Nữ Pháp Y Xuyên Sách Thành Đôi Cùng Nam Phụ
Chương 13: Suy Đoán
44@-
Gần rạng sáng, thầy trò hai người về tới cục cảnh sát.
Tào Hải Sinh đau thắt lưng, ông về ký túc xá nghỉ ngơi, Tạ Tinh tắm rửa thay đồ, hết cơn buồn ngủ, đi qua đội 2 một chuyến.
Đội 2 là đội trọng án, các thành viên ở lại trực đêm, không về ngủ là chuyện bình thường.
Lúc Tạ Tinh đi vào thì Lý Ký đang ngồi ngẩn người trước bảng đen tóm tắt vụ án.
Nghe tiếng bước chân, anh ta quay đầu nhìn thoáng qua: “Tiểu Tạ, em cũng không ngủ được sao?”
Tạ Tinh kéo ghế dựa ra ngồi xuống: “Tra được gì không?”
Lý Ký lắc đầu: “Trước mắt còn chưa tìm được manh mối có giá trị.”
Tạ Tinh “A” một tiếng, nghiêm túc nhìn nội dung tóm tắt trên bảng đen một lượt.
Tổng cộng có ba vụ án.
Vụ án thứ nhất, nạn nhân là Cốc Đức Thành, nam, 65 tuổi, nhà ở tòa nhà số 3 chung cư Phúc Hưng, phía Nam bờ Thanh Giang.
Chạng vạng ngày 12 tháng 3 năm 1994, nạn nhân mất tích khi đang tản bộ ở công viên Thanh Giang. Chiều ngày 13, thi thể được vớt lên từ Thanh Giang.
Kết quả giám nghiệm tử thi: Chết đuối, đầu có vết thương do gạch đá đập vào, tay chân có dấu vết bị trói, sau lưng và hai chân bị trầy da do bị kéo lê.
Vụ án thứ hai, nạn nhân là Diêm Lệ Phân, nữ, 56 tuổi, nhà ở thôn Long Vịnh, gần vùng hạ lưu Thanh Giang.
Chạng vạng ngày 21 tháng 6 năm 1996, mất tích trên đường từ thị xã về thôn. Sáng ngày 22 tháng 6, thi thể xuất hiện ở vùng hạ lưu Thanh Giang.
Kết quả giám nghiệm tử thi tương tự Cốc Đức Thành, nhưng xương sọ của bà ấy bị thương nghiêm trọng hơn, triệu chứng chết đuối không rõ ràng, có thể thấy, người này chết đuối khi sắp chết.
Ba vụ án có ba điểm chung.
Thứ nhất, cách thức gây án giống nhau.
Thứ hai, mục tiêu mà hung thủ lựa chọn đều có một điểm khá giống nhau. Cốc Đức Thành thường xuyên quấy rối phụ nữ trẻ tuổi ở công viên. Diêm Lệ Phân thường ăn vạ để gạt tiền của người khác. Hoàng Kỳ nghịch ngợm, gần như đã bắt nạt tất cả những đứa trẻ khác trong chung cư.
Thứ ba, nạn nhân đều sống hai bên bờ Thanh Giang.
Dựa vào ba điểm này, Hoàng Chấn Nghĩa phỏng đoán, hung thủ hoạt động thường xuyên ở khu vực này, hoặc là làm việc, hoặc là sinh hoạt ở đó, còn có thể có xe.
Lý Ký chống cằm: “Có phải hung thủ từng bị những người kiểu này hại?”
“Có lẽ là vậy.” Tạ Tinh hỏi: “Có thói quen sinh hoạt của Hoàng Kỳ khi còn sống không?”
Lý Ký nói: “Cơ bản là có…”
Cho nên, khi bà nội Hoàng trò chuyện với bạn bè, cậu bé chỉ có thể tự đi lòng vòng quanh chung cư.
Khoảng 17:40, có người gặp Hoàng Kỳ ở cửa phụ phía Đông chung cư Vọng Giang, nói thấy cậu bé đi về phía bờ sông.
Tuy đây là thời gian tan tầm, nhưng người ra vào chung cư Vọng Giang đa phần đều sẽ đi cửa chính, không đi cửa phụ. Người không đi làm thì bận đi chợ nấu cơm, càng sẽ không đi ra cửa phụ phía Đông để xuống bờ sông ngắm cảnh.
Bởi vì thời gian phát hiện thi thể quá trễ, đối tượng có thể điều tra có hạn, ngoài ra, không có thêm tin tức gì.
Nói cách khác, đến bây giờ, mốc thời gian cuối cùng là 17:40.
Tạ Tinh tựa lưng vào ghế ngồi: “Hung thủ làm sao lừa nạn nhân lên xe nhỉ? Hắn cần một nơi yên tĩnh vắng vẻ để ra tay, ở Thanh Giang, nơi nào phù hợp để hắn vứt xác?”
“Đứa bé kia không sợ trời không sợ đất, nếu hắn chỉ nói lên xe ngồi chơi, có lẽ cũng đủ để dụ thằng bé lên xe.”
Lý Ký đứng dậy, lấy bản đồ thành phố An Hải từ trên bàn làm việc, kẹp lên bảng đen, chỉ vài một điểm, nói: “Nơi này là cửa ống cống xử lý nước thải, bình thường khá vắng vẻ. Nơi này là bờ kè cao, bên dưới bờ kè là khu vực nước sâu, tương đối nguy hiểm, căn bản không ai ra đây. Nơi này cách chung cư Vọng Giang không đến ba cây số. Bọn tôi nghi ngờ đây là nơi Hoàng Kỳ xảy ra chuyện, nhưng Đội trưởng Hoàng đã dẫn người đến kiểm tra, không phát hiện bất cứ manh mối có giá trị nào.”
Lý Ký sửng sốt: “Ý của em là, còn có thể có những vụ khác chưa bị phát hiện?”
Tạ Tinh nói: “Em chỉ là suy đoán lung tung, còn nữa…” Cô đi chung quanh nhìn nhìn, xác định trong văn phòng chỉ có một mình Lý Ký: “Cá nhân em cho rằng, hung thủ có thể là tài xế taxi, hắn thường hoạt động ở khu vực này, dưới 30 tuổi, chạy xe toàn thời gian, kết hôn không quá một năm.”
Lý Ký kinh ngạc đến ngây người: “Tài xế taxi? Suy đoán này hợp lý, nhưng vì sao lại kết hôn không lâu?”
Tạ Tinh nói: “Xét từ nạn nhân của hai lần gây án trước, hắn là người ghét ác như thù, cũng có thể là do lúc nhỏ bị người khác bắt nạt, bây giờ trưởng thành, muốn thay trời hành đạo. Nhưng đứa nhỏ thì khác, dù là đứa trẻ nghịch ngợm, nhưng cũng chỉ là đứa trẻ, người bình thường không thể ra tay được. Nhưng nếu hung thủ đã kết hôn, có con, có lẽ hắn sẽ không thể chấp nhận chuyện Hoàng Kỳ bắt nạt những đứa trẻ khác.”
Lý Ký chớp chớp mắt: “Hình như…”
Phía Bắc căn phòng, sau bàn làm việc, tiếng ghế dựa ken két vang lên, một người bật dậy: “Nói rất có lý.”
“Đội trưởng Hoàng.” Tạ Tinh bị giật mình, nhanh chóng đứng lên: “Em chỉ…”
Hoàng Chấn Nghĩa khoát tay chặn lại: “Không cần lo lắng, mặc dù là suy đoán, nhưng cũng là một phương hướng để điều tra.”
Hú hồn, may quá.
Nữ Pháp Y Xuyên Sách Thành Đôi Cùng Nam Phụ
Gần rạng sáng, thầy trò hai người về tới cục cảnh sát.
Tào Hải Sinh đau thắt lưng, ông về ký túc xá nghỉ ngơi, Tạ Tinh tắm rửa thay đồ, hết cơn buồn ngủ, đi qua đội 2 một chuyến.
Đội 2 là đội trọng án, các thành viên ở lại trực đêm, không về ngủ là chuyện bình thường.
Lúc Tạ Tinh đi vào thì Lý Ký đang ngồi ngẩn người trước bảng đen tóm tắt vụ án.
Nghe tiếng bước chân, anh ta quay đầu nhìn thoáng qua: “Tiểu Tạ, em cũng không ngủ được sao?”
Tạ Tinh kéo ghế dựa ra ngồi xuống: “Tra được gì không?”
Lý Ký lắc đầu: “Trước mắt còn chưa tìm được manh mối có giá trị.”
Tạ Tinh “A” một tiếng, nghiêm túc nhìn nội dung tóm tắt trên bảng đen một lượt.
Tổng cộng có ba vụ án.
Vụ án thứ nhất, nạn nhân là Cốc Đức Thành, nam, 65 tuổi, nhà ở tòa nhà số 3 chung cư Phúc Hưng, phía Nam bờ Thanh Giang.
Chạng vạng ngày 12 tháng 3 năm 1994, nạn nhân mất tích khi đang tản bộ ở công viên Thanh Giang. Chiều ngày 13, thi thể được vớt lên từ Thanh Giang.
Kết quả giám nghiệm tử thi: Chết đuối, đầu có vết thương do gạch đá đập vào, tay chân có dấu vết bị trói, sau lưng và hai chân bị trầy da do bị kéo lê.
Vụ án thứ hai, nạn nhân là Diêm Lệ Phân, nữ, 56 tuổi, nhà ở thôn Long Vịnh, gần vùng hạ lưu Thanh Giang.
Chạng vạng ngày 21 tháng 6 năm 1996, mất tích trên đường từ thị xã về thôn. Sáng ngày 22 tháng 6, thi thể xuất hiện ở vùng hạ lưu Thanh Giang.
Kết quả giám nghiệm tử thi tương tự Cốc Đức Thành, nhưng xương sọ của bà ấy bị thương nghiêm trọng hơn, triệu chứng chết đuối không rõ ràng, có thể thấy, người này chết đuối khi sắp chết.
Ba vụ án có ba điểm chung.
Thứ nhất, cách thức gây án giống nhau.
Thứ hai, mục tiêu mà hung thủ lựa chọn đều có một điểm khá giống nhau. Cốc Đức Thành thường xuyên quấy rối phụ nữ trẻ tuổi ở công viên. Diêm Lệ Phân thường ăn vạ để gạt tiền của người khác. Hoàng Kỳ nghịch ngợm, gần như đã bắt nạt tất cả những đứa trẻ khác trong chung cư.
Thứ ba, nạn nhân đều sống hai bên bờ Thanh Giang.
Dựa vào ba điểm này, Hoàng Chấn Nghĩa phỏng đoán, hung thủ hoạt động thường xuyên ở khu vực này, hoặc là làm việc, hoặc là sinh hoạt ở đó, còn có thể có xe.
Lý Ký chống cằm: “Có phải hung thủ từng bị những người kiểu này hại?”
“Có lẽ là vậy.” Tạ Tinh hỏi: “Có thói quen sinh hoạt của Hoàng Kỳ khi còn sống không?”
Lý Ký nói: “Cơ bản là có…”
Cho nên, khi bà nội Hoàng trò chuyện với bạn bè, cậu bé chỉ có thể tự đi lòng vòng quanh chung cư.
Khoảng 17:40, có người gặp Hoàng Kỳ ở cửa phụ phía Đông chung cư Vọng Giang, nói thấy cậu bé đi về phía bờ sông.
Tuy đây là thời gian tan tầm, nhưng người ra vào chung cư Vọng Giang đa phần đều sẽ đi cửa chính, không đi cửa phụ. Người không đi làm thì bận đi chợ nấu cơm, càng sẽ không đi ra cửa phụ phía Đông để xuống bờ sông ngắm cảnh.
Bởi vì thời gian phát hiện thi thể quá trễ, đối tượng có thể điều tra có hạn, ngoài ra, không có thêm tin tức gì.
Nói cách khác, đến bây giờ, mốc thời gian cuối cùng là 17:40.
Tạ Tinh tựa lưng vào ghế ngồi: “Hung thủ làm sao lừa nạn nhân lên xe nhỉ? Hắn cần một nơi yên tĩnh vắng vẻ để ra tay, ở Thanh Giang, nơi nào phù hợp để hắn vứt xác?”
“Đứa bé kia không sợ trời không sợ đất, nếu hắn chỉ nói lên xe ngồi chơi, có lẽ cũng đủ để dụ thằng bé lên xe.”
Lý Ký đứng dậy, lấy bản đồ thành phố An Hải từ trên bàn làm việc, kẹp lên bảng đen, chỉ vài một điểm, nói: “Nơi này là cửa ống cống xử lý nước thải, bình thường khá vắng vẻ. Nơi này là bờ kè cao, bên dưới bờ kè là khu vực nước sâu, tương đối nguy hiểm, căn bản không ai ra đây. Nơi này cách chung cư Vọng Giang không đến ba cây số. Bọn tôi nghi ngờ đây là nơi Hoàng Kỳ xảy ra chuyện, nhưng Đội trưởng Hoàng đã dẫn người đến kiểm tra, không phát hiện bất cứ manh mối có giá trị nào.”
Lý Ký sửng sốt: “Ý của em là, còn có thể có những vụ khác chưa bị phát hiện?”
Tạ Tinh nói: “Em chỉ là suy đoán lung tung, còn nữa…” Cô đi chung quanh nhìn nhìn, xác định trong văn phòng chỉ có một mình Lý Ký: “Cá nhân em cho rằng, hung thủ có thể là tài xế taxi, hắn thường hoạt động ở khu vực này, dưới 30 tuổi, chạy xe toàn thời gian, kết hôn không quá một năm.”
Lý Ký kinh ngạc đến ngây người: “Tài xế taxi? Suy đoán này hợp lý, nhưng vì sao lại kết hôn không lâu?”
Tạ Tinh nói: “Xét từ nạn nhân của hai lần gây án trước, hắn là người ghét ác như thù, cũng có thể là do lúc nhỏ bị người khác bắt nạt, bây giờ trưởng thành, muốn thay trời hành đạo. Nhưng đứa nhỏ thì khác, dù là đứa trẻ nghịch ngợm, nhưng cũng chỉ là đứa trẻ, người bình thường không thể ra tay được. Nhưng nếu hung thủ đã kết hôn, có con, có lẽ hắn sẽ không thể chấp nhận chuyện Hoàng Kỳ bắt nạt những đứa trẻ khác.”
Lý Ký chớp chớp mắt: “Hình như…”
Phía Bắc căn phòng, sau bàn làm việc, tiếng ghế dựa ken két vang lên, một người bật dậy: “Nói rất có lý.”
“Đội trưởng Hoàng.” Tạ Tinh bị giật mình, nhanh chóng đứng lên: “Em chỉ…”
Hoàng Chấn Nghĩa khoát tay chặn lại: “Không cần lo lắng, mặc dù là suy đoán, nhưng cũng là một phương hướng để điều tra.”
Hú hồn, may quá.
Nữ Pháp Y Xuyên Sách Thành Đôi Cùng Nam Phụ
Đánh giá:
Truyện Nữ Pháp Y Xuyên Sách Thành Đôi Cùng Nam Phụ
Story
Chương 13: Suy Đoán
10.0/10 từ 23 lượt.