime ấy. Cô ta cũng lén ước rồi đúng không?”


“Lén gì chứ, ai chẳng công khai ước.”


“Chết thì chết thôi, dù sao cũng còn cơ hội làm lại mà, hehe.”


Những bài đăng này chỉ là một góc nhỏ của bức tranh toàn cảnh. Cả thế giới đã biến thành những con bạc điên cuồng bị tâm thần, vì đã có thần linh lo nên họ chẳng còn sợ gì nữa. Dù có làm chuyện gì tồi tệ đến đâu chỉ cần ước là  tất cả sai lầm đều có thể được xóa bỏ.


Thế giới điên cuồng này đã đẩy những người còn giữ được lý trí đến bờ vực sụp đổ và một trong số đó chính là Lâm Yên.


Hắn không thể hiểu được tại sao những con người mà mình từng yêu quý lại trở thành như thế này. Nguồn cơn của mọi bất hạnh dường như bắt đầu từ thần minh.


Ngay từ đầu, kế hoạch tạo ra thần linh vốn dĩ không nên tồn tại. Ý nghĩ này khắc sâu vào tâm trí Lâm Yên.


—————————————


Tác giả có điều muốn nói:


Sẽ có ngoại truyện của Lâm Yên! Từ từ nhé!


Sổ Tay An Toàn Lao Động
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Sổ Tay An Toàn Lao Động Truyện Sổ Tay An Toàn Lao Động Story Chương 122: Vị thần của thế giới ấy (6)
10.0/10 từ 28 lượt.
loading...