Quan Thuật

Chương 933: Vở kịch nặng cân

Nhưng lão Vạn rất vừa lòng. Theo quy tắc thương nghiệp thì thế, Vạn Đông Tuyền cũng không có gì để nói.

Tối đến, Hầu Kim An của công ty con Đức Bình thuộc Tập đoàn Vũ Thánh Trung Quốc dẫn Triệu Phi Hoa đến huyện Ma Xuyên.

Diệp Phàm biết ngụ ý của hắn không phải là rượu, đương nhiên Tổng giám đốc Hầu cũng được coi là một người không tệ Diệp Phàm rất nhiệt tình đón tiếp ông ta.

Quán rượu Nữ Thần huyện Ma Xuyên.

- Bí thư Diệp là người bận trăm công nghìn việc mà cố gắng bớt chút thời gian ăn với tôi bữa cơm, Hầu mỗ tôi vô cùng cảm kích, tôi xin kính anh một chén…

Tổng giám đốc Hầu là người trong giới kinh doanh, những người kinh doanh kiếm tiền thường nhờ cậy những người có chức có quyền, có quyền mới có thể kiếm tiền dễ dàng.

- Không nên nói như thế, tôi mới phải cảm ơn Giám đốc Hầu vì đã ủng hộ rất nhiều cho huyện Ma Xuyên, không những là quyên tiền mà ông cũng còn giúp nhân dân Kim Đào trong việc sửa đường, ông còn cung cấp xe công trình và máy xúc nữa…tôi thay mặt nhân dân huyện Ma Xuyên chân thành cảm ơn ông, cảm ơn tấm lòng của Tổng giám đốc, của công ty Vũ Thánh.

Chúng ta cùng cạn một ly nào Tổng giám đốc Hầu. Diệp Phàm cũng khiêm tốn nói, qua mấy lần tiếp xúc Diệp Phàm cảm thấy Hầu Kim An là người có thể kết giao được. Dù nói người làm ăn buôn bán sẽ có bệnh nghề nghiệp, nhưng vẫn tồn tại những người có tình cảm, nghĩa khí. Điểm này, mới là điều đáng quý của người làm ăn.

Đối với người buôn bán, việc kiếm tiền được đặt lên hàng đầu nếu không thì còn buôn bán làm làm gì. Có thể vừa kiếm tiền, vừa lo một vài việc thiện chứng tỏ người đó rất biết điều, hiểu rất rõ cách làm người.

Phải biết rằng làm ăn buôn bán có lúc cũng cần nhờ đến quan hệ xã hội. Ma Xuyên dù là một huyện nghèo nhưng theo viễn cảnh quy hoạch mà Diệp Phàm đề ra thì rộng lớn vô hạn.

Lấy ngay ví dụ trước mắt mà nói, cũng thấy dự án xây dựng đài truyền hình là một miếng thịt béo bở rồi, hạng mục đầu tư này cũng phải đến bốn, năm mươi triệu ấy. Nếu có lợi nhuận, ắt hẳn sau này số vốn cộng lại có thể lên đến trăm triệu.

Nhân tiện nói, dự án quốc lộ Thiên Tường mới là một vụ nặng cân đây. Rồi còn việc xây dựng thị trấn Ma Xuyên, nhưng trước mắt là dự án làm đường đá rải nhựa, xưa mới chỉ là đường xi măng cũng đã hao tốn hơn chục triệu rồi, nếu cộng thêm cả hạng mục "cầu" thì sẽ thêm một công trình lớn nữa.

Hầu Kim An là người làm ăn tinh khôn, sớm đã tính hết rồi. Khi các doanh nghiệp xây dựng khác vẫn chưa bừng tỉnh, thì Tổng giám đốc Hầu đã đến trước mặt người ta rồi.

Cuối năm ngoái ông ta cũng thăm hỏi Diệp Phàm, đó là đặt nền tảng trước.. Mấy ngày trước lại còn cung cấp xe công trình, mục đích là muốn tạo thiện cảm.


Cũng là muốn Mai Phán Nhi và Vạn Đông Tuyền thấy được thành ý của công ty Vũ Thánh Đức Bình, và cũng vô tình thể hiện thực lực của họ.

Hôm nay, lại một lần nữa, đương nhiên mục đích là muốn nhận được dự án tiếp theo rồi. Từng bước một, Tổng giám đốc Hầu công ty Vũ Thánh đã đi vào lòng nhân dân Ma Xuyên, danh tiếng cũng tương đối tốt.

Sau khi Tổng giám đốc Hầu mời rượu xong, Triệu Phi Hoa dẫn đến một cô nàng xinh đẹp của công ty, không ngừng thay nhau oanh tạc đồng chí Bí thư Diệp Phàm. Đương nhiên đây là địa bàn của Diệp Phàm, dĩ nhiên sẽ có người giúp Diệp Phàm ngăn cản rồi.

Mai Thiên Kiệt đại diện cho Mai gia, còn có cả Vạn Đông Tuyền, Phó chủ tịch huyện Phương Hồng Quốc, rồi cả bí thư kiêm chủ nhiệm ban khai thác, rồi Ngô Đồng cũng có mặt. Có nhiều đối thủ như thế, Tổng giám đốc Hầu sớm đã mặt đỏ tai hồng rồi.

Để tăng thêm văn hóa bàn rượu, tăng thêm tình cảm, tăng thêm tuối tiền của mình, Tổng giám đốc Hầu cũng chẳng sá gì. Mấy nữ tướng cũng chẳng quan tâm đến dạ dày nữa, tiếp tục bưng rượu xuất trận.

- Bí thư Diệp, tôi nghĩ nơi tiếp đãi nên đổi thành nhà khách mới đúng. Nếu không có tiền cũng phải bỏ ra một khoản chứ,khi khách đến, đó là bộ mặt của mình mà.. Nếu chính quyền ta đến một nơi tiếp khách cũng không có thì thật là…

Hầu Kim An không sợ đắc tội Diệp Phàm bèn nói thẳng.

- Ha ha, Tổng giám đốc Hầu nói đúng lắm, tôi cũng có dự tính thế, nhưng nếu cho xây dựng một nhà khách mấy triệu thì không có cách nào cả. Hiện nay huyện nhà đang chú trọng vào phát triển kinh tế, cũng có bước phát triển nhưng vẫn còn nghèo lắm.

Diệp Phàm cười nói cũng không để ý.

Lúc này Phương Hồng Quốc cười nói:

- Bí thư Diệp cũng đã nêu ra trong cuộc họp rồi, nhưng xét về tình hình kinh tế chúng ta hiện nay, muốn xây dựng nhà khách của huyện hướng ra thị trường, kết hợp kinh doanh thu lợi với dự án đường quốc lộ…

- Thế thì tốt, huyện đầu tư ít vốn, các nhà đầu tư bên ngoài góp vào một phần, như thế thì vấn đề xây dựng nhà khách không còn gì lo ngại nữa. Có thể sau nửa năm nữa tôi tới Ma Xuyên, lại được bước vào một nhà khách Ủy ban đầy khí phách của huyện Ma Xuyên rồi…

Tổng giám đốc Hầu cười nói, đánh một gậy nhỏ vào lãnh đạo huyện Ma Xuyên.


Vâng, chúng tôi cũng nghĩ thế. Quán rượu Thần Nữ này cũng rất được, chỉ là cảm thấy vẫn chưa đủ. Nếu như là nhà kháchỦy ban, khách khứa đến sẽ cảm giác đó là nơi tiếp đãi chính thức của Ủy ban, ở cũng cảm thấy an toàn hơn một chút. Vạn Đông Tuyền ngầm ám chỉ, đương nhiên là ám chỉ thổ phỉ đất Ma Xuyên có thể làm quan khách lo sợ.

- Huyện ủy Ủy ban nhân dân cũng đã suy xét việc này, đối với những vị khách đến đầu tư tại Ma Xuyên trước tiên cũng phải đảm bảo an toàn cho họ. Lần này Sở công an thành phố cũng điều 3 công an nhận chức tại Ma xuyên để tăng cường thế lực cho Công an Ma Xuyên. Hơn nữa, tôi cũng tuyên bố với các vị công an Ma Xuyêncáo biệt lịch sử lái máy cày phá án..

Diệp Phàm nói tới đây thấy mọi người có vẻ khó chịu liền cười:

- Các vị muốn cười thì cứ cười, không ai hạ lệnh cấm cười cả.

Ha ha ha…

Cả phòng tràn ngập tiếng cười.

- Ồ, lái máy cày phá án là một đặc điểm lớn của Ma Xuyên, mười mấy năm gần đâu đều thế, những cán bộ cảnh sát ngày đêm trông mong được lái xe cảnh sát cho dù là xe tải cũng được. Nhưng đó vẫn là giấc mơ trong mười mấy năm qua, chưa có cách nào thực hiện được. Đến tôi đây là Trưởng phòng mà khi chỉ huy vẫn phải đứng trên máy cày để chỉ huy này.

Có một lần hỗ trợ địa khu đuổi bắt tội phạm bỏ trốn, ngơ ngẩn đứng nhìn người ta lên Santana nhả khói chạy đi, trốn thoát ngay trước mắt chúng tôi.

Khi mọi người đang tức giận tên lái Santana chắc cũng hý hửng lắm, không chú ý lại lái ngay xuống ruộng.

- Nói thật là đã rơi xuống ruộng thì chỉ có máy cày mới phát huy hết tác dụng được, chứ lái Santana thì chắc chắn là không thoát rồi. Ha ha ha….

Bí thư ban chính trị Ngô Đồng cười nói, lại làm căn phòng giòn giã tiếng cười.

Thằng nhãi này lại quay sang nói:

- Bí thư Diệp đến đây chưa đầy nửa năm, đã hoàn toàn n sang chuyểcục diện này. Giúp cho huyện chúng ta có 8 chiếc xe cảnh sát, hiện nay điều kiện của chúng ta cũng gần bằng Sở công an Đức Bình rồi. có thể nói toàn bộ Đức Bình trừ Thông Đô, khu Đức Bình và La Châu thì đây là huyện có điều kiện tốt nhất. Bí thư Diệp, tôi thay mặt toàn thể các cán bộ công an, kính anh một chén.

Ngô Đồng tỏ vẻ cung kính mang rượu tới, tuy nói bây giờ đã là Bí thư Ủy ban Chính trị Pháp luật, ủy viên thường vụ huyện ủy, nhưng anh ta hiểu, toàn bộ những gì mình có được đều là nhờ Diệp Phàm tranh đoạt giúp.Không có Diệp Phàm thì anh ta cũng chẳng được như ngày nay.


- Ha ha bí thư Ngô quá lời rồi. Tôi cũng nói thật, đây đều là các đồng chí trong Ủy ban huyện Ma Xuyên, và lãnh đạo các nơi chiếu cố cho, cộng với một quyên góp của một số nhân sĩ có lòng mới có thể làm được. Cứ nói như việc cấp xe cảnh sát ấy, Chủ tịch Thượng công ty Hoành Xương Thủy Châu quyên góp 4 xe, còn mấy chiếc còn lại là những Hoa kiều hải ngoại quyên góp cho. Vì thế, Ma Xuyên mới có được như ngày nay.

Diệp Phàm cười nói, tiện thể cũng nâng cao những người như Phương Hồng Quốc, khiến bọn họ cũng sáng mặt thêm.

- Ha ha, không phải nói gì cả, chỉ thấy sau khi Bí thư Diệp đến Ma Xuyên, vùng đất này đã có những thay đổi lớn! Một cảnh tượng hân hoan hướng đến vinh quanh. Tại sao Bí thư trước không thể thay đổi diện mạo của Ma Xuyên như ngày nay…

Tổng giám đốc Hầu cười nói, đương nhiên là đang tán thưởng Diệp Phàm rồi.

Anh liếc nhìn về phía Vạn Đôn Tuyền, giơ cốc lên tỏ ý cạn ly, nói:

- Anh Vạn, nghe nói đã có bản thiết kế của dự án Đài truyền hình, trước đó đã sửa đường rồi, bây giờ mọi điều kiện đều đã xong rồi.

- Ồ, cũng gần như thế, trong hai ngày này, cũng nên khởi công rồi, nếu không để lỡ mùa hoa đào nở, lại phải chờ sang năm sau.

Vạn Đông Tuyền biết Hầu Kim An sẽ là gì sau đó, lập tức hiểu ra ý nghĩ, bật nhiên cười, và đợi Tổng giám đốc Hầu ra chiêu bài tiếp.

- Đúng vậy, hoa đào nở một mảnh đỏ tươi, đến khi đó sơn trang của chúng ta sẽ có một vẻ đẹp tuyệt hảo, nói không chừng khi chúng ta rảnh rỗi cũng có thể đi dạo, ngắm cảnh…

Triệu Phi Hoa gật đầu, Diệp Phàm biết người ta muốn ngả bài rồi.

- Cũng tốt, chúng ta đương nhiên rất vui, khách từ năm châu bốn biển đến đều là những vị khách quý của sơn trang đài truyền hình Bàn Đào chúng tôi, chúng tôi sẽ tiếp đãi các anh như khách quý.

Vạn Đông Tuyền cũng là người giảo hoạt, ăn nói cẩn thận.

- Được rồi, mọi người đừng vòng vo nữa, Anh Vạn, công trình của chúng ta đã có ai nhận chưa?


Diệp Phàm ý muốn đề cử Tổng giám đốc Hầu.

Bằng không, cứ ở trên bàn lo lắng suông, chỉ muốn đi vào vấn đề chính mà mãi chẳng tìm thấy cơ hội. Đương nhiên Diệp Phàm cũng muốn dành cho Hầu Kim An, dù sao thì người ta cũng đã tặng mình nhân sâm quý, hơn nữa còn quyên cả mấy trăm ngàn cho nhân dân Ma Xuyên làm đường.

Hầu Kim An chú ý lắng nghe, rồi đột nhiên cứng cả tai.

- Vẫn chưa có ai, hai ngày nay sẽ định ra, Chủ tịch Mai nói không muốn mất thời gian nữa, nhanh chóng tìm rồi bắt tay vào làm ba ca, ngày nào cũng tăng ca thêm giờ, tranh thủ trước thời kỳ hoa nở xây trước vài toàn lầu, ít nhất là cũng được cái hình thức ban đầu.

Vận Đông Tuyền tiếp lời Diệp Phàm.

- Đây chẳng phải việc tốt sao, Giám đốc Hầu Tập đoàn Hoa Hạ Vũ Thánh có văn phòng tại Đức Bình đây, công ty của ông ấy có đầy đủ điều kiện…

Diệp Phàm nói rõ, trực tiếp đề bạt ông Hầu.

Hầu Kim An thiếu chút nữa rơi lệ. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyện FULL chấm cơm.

- Công ty Vũ Thánh.

Vạn Đông Tuyền cố ý trầm ngâm, rồi nói:

- Sơn trang Hào Hưng Độ Giả trước kia của tôi là do Công ty xây dựng số 1 Nam Hoa Thủy Châu làm…

Hầu Kim An nghe xong đứng không vững, lập tức nói:

- Anh Vạn, Tập đoàn Vũ Thánh chúng tôi là thuộc Thủy Châu, là doanh nghiệp liên kết góp vốn, do Chủ tịch hội đồng quản trị Lý Thành Thắng bên Đài Loan lãnh đạo. Chúng tôi có tố chất của một doanh nghiệp xây dựng lớn, khả năng tài chính cao, tới hàng trăm triệu, hơn nữa công ty Đức Bình chúng tôi có tư chất hai cấp, đăng ký tài chính cao, kinh doanh ống và nhựa tinh chế, các hạng mục công trình gỗ, trang thiết bị…

Hầu Kim An giống như bà Hoàng vậy, mèo khen mèo dài đuôi. Hơn nữa, liếc mắt qua, tốc độ Giám đốc ban ngoại giao Triệu Phi Hoa cũng không chậm, lập tức lấy giấy chứng nhận tư chất bên mảng xây dựng ra cho mọi người xem.

Quan Thuật
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Quan Thuật Truyện Quan Thuật Story Chương 933: Vở kịch nặng cân
9.2/10 từ 43 lượt.
loading...