Nữ Pháp Y Xuyên Sách Thành Đôi Cùng Nam Phụ
Chương 96: Đứng Tên Nhà Không Phải Anh Ta
50@-
Ra khỏi văn phòng của phó cục trưởng Nghiêm…
Lục Khải Nguyên nói với Đàn Dịch: “Tiểu Đàn à, tuy bài báo có phần phiến diện, nhưng dù sao cũng đã gây ra ảnh hưởng tiêu cực, đúng không?”
Đàn Dịch đáp: “Tôi hiểu rồi.”
Lục Khải Nguyên gật đầu: “Hiểu là tốt. Cho cậu ba ngày, tranh thủ phá án đi.”
Hoàng Chấn Nghĩa giật mình: “Phó chi đội Lục, ba ngày có phải hơi gấp không? Người trong bệnh viện rất phức tạp, kỹ thuật lại không đủ tiên tiến để hỗ trợ, tất cả đều phải dựa vào dò xét thủ công, ba ngày e rằng không đủ.”
Lục Khải Nguyên chỉ nói: “Cố gắng hết sức đi.”
Hoàng Chấn Nghĩa bất đắc dĩ liếc nhìn Đàn Dịch.
Đàn Dịch nói: “Vâng, tôi sẽ cố hết sức. Phó chi đội Lục, Phó chi đội Hoàng, tôi xin phép quay lại làm việc.”
Đàn Dịch đi xuống lầu.
Lục Khải Nguyên mỉm cười: “Đàn Dịch là người mới, đội 2 lại toàn người cũ, đã trì trệ từ lâu, phải ép một chút mới chạy nhanh được.”
Hoàng Chấn Nghĩa cũng cười theo: “Phó chi đội Lục đúng là đã hiểu rõ đội 2 chúng tôi.”
Đàn Dịch trở về văn phòng, gọi điện cho Phòng Quản Lý Hộ Khẩu, nhờ họ tra giúp thông tin nhân thân của Bì Nghiêm.
Vừa đặt điện thoại xuống, Phó Đạt gõ cửa bước vào: “Đội trưởng Đàn, ngoài cổng lại đến mấy tay phóng viên nhỏ.”
Đàn Dịch cau mày: “Báo với mọi người, không cần để ý đến. Ai buột miệng nói bậy, tôi xử phạt người đó.”
Phó Đạt ngập ngừng: “Đội trưởng Đàn, làm vậy có khi nào không ổn không?”
Đàn Dịch nói: “Không có gì là không ổn. Chúng ta là cảnh sát hình sự, không phải diễn viên, mấy chuyện đó để cho người có chuyên môn lo.”
Câu này đúng gu Phó Đạt: “Được rồi, tôi lập tức đi thông báo.” Anh đi được hai bước lại quay đầu hỏi: “Có gọi mọi người vào họp không?”
Đàn Dịch đáp: “Không họp. Cũng không cần đến bệnh viện nữa. Cậu sắp xếp người tiếp tục theo dõi hai đối thủ của Hầu Tử An, cùng với Lý Hiểu Minh và Ngô Mỹ Lệ. Còn cả Bì Nghiêm, người này không đơn giản, lát nữa cậu đi với tôi một chuyến.”
Phó Đạt hỏi: “Vậy còn Trương Tú Ngọc thì sao?”
Điện thoại vang lên.
Đàn Dịch đặt tay lên ống nghe: “Hầu Tử An còn sống sẽ có lợi cho cô ta hơn, tạm thời không cần lo. Cậu đi thông báo trước đi, rồi quay lại tìm tôi.”
Phó Đạt rời đi, Đàn Dịch bắt máy…
Bên Phòng Quản Lý Hộ Khẩu đã có kết quả, Bì Nghiêm, 38 tuổi, đã kết hôn, hộ khẩu tại Thanh Sơn Nhai. Vợ là Hình Tiểu Liên, 36 tuổi. Hai người có hai con trai, lớn 14 tuổi, nhỏ 12 tuổi.
Hiện đang cư trú tại số 112 phố Huệ Dân.
Đàn Dịch thu dọn đồ trên bàn, đeo túi chéo rời khỏi văn phòng.
Phó Đạt hỏi: “Đội trưởng Đàn đi ra ngoài à?”
Đàn Dịch gật đầu: “Đi cùng tôi.”
Hai người lái xe đến khu chung cư Dương Quang.
Đàn Dịch chỉ tiệm Rượu Thuốc Cao Cấp bên kia đường: “Tôi từng gặp Bì Nghiêm, không tiện lộ mặt. Cậu qua hỏi tiệm bên cạnh xem, chủ tiệm là ai? Tiền thuê mỗi tháng bao nhiêu?”
Phó Đạt hiểu ý ngay: “Được, tôi đi liền.”
Đàn Dịch châm một điếu thuốc, vừa hút được hai hơi thì điện thoại của Sài Dục gọi tới.
“Tôi nói này, Đàn Dịch, ngày nào cũng bận, không thèm gọi cho tôi lấy một cuộc.”
“Muốn châm chọc tôi thì nói thẳng, đừng vòng vo.”
“Ha ha ha, Sherlock Holmes Đàn, cậu làm sao thế, sao lại lên báo rồi?”
“…”
“Tôi nói thật nhé, tôi biết năng lực của cậu, đừng bực làm gì, tối nay tôi mời uống hai ly.”
“Muốn uống thì tìm người khác, tôi không có thời gian.”
“Ê, đừng phũ thế chứ, người khác đâu nói chuyện thật lòng như tôi.”
“Đợi tôi phá xong vụ này.”
“Biết đến bao giờ? Làm việc cũng phải có chừng mực chứ, chọn ngày chi bằng hôm nay, tối nay luôn đi, tôi…”
Đàn Dịch dập máy, dùng ngón trỏ gẩy tàn thuốc: “Lắm lời.”
Phó Đạt quay về: “Cửa hàng này có chung quản lý với chung cư Dương Quang, chủ yếu là dân khu đó đứng tên, Bì Nghiêm có thuê hay không họ cũng không rõ. Hay là chúng ta tới bất động sản Đỉnh Thịnh xem, bên đó có ghi chép.”
Tuy đến Phòng Tài Nguyên Nhà Đất sẽ danh chính ngôn thuận hơn, nhưng phòng giao dịch của công ty bất động sản thì gần hơn, quẹo một cái là tới.
Mười lăm phút sau, hai người đã cầm hồ sơ trong tay.
Thế là cả hai vừa đi vừa trao đổi.
Phó Đạt nói: “Thật không ngờ, quyền sở hữu nhà cửa lại đứng tên vợ của Bì Nghiêm. Bì Nghiêm cặp với nhà giàu à… mẹ nó, thế chẳng phải Bì Nghiêm bị cắm sừng rồi sao.”
Đàn Dịch đáp: “Chín phần mười là thế. Đi thôi, chúng ta đến phố Huệ Dân xem sao.”
Phố Huệ Dân nằm sau tiệm Rượu Thuốc Cao Cấp, là một khu nhà cấp bốn. Đường phố vuông vắn dễ tìm, hai người không cần hỏi đường cũng tới được nơi.
Nhà họ Bì chắc là nhà thuê, phòng chính gọn gàng sạch sẽ, bên ngoài gian nhà phía Đông chất đống đủ thứ đồ linh tinh, giữa sân buộc một sợi dây dài, trên dây phơi đầy quần áo ướt.
Nữ Pháp Y Xuyên Sách Thành Đôi Cùng Nam Phụ
Ra khỏi văn phòng của phó cục trưởng Nghiêm…
Lục Khải Nguyên nói với Đàn Dịch: “Tiểu Đàn à, tuy bài báo có phần phiến diện, nhưng dù sao cũng đã gây ra ảnh hưởng tiêu cực, đúng không?”
Đàn Dịch đáp: “Tôi hiểu rồi.”
Lục Khải Nguyên gật đầu: “Hiểu là tốt. Cho cậu ba ngày, tranh thủ phá án đi.”
Hoàng Chấn Nghĩa giật mình: “Phó chi đội Lục, ba ngày có phải hơi gấp không? Người trong bệnh viện rất phức tạp, kỹ thuật lại không đủ tiên tiến để hỗ trợ, tất cả đều phải dựa vào dò xét thủ công, ba ngày e rằng không đủ.”
Lục Khải Nguyên chỉ nói: “Cố gắng hết sức đi.”
Hoàng Chấn Nghĩa bất đắc dĩ liếc nhìn Đàn Dịch.
Đàn Dịch nói: “Vâng, tôi sẽ cố hết sức. Phó chi đội Lục, Phó chi đội Hoàng, tôi xin phép quay lại làm việc.”
Đàn Dịch đi xuống lầu.
Lục Khải Nguyên mỉm cười: “Đàn Dịch là người mới, đội 2 lại toàn người cũ, đã trì trệ từ lâu, phải ép một chút mới chạy nhanh được.”
Hoàng Chấn Nghĩa cũng cười theo: “Phó chi đội Lục đúng là đã hiểu rõ đội 2 chúng tôi.”
Đàn Dịch trở về văn phòng, gọi điện cho Phòng Quản Lý Hộ Khẩu, nhờ họ tra giúp thông tin nhân thân của Bì Nghiêm.
Vừa đặt điện thoại xuống, Phó Đạt gõ cửa bước vào: “Đội trưởng Đàn, ngoài cổng lại đến mấy tay phóng viên nhỏ.”
Đàn Dịch cau mày: “Báo với mọi người, không cần để ý đến. Ai buột miệng nói bậy, tôi xử phạt người đó.”
Phó Đạt ngập ngừng: “Đội trưởng Đàn, làm vậy có khi nào không ổn không?”
Đàn Dịch nói: “Không có gì là không ổn. Chúng ta là cảnh sát hình sự, không phải diễn viên, mấy chuyện đó để cho người có chuyên môn lo.”
Câu này đúng gu Phó Đạt: “Được rồi, tôi lập tức đi thông báo.” Anh đi được hai bước lại quay đầu hỏi: “Có gọi mọi người vào họp không?”
Đàn Dịch đáp: “Không họp. Cũng không cần đến bệnh viện nữa. Cậu sắp xếp người tiếp tục theo dõi hai đối thủ của Hầu Tử An, cùng với Lý Hiểu Minh và Ngô Mỹ Lệ. Còn cả Bì Nghiêm, người này không đơn giản, lát nữa cậu đi với tôi một chuyến.”
Phó Đạt hỏi: “Vậy còn Trương Tú Ngọc thì sao?”
Điện thoại vang lên.
Đàn Dịch đặt tay lên ống nghe: “Hầu Tử An còn sống sẽ có lợi cho cô ta hơn, tạm thời không cần lo. Cậu đi thông báo trước đi, rồi quay lại tìm tôi.”
Phó Đạt rời đi, Đàn Dịch bắt máy…
Bên Phòng Quản Lý Hộ Khẩu đã có kết quả, Bì Nghiêm, 38 tuổi, đã kết hôn, hộ khẩu tại Thanh Sơn Nhai. Vợ là Hình Tiểu Liên, 36 tuổi. Hai người có hai con trai, lớn 14 tuổi, nhỏ 12 tuổi.
Hiện đang cư trú tại số 112 phố Huệ Dân.
Đàn Dịch thu dọn đồ trên bàn, đeo túi chéo rời khỏi văn phòng.
Phó Đạt hỏi: “Đội trưởng Đàn đi ra ngoài à?”
Đàn Dịch gật đầu: “Đi cùng tôi.”
Hai người lái xe đến khu chung cư Dương Quang.
Đàn Dịch chỉ tiệm Rượu Thuốc Cao Cấp bên kia đường: “Tôi từng gặp Bì Nghiêm, không tiện lộ mặt. Cậu qua hỏi tiệm bên cạnh xem, chủ tiệm là ai? Tiền thuê mỗi tháng bao nhiêu?”
Phó Đạt hiểu ý ngay: “Được, tôi đi liền.”
Đàn Dịch châm một điếu thuốc, vừa hút được hai hơi thì điện thoại của Sài Dục gọi tới.
“Tôi nói này, Đàn Dịch, ngày nào cũng bận, không thèm gọi cho tôi lấy một cuộc.”
“Muốn châm chọc tôi thì nói thẳng, đừng vòng vo.”
“Ha ha ha, Sherlock Holmes Đàn, cậu làm sao thế, sao lại lên báo rồi?”
“…”
“Tôi nói thật nhé, tôi biết năng lực của cậu, đừng bực làm gì, tối nay tôi mời uống hai ly.”
“Muốn uống thì tìm người khác, tôi không có thời gian.”
“Ê, đừng phũ thế chứ, người khác đâu nói chuyện thật lòng như tôi.”
“Đợi tôi phá xong vụ này.”
“Biết đến bao giờ? Làm việc cũng phải có chừng mực chứ, chọn ngày chi bằng hôm nay, tối nay luôn đi, tôi…”
Đàn Dịch dập máy, dùng ngón trỏ gẩy tàn thuốc: “Lắm lời.”
Phó Đạt quay về: “Cửa hàng này có chung quản lý với chung cư Dương Quang, chủ yếu là dân khu đó đứng tên, Bì Nghiêm có thuê hay không họ cũng không rõ. Hay là chúng ta tới bất động sản Đỉnh Thịnh xem, bên đó có ghi chép.”
Tuy đến Phòng Tài Nguyên Nhà Đất sẽ danh chính ngôn thuận hơn, nhưng phòng giao dịch của công ty bất động sản thì gần hơn, quẹo một cái là tới.
Mười lăm phút sau, hai người đã cầm hồ sơ trong tay.
Thế là cả hai vừa đi vừa trao đổi.
Phó Đạt nói: “Thật không ngờ, quyền sở hữu nhà cửa lại đứng tên vợ của Bì Nghiêm. Bì Nghiêm cặp với nhà giàu à… mẹ nó, thế chẳng phải Bì Nghiêm bị cắm sừng rồi sao.”
Đàn Dịch đáp: “Chín phần mười là thế. Đi thôi, chúng ta đến phố Huệ Dân xem sao.”
Phố Huệ Dân nằm sau tiệm Rượu Thuốc Cao Cấp, là một khu nhà cấp bốn. Đường phố vuông vắn dễ tìm, hai người không cần hỏi đường cũng tới được nơi.
Nhà họ Bì chắc là nhà thuê, phòng chính gọn gàng sạch sẽ, bên ngoài gian nhà phía Đông chất đống đủ thứ đồ linh tinh, giữa sân buộc một sợi dây dài, trên dây phơi đầy quần áo ướt.
Nữ Pháp Y Xuyên Sách Thành Đôi Cùng Nam Phụ
Đánh giá:
Truyện Nữ Pháp Y Xuyên Sách Thành Đôi Cùng Nam Phụ
Story
Chương 96: Đứng Tên Nhà Không Phải Anh Ta
10.0/10 từ 23 lượt.