Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 960: Không cần sợ hãi

Rốt cuộc vào hoàng hôn ngày thứ ba, lúc Bạch Tiểu Thuần đang bay đã biến sắc, cả bầu trời xuất hiện mây đen quay cuồng, một tiếng quát vang vọng khắp thiên địa.

- Bạch Hạo!

Tiếng rống nghiến răng nghiến lợi, mang theo oán khí vô tận, âm thanh bao phủ thiên địa, Bạch Tiểu Thuần ngẩng đầu nhìn bầu trời, hắn nhìn thấy ba gương mặt lớn mấy trăm trượng bao phủ tầng mây.

Đó là lão tổ ba đại gia tộc!

Mà người vừa lên tiếng chính là lão tổ Thái gia đã mất đi thân thể, ánh mắt hắn mang theo sát cơ và sấm sét, nhất là trong lôi điện còn mang theo kim thuộc tính, đây là lôi sinh kim, chính là cực phẩm trong kim thuộc tính.

Lão tổ Bạch gia cùng lão tổ Trần gia đang ở bên cạnh hắn, sắc mặt hai người ngưng trọng nhìn về phía Bạch Tiểu Thuần, lúc này không còn chút khinh miệt nào, mà là đối đãi với tồn tại ngang hàng.

Nếu người không hiểu chuyện nhìn thấy ánh mắt này, nhất định cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, phải biết rằng đây chính là Thiên Nhân, mà Bạch Tiểu Thuần chỉ là Kim Đan Đại viên mãn mà thôi, đây cũng là vì Bạch Tiểu Thuần dùng thực lực tranh thủ sự tôn trọng của cường giả.

Nhất là lão tổ Bạch gia, ánh mắt của hắn sinh ra hào quang kỳ lạ.

- Bạch Hạo!

- Dù sao ngươi cũng là người Bạch gia, giao Cự Quỷ Vương ra, dùng đại công này ta cho ngươi làm tộc trưởng Bạch gia.


Trên bầu trời, lão tổ Bạch gia lên tiếng, giọng nói của hắn còn lớn hơn lão tổ Thái gia.

Ánh mắt lão tổ Thái gia không cam lòng nhưng không lên tiếng, hiển nhiên bọn họ đã đạt thành nhận thức chung, lão tổ Trần gia cũng như thế, sâu trong mắt hắn mang theo sát cơ không kém gì lão tổ Thái gia khi nhìn Bạch Tiểu Thuần.

- Người này... Giữ lại không được, có hắn tồn tại, Bạch gia ngày sau một nhà độc đại, không thể để chuyện này diễn ra.

Đây là phán đoán của lão tổ Trần gia, hắn càng khẳng định, một khi Bạch Hạo trở về Bạch gia, đây cũng là phán đoán của tất cả thế lực thành Cự Quỷ.

Đó là bởi vì thủ đoạn của Bạch Hạo lần này quá kinh người, đủ làm oanh động Man Hoang.

Bạch Tiểu Thuần mở to mắt, hắn lập tức căng thẳng nhìn ba lão tổ trên bầu trời, nội tâm khẩn trương bất an, lão tổ Bạch gia đưa ra điều kiện làm hắn không tin nổi.

Trong trầm mặc, Bạch Tiểu Thuần cảm khái, vào lúc này bên tai lại nghe được tiếng nói của tiểu ô quy vang lên bên tai, đã mấy ngày qua nó không lên tiếng lần nào cả.

- Bạch tiểu tử tuyệt đối đừng đáp ứng, Quy gia ta mấy ngày qua không xuất hiện là vì không dám xuất hiện, đáng chết, ta đã cảm thấy không thích hợp, Cự Quỷ Vương... Thức tỉnh, hắn đã sớm thức tỉnh, nếu như Quy gia ta không nhìn lầm, tu vi của lão gia hỏa này đã khôi phục.

- Hắn cáo già đấy, Bạch tiểu tử, ta có thể giúp ngươi nhiều như vậy, đây chính là Bán Thần, ta ngay cả truyền âm cho ngươi cũng phải bố trí rất lâu mới có thể không bị hắn phát hiện, ngươi xem mà xử lý.


Nội tâm Bạch Tiểu Thuần rung động rất mạnh, sắc mặt không lộ ra chút nào, hắn cố nén xúc động quay đầu nhìn Cự Quỷ Vương, đôi mắt không biến hóa, trên người hắn sinh ra khí thế thiết huyết, trong mắt còn xuất hiện tơ máu, hắn như hóa thành một con cô lang hung tàn trên thảo nguyên.

- Không cần nói nhiều, Bạch Hạo ta từ ngày bước ra khỏi Bạch gia đã thề tuyệt đối không quay về Bạch gia lần nào nữa! Họ Bạch các ngươi và ta tuy cùng một chữ nhưng có ý nghĩa hoàn toàn khác biệt!

Bạch Tiểu Thuần hất tay áo lên, đột nhiên lên tiếng, hắn nói chuyện khàn khàn nhưng mang theo quyết tuyệt.

- Cự Quỷ Vương có ân tái tạo với ta, là lão ca ca của ta, ta đáp ứng hắn, bảo hộ hắn một tháng thì nhất định phải làm được.

- Các ngươi muốn Cự Quỷ Vương, vậy bước qua thi thể Bạch Hạo ta đã!

Bạch Tiểu Thuần rống to, hắn nói ra lời này với khí phách hiên ngang, trong lời nói còn mang theo ngông cuồng, nếu đổi thành người không biết về Bạch Tiểu Thuần sẽ bị hạo nhiên chính khí của hắn làm rung động.

- Bạch Hạo ta dù chết cũng không bỏ lão ca ca Cự Quỷ Vương!! Trong Thành Cự Quỷ, ta không bỏ hắn, hiện tại càng không bỏ hắn!

Lúc nói ra lời này, tu vi trên người Bạch Tiểu Thuần bộc phát, hắn cõng Cự Quỷ Vương lui ra phía sau, nhưng trong lòng đắc ý, suy nghĩ những lời này vô cùng xinh đẹp, sau khi Cự Quỷ Vương nghe cũng phải cảm động rơi nước mắt.

Đồng thời nội tâm cũng lo sợ, không phải đối với ba đại Thiên Nhân, mà là đối với Cự Quỷ Vương, dù sao mình trước đó mạo phạm Cự Quỷ Vương không nhỏ...

Nhất là nhớ lại mình vỗ đầu đối phương, Bạch Tiểu Thuần run rẩy.


Ba lão tổ im lặng, gương mặt lão tổ Thái gia đã mơ hồ, Nguyên Thần của hắn xuất hiện tại trung tâm gương mặt khổng lồ, bỗng nhiên bờ môi Bạch Tiểu Thuần khẽ nhúc nhích, lúc này tiếng sét bao phủ toàn thân Bạch Tiểu Thuần.

Những thiểm điện kia nối thành một hàng tạo thành quả cầu điện khổng lồ, khí thế kinh người, những nơi đi qua vặn vẹo như đang thiêu đốt.

Cùng lúc đó lão tổ Trần gia hiện thân, hắn nâng tay làm thiên địa biến hóa tạo thành cuồng phong lôi điện bao phủ phạm vi trăm dặm.

Đôi mắt Bạch Tiểu Thuần như nứt ra, biết mình không chỗ trốn, nhìn quả cầu sấm sét đang giáng xuống.

- Ta cho dù chết, ta cũng không cho phép các ngươi tổn thương lão ca ca.

Bạch Tiểu Thuần lui ra sau, hắn thả Cự Quỷ Vương xuống, thân thể ngăn cản trước mặt Cự Quỷ Vương, Vĩnh Dạ Tán bung ra và dùng toàn lực ngăn cản.

Tiếng nổ mạnh làm mặt đất rung chuyển và xuất hiện vết nứt, vô số lôi điện bao phủ bốn phía, dường như biến nơi này thành lôi trì, Vĩnh Dạ Tán vặn vẹo, Bạch Tiểu Thuần há miệng phun máu tươi, cả người như hỏng mắt, nhất là xương cốt càng vỡ vụn một ít, hắn cắn răng ôm lấy Cự Quỷ Vương.

Hắn vừa bỏ chạy vừa phun máu tươi, sắc mặt Bạch Tiểu Thuần tuyệt vọng, cúi đầu nhìn Cự Quỷ Vương, thì thào một câu chỉ Cự Quỷ Vương có thể nghe.

- Người chỉ chết một lần, tử vong... So với ân tình lão ca ca thì đáng là gì.


Bạch Tiểu Thuần tuyệt vọng và điên cuồng.

- Ta chỉ hận tu vi của mình quá yếu, chỉ hận mình không thể hoàn thành hứa hẹn với lão ca ca.

Bạch Tiểu Thuần ngửa mặt lên trời gào to, nội tâm rung rẩy, thầm nghĩ mình tiếp tục như vậy sẽ chết thật.

- Cự Quỷ Vương này muốn đùa giỡn cái gì chứ, hắn lại không ra tay, ta chết đi, hắn cũng không sống nổi.

Bạch Tiểu Thuần sắp khóc.

Trên bầu trời, lão tổ Bạch gia thầm than một tiếng, thầm nghĩ đáng tiếc, hắn là người lãnh khốc, nếu Bạch Hạo không biết tốt xấu, hắn cũng không ngăn cản.

- Như vậy, ngươi liền chết đi!

Oanh!

Trong mắt xuất hiện thần thái ngập trời, hình bóng nắm đấm cực lớn giáng xuống, uy lực một quyền này giống như thiên ý, khống chế tứ phương, càng triệt tiêu tất cả đường lui của Bạch Tiểu Thuần.

---------------

Nhất Niệm Vĩnh Hằng
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Nhất Niệm Vĩnh Hằng Truyện Nhất Niệm Vĩnh Hằng Story Chương 960: Không cần sợ hãi
10.0/10 từ 32 lượt.
loading...