Quân Hôn Mười Năm Không Viên Phòng, Trùng Sinh Tái Giá Với Thủ Trưởng
Chương 3: Lấy lại vòng tay, huỷ bỏ hôn ước
29@-
Nhưng từ khi mẹ kế bước vào cửa, hòa nhập hoàn toàn vào gia đình, bà ta chẳng thèm duy trì vỏ bọc nữa.
Tất cả đồ tốt đều để dành cho con gái ruột mình.
Còn phần dư thừa thì để lại cho Tô Niệm Niệm.
Mỗi khi có người nhắc tới, mẹ kế liền nói rằng bà đối xử công bằng, ai cũng có phần, nhưng chỉ có Tô Niệm Niệm mới biết.
Đồ của cô, hoặc là đồ cũ, hoặc là loại kém chất lượng, rẻ tiền.
Dù hoàn cảnh gia đình cũng không phải khó khăn gì, vì cha cô là quân nhân, lương khá cao.
Còn mẹ kế làm việc ở khu quân đội, được sắp xếp công việc riêng cho vợ quân nhân, thu nhập cũng không thấp, coi như vừa giết thời gian vừa có thêm chi phí sinh hoạt.
Kiếp trước, vì thiếu tình thương, Tô Niệm Niệm lỡ yêu Bạch Quân Dịch, rồi nhất quyết muốn gả cho anh ta.
Cô nghĩ chỉ cần có gia đình riêng, cuộc sống sẽ tốt lên, không còn phải chịu đựng như hiện tại nữa.
Ai ngờ, cưới phải một người không yêu mình, cả đời chỉ toàn là đau khổ, đến chết cũng chẳng đổi được chút thương xót nào từ anh ta.
Nên kiếp này, cô sẽ không ngu ngốc như trước nữa. Cô sẽ không để bản thân phải sống trong cảnh khổ sở.
Đã có ký ức kiếp trước, lại biết trước được nhiều chuyện, vậy thì càng phải tận dụng để thay đổi số phận, sống tốt hơn.
“Cô keo kiệt thật đấy, dù sao thì cũng là chị em với nhau mà!” Tô Tiểu Tiểu bắt đầu chơi trò đạo đức giả, nhưng Tô Niệm Niệm chẳng buồn nhìn lấy một cái, cô bê bát vào bếp rửa sạch, sau đó quay về phòng.
Trong đầu chỉ nghĩ: Bao giờ thì Bạch Quân Dịch mới chịu trả lại cái vòng tay?
Đúng lúc cô đang miên man suy nghĩ, bên ngoài vang lên tiếng chửi mắng, chẳng cần đoán cũng biết là của Tô Tiểu Tiểu.
Tô Niệm Niệm khẽ cười khẩy, chẳng buồn đáp lời, kéo chăn định ngủ một giấc cho tỉnh táo lại.
Cô cần tiêu hóa hết chuyện mình đã trùng sinh.
Hy vọng tất cả không phải là mơ.
Nhưng còn chưa kịp chợp mắt thì ngoài cửa lại vang lên tiếng gõ.
Giờ này, chắc không ai đến ngoài Bạch Quân Dịch, Tô Niệm Niệm lập tức bật dậy.
Lấy lại được cái vòng kia là chuyện vô cùng cấp bách!
Cô vừa mở cửa phòng ra thì thấy Tô Tiểu Tiểu cũng đang thò đầu ra ngoài.
Tô Niệm Niệm không thèm để ý tới cô ta, nhanh chóng đi ra cửa chính, mở cửa ra, quả nhiên là Bạch Quân Dịch.
“Đây là vòng tay,” Bạch Quân Dịch thô lỗ nhét vòng vào tay cô, “Bây giờ mọi thứ tôi đều đã trả lại cô, lời hứa của cô cũng nên thực hiện đi!”
“Bắt đầu từ giờ phút này, tôi và cô không còn liên quan gì nữa, hôn ước giữa hai chúng ta cũng chấm dứt.”
Anh ta nói, ánh mắt sắc lạnh nhìn cô chằm chằm, như thể chỉ sợ cô lật lọng.
Tô Niệm Niệm nhìn chằm chằm chiếc vòng trong tay, đúng là cái cô từng tặng cho Bạch San San, kiếp trước San San vẫn luôn đeo nó.
Cô gật đầu: “Hôn ước chấm dứt, tôi nói được thì làm được.”
Quân Hôn Mười Năm Không Viên Phòng, Trùng Sinh Tái Giá Với Thủ Trưởng
Nhưng từ khi mẹ kế bước vào cửa, hòa nhập hoàn toàn vào gia đình, bà ta chẳng thèm duy trì vỏ bọc nữa.
Tất cả đồ tốt đều để dành cho con gái ruột mình.
Còn phần dư thừa thì để lại cho Tô Niệm Niệm.
Mỗi khi có người nhắc tới, mẹ kế liền nói rằng bà đối xử công bằng, ai cũng có phần, nhưng chỉ có Tô Niệm Niệm mới biết.
Đồ của cô, hoặc là đồ cũ, hoặc là loại kém chất lượng, rẻ tiền.
Dù hoàn cảnh gia đình cũng không phải khó khăn gì, vì cha cô là quân nhân, lương khá cao.
Còn mẹ kế làm việc ở khu quân đội, được sắp xếp công việc riêng cho vợ quân nhân, thu nhập cũng không thấp, coi như vừa giết thời gian vừa có thêm chi phí sinh hoạt.
Kiếp trước, vì thiếu tình thương, Tô Niệm Niệm lỡ yêu Bạch Quân Dịch, rồi nhất quyết muốn gả cho anh ta.
Cô nghĩ chỉ cần có gia đình riêng, cuộc sống sẽ tốt lên, không còn phải chịu đựng như hiện tại nữa.
Ai ngờ, cưới phải một người không yêu mình, cả đời chỉ toàn là đau khổ, đến chết cũng chẳng đổi được chút thương xót nào từ anh ta.
Nên kiếp này, cô sẽ không ngu ngốc như trước nữa. Cô sẽ không để bản thân phải sống trong cảnh khổ sở.
Đã có ký ức kiếp trước, lại biết trước được nhiều chuyện, vậy thì càng phải tận dụng để thay đổi số phận, sống tốt hơn.
“Cô keo kiệt thật đấy, dù sao thì cũng là chị em với nhau mà!” Tô Tiểu Tiểu bắt đầu chơi trò đạo đức giả, nhưng Tô Niệm Niệm chẳng buồn nhìn lấy một cái, cô bê bát vào bếp rửa sạch, sau đó quay về phòng.
Trong đầu chỉ nghĩ: Bao giờ thì Bạch Quân Dịch mới chịu trả lại cái vòng tay?
Đúng lúc cô đang miên man suy nghĩ, bên ngoài vang lên tiếng chửi mắng, chẳng cần đoán cũng biết là của Tô Tiểu Tiểu.
Tô Niệm Niệm khẽ cười khẩy, chẳng buồn đáp lời, kéo chăn định ngủ một giấc cho tỉnh táo lại.
Cô cần tiêu hóa hết chuyện mình đã trùng sinh.
Hy vọng tất cả không phải là mơ.
Nhưng còn chưa kịp chợp mắt thì ngoài cửa lại vang lên tiếng gõ.
Giờ này, chắc không ai đến ngoài Bạch Quân Dịch, Tô Niệm Niệm lập tức bật dậy.
Lấy lại được cái vòng kia là chuyện vô cùng cấp bách!
Cô vừa mở cửa phòng ra thì thấy Tô Tiểu Tiểu cũng đang thò đầu ra ngoài.
Tô Niệm Niệm không thèm để ý tới cô ta, nhanh chóng đi ra cửa chính, mở cửa ra, quả nhiên là Bạch Quân Dịch.
“Đây là vòng tay,” Bạch Quân Dịch thô lỗ nhét vòng vào tay cô, “Bây giờ mọi thứ tôi đều đã trả lại cô, lời hứa của cô cũng nên thực hiện đi!”
“Bắt đầu từ giờ phút này, tôi và cô không còn liên quan gì nữa, hôn ước giữa hai chúng ta cũng chấm dứt.”
Anh ta nói, ánh mắt sắc lạnh nhìn cô chằm chằm, như thể chỉ sợ cô lật lọng.
Tô Niệm Niệm nhìn chằm chằm chiếc vòng trong tay, đúng là cái cô từng tặng cho Bạch San San, kiếp trước San San vẫn luôn đeo nó.
Cô gật đầu: “Hôn ước chấm dứt, tôi nói được thì làm được.”
Quân Hôn Mười Năm Không Viên Phòng, Trùng Sinh Tái Giá Với Thủ Trưởng
Đánh giá:
Truyện Quân Hôn Mười Năm Không Viên Phòng, Trùng Sinh Tái Giá Với Thủ Trưởng
Story
Chương 3: Lấy lại vòng tay, huỷ bỏ hôn ước
10.0/10 từ 26 lượt.