Nữ Pháp Y Xuyên Sách Thành Đôi Cùng Nam Phụ

Chương 175: Tìm Người Yêu Đừng Tìm Cảnh Sát

58@-

Cả nhóm vừa đi vừa trò chuyện, vào sảnh lớn, lên tầng ba.


Vừa định vào phòng riêng, Tạ Tinh nghe có người gọi tên mình: “Tinh Tinh, Đội trưởng Đàn.”


Tạ Tinh quay lại, lập tức cảm thấy hơi ngượng. Người gọi cô là Thẩm Thanh, mà chiều nay cô vừa từ chối khéo Thẩm Thanh với lý do không có thời gian.


May mà cô nói lập lờ, không bảo là bận việc công, kiểu tiệc tùng công vụ thế này thì hoàn toàn hợp lý và có thể giải thích được.


Đàn Dịch nói: “Phó chi đội trưởng Hoàng, Trưởng phòng Tào, tôi với Tiểu Tạ gặp người quen, mọi người vào ngồi trước, chúng tôi đi một lát rồi quay lại.”


Hai người gật đầu, cùng pháp y Trần vào phòng riêng.


Đàn Dịch và Tạ Tinh bước sang.


Thẩm Thanh cười duyên: “Trùng hợp quá, hóa ra chúng ta đặt cùng nhà hàng.”


Đàn Dịch đáp: “Xin lỗi, đồng nghiệp bên pháp y nghỉ hưu, mọi người tụ họp một bữa.”


Tạ Tinh nói: “Xin lỗi Thanh Thanh, thật sự là không tiện.”



Tạ Quân và Cố Lăng từ phòng riêng bước ra.


Tạ Quân cười: “Không sao, gặp nhau là tốt rồi, lát nữa hai người qua ngồi cùng bọn tôi là được chứ gì?”


“Đúng đấy.” Thẩm Thanh dịu dàng nhìn Đàn Dịch: “Đội trưởng Đàn rảnh thì qua ngồi với bọn em, cùng uống một ly.”


Đàn Dịch đáp: “Được, nếu không có gì đặc biệt, tôi với Tiểu Tạ nhất định sẽ qua.” Anh bắt tay Cố Lăng: “Bên kia đang đợi, chúng tôi qua trước, lát nói tiếp.”


Hai người rời đi.


Nhìn từ phía sau, một người cao lớn, một người thanh mảnh, khí chất rất hòa hợp.


Thẩm Thanh nói: “Quân Quân, Đội trưởng Đàn với em gái cậu…”


Tạ Quân khoác tay kéo cô vào trong: “Yên tâm, theo mình biết thì Đội trưởng Đàn gần đây chưa có ý định yêu đương.”


Thẩm Thanh hỏi: “Sao cậu biết?”


Tạ Quân đáp: “Không nhớ nữa, nhưng mà anh Sài từng nhắc đến chuyện này.”


Thẩm Thanh mỉm cười xin lỗi Cố Lăng: “Để Tổng giám đốc Cố chê cười rồi.”



Tạ Quân như không để ý, chăm chú rót vài ly trà: “Đôi khi phụ nữ chúng ta phải dũng cảm hơn mới giành được thứ tốt hơn, hoặc là có được thứ mình muốn.”


Cô vừa dứt lời, điện thoại Cố Lăng reo lên, anh ta nhìn số gọi, xin lỗi rồi ra ngoài nghe.


Thẩm Thanh trêu: “Cậu không tranh giành Tổng giám đốc Cố, là vì anh ấy chưa đủ tốt à?”


Tạ Quân nói: “Cậu không thấy người ta ra ngoài nghe điện thoại à? Anh ấy có một cô bạn thanh mai trúc mã, mình còn chưa nghĩ xong.”


Thẩm Thanh trầm ngâm: “Khó trách cậu cứ giữ kẽ, không nhận lời cũng không từ chối. Mình nói này, Quân Quân, mình thấy vừa rồi cậu nói đúng, bạn thanh mai trúc mã đâu phải người yêu, cậu đừng nghĩ nhiều.”


Tạ Quân đáp: “Để xem đã, giờ công ty mới vừa khai trương, mình chưa muốn bận tâm chuyện này.”


“Haiz…” Thẩm Thanh khổ não ngả người ra ghế: “Cậu nhìn thì dịu dàng như nước, nhưng lại có chủ kiến hơn mình nhiều.”


Tạ Quân nói: “Ai động lòng trước là người thua, cậu nên như mình, bận rộn lên thì đàn ông chỉ còn là thứ yếu.”


Thẩm Thanh gật đầu mạnh: “Mình sẽ cố thử.”


“Cô Thẩm muốn thử gì thế?” Sài Dục bước vào, theo sau là Tạ Thần và Quan Dương Chi, người không mời tự đến.


Thẩm Thanh nháy mắt với Tạ Quân.



Tạ Quân hơi đau đầu, nhưng chẳng còn cách nào, vẫn phải tươi cười đón tiếp.



Phía Tạ Tinh thoải mái hơn nhiều, vừa uống rượu vừa trò chuyện về vụ án, nâng ly với người này rồi người kia, nói mãi không hết chuyện, kể mãi không hết giai thoại.


Bắt đầu từ sáu giờ, đến chín giờ kết thúc, tiếng cười của mọi người không ngừng vang lên.


Trong lúc đó, Tạ Tinh và Đàn Dịch sang phòng của Thẩm Thanh uống vài ly, khách sáo một chút rồi quay về.


Khi tan tiệc, hai nhóm gặp nhau ở dưới lầu.


Sài Dục khoác vai Đàn Dịch: “Đàn Dịch, đi quán karaoke Kim Quỹ thư giãn chút đi, Tinh Tinh cũng đi cùng nhé.”


Tạ Thần cũng nói: “Đúng đấy Tinh Tinh, lâu rồi em không về nhà, đi ngồi với anh một lúc.”


Đàn Dịch không muốn đi, anh vô thức liếc nhìn Tạ Tinh.


Tạ Tinh cũng không muốn, nhưng từ chối Tạ Thần thì hơi thiếu tình người, huống chi Thẩm Thanh đã mời họ trước đó.


Cô ôm lấy Lê Khả: “Tiểu Lê, đi cùng mình nhé.”



Đàn Dịch cười: “Được, vậy tôi cũng đi ngồi một lúc.”


Sắc mặt Thẩm Thanh lập tức trở nên sượng trân.


Tạ Quân huých khuỷu tay vào cô, thì thào: “Không cần phải thế, họ là đồng nghiệp, với lại còn có Sài Dục, cậu đừng nghĩ nhiều.”


Sài Dục nói: “Đi nào, đi nào, tôi đi xe của Đàn Dịch.”


“Reng reng reng…” Điện thoại Đàn Dịch reo lên.


Anh lấy chiếc điện thoại từ trong túi, nhìn số gọi, mặt nghiêm lại: “Tôi là Đàn Dịch.” Không biết bên kia nói gì, mà một lát sau, anh nói tiếp: “Được, tôi lập tức dẫn người về hỗ trợ.”


Cúp máy, anh dặn Tạ Tinh: “Có vụ bắt cóc, em lập tức gọi người quay về, đến khu chung cư Ngự Cảnh Hoa Viên tập hợp với tôi.”


Tạ Tinh nhìn quanh: “Anh Phó với Lưu Phong còn chưa rời đi, tụi em đi ngay đây.”


Cô và Lê Khả không kịp chào Tạ Thần và mọi người, co giò chạy, tốc độ chẳng khác gì vận động viên chuyên nghiệp.


Đàn Dịch chỉ kịp vẫy tay, rồi lao về phía xe mình.


Sài Dục liếc Thẩm Thanh: “Tìm người yêu thì đừng tìm cảnh sát, cứ đi kiểu này ai mà chịu nổi chứ.”


Tạ Quân nhìn Thẩm Thanh, thấy cô ấy c*n m** d***, không biết có để tâm hay không, cô nghĩ Sài Dục nói đúng, chỉ là lời này không thể nói ra miệng.


Nữ Pháp Y Xuyên Sách Thành Đôi Cùng Nam Phụ
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Nữ Pháp Y Xuyên Sách Thành Đôi Cùng Nam Phụ Truyện Nữ Pháp Y Xuyên Sách Thành Đôi Cùng Nam Phụ Story Chương 175: Tìm Người Yêu Đừng Tìm Cảnh Sát
10.0/10 từ 23 lượt.
loading...