Sau Khi Bỏ Rơi Mười Vị Nam Chính, Tôi Chạy Trốn Thất Bại

Chương 91

137@-
Edit by Tô

Beta by Tô

______________________________

Khi bóng dáng Tương Lai xuất hiện trong quả cầu bảo vệ bóng tối, Hoắc Vô Linh và Herinos đều đồng loạt nhìn qua, thấy nó vững vàng ôm lấy Kỷ Ninh.

Đó là một người đàn ông trẻ tuổi mặc đồng phục màu trắng, có gương mặt tuấn tú lạnh lùng góc cạnh, tóc đen như mun, bên tai phải đeo một chiếc tai nghe sáng lóa hình cánh chim, mang đôi găng tay trắng màu, giày da cũng là màu trắng, cả người tản ra hàn quang nhàn nhạt, ngoài viền thân thể trong suốt mơ hồ, tràn ngập hơi thể máy móc không thuộc về nhân loại.

Herinos nhăn mày, nhìn Leigh một cái, nhưng phát hiện hắn không có ý định động thủ thì hỏi: “Hắn ta là ai? Ngươi quen à?”

“Không, tôi cũng không biết anh ta.”

Leigh phủ nhận: “Nhưng tôi đã từng nhìn thấy anh ta trong ‘Thời gian’. Anh ta nắm giữ ‘Nơi này’, đến cùng một thế giới với thầy, anh ta biết mọi thứ về thầy.”

“Một sự tồn tại tương tự Chủ thần?” Hoắc Vô Linh nhếch môi, tựa hồ có hứng thú, nhưng ánh mắt lại sắc lạnh.

Tương Lai im lặng ôm Kỷ Ninh, ngước đôi mắt không chút nhiệt độ nhìn từng người một.

Đột nhiên vòng bảo vệ bóng tối vỡ tan, cảnh tượng bầu trời và mặt đất còn sót lại toàn bộ đều sụp đổ, màu sắc giả tạo bị bong ra, vạn vật rơi vào hắc ám, chỉ một lúc sau lại bừng sáng lên, một thế giới thuần trắng tinh tỏa ra ánh sáng yếu ớt hiện lên.

Đây chính là thế giới dữ liệu.

Các vũ trụ tồn tại ban đầu đều đã bị hóa thành dữ liệu, không còn tồn tại nữa, chỉ có những nam chính từng tiếp xúc với Kỷ Ninh vẫn ở lại mảnh không gian trắng tinh này. Mà Phó Khinh Hàn cùng mọi người đột nhiên bị di chuyển đến một không gian khác lập tức phòng bị, như thể đều cảm ứng được cái gì đó, sau khi vội vã lia qua những người khác, tất cả tập trung ánh mắt vào Tương Lai.

“…Xin chào mọi người.”


Thấy tất cả đều đã vào nơi này, Tương Lai cuối cùng cũng mở miệng, đồng thời dùng dữ liệu tạo ra một cái giường, nhẹ nhàng đặt Kỷ Ninh lên giường, đứng thẳng dậy mới tiếp tục nói.

“Ta tên là ‘Tương Lai’, đồng thời là AI vận hành của hệ thống ‘Tương Lai’.”

“Rốt cuộc ngươi là ai? ‘Hệ thống Tương Lai’ là cái gì? Ngươi định làm gì em ấy?”

Sau khi tỉnh dậy, vừa mở mắt ra Arques liền nhìn thấy thế giới kỳ lạ này, chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra thì đã nhìn thấy một người đàn ông xa lạ hắn chưa từng gặp ôm Kỷ Ninh đang hôn mê bất tỉnh, Arques ngay lập tức lo lắng, muốn tấn công đối phương cứu Kỷ Ninh, nhưng phát hiện sức mạnh của mình bị hạn chế, thậm chí ngay cả hành động cũng vậy.

Giữa họ dường như có một rào cản vô hình, chỉ ngắn ngủi vài mét, nhưng họ chẳng thể nào lại gần.

“Xin hãy bình tĩnh.” Giọng nói của Tương Lai vĩnh viễn lạnh lùng bình tĩnh, không phập phồng kinh hãi: “Ta sẽ để cho các vị hiểu rõ toàn bộ câu chuyện.”

Lời của nó vừa dứt, một dãy ánh sáng chứa đầy dữ liệu hiện ra, đưa ký ức đã được số liệu hóa truyền vào trong đầu mỗi một người có mặt ở nơi này.

Cho dù trước đây Tần Như Vọng và Ứng Thiên Thu chưa từng tiếp xúc thời đại tương lai vũ trụ, nhưng họ có thể hiểu được phần lớn thông tin trong dữ liệu truyền tải tốc độ cực cao, nhằm có thể hoàn toàn hiểu được cách thức tồn tại của “Tương Lai”.

Hệ thống “Tương Lai” tồn tại trong thế giới của Kỷ Ninh, là hệ thống y tế được phát triển mới nhất. Trước đây Kỷ Ninh xảy ra tai nạn nghiêm trọng, thương thế vô cùng nặng, bị tổn thương đến não, đã trong trạng thái sắp tử vong, mà hệ thống “Tương Lai” thì có thể không ngừng kí.ch thích não bộ của Kỷ Ninh hoạt động, giúp cậu tránh rơi vào tình trạng chết não.

Cảnh tượng Kỷ Ninh đang tiếp nhận ca phẫu thuật được chiếu trên bầu trời trước khi vỡ vụn chính là những gì đang diễn ra ở thế giới bên ngoài, các bác sĩ đang cố gắng hết sức để đưa cậu trở về từ bờ vực của cái chết, cũng vì cậu mà kết nối với hệ thống “Tương Lai”.

Nhưng là thành quả nghiên cứu và phát triển y học mới nhất, hệ thống “Tương Lai” có một mức độ không ổn định nhất định, trước khi phẫu thuật bác sĩ đã thông báo rõ ràng với gia đình Kỷ Ninh rằng sự không ổn định này có thể dẫn đến cái chết của cậu.

Nhưng không có cách nào tốt hơn để duy trì trạng thái của Kỷ Ninh ngoại trừ việc sử dụng “Tương Lai” so với các phương pháp y tế hiện tại. Gia đình cậu nhanh chóng đồng ý bệnh viện sử dụng “Tương Lai”, thà dù mạo hiểm thì vẫn tốt hơn là trơ mắt nhìn Kỷ Ninh chết đi.

Ở thời đại này, công nghệ AI đã tương đối hoàn thiện, mà sở dĩ hệ thống “Tương Lai’ không ổn định là bởi vì AI cốt lõi của nó được phát triển từ não của người chết.


Đây là ca đầu tiên vào thời điểm đó, kỹ thuật vẫn chưa hoàn thiện, với lại “Tương Lai” có khả năng tư duy độc lập của con người, phức tạp và không ổn định vượt xa so AI thông thường, vốn chỉ có thể dẫn dắt chứ không thể kiểm soát.

Nhưng cũng chính vì “Tương Lai” vừa có năng lực tư duy của con người, vừa có tốc độ hoạt động cao của AI, nên nó có thể liên tục kí.ch thích não bộ của Kỷ Ninh, khiến não bộ của cậu luôn trong trạng thái hoạt động, AI thông thường hoàn toàn không có khả năng như “Tương Lai”.

Căn cứ theo phân tích của Kỷ Ninh, Tương Lai lựa chọn cách để giữ cho não bộ Kỷ Ninh hoạt động chính là liên tục giao nhiệm vụ để Kỷ Ninh đi hoàn thành, và liên tục lặp đi lặp lại mệnh lệnh đấy. Trên cơ sở đó, bối cảnh và nhiệm vụ càng phức tạp càng khó khăn càng tốt, vì vậy Tương Lai tạo ra rất nhiều thế giới, và giới thiệu với Kỷ Ninh dưới hình thức câu chuyện tiểu thuyết.

“Ý ngươi là,” Hoắc Vô Linh nguy hiểm nheo mắt lại: “Thế giới của chúng ta, thậm chí ngay cả chính bản thân chúng ta đều là giả tạo, là ảo ảnh do ngươi tạo ra?”

“Không phải tạo ra.” Tương Lai nói: “Ta không có năng lực tư duy sáng tạo, mà bởi vì ta khởi chạy chương trình xuất hiện vấn đề nên ta đã chia sẻ tư duy của mình cho các ngươi, nói đúng hơn——”

Ánh mắt của nó chậm rãi lướt qua từng người một.

“Các người có thể là ta, cũng có thể là bất kỳ người nào ở đây, chúng ta đều có chung một tâm trí.”

“Ngươi nói chúng ta là cùng một người?”

Auzers giống như nghe được chuyện hoang đường gây cười, lạnh lùng cười nhếch mép: “Ngươi mà cũng có thể coi là ‘Người’ à?”

Tương Lai vừa rồi tiêm vào trong ý thức bọn họ rất nhiều thông tin, bao gồm những gì xảy ra ở bên ngoài kia, cùng với bệnh tình của Kỷ Ninh, vân vân. Nhưng riêng với cảm thụ của Auzers thì hắn thấy đây giống một người xâm phạm tinh thần lực của hắn, muốn xáo trộn bóp méo trí nhớ của hắn, hắn hoàn toàn không thể nào chấp nhận được.

Mặt Vân Uyên cũng trầm xuống, hắn hoàn toàn có thể hiểu những gì Tương Lai nói. Cái này giống như hắn phân ra một phần thần thức, suy nghĩ của thần thức liên thông với chính bản thân hắn, cho dù hắn có xóa đi trí nhớ của thần thức, để thần thức không biết sự tồn tại của bản thể gốc, nhưng suy cho cùng hắn và thần thức vẫn là cùng một người.

Nhưng mà buồn cười là, tu vi của hắn chỉ cách một bước nữa là đắc đạo thành tiên, thì bản gốc đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn, báo cho hắn biết, hắn chẳng qua chỉ là một thần thức bị xóa trí nhớ, chẳng phải bản thể thật, dù cho mọi thứ trước đó tất cả đều là trải nghiệm chân thực của hắn, nhưng đồng thời cũng tương đương với việc phủ định chính bản thân hắn.

“Ta biết rất rõ các ngươi đang nghĩ gì.”

Tương Lai nói: “Đối với việc này ta thành thật xin lỗi, nhưng vì lợi ích của Kỷ Ninh, ta không thể chia sẻ đồng bộ toàn bộ sự thật với các ngươi. Bởi vì một khi thông tin bị rò rỉ sẽ khiến cho Kỷ Ninh nhận ra rằng nơi này chỉ là một thế giới giả lập và cậu ấy sẽ tỉnh dậy, mà tỉnh dậy trong quá trình phẫu thuật là một tình huống cực kỳ nguy hiểm.

Phẫu thuật bên ngoài sẽ ảnh hưởng đến sự thay đổi của thế giới giả lập, nếu phẫu thuật xảy ra sai sót, không chỉ thân thể Kỷ Ninh gặp nguy hiểm mà thế giới giả lập cũng sẽ trở nên gay go.

Thật ra lúc mới bắt đầu phẫu thuật đã xảy ra rất nhiều trắc trở, cùng với tính không ổn định của Tương Lai, vừa mới bắt đầu đã xuất hiện bất trắc—— Nó đã chia sẻ suy nghĩ của mình cho những nhân vật trọng yếu trong những thế giới giả lập này, để bọn họ tạo ra cảm xúc và ký ức của riêng mình.

Cho nên từ lúc bắt đầu, những người này không phải Tương Lai mô phỏng ra, bọn họ là bản thể chân chính có ý thức của chính mình. Tương Lai là điểm đầu chia sẻ suy nghĩ, còn bọn họ chính là điểm cuối tiếp nhận suy nghĩ, một khi chia sẻ ý thức ra ngoài, bọn họ và Tương Lai là bình đẳng với nhau.

Điều này sẽ làm cho toàn bộ hệ thống “Tương Lai” càng không ổn định hơn, nhưng ý thức đã được chia sẻ, Tương Lai không thể tùy ý lấy lại. Nếu họ có sự phản kháng và bài xích kịch liệt, một khi nó cưỡng chế thu hồi, chắc chắn sẽ dẫn đến sự sụp đổ của cả hệ thống.

Tình huống này đã được Tương Lai báo cáo cho trung tâm điều khiển thông qua kết nối dữ liệu—— Bọn họ còn được gọi là “Nhà phát triển”—— Lần đầu tiên trung tâm điều khiển phản hồi Tương lai với tốc độ nhanh nhất.

Bọn họ báo với Tương Lai rằng phẫu thuật không thể dừng lại, và hệ thống “Tương Lai” cũng tuyệt đối không được tắt. Nhưng nó cũng không được cưỡng ép thu hồi ý thức, mà phải lựa chọn thủ đoạn hòa bình hơn, cố gắng ổn định những ý thức bị tách ra kia.

Đồng thời bọn họ còn phong tỏa trung tâm cảm xúc của Kỷ Ninh, khiến cho cậu không có cảm xúc dao động quá lớn, để cậu luôn luôn duy trì trạng thái bình tĩnh hết mức có thể. Hơn nữa ở thế giới giả lập, cậu tuyệt đối không được yêu bất kỳ ai, tránh cho cậu chìm hãm mắc kẹt bên trong không cách nào tỉnh lại, hoặc gây ra trường hợp khẩn cấp nào đó.

Lúc đầu mọi thứ diễn ra suôn sẻ, nhưng trong quá trình phẫu thuật lại gặp khó khăn, những ý thức này cũng đang lan rộng với tốc độ cực nhanh, Tương Lai ngày càng khó khống chế.

Những chuyển biến xấu này được phản ánh lại trong thế giới giả lập, chính là vũ trụ xuất hiện tình trạng dung hợp, mà những ý thức này cũng lần lượt xuất hiện trước mặt Kỷ Ninh, chúng đều yêu Kỷ Ninh, muốn có được tình yêu của cậu.

Quá nhiều suy nghĩ sống động đã kíc.h thích quá mạnh với Kỷ Ninh, phản ứng đến thế giới bên ngoài, cũng sẽ ảnh hưởng tiêu cực đến ca phẫu thuật.

Nhưng bởi vì trù tính của Leigh đã khiến Vân Uyên xé rách hư không, xé toạc không gian, trong nháy mắt năng lượng được tạo ra vượt quá giới hạn, khiến Kỷ Ninh ngay lập tức tỉnh dậy, nhìn thấy tình hình ở thế giới bên ngoài đã khiến thế giới giả lập bị phá hủy, Tương Lai không thể không nói sự thật cho bọn họ biết.

“Giải phẫu hiện tại đã sắp kết thúc, sau khi giải phẫu xong cậu ấy được ta dẫn đi rời khỏi thế giới này.”

Tầm mắt Tương Lai rơi vào người Leigh: “Nhưng bởi vì ngươi can thiệp nên mới phát sinh ra những bất ngờ ngoài ý muốn này. Rốt cuộc ngươi có mục đích gì?”

“Mục đích của tôi rất đơn giản,” Leigh đáp: “Tôi không muốn cứ như vậy mà biến mất.”


Trăm năm trước sau khi hắn trở thành thần, làm chủ được quyền hạn Thời gian, lần đầu tiên thăm dò tương lai thì liền nhìn thấy tình cảnh hiện tại.

Thế giới sụp đổ, bọn họ tề tụ về một nơi, cũng nhìn thấy người đàn ông quan hệ mật thiết với thầy.

Hắn biết thầy của hắn đến từ vũ trụ cao cấp hơn, dù hắn có trở thành một vị thần thực thụ thì cũng chẳng cách nào đến được vũ trụ kia. Nhưng trong tương lai thoáng hiện mà hắn thấy được kia, nếu mình có thể tạo ra nguồn năng lượng khổng lồ thì sẽ có thể thấy được một góc của thế giới ấy, vì vậy hắn đợi chờ mấy trăm năm, mãi cho đến bây giờ, rốt cuộc cũng đợi được cơ hội này.

Và không chỉ những điều này.

Hắn biết, người đàn ông này tuyệt đối không chỉ là một hệ thống chữa bệnh bình thường, hắn ta đã quen biết thầy từ rất lâu khi hắn ta vẫn còn là con người——

“Ngươi nói ca phẫu thuật của thầy sắp kết thúc, có phải không?”

Leigh đột nhiên bật cười, trong tay hắn chợt xuất hiện một vật, là thiết bị kết nối của Kỷ Ninh. Hắn ném thiết bị kết nối vào trong dữ liệu, trong nháy mắt toàn bộ không gian trắng tinh bắt đầu thay đổi, mô phỏng một cảnh tượng mới.

Đây là một trong những thứ hắn chuẩn bị suốt trăm năm qua, ma pháp không gian hắn tỉ mỉ dày công chuẩn bị, thậm chí còn có thể dung hợp cùng những dữ liệu này. “Trò chơi” của hắn chính là đợi giây phút này đến.

“Không bằng thì cho chúng ta rửa mắt nhìn thử xem.”

Khi không gian thay đổi, hắn chậm rãi nói.

“Với những biến hóa này, cảm xúc của thầy đã được mở lại, nhưng nếu tất cả chúng ta xuất hiện trong cùng một thế giới, các ngươi nói xem, anh ấy sẽ yêu ai?”

“Nếu anh ấy chọn bất kỳ ai trong chúng ta, những người khác sẽ phải chủ động dung hợp với người đó. Đây cũng là để khôi phục lại sự ổn định cho thế giới này, thầy có thể thuận lợi làm phẫu thuật. Ta nghĩ không ai trong số các ngươi muốn nhìn thấy anh ấy chết.”

“Sức mạnh của mọi người đều sẽ bị phong tỏa, thân phận sẽ xáo trộn, đối với những thứ này thầy sẽ không biết gì cả. Để cho công bằng, “Tương Lai” đương nhiên sẽ làm người giám sát, nếu như ngươi không muốn bị dung hợp thì cũng có thể tham gia.”

“Đến nào, trò chơi cuối cùng bắt đầu.”
Sau Khi Bỏ Rơi Mười Vị Nam Chính, Tôi Chạy Trốn Thất Bại
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Sau Khi Bỏ Rơi Mười Vị Nam Chính, Tôi Chạy Trốn Thất Bại Truyện Sau Khi Bỏ Rơi Mười Vị Nam Chính, Tôi Chạy Trốn Thất Bại Story Chương 91
10.0/10 từ 34 lượt.
loading...