Nhung Đen - Nha Nha Cật Tố Dã Cật Nhục
Chương 29
74@-
CHƯƠNG 29
Lời hắn nói quá chân thành, chân thành đến nỗi, Sở Dao căn bản tìm không ra ý vui đùa nào trong đó.
Nãy giờ không dám nhìn vào mắt Vũ Hướng Vinh, rốt cuộc cậu cũng rụt rè nhấc lên mí mắt, hàng mi run run rẩy rẩy mà chớp rất nhiều lần, mới đưa ánh mắt nhìn về phía đôi mắt như hồ sâu của hắn.
Nơi đó, hồ nước sâu thẳm, lại trong vắt.
Vì thế, Sở Dao thậm chí có thể thông qua hình ảnh phản chiếu, nhìn thấy dáng vẻ hiện tại của mình——
Quần áo xộc xệch, tóc tai bù xù, khuôn mặt đỏ bừng.
Thật sự!
Quá ngốc!
Sở Dao nhắm mắt lại không muốn xem dáng vẻ ngốc nghếch của mình nữa, nhưng người nọ lại không để cậu yên.
Đôi môi ấn lên giữa mày rồi lướt thẳng xuống, Vũ Hướng Vinh vừa m*t hôn, vừa tiếp tục cởi bỏ chiếc mặt nạ đang lung lay sắp đổ của Sở Dao.
“Dao Dao tóc ngắn hay tóc dài đều rất đẹp.”
“Mặc váy…… hay mặc quần cũng vậy, đều đẹp.”
Sở Dao căn bản không nhớ rõ chính mình lúc nào thì mặc quần trước mặt hắn, cũng giống như cậu không nhớ rõ chính mình đã bị lộ lúc nào vậy.
Môi của hai người bất tri bất giác lại quấn quýt lấy nhau.
Sở Dao đặt cánh tay mềm như bông lên vai hắn, cậu có chút không phục, giơ tay nắm lấy mái tóc ngắn ngủn của hắn, chất vấn hỏi: “Anh…… uhm a…… Rốt cuộc biết được hồi nào?!”
Vũ Hướng Vinh ngậm lấy cánh môi non mềm, đảo khách thành chủ mà m*t hôn.
Đáp án đưa ra, lại khiến Sở Dao hoài nghi nhân sinh.
“Lần đầu tiên…… Gặp em.”
“?? Uhm…uhm?!”
Sở Dao không nhịn được trợn to hai mắt, không dám tin.
Nhưng Vũ Hướng Vinh lại không cho tiểu hồ ly ngạo kiều cơ hội xù lông, hắn vươn bàn tay đè ở sau gáy Sở Dao, nặng nề hôn.
Đương nhiên không chỉ là lần đầu tiên.
Còn có lần thứ hai, lần thứ ba, mỗi một lần bọn họ gặp nhau.
Mà Sở Dao, rốt cuộc cũng chẳng còn tinh lực để rối rắm, phiền não.
Bởi vì đêm nay, tất cả thời gian còn lại, cậu đều chìm trong sự bao bọc tự nguyện và chiếm hữu kín không kẽ hở của chàng vệ sĩ nào đó.
Vũ Hướng Vinh dùng hành động thay cho lời nói, chứng minh với Sở Dao rằng, hắn thật sự không ngại cậu là nam hay nữ.
Ngay từ đầu, chỉ là hai điểm trước ngực bị xâm lược.
Mà càng ngứa chính là nhũ viên bị ngậm lấy.
Rõ ràng không có đầy đặn mượt mà như con gái, thậm chí ngay cả Sở Dao cũng không cảm thấy b* ng*c bằng phảng này của mình có gì đẹp để lưu luyến, nhưng người nọ cứ mãi vùi đầu, giống như thích thú lắm.
Sở Dao ngửa đầu, lộ ra cần cổ trắng nõn, thon dài. Đọc Full Tại Truyenfull.vision
Hầu kết nhỏ xinh lúc này đang không ngừng rung động, phát ra từng tiếng r*n r* ngọt mềm.
“A ha…… A……”
Hiện tại, cậu vẫn còn ngồi g*** h** ch*n hắn.
Vũ Hướng Vinh vùi đầu ở trước ngực cậu l**m cắn, Sở Dao chỉ có thể ôm lấy đầu của hắn, dùng ngón tay phát tiết cảm giác khó nhịn và hối thúc của mình trên vai lưng dày rộng của Vũ Hướng Vinh.
“Bên kia…… Bên kia cũng muốn!”
Viên đậu đỏ bị vắng vẻ trở nên hư không lại khát vọng, Sở Dao không nhịn được mà dùng đầu ngón tay cào lên xương bả vai của hắn, lưu lại trên làn da vài vệt đỏ rõ ràng.
Vũ Hướng Vinh không cảm thấy đau.
Chỉ cảm thấy ngứa ngáy, giống như cào nhẹ ở trên lưng.
Hắn theo yêu cầu của Sở Dao, đưa môi hướng về phía ngực nhũ bên kia.
Bên đầu vú vừa được chăm sóc đã ướt át đứng thẳng, lộ ra màu sắc đỏ hồng, mà viên đậu ở trước mắt Vũ Hướng Vinh lại vẫn xinh đẹp hồng nhạt, ngoan ngoãn tựa như nụ hoa vẫn chưa hé mở.
Hắn vươn đầu lưỡi, thân lưỡi mạnh mẽ l**m lên nh** h**.
Nguyên một nhành hoa trong lòng hắn đều đang run rẩy.
Gió lốc trong mắt Vũ Hướng Vinh dần dần tụ tập.
Hắn cắn nhũ viên nho nhỏ trước mặt một ngụm, dùng hàm răng ma sát, dùng đầu lưỡi l**m láp, dùng môi m*t hôn.
“A… Ha… Uhm a……”
Cảm nhận được cơ thể mềm mại dưới lòng bàn tay đang không ngừng run lên, nghe tiếng r*n r* bên tai càng thêm ngọt nị, động tác của Vũ Hướng Vinh cũng càng thêm mãnh liệt.
Lần đầu tiên trong đời, hắn hiểu rõ được một chuyện.
Hoá ra, đối mặt với người mà mình thật sự yêu thương, sẽ hoàn toàn không cầm lòng được.
Hắn muốn nghe thấy người trước mặt phát ra thanh âm làm hắn chìm đắm, muốn cảm nhận được cậu hoàn toàn mở lòng và ỷ lại, càng muốn mỗi một nơi trên cơ thể của Sở Dao, đều khắc lên ấn ký của hắn.
Hắn thật sự muốn chiếm hữu lấy cậu.
Đây không phải là chuyện mà một người trưởng thành biết kiềm chế lý trí nên làm.
Nhưng lại là thiên tính nguyên thủy, căn bản nhất của một người đàn ông.
Nó tiềm tàng ở nơi sâu thẳm trong cốt nhục, chờ đợi một cơ hội bị khai quật.
Có lẽ có người cả đời đều sẽ không bị bại lộ, cũng có lẽ ở thời khắc nào đó, khi gặp được đúng người, sẽ khó có thể ức chế mà thể hiện ra.
“Dao Dao ……”
Trong lòng hắn vẫn còn hơi lo lắng, sợ tiểu hồ ly với nội tâm mẫn cảm không thích chính mình tràn ngập tính công kích như vậy.
Ngay cả Vũ Hướng Vinh cũng không ngờ rằng, hắn sẽ trở nên xúc động như vậy, càn rỡ như vậy, vẫn chưa trưng cầu ý kiến của người trước mặt, mà đã làm đến bước này.
Chẳng hề giống với chính mình của ngày thường chút nào.
Nhưng hiển nhiên, Vũ Hướng Vinh đã suy nghĩ nhiều.
Người thanh niên trong lòng hắn, khuôn mặt phấn nộn lại ửng hồng, thậm chí nét mặt còn ngọt ngào, đáng yêu hơn cả lúc hắn l**m láp hồng anh vừa rồi.
“Uhm……”
Trước ngực rơi vào khoảng không, Sở Dao không nhịn được bắt lấy tay hắn tiếp tục dán lên.
“Anh…… A Vinh. “
Quần áo mở rộng, váy ngắn nửa vén, rướn người tiến lên, trông chẳng khác nào yêu tinh được cở bỏ xiềng xích.
Sở Dao vừa bắt lấy tay hắn đặt lên ngực mình xoa ấn, vừa chuyển động mông, mập mờ mà khóa ngồi trên vật đã sớm đứng thẳng lên lần nữa.
“Đừng hôn mỗi chỗ này có được không?”
Người thanh niên tóc ngắn xinh đẹp giương đôi mắt to, dưới ánh trăng mờ tỏ bên đầu giường, bên trong tựa như có vô số ngôi sao đang lấp lánh.
Ánh sao lay động, mang theo khát cầu đầy mê hoặc.
“Người ta ở dưới cũng muốn.”
***
Nhung Đen - Nha Nha Cật Tố Dã Cật Nhục
CHƯƠNG 29
Lời hắn nói quá chân thành, chân thành đến nỗi, Sở Dao căn bản tìm không ra ý vui đùa nào trong đó.
Nãy giờ không dám nhìn vào mắt Vũ Hướng Vinh, rốt cuộc cậu cũng rụt rè nhấc lên mí mắt, hàng mi run run rẩy rẩy mà chớp rất nhiều lần, mới đưa ánh mắt nhìn về phía đôi mắt như hồ sâu của hắn.
Nơi đó, hồ nước sâu thẳm, lại trong vắt.
Vì thế, Sở Dao thậm chí có thể thông qua hình ảnh phản chiếu, nhìn thấy dáng vẻ hiện tại của mình——
Quần áo xộc xệch, tóc tai bù xù, khuôn mặt đỏ bừng.
Thật sự!
Quá ngốc!
Sở Dao nhắm mắt lại không muốn xem dáng vẻ ngốc nghếch của mình nữa, nhưng người nọ lại không để cậu yên.
Đôi môi ấn lên giữa mày rồi lướt thẳng xuống, Vũ Hướng Vinh vừa m*t hôn, vừa tiếp tục cởi bỏ chiếc mặt nạ đang lung lay sắp đổ của Sở Dao.
“Dao Dao tóc ngắn hay tóc dài đều rất đẹp.”
“Mặc váy…… hay mặc quần cũng vậy, đều đẹp.”
Sở Dao căn bản không nhớ rõ chính mình lúc nào thì mặc quần trước mặt hắn, cũng giống như cậu không nhớ rõ chính mình đã bị lộ lúc nào vậy.
Môi của hai người bất tri bất giác lại quấn quýt lấy nhau.
Sở Dao đặt cánh tay mềm như bông lên vai hắn, cậu có chút không phục, giơ tay nắm lấy mái tóc ngắn ngủn của hắn, chất vấn hỏi: “Anh…… uhm a…… Rốt cuộc biết được hồi nào?!”
Vũ Hướng Vinh ngậm lấy cánh môi non mềm, đảo khách thành chủ mà m*t hôn.
Đáp án đưa ra, lại khiến Sở Dao hoài nghi nhân sinh.
“Lần đầu tiên…… Gặp em.”
“?? Uhm…uhm?!”
Sở Dao không nhịn được trợn to hai mắt, không dám tin.
Nhưng Vũ Hướng Vinh lại không cho tiểu hồ ly ngạo kiều cơ hội xù lông, hắn vươn bàn tay đè ở sau gáy Sở Dao, nặng nề hôn.
Đương nhiên không chỉ là lần đầu tiên.
Còn có lần thứ hai, lần thứ ba, mỗi một lần bọn họ gặp nhau.
Mà Sở Dao, rốt cuộc cũng chẳng còn tinh lực để rối rắm, phiền não.
Bởi vì đêm nay, tất cả thời gian còn lại, cậu đều chìm trong sự bao bọc tự nguyện và chiếm hữu kín không kẽ hở của chàng vệ sĩ nào đó.
Vũ Hướng Vinh dùng hành động thay cho lời nói, chứng minh với Sở Dao rằng, hắn thật sự không ngại cậu là nam hay nữ.
Ngay từ đầu, chỉ là hai điểm trước ngực bị xâm lược.
Mà càng ngứa chính là nhũ viên bị ngậm lấy.
Rõ ràng không có đầy đặn mượt mà như con gái, thậm chí ngay cả Sở Dao cũng không cảm thấy b* ng*c bằng phảng này của mình có gì đẹp để lưu luyến, nhưng người nọ cứ mãi vùi đầu, giống như thích thú lắm.
Sở Dao ngửa đầu, lộ ra cần cổ trắng nõn, thon dài. Đọc Full Tại Truyenfull.vision
Hầu kết nhỏ xinh lúc này đang không ngừng rung động, phát ra từng tiếng r*n r* ngọt mềm.
“A ha…… A……”
Hiện tại, cậu vẫn còn ngồi g*** h** ch*n hắn.
Vũ Hướng Vinh vùi đầu ở trước ngực cậu l**m cắn, Sở Dao chỉ có thể ôm lấy đầu của hắn, dùng ngón tay phát tiết cảm giác khó nhịn và hối thúc của mình trên vai lưng dày rộng của Vũ Hướng Vinh.
“Bên kia…… Bên kia cũng muốn!”
Viên đậu đỏ bị vắng vẻ trở nên hư không lại khát vọng, Sở Dao không nhịn được mà dùng đầu ngón tay cào lên xương bả vai của hắn, lưu lại trên làn da vài vệt đỏ rõ ràng.
Vũ Hướng Vinh không cảm thấy đau.
Chỉ cảm thấy ngứa ngáy, giống như cào nhẹ ở trên lưng.
Hắn theo yêu cầu của Sở Dao, đưa môi hướng về phía ngực nhũ bên kia.
Bên đầu vú vừa được chăm sóc đã ướt át đứng thẳng, lộ ra màu sắc đỏ hồng, mà viên đậu ở trước mắt Vũ Hướng Vinh lại vẫn xinh đẹp hồng nhạt, ngoan ngoãn tựa như nụ hoa vẫn chưa hé mở.
Hắn vươn đầu lưỡi, thân lưỡi mạnh mẽ l**m lên nh** h**.
Nguyên một nhành hoa trong lòng hắn đều đang run rẩy.
Gió lốc trong mắt Vũ Hướng Vinh dần dần tụ tập.
Hắn cắn nhũ viên nho nhỏ trước mặt một ngụm, dùng hàm răng ma sát, dùng đầu lưỡi l**m láp, dùng môi m*t hôn.
“A… Ha… Uhm a……”
Cảm nhận được cơ thể mềm mại dưới lòng bàn tay đang không ngừng run lên, nghe tiếng r*n r* bên tai càng thêm ngọt nị, động tác của Vũ Hướng Vinh cũng càng thêm mãnh liệt.
Lần đầu tiên trong đời, hắn hiểu rõ được một chuyện.
Hoá ra, đối mặt với người mà mình thật sự yêu thương, sẽ hoàn toàn không cầm lòng được.
Hắn muốn nghe thấy người trước mặt phát ra thanh âm làm hắn chìm đắm, muốn cảm nhận được cậu hoàn toàn mở lòng và ỷ lại, càng muốn mỗi một nơi trên cơ thể của Sở Dao, đều khắc lên ấn ký của hắn.
Hắn thật sự muốn chiếm hữu lấy cậu.
Đây không phải là chuyện mà một người trưởng thành biết kiềm chế lý trí nên làm.
Nhưng lại là thiên tính nguyên thủy, căn bản nhất của một người đàn ông.
Nó tiềm tàng ở nơi sâu thẳm trong cốt nhục, chờ đợi một cơ hội bị khai quật.
Có lẽ có người cả đời đều sẽ không bị bại lộ, cũng có lẽ ở thời khắc nào đó, khi gặp được đúng người, sẽ khó có thể ức chế mà thể hiện ra.
“Dao Dao ……”
Trong lòng hắn vẫn còn hơi lo lắng, sợ tiểu hồ ly với nội tâm mẫn cảm không thích chính mình tràn ngập tính công kích như vậy.
Ngay cả Vũ Hướng Vinh cũng không ngờ rằng, hắn sẽ trở nên xúc động như vậy, càn rỡ như vậy, vẫn chưa trưng cầu ý kiến của người trước mặt, mà đã làm đến bước này.
Chẳng hề giống với chính mình của ngày thường chút nào.
Nhưng hiển nhiên, Vũ Hướng Vinh đã suy nghĩ nhiều.
Người thanh niên trong lòng hắn, khuôn mặt phấn nộn lại ửng hồng, thậm chí nét mặt còn ngọt ngào, đáng yêu hơn cả lúc hắn l**m láp hồng anh vừa rồi.
“Uhm……”
Trước ngực rơi vào khoảng không, Sở Dao không nhịn được bắt lấy tay hắn tiếp tục dán lên.
“Anh…… A Vinh. “
Quần áo mở rộng, váy ngắn nửa vén, rướn người tiến lên, trông chẳng khác nào yêu tinh được cở bỏ xiềng xích.
Sở Dao vừa bắt lấy tay hắn đặt lên ngực mình xoa ấn, vừa chuyển động mông, mập mờ mà khóa ngồi trên vật đã sớm đứng thẳng lên lần nữa.
“Đừng hôn mỗi chỗ này có được không?”
Người thanh niên tóc ngắn xinh đẹp giương đôi mắt to, dưới ánh trăng mờ tỏ bên đầu giường, bên trong tựa như có vô số ngôi sao đang lấp lánh.
Ánh sao lay động, mang theo khát cầu đầy mê hoặc.
“Người ta ở dưới cũng muốn.”
***
Nhung Đen - Nha Nha Cật Tố Dã Cật Nhục
Đánh giá:
Truyện Nhung Đen - Nha Nha Cật Tố Dã Cật Nhục
Story
Chương 29
10.0/10 từ 30 lượt.