Rể Quý Trời Cho
Chương 1108: Hai điều kiện
Lúc này Lâm Thanh Diện vẫn còn đang kinh ngạc về Ma Thần Tu La nên hoàn toàn không nghĩ đến sau khi Thanh Phong nghe mình nói người của Thương Nguyên Giới sẽ còn tới xâm chiếm Trái Đất lại trực tiếp chỉ định mình là người thừa kế của anh ta.
Thanh Phong thấy Lâm Thanh Diện do dự, mở miệng hỏi: “Sao vậy? Cậu không muốn tiếp nhận truyền thừa của tôi à?”
Lâm Thanh Diện kịp phản ứng lại, vội vàng nói: “Tôi muốn, tôi rất muốn, chỉ là tiền bối nói quá đột ngột nên tôi không kịp phản ứng mà thôi.”
Thanh Phong cười cười, nói: “Cậu đồng ý là tốt rồi, nếu như bỏ lỡ cơ hội lần này thì cả đời này cậu cũng sẽ không gặp được chuyện tốt như vậy đâu.”
Lâm Thanh Diện nghiêm túc gật đầu, cảm thấy lời Thanh Phong nói không sai, nếu như thật sự bỏ lỡ chuyện lần này thì cả đời cũng thể nào gặp được chuyện tốt như vậy nữa.
“Nhưng trước khi tôi tiến hành truyền thừa cho cậu, tôi cần cậu phải đồng ý với tôi hai điều kiện.” Thanh Phong nói tiếp.
“Xin Tiền bối cứ nói.” Lâm Thanh Diện mở miệng.
“Điều kiện thứ nhất là tôi hi vọng sau khi cậu tiếp nhận truyền thừa của tôi rồi sẽ giết chết tất cả những người Thương Nguyên Giới tới xâm nhập Trái Đất, giết chết tất cả, bọn họ đều là đám ích kỷ, năm đó bọn họ đã chiếm lấy tất cả tài nguyên tu luyện với ý đồ dựa vào cái này để thống trị toàn bộ thế giới, sau đó mới bị tôi giết chạy trốn tới Thương Nguyên Giới, đây là báo ứng của bọn họ.”
“Bây giờ Trái Đất đã phát triển một cách tương đối ổn định, người của Thương Nguyên Giới tới đây nhất định sẽ đánh vỡ sự ổn định này, cậu tiếp nhận truyền thừa của tôi thì đương nhiên cũng sẽ phải gánh phần trách nhiệm này trên lưng.”
Thanh Phong nhìn chằm chằm vào Lâm Thanh Diện mở miệng nói.
Lâm Thanh Diện khẽ gật đầu, đương nhiên anh biết rõ đạo lý năng lực càng lớn thì trách nhiệm càng nặng, hơn nữa anh đã coi chống lại những người đến từ Thương Nguyên Giới chính là sứ mệnh của mình.
“Tiền bối yên tâm, tôi đã được lĩnh giáo qua đức hạnh của những người đến từ Thương Nguyên Giới, tôi cũng sẽ không cho phép bọn họ tùy ý chạy đến trên Trái Đất làm loạn đâu.” Lâm Thanh Diện trịnh trọng nói.
Thanh Phong hài lòng gật đầu, sau đó lại mở miệng nói: “Còn điều kiện thứ hai chỉ là ân oán cá nhân của tôi mà thôi, tôi hi vọng sau này khi nào cậu đủ thực lực rồi sẽ giúp tôi giết một người.”
Đồng tử trong mắt Lâm Thanh Diện lập tức co rụt lại, nghĩ thầm người mà Ma Thần Tu La muốn giết chắc chắn sẽ rất lợi hại, ít nhất cũng là một nhân vật có thực lực ngang tầm với Ma Thần Tu La, với chút thực lực này của anh chắc chắn là người ta chẳng thèm để vào mắt.
Dường như nhìn ra lo lắng của Lâm Thanh Diện, Thanh Phong cười cười, nói: “Cậu không cần phải lo lắng, đây cũng chỉ là một hi vọng của tôi mà thôi, nếu có cơ hội thì cậu giết hắn ta giúp tôi là tốt nhất, nhưng nếu như không có cơ hội thì cũng không sao, cậu cũng không cần đem chuyện này trở thành gánh nặng của mình.”
“Mặc dù thiên phú và tâm tính của cậu cũng không tệ nhưng muốn phát triển đến mức có thể giết được người kia thì vẫn còn có chút khó khăn, tôi cũng không hi vọng xa vời là cậu có thể giúp tôi hoàn thành chuyện này.”
“Tiền bối yên tâm, chỉ cần tôi có cơ hội thì nhất định sẽ giúp tiền bối hoàn thành chuyện này.” Lâm Thanh Diện nghiêm túc mở miệng nói.
Thanh Phong cười cười, nói: “Chỉ mong cậu có được cơ hội này.”
“Tin tức liên quan tới người này, tôi sẽ truyền vào trong trí nhớ của cậu cùng với cả truyền thừa, trước khi thực lực của cậu chưa đạt tới một trình độ nhất định thì cậu cũng sẽ không thể tiếp xúc với tin tức liên quan tới người này, bởi vì nếu biết quá sớm đối với cậu cũng không có bất kỳ chỗ tốt nào.”
“Chỉ khi thực lực của cậu chân chính đạt đến trình độ có hi vọng chống lại được người này thì những ký ức này mới có thể xuất hiện ở trong đầu của cậu, cho nên cậu có thể tạm thời quên đi chuyện này cũng được.”
Lâm Thanh Diện gật đầu, đồng thời cũng cảm thấy thủ đoạn của Thanh Phong rất thần kỳ, không ngờ anh ta lại còn có thể khiến ký ức của người ta sinh ra biến hóa như thế.
Nhưng nghĩ đến năm ngàn năm trước đây Thanh Phong chính là Ma Thần Tu La đã đuổi giết chúng tiên phải chạy trối chết kia, anh cũng không còn cảm thấy có cái gì kỳ quái nữa.
“Trước khi tôi tiến hành truyền thừa cho cậu, cậu còn có cái gì muốn hỏi nữa không? Tôi chỉ còn thừa lại một sợi tàn hồn này nên cũng chỉ đủ để tiến hành một lần truyền thừa cho cậu, sau khi truyền thừa kết thúc có lẽ tôi cũng sẽ hoàn toàn tiêu tán giữa đất trời.” Thanh Phong mở miệng cười, lúc nói lời này dáng vẻ của anh ta rất tùy ý, giống như đã sớm nhìn rõ sự sống và cái chết vậy.
Mặc dù trong lòng Lâm Thanh Diện có chút cảm khái nhưng cũng biết đây là cơ hội khó có được để thỉnh giáo đại năng thượng cổ, thế là vội vàng mở miệng hỏi: “Không biết tiền bối có biện pháp giải được Thiên Độc đan không?”
Thanh Phong nghe xong trên mặt lộ ra một chút xấu hổ, nói: “Khi còn sống tôi cũng có đọc lướt qua rất nhiều lĩnh vực, duy chỉ có lĩnh vực luyện đan chế dược này là không tìm hiểu, cộng thêm thể chất của ta đặc thù, bách độc bất xâm, cho nên sợ là chuyện giải độc này tôi còn không bằng cậu nữa.”
Lâm Thanh Diện cảm thấy hơi mất mát, không ngờ ngay cả Ma Thần Tu La cũng không biết cách giải Thiên Độc đan này, đồng thời anh cũng sinh ra một tia hâm mộ với Ma Thần Tu La, không biết khi còn sống anh ta có thể chất như thế nào vậy mà có thể bách độc bất xâm.
Cũng không do dự quá nhiều, Lâm Thanh Diện vốn cũng không nghĩ là nhanh như vậy đã có thể tìm ra được biện pháp giải độc, cho nên anh nhanh chóng đem tấm bản đồ trong túi mình ra, đưa tới trước mặt Thanh Phong.
“Tiền bối, không biết ngài có biết mấy chỗ đánh dấu trên bản đồ này không, có phải đó là bí cảnh trong truyền thuyết không?” Lâm Thanh Diện mở miệng hỏi.
Thanh Phong nhìn chằm chằm vào tấm bản đồ kia một lúc rồi nở nụ cười, nói: “Không ngờ lại có người có thể chế lại bí cảnh trên Trái Đất thành một phần bản đồ, cũng coi là một nhân tài, chỉ có điều lỗi sai trên tấm bản đồ này cũng không ít, tôi sẽ sửa chữa qua giúp cậu một chút.”
Nói xong, Thanh Phong vung tay lên, một đạo ánh sáng hiện lên, đồ án trên tấm bản đồ kia bắt đầu xảy ra thay đổi, trong nháy mắt, miếng bản đồ này liền thay đổi thành một hình dạng khác, so với trước đó thì càng thêm kỹ càng và chuẩn xác hơn nhiều.
Trong lòng Lâm Thanh Diện quá đỗi mừng rỡ, có Ma Thần Tu La sửa đổi qua bản đồ thì anh cũng không cần lo mình không tìm ra bí cảnh ở đâu rồi.
Cầm lại bản đồ sau khi chỉnh sửa, Lâm Thanh Diện nhớ ra mình còn lấy được một viên ngọc thạch màu đỏ như máu ở trong mộ của Tần Trường Sinh mà vẫn chưa biết rõ lai lịch.
Ma Thần Tu La kiến thức rộng rãi, không chừng sẽ biết lai lịch của viên ngọc thạch này.
Anh tìm viên ngọc kia sau đó đưa tới trước mặt Ma Thần Tu La, mở miệng hỏi: “Tiền bối, ngài có biết viên ngọc thạch này có lai lịch gì không?”
Thanh Phong nhìn về phía viên ngọc thạch trên tay Lâm Thanh Diện, con ngươi bỗng nhiên co rụt lại, cả người cũng trở nên kích động, mở miệng hỏi: “Cậu lấy viên ngọc thạch này ở đâu ra?”
Lâm Thanh Diện không ngờ Thanh Phong lại có phản ứng lớn như vậy nên cũng giật nảy mình, anh không dám giấu diếm liền đem chuyện của Tần Trường Sinh nói lại cho Thanh Phong.
Sau khi Thanh Phong biết mình còn mang theo Huyền Công, trên mặt lập tức lộ ra một nụ cười sốt ruột.
“Xem ra đúng là ý trời rồi, khó trách cậu có thể thông qua khảo nghiệm của thông đạo luân hồi, tôi còn lăn tăn về chuyện cậu làm thế nào có thể tỉnh lại được nhưng sau khi nhìn thấy viên ngọc thạch này, tôi đã hiểu ra rồi.”
“Thật đúng là ý trời mà, cậu lại còn mang theo cả Huyền Công, nếu như nhận được truyền thừa của tôi thì tương lai một ngày nào đó, có lẽ cậu thật sự có thể giúp tôi giết người kia.”
Lâm Thanh Diện hơi khó hiểu liền vội vàng hỏi: “Tiền bối, rốt cuộc viên ngọc thạch này có lai lịch ra sao? Vì sao lại khiến cho ngài kích động như thế?”
Thanh Phong cười nhìn anh một cái, mở miệng nói: “Lai lịch của viên ngọc thạch này cần chính cậu phải tự đi tìm hiểu, tôi chỉ có thể nhắc nhở cậu một chút là tuyệt đối không thể để viên ngọc thạch này rơi vào tay bất kỳ người nào khác, nếu không không chỉ cậu gặp phải tai họa mà thế giới này cũng có thể bị hủy diệt!”
Rể Quý Trời Cho
Thanh Phong thấy Lâm Thanh Diện do dự, mở miệng hỏi: “Sao vậy? Cậu không muốn tiếp nhận truyền thừa của tôi à?”
Lâm Thanh Diện kịp phản ứng lại, vội vàng nói: “Tôi muốn, tôi rất muốn, chỉ là tiền bối nói quá đột ngột nên tôi không kịp phản ứng mà thôi.”
Thanh Phong cười cười, nói: “Cậu đồng ý là tốt rồi, nếu như bỏ lỡ cơ hội lần này thì cả đời này cậu cũng sẽ không gặp được chuyện tốt như vậy đâu.”
Lâm Thanh Diện nghiêm túc gật đầu, cảm thấy lời Thanh Phong nói không sai, nếu như thật sự bỏ lỡ chuyện lần này thì cả đời cũng thể nào gặp được chuyện tốt như vậy nữa.
“Nhưng trước khi tôi tiến hành truyền thừa cho cậu, tôi cần cậu phải đồng ý với tôi hai điều kiện.” Thanh Phong nói tiếp.
“Xin Tiền bối cứ nói.” Lâm Thanh Diện mở miệng.
“Điều kiện thứ nhất là tôi hi vọng sau khi cậu tiếp nhận truyền thừa của tôi rồi sẽ giết chết tất cả những người Thương Nguyên Giới tới xâm nhập Trái Đất, giết chết tất cả, bọn họ đều là đám ích kỷ, năm đó bọn họ đã chiếm lấy tất cả tài nguyên tu luyện với ý đồ dựa vào cái này để thống trị toàn bộ thế giới, sau đó mới bị tôi giết chạy trốn tới Thương Nguyên Giới, đây là báo ứng của bọn họ.”
“Bây giờ Trái Đất đã phát triển một cách tương đối ổn định, người của Thương Nguyên Giới tới đây nhất định sẽ đánh vỡ sự ổn định này, cậu tiếp nhận truyền thừa của tôi thì đương nhiên cũng sẽ phải gánh phần trách nhiệm này trên lưng.”
Thanh Phong nhìn chằm chằm vào Lâm Thanh Diện mở miệng nói.
Lâm Thanh Diện khẽ gật đầu, đương nhiên anh biết rõ đạo lý năng lực càng lớn thì trách nhiệm càng nặng, hơn nữa anh đã coi chống lại những người đến từ Thương Nguyên Giới chính là sứ mệnh của mình.
“Tiền bối yên tâm, tôi đã được lĩnh giáo qua đức hạnh của những người đến từ Thương Nguyên Giới, tôi cũng sẽ không cho phép bọn họ tùy ý chạy đến trên Trái Đất làm loạn đâu.” Lâm Thanh Diện trịnh trọng nói.
Thanh Phong hài lòng gật đầu, sau đó lại mở miệng nói: “Còn điều kiện thứ hai chỉ là ân oán cá nhân của tôi mà thôi, tôi hi vọng sau này khi nào cậu đủ thực lực rồi sẽ giúp tôi giết một người.”
Đồng tử trong mắt Lâm Thanh Diện lập tức co rụt lại, nghĩ thầm người mà Ma Thần Tu La muốn giết chắc chắn sẽ rất lợi hại, ít nhất cũng là một nhân vật có thực lực ngang tầm với Ma Thần Tu La, với chút thực lực này của anh chắc chắn là người ta chẳng thèm để vào mắt.
Dường như nhìn ra lo lắng của Lâm Thanh Diện, Thanh Phong cười cười, nói: “Cậu không cần phải lo lắng, đây cũng chỉ là một hi vọng của tôi mà thôi, nếu có cơ hội thì cậu giết hắn ta giúp tôi là tốt nhất, nhưng nếu như không có cơ hội thì cũng không sao, cậu cũng không cần đem chuyện này trở thành gánh nặng của mình.”
“Mặc dù thiên phú và tâm tính của cậu cũng không tệ nhưng muốn phát triển đến mức có thể giết được người kia thì vẫn còn có chút khó khăn, tôi cũng không hi vọng xa vời là cậu có thể giúp tôi hoàn thành chuyện này.”
“Tiền bối yên tâm, chỉ cần tôi có cơ hội thì nhất định sẽ giúp tiền bối hoàn thành chuyện này.” Lâm Thanh Diện nghiêm túc mở miệng nói.
Thanh Phong cười cười, nói: “Chỉ mong cậu có được cơ hội này.”
“Tin tức liên quan tới người này, tôi sẽ truyền vào trong trí nhớ của cậu cùng với cả truyền thừa, trước khi thực lực của cậu chưa đạt tới một trình độ nhất định thì cậu cũng sẽ không thể tiếp xúc với tin tức liên quan tới người này, bởi vì nếu biết quá sớm đối với cậu cũng không có bất kỳ chỗ tốt nào.”
“Chỉ khi thực lực của cậu chân chính đạt đến trình độ có hi vọng chống lại được người này thì những ký ức này mới có thể xuất hiện ở trong đầu của cậu, cho nên cậu có thể tạm thời quên đi chuyện này cũng được.”
Lâm Thanh Diện gật đầu, đồng thời cũng cảm thấy thủ đoạn của Thanh Phong rất thần kỳ, không ngờ anh ta lại còn có thể khiến ký ức của người ta sinh ra biến hóa như thế.
Nhưng nghĩ đến năm ngàn năm trước đây Thanh Phong chính là Ma Thần Tu La đã đuổi giết chúng tiên phải chạy trối chết kia, anh cũng không còn cảm thấy có cái gì kỳ quái nữa.
“Trước khi tôi tiến hành truyền thừa cho cậu, cậu còn có cái gì muốn hỏi nữa không? Tôi chỉ còn thừa lại một sợi tàn hồn này nên cũng chỉ đủ để tiến hành một lần truyền thừa cho cậu, sau khi truyền thừa kết thúc có lẽ tôi cũng sẽ hoàn toàn tiêu tán giữa đất trời.” Thanh Phong mở miệng cười, lúc nói lời này dáng vẻ của anh ta rất tùy ý, giống như đã sớm nhìn rõ sự sống và cái chết vậy.
Mặc dù trong lòng Lâm Thanh Diện có chút cảm khái nhưng cũng biết đây là cơ hội khó có được để thỉnh giáo đại năng thượng cổ, thế là vội vàng mở miệng hỏi: “Không biết tiền bối có biện pháp giải được Thiên Độc đan không?”
Thanh Phong nghe xong trên mặt lộ ra một chút xấu hổ, nói: “Khi còn sống tôi cũng có đọc lướt qua rất nhiều lĩnh vực, duy chỉ có lĩnh vực luyện đan chế dược này là không tìm hiểu, cộng thêm thể chất của ta đặc thù, bách độc bất xâm, cho nên sợ là chuyện giải độc này tôi còn không bằng cậu nữa.”
Lâm Thanh Diện cảm thấy hơi mất mát, không ngờ ngay cả Ma Thần Tu La cũng không biết cách giải Thiên Độc đan này, đồng thời anh cũng sinh ra một tia hâm mộ với Ma Thần Tu La, không biết khi còn sống anh ta có thể chất như thế nào vậy mà có thể bách độc bất xâm.
Cũng không do dự quá nhiều, Lâm Thanh Diện vốn cũng không nghĩ là nhanh như vậy đã có thể tìm ra được biện pháp giải độc, cho nên anh nhanh chóng đem tấm bản đồ trong túi mình ra, đưa tới trước mặt Thanh Phong.
“Tiền bối, không biết ngài có biết mấy chỗ đánh dấu trên bản đồ này không, có phải đó là bí cảnh trong truyền thuyết không?” Lâm Thanh Diện mở miệng hỏi.
Thanh Phong nhìn chằm chằm vào tấm bản đồ kia một lúc rồi nở nụ cười, nói: “Không ngờ lại có người có thể chế lại bí cảnh trên Trái Đất thành một phần bản đồ, cũng coi là một nhân tài, chỉ có điều lỗi sai trên tấm bản đồ này cũng không ít, tôi sẽ sửa chữa qua giúp cậu một chút.”
Nói xong, Thanh Phong vung tay lên, một đạo ánh sáng hiện lên, đồ án trên tấm bản đồ kia bắt đầu xảy ra thay đổi, trong nháy mắt, miếng bản đồ này liền thay đổi thành một hình dạng khác, so với trước đó thì càng thêm kỹ càng và chuẩn xác hơn nhiều.
Trong lòng Lâm Thanh Diện quá đỗi mừng rỡ, có Ma Thần Tu La sửa đổi qua bản đồ thì anh cũng không cần lo mình không tìm ra bí cảnh ở đâu rồi.
Cầm lại bản đồ sau khi chỉnh sửa, Lâm Thanh Diện nhớ ra mình còn lấy được một viên ngọc thạch màu đỏ như máu ở trong mộ của Tần Trường Sinh mà vẫn chưa biết rõ lai lịch.
Ma Thần Tu La kiến thức rộng rãi, không chừng sẽ biết lai lịch của viên ngọc thạch này.
Anh tìm viên ngọc kia sau đó đưa tới trước mặt Ma Thần Tu La, mở miệng hỏi: “Tiền bối, ngài có biết viên ngọc thạch này có lai lịch gì không?”
Thanh Phong nhìn về phía viên ngọc thạch trên tay Lâm Thanh Diện, con ngươi bỗng nhiên co rụt lại, cả người cũng trở nên kích động, mở miệng hỏi: “Cậu lấy viên ngọc thạch này ở đâu ra?”
Lâm Thanh Diện không ngờ Thanh Phong lại có phản ứng lớn như vậy nên cũng giật nảy mình, anh không dám giấu diếm liền đem chuyện của Tần Trường Sinh nói lại cho Thanh Phong.
Sau khi Thanh Phong biết mình còn mang theo Huyền Công, trên mặt lập tức lộ ra một nụ cười sốt ruột.
“Xem ra đúng là ý trời rồi, khó trách cậu có thể thông qua khảo nghiệm của thông đạo luân hồi, tôi còn lăn tăn về chuyện cậu làm thế nào có thể tỉnh lại được nhưng sau khi nhìn thấy viên ngọc thạch này, tôi đã hiểu ra rồi.”
“Thật đúng là ý trời mà, cậu lại còn mang theo cả Huyền Công, nếu như nhận được truyền thừa của tôi thì tương lai một ngày nào đó, có lẽ cậu thật sự có thể giúp tôi giết người kia.”
Lâm Thanh Diện hơi khó hiểu liền vội vàng hỏi: “Tiền bối, rốt cuộc viên ngọc thạch này có lai lịch ra sao? Vì sao lại khiến cho ngài kích động như thế?”
Thanh Phong cười nhìn anh một cái, mở miệng nói: “Lai lịch của viên ngọc thạch này cần chính cậu phải tự đi tìm hiểu, tôi chỉ có thể nhắc nhở cậu một chút là tuyệt đối không thể để viên ngọc thạch này rơi vào tay bất kỳ người nào khác, nếu không không chỉ cậu gặp phải tai họa mà thế giới này cũng có thể bị hủy diệt!”
Rể Quý Trời Cho
Đánh giá:
Truyện Rể Quý Trời Cho
Story
Chương 1108: Hai điều kiện
10.0/10 từ 14 lượt.