Nữ Pháp Y Xuyên Sách Thành Đôi Cùng Nam Phụ

Chương 78: Tạ Quân Hồ Đồ

49@-

Chiếc Santana dừng lại trước một căn biệt thự nhỏ.


Đàn Dịch mở cửa, thay giày da và cởi áo khoác, rửa mặt qua loa rồi bước vào thư phòng.


Thư phòng của anh mang phong cách công nghiệp hiện đại, căn phòng gần hai mươi mét vuông chỉ có một bàn làm việc, một tủ góc, và một bảng đen dài một mét rưỡi có thể viết cả hai mặt.


Tường và trần đều là bề mặt xi măng được mài nhẵn.


Trên tường phía đông dán đầy những trang báo cắt gọn gàng, hồ sơ nhân sự cỡ lớn, bản ghi chép vụ án, cùng những phân tích bằng phấn viết thêm vào.


Trên tường phía tây, nổi bật là dòng chữ “Vụ án Thẩm Ý”. Bên dưới dán đầy các bài báo liên quan, lý lịch của Thẩm Mạc Ngôn, thông tin về Mao Giáp Nhất, cùng những mô tả của hàng xóm về đồng bọn của hắn.


Anh đọc lại toàn bộ tài liệu trên tường phía đông theo thứ tự, sau đó chuyển sang tường phía tây…


Sau cùng, anh ngồi xuống ghế, châm một điếu thuốc, lật qua lật lại con búp bê cầu nắng trên bàn đã bị anh nghịch đến mức sờn màu.



Một con búp bê cầu nắng kiểu Đông Doanh, thứ đồ chơi từng xuất hiện trong hiện trường vụ sát hại anh trai anh, giống hệt từ hình dáng đến sự sạch sẽ, tinh tươm của nó.


Hung thủ biết anh đang truy lùng chúng.


Chúng dùng cách này để khiêu khích anh.


Chúng biết anh sẽ đến An Hải, biết chính xác khi nào anh nhận nhiệm vụ.


Vậy thì, do chúng có tai mắt khắp nơi, hay do chúng giỏi che giấu?


Giờ anh đã ổn định ở An Hải, bọn chúng sẽ rút lui hay tiếp tục ẩn nấp?


Nếu rút lui, chúng sẽ đi đâu? Nếu ẩn nấp, chúng đang trốn ở chỗ nào?


Vụ án này liên quan đến m* t**, liên quan đến con cái quan chức, Sở công an tỉnh cực kỳ coi trọng, các địa phương đều đang truy lùng nghi phạm, nhưng vẫn không tìm ra bất kỳ manh mối nào, như thể chúng đã bốc hơi khỏi nhân gian.


Đàn Dịch suy đoán, bọn chúng chắc chắn đã tách ra, chia thành từng nhóm nhỏ sống rải rác.



Chỉ có như vậy, chúng mới có thể kịp thời nắm bắt hành động của anh, gây sức ép tâm lý lên anh, tìm thời cơ thích hợp để giết anh, kết thúc mọi chuyện.


Đàn Dịch dựa lưng vào ghế, ánh mắt dừng lại ở ba chữ Thẩm Mạc Ngôn.


Chúng không thể nào giết Thẩm Ý một cách vô duyên vô cớ. Hẳn còn có lý do sâu xa hơn. Vậy nên, cần phải điều tra kỹ hơn nữa về lý lịch và quá khứ của Thẩm Mạc Ngôn.



Tạ Thần lái xe, Tạ Quân ngồi ghế phụ. Giai điệu du dương của bản dạ khúc chảy chậm rãi trong không gian, nhưng không thể xoa dịu sự xa cách đã hình thành trong lòng hai anh em.


Tạ Quân lên tiếng: "Anh, anh giận à?"


Tạ Thần không đáp.


Tạ Quân tiếp tục: "Em biết em không nên lấy thiết kế của Tinh Tinh mà không xin phép trước, nhưng em cũng hết cách rồi. Hôm nay là cơ hội tốt nhất để tạo danh tiếng cho công ty, bất cứ thứ gì có thể tận dụng, em nhất định sẽ tận dụng."


Tạ Thần nói: "Anh không hiểu, tại sao em lại sốt ruột đến thế? Ba mẹ cho em không đủ tiền, không đủ yêu thương sao?"



Tạ Tinh tuy chỉ là một pháp y nhỏ bé, nhưng bằng học thức và công việc của mình, cô ấy đã nhận được sự công nhận từ cấp trên, từ cha và anh trai.


Cô cũng khao khát sự công nhận đó.


Nhưng cô không thể nói ra điều này. Cô lớn lên trong vòng tay ba mẹ, muốn gì được nấy, nếu bây giờ mở miệng than thở, chẳng khác nào đang tham lam.


Cô tắt máy phát nhạc, nghiêm túc nói: "Anh, em sai rồi. Phần của Tinh Tinh, em sẽ không để em ấy chịu thiệt đâu."


Tạ Thần nói: "Thế thì tốt. Quân Quân, đừng tưởng chỉ có mình em là thông minh, hiểu chưa?"


Tạ Quân sững người: "Anh, có ai nói gì với anh sao?"


Tạ Thần đáp: "Không nói đến Sài Dục, Đàn Dịch là người thế nào? 28 tuổi đã là đội trưởng đội điều tra hình sự, không phải leo lên bằng quan hệ gia đình đâu. Anh không dọa em, nhưng nếu cậu ta nhìn không ra, anh sẽ viết ngược họ Tạ của mình."


Tạ Quân chà chà hai tay lên đùi, khẽ hỏi: "Anh, có phải họ đã phát hiện ra gì nên mới rời đi sớm không?"


Tạ Thần nói: "Không đến mức đó, người ta chỉ không quá coi trọng mạng lưới quan hệ ở An Hải thôi."



Tạ Thần nhìn cô nghiêm khắc: "Nếu em thích Cố Lăng, thì hãy đối xử chân thành với cậu ta. Quan Dương Chi không phải người tốt, em bớt qua lại với hắn đi."


Tạ Quân nói: "Anh, là hắn cứ bám lấy em, em có cách nào đâu? Hay là anh giúp em dằn mặt hắn một chút?"


Chuyện này… Tạ Thần hơi khó xử: "Hắn đã nói gì với em à?"


Tạ Quân đáp: "Chỉ mời em ăn một bữa, nhưng trong bữa ăn không nói gì đặc biệt cả."


Tạ Thần bất lực: "Thế sao em còn nhận lời đi ăn với hắn?"


Tạ Quân nói: "Anh, nhà hắn làm bất động sản, em muốn xem thử mẫu nhà, sau này mua hai căn. Nếu có thể mua giá thấp thì vẫn tốt hơn giá cao mà."


“Ngốc quá!” Tạ Thần nổi giận: "Hắn vì sao phải bán cho em giá thấp, em không hiểu sao?"


Tạ Quân bắt đầu nức nở: "Anh, em sai rồi… Em tưởng nhà mình làm quảng cáo, nhà hắn có nhà máy bia, có bất động sản, hai bên hợp tác cùng có lợi, em không ngờ đến chuyện này…"


Tạ Thần không chịu nổi cảnh con gái khóc, đành kiên nhẫn nói: "Em gái à, đàn ông sẵn sàng hy sinh lợi ích giúp phụ nữ thường chỉ có ba loại: Thứ nhất, là người thân, không thể không giúp. Thứ hai, là người làm từ thiện, muốn tạo danh tiếng tốt. Thứ ba, là người có động cơ riêng. Ngoài bản thân em ra, em còn gì để hắn nhắm tới? Nếu hắn thực sự muốn hợp tác cùng có lợi, sao không tìm anh hoặc ba? Em phải tỉnh táo lên."


Tạ Quân gật đầu: "Anh, em hiểu rồi."


Nữ Pháp Y Xuyên Sách Thành Đôi Cùng Nam Phụ
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Nữ Pháp Y Xuyên Sách Thành Đôi Cùng Nam Phụ Truyện Nữ Pháp Y Xuyên Sách Thành Đôi Cùng Nam Phụ Story Chương 78: Tạ Quân Hồ Đồ
10.0/10 từ 23 lượt.
loading...