Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 970: Chặt đầu (2)

Đám Luyện Khí Sĩ trong quang luân sau đầu hắn nhao nhao xuất thủ, đón đỡ công kích của từng mảnh từng mảnh xương. Mười mấy gã Luyện Khí Sĩ bị chấn cho khí huyết sôi trào. Trong lòng bọn họ không khỏi hoảng sợ. Những thanh cốt đao, cốt thương, cốt kiếm… này đều là mảnh xương trên bàn tay Chung Nhạc, không nghĩ tới phân tán ra, lại vẫn còn có được uy lực lớn như vậy. Độ cứng rắn của bọn chúng không thua kém gì Thần binh, uy năng của bọn chúng cũng không thua kém Thần binh! Năm mươi bốn mảnh xương cùng nhau công kích, khiến cho người ta hoa cả mắt, khó có thể chống đỡ.

Đột nhiên, Nguyên Từ Thần Đao chợt phá không chém tới Pháp Hoa Sinh dốc lên toàn bộ tinh thần ứng đối. Mà lúc này, năm mươi bốn mảnh xương sáp nhập lại, biến thành một thủ chưởng bạch cốt, thọc vào sáu đạo quang luân sau đầu hắn, rắc một tiếng, đã trảo chết một gã Luyện Khí Sĩ.

Pháp Hoa Sinh nổi giận gầm lên một tiếng, sắc mặt nhất thời đỏ lên.

o0o

Cách đó không xa, quần áo toàn thân Quân Vô Đạo tung bay phần phật, không gió tự động. Thân ảnh Chung Nhạc và Pháp Hoa Sinh đã dần dần đi xa, nhưng hai mắt nàng vẫn như cũ đang nhắm chặt, không có mở ra, cũng không có nhân cơ hội phát động công kích về phía Chung Nhạc và Pháp Hoa Sinh. Một nàng nữ tử bên cạnh nàng không hiểu, hỏi:

- Vô Đạo sư tỷ, sao Pháp Hoa Sinh lại không đánh mà chạy? Pháp công tử rõ ràng là đã chiếm thượng phong rồi mà? Hắn chẳng qua là chỉ bị chút thương tổn da thịt, mà gã Huyết Cốt Tà Thần kia thì ngay cả xương sườn cũng chém đứt năm cây…


Quân Vô Đạo vẫn không mở mắt ra, quần áo phiêu đãng bất định, lạnh lùng nói:

- Không phải chỉ là thương tổn da thịt! Cái đầu của hắn đã bị chém đứt rồi! Một đao kia vô cùng đáng sợ, không chỉ là một đạo thần thông đơn giản như vậy! Đao thế của hắn biến thành Nguyệt Tịch chiếu rọi, nguyệt quang quá thịnh, so sánh với ngàn vạn vầng Thái Dương cũng càng sáng hơn, che giấu đi những thần thông khác của hắn. Một kích va chạm kia, hắn và Pháp Hoa Sinh đều đã thi triển ra ba chiêu. Đao đầu tiên chém xuống, Pháp Hoa Sinh không địch lại lực lượng của hắn, tế khởi Cửu Chuyển Nguyên Đan. Cửu Chuyển Nguyên Đan của hai người va chạm với nhau một chút, đây chính là chiêu thứ hai!

- Lĩnh ngộ của hắn đối với Lục Đạo Luân Hồi còn cao hơn Pháp Hoa Sinh! Mặc dù Pháp Hoa Sinh lĩnh ngộ ra Lục Đạo Luân Hồi, nhưng lại không thể hợp nhất lực lượng Luân Hồi với lực lượng Lục Đạo. Cho nên hắn không địch lại đao đầu tiên của Huyết Cốt Tà Thần. Sau đó, Cửu Chuyển Nguyên Đan va chạm, Nguyên đan của hắn cũng không địch lại Nguyên đan của Huyết Cốt Tà Thần! Tới chiêu thứ ba, cái đầu hắn đã bị chém đứt!

Cặp mắt Quân Vô Đạo vẫn như cũ nhắm chặt, nói:

- Chém đứt cái đầu hắn là hai đạo Thần quang, một đạo thuần dương, một đạo thuần âm! Một đạo hình rồng, một đạo hình Giao, biến thành cây kéo Long Giao, cắt qua cần cổ hắn. Các ngươi thấy Pháp Hoa Sinh dùng tay ôm lấy vết thương trên cổ, thật ra hắn không phải là che lại vết thương, mà là giữ chặt phần đứt rời trên cổ, tránh cho cái đầu rớt xuống!



- Vô Đạo sư tỷ, vậy chúng ta có đuổi theo bọn họ không?

- Nếu ta có thể phá giải được ba thức thần thông này, liền đuổi theo. Nếu như không thể phá giải, có đuổi theo, ta cũng không thể chiến thắng được hắn!

Cặp mắt Quân Vô Đạo vẫn như cũ không mở ra, nhàn nhạt nói. Quần áo nàng phần phật, cặp mắt đóng chặt, trong đầu đang không ngừng tái diễn tràng cảnh Chung Nhạc dùng ba chiêu cắt bỏ đầu lâu của Pháp Hoa Sinh, tìm kiếm cách phá giải. Mặc dù nàng không ngừng nói chuyện với mấy kẻ đi theo này, nhưng trong đầu chưa bao giờ đình chỉ các loại mô phỏng đối chiến.

Qua một lúc lâu sau, quần áo Quân Vô Đạo dần dần bình phục lại, không tiếp tục tung bay nữa. Nàng đột nhiên mở mắt ra, trong mắt bắn ra hai đạo Thần quang, lại từ từ thu trở lại trong mắt, khôi phục lại như thường.

- Ta đã tìm được cách phá giải thần thông của hắn! Có thể đối phó hắn rồi!



o0o

Chung Nhạc và Pháp Hoa Sinh vẫn như cũ không ngừng giao phong, cách không va chạm. Khoảng cách giữa hai người không ngừng rút ngắn lại, mà đám kẻ đi theo trong quang luân sau đầu Pháp Hoa Sinh không ngừng bị đánh chết, một tên lại một tên lần lượt tử vong. Nếu những kẻ đi theo của hắn tử thương sạch sẽ, tiếp theo chính là bản thân hắn rồi.

Tâm cảnh Pháp Hoa Sinh cực kỳ trầm trọng. Cũng may lúc tới khó khăn lúc đi dễ dàng. Hiện tại hắn đã cách sát biên giới đầm lầy không xa lắm, chỉ cần chạy ra khỏi đầm lầy, bằng vào tốc độ của hắn, chạy trước một bước, Chung Nhạc tuyệt đối sẽ không thể đuổi kịp hắn. Lòng tin này, bản thân hắn vẫn có!

Đột nhiên, không trung chợt chấn động kịch liệt, chỉ thấy hai đạo Thần quang bay ra, biến thành Hắc Bạch Thái Cực Đồ, huyền phù giữa không trung. Thái Cực Đồ chậm rãi chuyển động, vô số đao quang đao khí giống như đại long đại mãng từ trong đồ rũ xuống, chém thẳng về phía hắn.

Tâm cảnh Pháp Hoa Sinh nhất thời tuyệt vọng.



Mà ở đằng xa, Quân Vô Đạo nhìn thấy một màn này, trong lòng cũng không khỏi đại chấn, vội vàng dừng bước lại. Một gã Luyện Khí Sĩ trong quang luân sau đầu nàng liền hỏi:

- Vô Đạo sư tỷ, vì sao lại dừng lại?

- Nếu ta không tìm được cách phá giải thức đại thần thông này, thời điểm hắn công tới, ta có thể còn sống, nhưng sẽ mất đi nửa cái mạng. Mà các ngươi, hết thảy đều sẽ chết!

Quân Vô Đạo lẩm bẩm, lại một lần nữa nhắm mắt lại:

- Huyết Cốt Tà Thần biết rõ ta đuổi theo hắn, cho nên mới thi triển một chiêu này, khiến cho ta biết khó mà lui. Không tìm được cách phá giải chiêu thần thông này, đối với tâm cảnh của ta cũng là một sự đả kích thật lớn!

Nếu như không thể phá giải được một chiêu này, nàng sẽ không có tín niệm tất thắng. Giao phong với cao thủ đẳng cấp như Chung Nhạc này, không có tín niệm tất thắng chính là một chuyện cực kỳ nguy hiểm.

Nhân Đạo Chí Tôn
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Nhân Đạo Chí Tôn Truyện Nhân Đạo Chí Tôn Story Chương 970: Chặt đầu (2)
10.0/10 từ 15 lượt.
loading...