Quan Khí
Chương 1229: Một bài báo lộ âm mưu
Hai hôm nay Vương Trạch Vinh vẫn theo dõi chuyện của xx Hắn vốn nghĩ Trung ương sẽ gọi mình lên, vậy mà hai ngày liền Trung ương không có hành động gì làm hắn rất khó hiểu
Vương Trạch Vinh vừa nói chuyện xong với Ninh An Quý thì Trưởng ban Tuyên giáo Tỉnh ủy Dương Hoa Cường nghiêm túc cầm một tờ báo đi vào
Dương Hoa Cường là một trong các Thường vụ tỉnh ủy mà Vương Trạch Vinh tin nhất Sau khi Vương Trạch Vinh đến Nam Điền, Dương Hoa Cường vẫn hết lòng ủng hộ công việc của hắn
Thấy Dương Hoa Cường nghiêm túc đi vào, Vương Trạch Vinh có chút khó hiểu hỏi:
- Lão Dương, nhìn anh tức như vậy là có việc gì
Đặt tờ báo lên bàn Vương Trạch Vinh, Dương Hoa Cường rất xấu hổ nói:
- Bí thư Vương, tôi đến nhờ ngài xử cho.
Vương Trạch Vinh nhìn thì thấy đó là tờ Nhật báo nhân dân, đây là một tờ báo rất lớn.
Đương nhiên làm Vương Trạch Vinh chú ý không phải là tên tờ báo, mà là bài viết trên trang nhất. Tiêu đề bài báo là Một bộ máy xúc tiến một nơi phát triển, bên dưới còn có ghi rõ Xuân Thành đang phát triển rất nhanh.
Thấy viết về Nam Điền, Vương Trạch Vinh cười nói:
- Công tác của lão Dương làm rất tốt. Chuyện của Nam Điền được đăng lên báo, vậy sẽ xúc tiến công tác thu hút đầu tư.
Dương Hoa Cường ngồi xuống rồi cố lấy bình tĩnh mà nói:
- Bí thư Vương, đối với việc tuyên truyền Nam Điền thì Ban Tuyên giáo Tỉnh ủy đã tổ chức hội nghị nhiều lần, tiến hành trọng điểm. Hơn nữa Ban Tuyên giáo Nam Điền đã đưa ra nhiều yêu cầu về việc tuyên truyền, đặc biệt là các nội dung đăng trên báo Đảng về từng thành phố phải được Ban Tuyên giáo duyệt. Theo chúng tôi biết bài báo này là do Thị ủy Xuân Thành trực tiếp làm ra, không thông qua Ban Tuyên giáo Tỉnh ủy.
Vương Trạch Vinh nghe Dương Hoa Cường nói như vậy thì ngẩn ra, hắn liền chú ý bài viết này.
- Anh ngồi một chút, tôi đọc bài báo rồi nói.
Vương Trạch Vinh liền cầm tờ báo lên mà cẩn thận đọc.
Tác giả bài viết này có ngòi bút tốt, số liệu đầy đủ, thể hiện rõ sự phát triển của Xuân Thành. Nếu không phải Dương Hoa Cường nói việc này không thông qua Ban Tuyên giáo Tỉnh ủy duyệt, Vương Trạch Vinh đúng là cảm thấy nó có lợi cho việc tuyên truyền Nam Điền.
Bài viết lộ rõ vấn đề đó là Thị ủy Xuân Thành là bộ máy có sức chiến đấu.
Đọc xong, Vương Trạch Vinh dựa vào ghế rồi nói với Dương Hoa Cường:
- Anh có suy nghĩ gì?
- Bí thư Vương, ngài có thấy trên đó không, bên trên có một bài nói rất nhiều công tác của Tỉnh ủy Nam Điền thành công tác của Thị ủy Xuân Thành.
Rất không bình thường. Vương Trạch Vinh đúng là không có đọc bài viết kia. Hắn nghĩ đầu tiên chính là Chu Kiến Minh đang muốn nâng mình lên.
Làm như vậy để làm gì? Có tác dụng gì đối với Chu Kiến Minh?
Đây là điểm mà Vương Trạch Vinh rất khó hiểu. Từ việc này có thể thấy Chu gia đang dùng hết lực lượng tạo thế cho Chu Kiến Minh.
- Lão Dương, lần này tôi lên Bắc Kinh và gặp Thủ tướng. Thủ tướng rất chú trọng công tác tuyên truyền. Chúng ta bất cứ lúc nào cũng phải nhớ kỹ là nắm giữ hướng đi của dư luận, quyết không nằm ngoài sự lãnh đạo của Đảng. Như vậy đi, tôi hy vọng các anh về sau nghiêm túc phân tích vấn đề, tìm ra nguyên nhân tồn tại. Chúng ta quyết không nương tay với bất cứ ai không nhất trí với Trung ương, với Tỉnh ủy.
Vương Trạch Vinh cũng rất tức giận, việc này Chu Kiến Minh dù làm với lý do như thế nào cũng là quá đáng.
Dương Hoa Cường gật đầu rồi đi ra.
Nhìn Dương Hoa Cường rời đi, Vương Trạch Vinh đang suy nghĩ người thay thế Dương Hoa Cường. Sắp Đại hội, Dương Hoa Cường nếu lui thì ai thay thế.
Lúc này Chu Kiến Minh gọi điện tới nói với Vương Trạch Vinh:
- Bí thư Vương, tôi muốn báo cáo một việc với ngài.
Nghe Chu Kiến Minh có việc cần báo cáo, Vương Trạch Vinh nói:
- Anh lại đây.
Không lâu sau Chu Kiến Minh đến văn phòng Vương Trạch Vinh.
Chu Kiến Minh vừa vào đã thấy tờ báo trên bàn Vương Trạch Vinh liền biến sắc, sau đó rất nhanh lấy lại bình thường. Y nghiêm túc nói với Vương Trạch Vinh:
- Bí thư Vương, tôi tới là kiểm điểm mình không làm tốt công tác với ngài khiến nhiệm vụ bên dưới không thông qua Ban Tuyên giáo Tỉnh ủy đã tuyên truyền Xuân Thành. Đây là hành vi không tổ chức không kỷ luật, chúng ta đã lập tức tổ chức hội nghị truy cứu trách nhiệm của người phụ trách, nhưng hành vi này đã tạo thành ảnh hưởng không tốt.
Chu Kiến Minh lộ rõ vẻ đau lòng.
- Ha ha, tôi thấy bài báo này viết rất tốt, tác giả hiểu rõ tình hình Nam Điền và Xuân Thành. Tuyên truyền như vậy sẽ có lợi cho việc thu hút đầu tư của Nam Điền. Bài viết tốt mà lên báo lớn thì tôi sao có thể phê bình các anh. Đương nhiên các anh phải nhớ kỹ làm bất cứ chuyện gì cũng phải có kỷ luật tổ chức. Nếu mọi người đều làm các việc không có kỷ luật thì sẽ gây hỗn loạn trong công việc.
Nghe Vương Trạch Vinh nói như vậy, Chu Kiến Minh thở dài một tiếng. Y nhìn Vương Trạch Vinh mặc dù rất cung kính nhưng trong lòng lại cười thầm. Vương Trạch Vinh này dù sao vẫn thiếu kinh nghiệm nên không nhìn ra chuyện bên trong.
Vương Trạch Vinh mặt không chút thay đổi nói với Chu Kiến Minh:
- Công tác Thị ủy Xuân Thành có hiệu quả. Các anh nhất định phải giữ xu thế này mà phát triển nhanh hơn.
Sau khi Chu Kiến Minh rời đi, Vương Trạch Vinh biết sắp Đại hội nên mọi người sẽ có suy nghĩ khác nhau. Chu Kiến Minh này muốn tiến bộ nên mới gây loạn.
Sáng hôm sau khi đi làm, Đằng Kim Hàng gọi điện tới nói với Vương Trạch Vinh:
- Bí thư Vương, chúng tôi phát hiện một tình hình, ngài có thể về một chuyến không?
Sau khi Vương Vân Long rời đi, Đằng Kim Hàng thành người thay thế Vương Vân Long phụ trách công tác cụ thể của Thập cục ở Nam Điền. Người này do Vương Vân Long tự mình đề cử. Đằng Kim Hàng có năng lực rất mạnh, Vương Trạch Vinh mặc dù không hiểu rõ về người này nhưng biết Vương Vân Long sẽ không tùy tiện đề cử người. Hơn nữa quan khí của Đằng Kim Hàng nghiêng hẳn về hắn nên Vương Trạch Vinh cũng yên tâm dùng.
- Được, tôi ra ngay.
Ngồi trong xe Đằng Kim Hàng, Vương Trạch Vinh hỏi:
- Có chuyện gì?
Đằng Kim Hàng lấy một tập ảnh trong cặp ra rồi đưa cho Vương Trạch Vinh:
- Chúng tôi phát hiện có người thầm theo dõi ngài, sau khi bắt được thì từ trong máy ảnh của người đó phát hiện ra một tập ảnh có liên quan đến ngài.
Vương Trạch Vinh cầm lên và thấy đều là ảnh chụp hắn và Long Hương Băng. Mặc dù hai người không có hành vi thân mật nhưng lại cười cười nói nói với nhau.
Nhìn bức ảnh, Vương Trạch Vinh nhíu mày nói:
- Tên đó đâu?
- Đã xử lý.
Đằng Kim Hàng nói rất nhẹ nhàng như không hề quan trọng.
Vương Trạch Vinh nhìn Đằng Kim Hàng và biết tên kia đã bị giết.
Nghĩ đến một người cứ như vậy mà bị giết, Vương Trạch Vinh không khỏi run lên.
- Có hỏi ra được người sai làm việc này không?
- Thông qua phân tích thì có một chút quan hệ với Chu gia Bắc Kinh.
Đằng Kim Hàng nghiêm túc nói.
Lại là Chu gia. Bọn họ muốn làm gì?
Vương Trạch Vinh đúng là rất tức giận.
Nhìn mấy bức ảnh trong tay, bao khó hiểu của hắn lập tức trở nên rõ ràng.
Người Chu gia đâu ngờ hắn lại là thành viên Thập cục, bọn họ coi hắn là Tiền Minh Phú sao?
Tiền Minh Phú bị vố như vậy thì không thể giữ chức chủ tịch tỉnh. Bây giờ chụp ảnh về hắn, đây chính là cũng muốn làm hắn ngã xuống.
Chuyện Lâm Khâm khiến Trung ương xử lý rất nghiêm cán bộ có dính tới bao gái. Lâm Khâm bị như vậy, Tiền Minh Phú lại bị như vậy.
Tiền Minh Phú cũng sẽ bị xử lý, sau đó nếu nhân cơ hội này tung những bức ảnh về Vương Trạch Vinh ra, như vậy hắn dù không có việc gì cũng gặp phiền phức.
Đến lúc đó Trung ương sẽ nghĩ như thế nào? Đó chính là Tỉnh ủy Nam Điền có vấn đề, do nhiều kẻ đứng sau gây chuyện thì có phải bộ máy Nam Điền sẽ điều chỉnh? Có lẽ hắn sẽ bị điều khỏi Nam Điền, lúc đó Chu Kiến Minh rất có thể lên chức vì đang được tuyên truyền mạnh.
Đây là kế hoạch của Chu gia, mục đích chính là muốn Chu Kiến Minh lên chức.
Quan Khí
Vương Trạch Vinh vừa nói chuyện xong với Ninh An Quý thì Trưởng ban Tuyên giáo Tỉnh ủy Dương Hoa Cường nghiêm túc cầm một tờ báo đi vào
Dương Hoa Cường là một trong các Thường vụ tỉnh ủy mà Vương Trạch Vinh tin nhất Sau khi Vương Trạch Vinh đến Nam Điền, Dương Hoa Cường vẫn hết lòng ủng hộ công việc của hắn
Thấy Dương Hoa Cường nghiêm túc đi vào, Vương Trạch Vinh có chút khó hiểu hỏi:
- Lão Dương, nhìn anh tức như vậy là có việc gì
Đặt tờ báo lên bàn Vương Trạch Vinh, Dương Hoa Cường rất xấu hổ nói:
- Bí thư Vương, tôi đến nhờ ngài xử cho.
Vương Trạch Vinh nhìn thì thấy đó là tờ Nhật báo nhân dân, đây là một tờ báo rất lớn.
Đương nhiên làm Vương Trạch Vinh chú ý không phải là tên tờ báo, mà là bài viết trên trang nhất. Tiêu đề bài báo là Một bộ máy xúc tiến một nơi phát triển, bên dưới còn có ghi rõ Xuân Thành đang phát triển rất nhanh.
Thấy viết về Nam Điền, Vương Trạch Vinh cười nói:
- Công tác của lão Dương làm rất tốt. Chuyện của Nam Điền được đăng lên báo, vậy sẽ xúc tiến công tác thu hút đầu tư.
Dương Hoa Cường ngồi xuống rồi cố lấy bình tĩnh mà nói:
- Bí thư Vương, đối với việc tuyên truyền Nam Điền thì Ban Tuyên giáo Tỉnh ủy đã tổ chức hội nghị nhiều lần, tiến hành trọng điểm. Hơn nữa Ban Tuyên giáo Nam Điền đã đưa ra nhiều yêu cầu về việc tuyên truyền, đặc biệt là các nội dung đăng trên báo Đảng về từng thành phố phải được Ban Tuyên giáo duyệt. Theo chúng tôi biết bài báo này là do Thị ủy Xuân Thành trực tiếp làm ra, không thông qua Ban Tuyên giáo Tỉnh ủy.
Vương Trạch Vinh nghe Dương Hoa Cường nói như vậy thì ngẩn ra, hắn liền chú ý bài viết này.
- Anh ngồi một chút, tôi đọc bài báo rồi nói.
Vương Trạch Vinh liền cầm tờ báo lên mà cẩn thận đọc.
Tác giả bài viết này có ngòi bút tốt, số liệu đầy đủ, thể hiện rõ sự phát triển của Xuân Thành. Nếu không phải Dương Hoa Cường nói việc này không thông qua Ban Tuyên giáo Tỉnh ủy duyệt, Vương Trạch Vinh đúng là cảm thấy nó có lợi cho việc tuyên truyền Nam Điền.
Bài viết lộ rõ vấn đề đó là Thị ủy Xuân Thành là bộ máy có sức chiến đấu.
Đọc xong, Vương Trạch Vinh dựa vào ghế rồi nói với Dương Hoa Cường:
- Anh có suy nghĩ gì?
- Bí thư Vương, ngài có thấy trên đó không, bên trên có một bài nói rất nhiều công tác của Tỉnh ủy Nam Điền thành công tác của Thị ủy Xuân Thành.
Rất không bình thường. Vương Trạch Vinh đúng là không có đọc bài viết kia. Hắn nghĩ đầu tiên chính là Chu Kiến Minh đang muốn nâng mình lên.
Làm như vậy để làm gì? Có tác dụng gì đối với Chu Kiến Minh?
Đây là điểm mà Vương Trạch Vinh rất khó hiểu. Từ việc này có thể thấy Chu gia đang dùng hết lực lượng tạo thế cho Chu Kiến Minh.
- Lão Dương, lần này tôi lên Bắc Kinh và gặp Thủ tướng. Thủ tướng rất chú trọng công tác tuyên truyền. Chúng ta bất cứ lúc nào cũng phải nhớ kỹ là nắm giữ hướng đi của dư luận, quyết không nằm ngoài sự lãnh đạo của Đảng. Như vậy đi, tôi hy vọng các anh về sau nghiêm túc phân tích vấn đề, tìm ra nguyên nhân tồn tại. Chúng ta quyết không nương tay với bất cứ ai không nhất trí với Trung ương, với Tỉnh ủy.
Vương Trạch Vinh cũng rất tức giận, việc này Chu Kiến Minh dù làm với lý do như thế nào cũng là quá đáng.
Dương Hoa Cường gật đầu rồi đi ra.
Nhìn Dương Hoa Cường rời đi, Vương Trạch Vinh đang suy nghĩ người thay thế Dương Hoa Cường. Sắp Đại hội, Dương Hoa Cường nếu lui thì ai thay thế.
Lúc này Chu Kiến Minh gọi điện tới nói với Vương Trạch Vinh:
- Bí thư Vương, tôi muốn báo cáo một việc với ngài.
Nghe Chu Kiến Minh có việc cần báo cáo, Vương Trạch Vinh nói:
- Anh lại đây.
Không lâu sau Chu Kiến Minh đến văn phòng Vương Trạch Vinh.
Chu Kiến Minh vừa vào đã thấy tờ báo trên bàn Vương Trạch Vinh liền biến sắc, sau đó rất nhanh lấy lại bình thường. Y nghiêm túc nói với Vương Trạch Vinh:
- Bí thư Vương, tôi tới là kiểm điểm mình không làm tốt công tác với ngài khiến nhiệm vụ bên dưới không thông qua Ban Tuyên giáo Tỉnh ủy đã tuyên truyền Xuân Thành. Đây là hành vi không tổ chức không kỷ luật, chúng ta đã lập tức tổ chức hội nghị truy cứu trách nhiệm của người phụ trách, nhưng hành vi này đã tạo thành ảnh hưởng không tốt.
Chu Kiến Minh lộ rõ vẻ đau lòng.
- Ha ha, tôi thấy bài báo này viết rất tốt, tác giả hiểu rõ tình hình Nam Điền và Xuân Thành. Tuyên truyền như vậy sẽ có lợi cho việc thu hút đầu tư của Nam Điền. Bài viết tốt mà lên báo lớn thì tôi sao có thể phê bình các anh. Đương nhiên các anh phải nhớ kỹ làm bất cứ chuyện gì cũng phải có kỷ luật tổ chức. Nếu mọi người đều làm các việc không có kỷ luật thì sẽ gây hỗn loạn trong công việc.
Nghe Vương Trạch Vinh nói như vậy, Chu Kiến Minh thở dài một tiếng. Y nhìn Vương Trạch Vinh mặc dù rất cung kính nhưng trong lòng lại cười thầm. Vương Trạch Vinh này dù sao vẫn thiếu kinh nghiệm nên không nhìn ra chuyện bên trong.
Vương Trạch Vinh mặt không chút thay đổi nói với Chu Kiến Minh:
- Công tác Thị ủy Xuân Thành có hiệu quả. Các anh nhất định phải giữ xu thế này mà phát triển nhanh hơn.
Sau khi Chu Kiến Minh rời đi, Vương Trạch Vinh biết sắp Đại hội nên mọi người sẽ có suy nghĩ khác nhau. Chu Kiến Minh này muốn tiến bộ nên mới gây loạn.
Sáng hôm sau khi đi làm, Đằng Kim Hàng gọi điện tới nói với Vương Trạch Vinh:
- Bí thư Vương, chúng tôi phát hiện một tình hình, ngài có thể về một chuyến không?
Sau khi Vương Vân Long rời đi, Đằng Kim Hàng thành người thay thế Vương Vân Long phụ trách công tác cụ thể của Thập cục ở Nam Điền. Người này do Vương Vân Long tự mình đề cử. Đằng Kim Hàng có năng lực rất mạnh, Vương Trạch Vinh mặc dù không hiểu rõ về người này nhưng biết Vương Vân Long sẽ không tùy tiện đề cử người. Hơn nữa quan khí của Đằng Kim Hàng nghiêng hẳn về hắn nên Vương Trạch Vinh cũng yên tâm dùng.
- Được, tôi ra ngay.
Ngồi trong xe Đằng Kim Hàng, Vương Trạch Vinh hỏi:
- Có chuyện gì?
Đằng Kim Hàng lấy một tập ảnh trong cặp ra rồi đưa cho Vương Trạch Vinh:
- Chúng tôi phát hiện có người thầm theo dõi ngài, sau khi bắt được thì từ trong máy ảnh của người đó phát hiện ra một tập ảnh có liên quan đến ngài.
Vương Trạch Vinh cầm lên và thấy đều là ảnh chụp hắn và Long Hương Băng. Mặc dù hai người không có hành vi thân mật nhưng lại cười cười nói nói với nhau.
Nhìn bức ảnh, Vương Trạch Vinh nhíu mày nói:
- Tên đó đâu?
- Đã xử lý.
Đằng Kim Hàng nói rất nhẹ nhàng như không hề quan trọng.
Vương Trạch Vinh nhìn Đằng Kim Hàng và biết tên kia đã bị giết.
Nghĩ đến một người cứ như vậy mà bị giết, Vương Trạch Vinh không khỏi run lên.
- Có hỏi ra được người sai làm việc này không?
- Thông qua phân tích thì có một chút quan hệ với Chu gia Bắc Kinh.
Đằng Kim Hàng nghiêm túc nói.
Lại là Chu gia. Bọn họ muốn làm gì?
Vương Trạch Vinh đúng là rất tức giận.
Nhìn mấy bức ảnh trong tay, bao khó hiểu của hắn lập tức trở nên rõ ràng.
Người Chu gia đâu ngờ hắn lại là thành viên Thập cục, bọn họ coi hắn là Tiền Minh Phú sao?
Tiền Minh Phú bị vố như vậy thì không thể giữ chức chủ tịch tỉnh. Bây giờ chụp ảnh về hắn, đây chính là cũng muốn làm hắn ngã xuống.
Chuyện Lâm Khâm khiến Trung ương xử lý rất nghiêm cán bộ có dính tới bao gái. Lâm Khâm bị như vậy, Tiền Minh Phú lại bị như vậy.
Tiền Minh Phú cũng sẽ bị xử lý, sau đó nếu nhân cơ hội này tung những bức ảnh về Vương Trạch Vinh ra, như vậy hắn dù không có việc gì cũng gặp phiền phức.
Đến lúc đó Trung ương sẽ nghĩ như thế nào? Đó chính là Tỉnh ủy Nam Điền có vấn đề, do nhiều kẻ đứng sau gây chuyện thì có phải bộ máy Nam Điền sẽ điều chỉnh? Có lẽ hắn sẽ bị điều khỏi Nam Điền, lúc đó Chu Kiến Minh rất có thể lên chức vì đang được tuyên truyền mạnh.
Đây là kế hoạch của Chu gia, mục đích chính là muốn Chu Kiến Minh lên chức.
Quan Khí
Đánh giá:
Truyện Quan Khí
Story
Chương 1229: Một bài báo lộ âm mưu
4.0/10 từ 2 lượt.