Nữ Pháp Y Xuyên Sách Thành Đôi Cùng Nam Phụ

Chương 134: Thay Đổi Quá Nhiều

50@-

Tạ Quân không rành việc bếp núc, nên sắp xếp thứ tự nấu ăn không hợp lý, món nguội thì nguội, món nóng lại quá nóng, mà còn tự cắt trúng tay chảy máu.


Tạ Tinh thì làm việc gọn gàng dứt khoát, rõ ràng là đã có kinh nghiệm. Người có kinh nghiệm lại không vào bếp, phải đợi người khác bị thương mới chịu ra tay.


Phẩm chất con người ra sao, cao thấp rõ ràng.


Chỉ tiếc, lời này như nói với người điếc, kẻ không hiểu thì vẫn mù mờ, kẻ hiểu rồi thì giả vờ hồ đồ.


Còn Tạ Tinh, cứ như không có chuyện gì xảy ra, chỉ nhẹ nhàng điều chỉnh lại vị trí mấy món ăn rồi nói: “Lần đầu chưa có kinh nghiệm, lần sau sẽ khá hơn. Giống như học múa vậy, luyện nhiều sẽ thành công thôi.”


Lời này nói ra, y như đầu bếp chính đang dạy dỗ học trò.


Sài Dục liếc thấy Tạ Quân đang cắn chặt môi dưới, trong lòng muốn cười, nhưng vẫn cố nhịn.


Đàn Dịch đứng dậy, lấy ra một chai vang đỏ từ tủ rượu: “Rõ ràng là tôi mời khách, vậy mà để mọi người phải vất vả, lỗi là ở tôi. Để tạ lỗi, tôi lấy một chai rượu ngon mời cả nhà.”


“Được đấy Đàn Dịch, hào phóng!” Sài Dục tìm đồ mở nắp từ quầy bar: “Lafite năm 1985, mười một năm rồi, đúng độ ngon nhất. Hôm nay chúng ta có lộc ăn.”



Lafite 1985 tuy không nổi như Lafite 1982, nhưng dù thế, cũng không phải cứ muốn là mua được.


Đàn Dịch tùy tiện lấy ra một chai.


Cố Lăng và Tạ Quân đưa mắt nhìn anh đầy kinh ngạc, bọn họ chỉ biết anh là người Bắc Kinh, gia thế tốt, nhưng không ngờ là tốt đến mức đó.


Ngược lại, Tạ Thần chẳng nghĩ nhiều. Trong mắt anh, Đàn Dịch chỉ là sếp của Tạ Tinh, thế thôi.


Trong lúc cả bàn im lặng một phút, Sài Dục đã mở được nắp chai, còn Đàn Dịch thì mang ra bình đựng rượu và ly uống rượu vang.


Sài Dục rót rượu vào bình, rồi ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh Tạ Tinh: “Mọi người ăn trước chút lót dạ đi. Loại rượu này chờ thêm lát nữa uống sẽ ngon hơn.”


“Lệnh” vừa ban ra, Cố Lăng, Tạ Thần, Đàn Dịch, Tạ Tinh đồng loạt đưa đũa về phía món cá chưng cay…


Tạ Quân sau khi có khoảng nghỉ vừa rồi cũng đã điều chỉnh được tâm trạng. Cơn giận tan đi, ánh mắt dần chuyển sang gương mặt mộc của Tạ Tinh.


Trước kia cô luôn thấy Tạ Tinh là kẻ học đòi bắt chước, cô mặc gì, Tạ Tinh cũng mặc theo. Cô làm gì, Tạ Tinh cũng làm y như vậy, vì thế chẳng bao giờ cảm thấy em ấy đẹp.


Nhưng Tạ Tinh bỗng thay đổi. Búi tóc gọn kiểu múa đặc trưng, ăn mặc tùy ý nhưng đầy khí chất, cá tính rõ ràng, lại càng nổi bật giữa đám đông.



Nếu nói Tạ Quân là kiểu duyên dáng kín đáo, xinh đẹp cổ điển, thì Tạ Tinh chính là phóng khoáng rực rỡ, tự tin, chói sáng.


Cô có thể chắc chắn, Tạ Tinh không còn là Tạ Tinh trước kia nữa, không tranh giành tình cảm, không xin nghỉ, không về nhà, không theo đuổi Cố Lăng, từ chối hôn sự với nhà họ Tần, thậm chí còn chẳng quan tâm đến cô nữa.


Vậy thì…


Phải chăng kiếp trước Tạ Tinh đã sống lâu hơn?


Cô biết xuất thân của Đàn Dịch còn hơn cả Cố Lăng, nên mới kiên quyết ở lại cục cảnh sát?


Cũng không phải không thể. Ba bộ quần áo kia chính là bằng chứng.


Tạ Quân nghĩ ngợi một lát, cũng gắp một miếng cá chưng cay, quả thật rất ngon, cay nồng vừa miệng, đúng là người quen việc bếp núc.


Cô suy tư một chút, thử thăm dò: “Cá chưng cay nấu ngon thật đấy, bà nội rất giỏi nấu ăn, Tạ Tinh học từ bà đúng không?”


Nguyên chủ trước đây không thích nhắc đến xuất thân nông thôn, hễ bị đụng chạm là sẽ đổi chủ đề.


Tạ Tinh nhớ điều đó, nhưng cô chẳng định đóng vai nguyên chủ nữa, liền nghiêm túc đáp: “Món này em học từ đầu bếp trong nhà ăn, nhưng nền tảng là do bà nội dạy. Chị cũng biết đấy, ông nội rất ghét kiểu ngồi chờ ăn sẵn, từ nhỏ em sống cạnh ông bà, cũng học hỏi được nhiều.”



Cô biết Tạ Quân đang thử dò xét.


Dù gì thì cô đã thay đổi quá nhiều. Là một người đã trùng sinh, Tạ Quân không thể nào không nghi ngờ.


Chỉ tiếc rằng, dù Tạ Quân có nghĩ đến nát óc, cũng không thể ngờ, họ đang sống trong một cuốn sách, còn cô lại là một người xuyên sách.


Tạ Thần giải thích cho mấy người còn lại: “Đúng thế, hồi đó ba tôi bận khởi nghiệp, mẹ tôi trông không xuể ba đứa, nên từ nhỏ Tạ Tinh đã được gửi về nhà ông bà, đến tận cấp ba mới về lại.”


Sài Dục gắp một miếng cá: “Tạ Tinh và Đàn Dịch giống nhau ghê, đều bị ông cụ nhà mình rèn nghiêm, chứ như ba tôi thì cưng chiều thằng cháu đến tận trời.”


Anh chẳng buồn đoán Tạ Quân hỏi về thời thơ ấu của Tạ Tinh làm gì, cũng chẳng quan tâm, bèn dứt khoát đổi chủ đề.


Trận chiến âm thầm giữa hai chị em đến đây là kết thúc, rượu cũng đã được rót, mọi người cùng nâng ly, rôm rả ăn uống.


Cơm nước xong, cả nhóm cùng dọn dẹp nhà bếp, rồi ngồi chơi bài. Tạ Quân chơi không giỏi, Cố Lăng không thích, nên anh em nhà họ Tạ đấu với Đàn Dịch và Sài Dục.


Đến bốn giờ chiều, anh em Tạ Thần thắng ván cuối cùng, mọi người lần lượt ra về.


Tiễn khách xong, Đàn Dịch và Sài Dục quay lại phòng khách.



Sài Dục châm một điếu thuốc: “Chuyện miếng đất của Tạ Thần, bên nhà cậu nói sao?”


Đàn Dịch rót cho anh một ly rượu: “Không vấn đề gì, chỉ chờ xem Tạ Thần có đấu giá hay không.”


Sài Dục nói: “Tôi hỏi anh tôi rồi, anh ấy bảo đợi thời tiết ấm hơn sẽ qua xem lại.”


Đàn Dịch gật đầu: “Cẩn thận là tốt.”


Sài Dục dụi tắt điếu thuốc: “Tôi thấy con người đúng là sinh vật kỳ lạ. Khi cậu cảm thấy ai đó tốt, thì cái gì ở họ cũng tốt. Nhưng chỉ cần phát hiện một điểm khiến mình khó chấp nhận, là nhìn đâu cũng thấy chướng mắt.”


Đàn Dịch hỏi: “Cậu đang nói về Tạ Quân?”


Sài Dục nâng ly, cụng vào ly Đàn Dịch: “Nếu cô ấy thật lòng muốn Tạ Tinh giúp, ngay từ đầu đã có thể gọi một tiếng. Nhưng cô ấy không gọi, có lẽ muốn thể hiện bản thân. Sau đó phát hiện người ta làm tốt hơn mình, lại bắt đầu mỉa mai bóng gió người ta không giúp đỡ, thật là kỳ cục.”


Đàn Dịch khẽ cười: “Cô ấy cắt trúng tay, cũng là vì mấy người các cậu ở phòng khách cười quá to đấy.”


“Haiz…” Sài Dục thở dài: “Người lớn rồi, thật chẳng thú vị gì. Vì chút lợi ích, anh em xa cách, chị em đấu đá. Nói đi nói lại, anh em nhà họ Tạ vẫn còn tốt, ít ra cũng cố giữ thể diện, ai nấy đều tự nỗ lực trong lĩnh vực của mình.”


Đàn Dịch gật đầu đồng tình.


Nữ Pháp Y Xuyên Sách Thành Đôi Cùng Nam Phụ
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Nữ Pháp Y Xuyên Sách Thành Đôi Cùng Nam Phụ Truyện Nữ Pháp Y Xuyên Sách Thành Đôi Cùng Nam Phụ Story Chương 134: Thay Đổi Quá Nhiều
10.0/10 từ 23 lượt.
loading...