Nhân Đạo Chí Tôn
Chương 141: Tàn sát trên phố
Đám người Ngư Huyền Cơ, Hồ Thất Muội ngây ngốc đứng trên cổng thành nhìn cảnh tượng này. Bọn họ vốn cho rằng đây sẽ là một trận chiến ác liệt, có ai ngờ sẽ chiến thắng dễ dàng như vậy.
Trận chiến giữa Đằng Vương và Chung Nhạc gian khổ cỡ nào, thắng được khó khăn ra sao, mà tu vi với thực lực của Thiên Yêu Lê Quân đều hơn hẳn Đằng Vương, chính là đệ nhất cao thủ Thoát Thai cảnh của thánh thành. Huống chi kẻ này có tâm cơ thâm trầm, trước khi bắt đầu trận đấu đã tạo dựng thanh thế, dùng đám người ủng hộ mà tạo nên khí thế hùng mạnh, mượn dùng khí thế và tín niệm vô địch ấy để chèn ép Chung Nhạc. Trong suy nghĩ của đám người, trận chiến giữa Thiên Yêu Lê Quân và Chung Nhạc chắc chắn sẽ nghiêng về một bên.
Sự thực đúng là nghiêng về một bên. Thiên Yêu Lê Quân tuyên truyền rộng rãi về trận chiến này, khiến nhà nhà đều biết, làm cho vô số Yêu tộc chạy tới xem. Sau lại khiến Chung Nhạc ngồi chờ đợi trên tường thành rất lâu, tiêu hao tâm chí, để tạo thanh thế cho bản thân.
Y vất vả gây dựng lâu như vậy, chính là để tạo nên thanh thế đồng tâm hiệp lực, sức mạnh như thành đồng, sau đó sẽ tiêu diệt Chung Nhạc. Ai ngờ Chung Nhạc chỉ dùng trăm con giao long rống to, mà phá được khí thế kia.
Ưu thế của y lập tức mất sạch, rơi vào thế hạ phong, mà Chung Nhạc thì hiệp thế lao lên, chỉ một chiêu đã đánh chết được y.
– Thật sự là một trận chiến nghiêng về một bên…
Trong những tòa ngọc điện quỳnh lâu trong Hãm Không thánh thành, đám thế hệ trước của Yêu tộc đều chấn động, cùng nhìn vị thiếu niên sau khi giết chết Thiên Yêu Lê Quân vẫn đang đứng giữa không trung kia. Một vị cấp trưởng lão thấp giọng nói:
– Mấy năm gần đây hiếm khi thấy đám trẻ tuổi chiến đấu hung ác như vậy, phấn khích như vậy! Đánh giáp lá cà, đã phân sinh tử. Cho dù là tâm cơ, chiến ý hay thủ đoạn, kinh nghiệm, tâm chí đều là thiên tài nhất đẳng!
– Nếu thành chủ lựa chọn Long tộc này, đúng là có người kế tục, không hề thua kém những đệ tử trước đây mà ngài ấy đã thu nhận! Nếu Long tộc này mà trở thành đệ tử quan môn của thành chủ, ngày sau tất tỏa sáng!
Mà trên một điện ngọc khác, Lãng Thanh Vân nhíu mày, không ngờ rằng Thiên Yêu Lê Quân lại thua nhanh như vậy, bị giết nhanh như thế.
Theo lý mà nói, Thiên Yêu Lê Quân tu hành Yêu Thần Minh Vương Quyết từ nhỏ, tu vi đã được tu luyện tới cực hạn của Thoát Thai cảnh. Những Luyện khí sĩ có thể vượt qua y ở Thoát Thai cảnh sợ rằng vạn dặm cũng chẳng có ai, kể cả Thần tộc, Long tộc đều không thể vượt qua được y. Mà Thiên Yêu Lê Quân lại thua, chẳng những là thua, mà còn bị đánh chết, khiến Lãng Thanh Vân khó có thể chấp nhận được.
Nhưng dù thế nào thì Thiên Yêu Lê Quân đã chết, mà còn bị Chung Nhạc đánh chết trước mặt bao nhiêu người.
– Thiên Yêu Lê Quân quá coi trọng tâm cơ và khí thế.
Bên cạnh y, Ngao Phượng Lâu bình tĩnh nói:
– Thực lực đối thủ của y không hơn y là bao, nếu đánh hẳn hoi thì y chưa chắc đã thua. Nhưng y lại cố làm cái trò hợp lực khí thế của mọi người, một đám ô hợp thì có khí thế nào chứ? Không phải là tự tìm chết hay sao?
Lãng Thanh Vân gật đầu đồng ý:
– Phượng Lâu huynh pháp nhãn vô song, y quả thực là quá phù phiếm. Nay Thiên Yêu đã chết, chẳng cách nào tẩy nổi phù phiếm kia.
– Đám ô hợp, không chịu nổi một chiêu!
Trên không trung, Chung Nhạc quay người bước về phía thành lâu, khẽ lắc đầu:
– Tập trung khí thế của một đám ô hợp là định luyện thành tín niệm vô địch, cứ tưởng đó là vô địch, ai ngờ khí thế vừa vỡ, là con đường chết. Ta vốn tưởng sẽ được đánh một trận chiến ác liệt với ngươi, chẳng ngờ ngươi lại yếu như vậy…
Một nữ yêu tinh run rẩy nói:
– Hắn giết Lê Quân rồi…
Rồi có thêm nhiều Yêu tộc run lẩy bẩy, thét to:
– Hắn giết Lê Quân!
– Long tộc này đã giết Thiên Yêu Lê Quân rồi!
– Hãy báo thù cho Lê Quân!
– Mau giết hắn báo thù rửa hận cho Lê Quân!
Một nữ Luyện khí sĩ đột nhiên phóng lên cao, mặt mày đầy dữ tợn, mắt đỏ sậm, trông vô cùng điên cuồng, vừa lao tới liền tế hồn binh lên chém Chung Nhạc.
Chung Nhạc khẽ nhíu mày, nghiêng người né hồn binh, lại lật tay vỗ xuống, chụp cho đầu nữ Luyện khí sĩ kia sụt vào trong ngực. Lồng ngực ả nổ bung, xương vỡ loạn xạ, thi thể rớt từ trên không trung xuống. Lại có thêm nhiều Luyện khí sĩ Yêu tộc lao lên, đủ loại hồn binh, thần thông cứ thế phóng tới phía Chung Nhạc.
– Các ngươi muốn chết!
Chung Nhạc lập tức nhảy xuống, thuẫn văn xuất hiện quanh thân cản trở đám hồn binh và thần thông kia, cùng lúc đó hắn nhảy vọt vào trong đám Luyện khí sĩ Yêu tộc, vung tám cánh tay lên.
Một tên Luyện khí sĩ đầu hổ tới gần người Chung Nhạc, há mồm cắn hắn. Chung Nhạc không thèm nhìn, vung quyền đánh tên Luyện khí sĩ đầu hổ kia. Một tiếng bụp thật lớn vang lên, tên Luyện khí sĩ kia bị hất ra sau, cổ bị đánh gẫy, xương vỡ đâm thủng yết hầu và mạch máu, khiến máu vọt lên mấy trượng.
Lại có Luyện khí sĩ hóa thành đại xà quấn lấy hắn, đầu rắn mà mặt người, là một khuôn mặt của mỹ nữ. Chung Nhạc bắt lấy bảy tấc của ả, vặn một cái, bóp nát đầu rắn rồi quẳng đi.
Những thanh hồn binh đánh tới cơ thể, Chung Nhạc vung tám cánh tay đoạt lấy, rồi đâm ra phía sau, hung hăng đâm vào hốc mắt một con gấu chó đang lao tới, xuyên qua cả đầu.
Mà tay kia của Chung Nhạc thì bắt lấy một hồn binh có hình dáng như cái búa, rồi nện thẳng vào mặt một nữ yêu tinh, búa cắt qua đầu ả, bổ xuống tận ngực.
Chung Nhạc quăng rìu đi, cánh tay khác bắt lấy thanh đao, chém ngang hông một tên yêu quái gần người. Lại bắt lấy trường thương phóng đi, găm thẳng một tên Luyện khí sĩ Yêu tộc ở đằng xa xuống mặt đất. Có cánh tay thì bắt lấy bảo kiếm, cũng phóng đi, đâm thẳng vào mi tâm đối thủ.
– Hắn giết Lê Quân rồi, mau báo thù cho Lê Quân!
Có thêm nhiều Luyện khí sĩ Yêu tộc lao tới. Chung Nhạc nảy sinh sát ý, lập tức giáng xuống mặt đất. Giờ này hắn chẳng quan tâm số lượng bao nhiêu, tám cánh tay của nguyên thần mười tám trượng sau lưng lập tức xuất hiện đủ loại vũ khí. Đao kiếm vung vẫy, trường câu khóa hầu, trường tiên cuốn người, tấm thuẫn đè ép, vung chùy rơi đầu.
Trên con phố dài, vô số Luyện khí sĩ phóng tới. Chỉ thấy máu me văng tung tóe, những cánh tay chân cụt bay tán loạn, vô số cái đầu Yêu tộc phóng lên cao. Tay đứt, chân gãy, đầu rơi khắp nơi.
– Giết!
Đột nhiên nền đá dưới chân Chung Nhạc vỡ tung, một đại yêu chui ra từ lòng đất, phóng ra những thanh hồn binh. Chung Nhạc giơ chân giẫm mạnh xuống, mặt đất lún xuống mấy trượng. Đại yêu kia chỉ chui ra được nửa người thì bị đất đai chèn cho nát nửa thân dưới.
Một tên Luyện khí sĩ Thoát Thai cảnh vọt tới, nổi giận gầm lên rồi vung đao chém xuống. Bốn mặt là kẻ địch, Chung Nhạc không kịp phản ứng, bị chém ra một vết thương, máu chảy ròng ròng.
– Muốn chết thì ta sẽ giúp ngươi!
Chung Nhạc đính thanh hồn binh rồi đẩy mạnh, miệng đao chỉ đâm vào một tấc dưới da hắn thì không cách nào đâm tiếp được nữa. Chuôi đao đụng thật mạnh vào ngực Luyện khí sĩ kia, xuyên thủng ngực gã.
Chung Nhạc thò tay ra sau, bắt lấy đầu tên Luyện khí sĩ kia, vặn gãy rồi ném thật mạnh vào đầu một tên Luyện khí sĩ đang lao tới, hai cái đầu cùng nổ bung.
– Mau giết hắn!
Đám Yêu tộc như tre già măng mọc, như thủy triều ào ào lao tới. Tám cánh tay của nguyên thần sau lưng Chung Nhạc vung vẫy, triển khai bát cực sát trận. Vô số cái đầu bay lên, máu chảy như sông dưới mặt đất, thi thể chất thành đống.
Từng đạo kiếm khí xuất hiện trong tay hắn, kiếm khí bay lượn, theo đó là những phần còn lại của những cánh tay, bàn chân cụt cũng bay lượn theo, máu tươi chảy dài như suối.
Trên những điện ngọc quỳnh lâu dọc theo hai bên phố, đám trưởng giả Yêu tộc đều nhìn xuống dưới, thấy bóng người náo động khắp con phố, có không biết bao nhiêu Yêu tộc lao tới tấn công Chung Nhạc. Chỉ giây lát lại có vài chục thi thể ngã xuống, đầu thân cách biệt. Mà vẫn có Yêu tộc không hề sợ hãi, tiếp tục lao lên.
Hiển nhiên việc Chung Nhạc giết Thiên Yêu Lê Quân đã chọc giận vô số Yêu tộc, khiến bọn họ trở nên điên cuồng, muốn giết hắn cho hả cơn giận dữ.
Cảnh tượng ấy thật quá đẫm máu, thật quá kinh khủng. Chung Nhạc và nguyên thần với đủ loại vũ khí trong tay chém giết liên tục, không có đối thủ. Hắn đi qua nơi nào, nơi đó chất đầy những thi thể không toàn vẹn.
Đột nhiên, một luồng sáng ngũ sắc lóe lên, một Luyện khí sĩ Khai Luân cảnh đã tu thành ngũ hành luân vọt thẳng tới, đánh bay đám Luyện khí sĩ Yêu tộc trước mặt, rồi sau lưng hiện lên nguyên thần Ngũ Hành Luân, đánh mạnh tới Chung Nhạc, quát to:
– Ngũ hành trấn áp, luyện chết ngươi!
Ông…
Ngũ hành luân hạ xuống, bao phủ lấy hắn. Chung Nhạc cảm thấy thân thể và nguyên thần đều có xu thế muốn phân giải, mà vị Luyện khí sĩ ngũ hành luân kia thét lên, lao vọt tới.
Ngay tức khắc nguyên thần sau lưng Chung Nhạc mở ra thần nhãn thứ ba. Thần nhãn này rõ là nhật đồng, bên trong có bao bọc một vầng mặt trời, mà trong mặt trời lại có thần nhân đầu chim với ba chân và có cánh. Từ đó bắn ra một luồng hào quang màu vàng, đúng là dương khí trong âm dương nhị khí. Lấy dương khí làm ánh sáng, luyện nên thuần dương kiếm khí, chém xuống vị Luyện khí sĩ đã tu thành ngũ hành luân kia.
Vị Luyện khí sĩ kia hoàn toàn không ngờ rằng Chung Nhạc lại quyết đoán tàn nhẫn như vậy, ngay khi Ngũ Hành Luân trấn áp luyện hóa, hắn không thèm chống cự ngũ hành luân, mà lại tấn công, dùng công kích thay cho phòng ngự.
Xùy…
Thuần dương kiếm khí bắn ra từ trong thần nhãn của Chung Nhạc lợi hại cỡ nào? Mau lẹ ra sao? Vị Luyện khí sĩ đang lao tới nên chẳng kịp né tránh, chỉ kịp nghiêng đầu, bị dương kiếm kia xẹt qua, cả bả vai và cánh tay cùng rụng xuống. Nhưng chúng cũng nhanh chóng bị thuần dương kiếm khí đốt thành tro bụi.
– Hung hãn như thế ư? Hắn phóng ra một chiêu mạnh mẽ như vậy, chắc chắn tiêu hao rất nhiều, trong khoảng thời gian ngắn sẽ không thể phát ra chiêu thứ hai!
Tên Luyện khí sĩ cụt tay kia lại đánh tới. Đúng lúc này, thần nhãn thứ ba của Chung Nhạc khép lại, rồi lại mở ra, lần này thần nhãn đổi thành nguyệt đồng, trong hắc đồng kia có bọc lấy một mặt trăng, trong mặt trăng là thần nhân ba chân sáu mắt, lại có một tia sáng màu bạc bắn ra từ trong đó.
Tia sáng bạc ấy chính là thuần âm kiếm khí, xùy một tiếng cắt xuyên qua người Luyện khí sĩ Khai Luân cảnh kia, hai nửa thi thể ngã rầm xuống đất, hóa thành một bãi nước mủ.
Y vừa chết, ngũ hành luân tự động vỡ tan. Dù như vậy, chỉ trong thời gian ngắn Chung Nhạc cũng bị luyện cho da tróc thịt bong. Nếu để lâu hơn nữa, hắn sẽ gặp bất trắc.
Hắn không có thân thể quỷ dị như Đằng Vương, nên đối mặt với Ngũ Hành Luân, hắn chỉ có cách là giết chết đối thủ. Dầu vậy, việc hắn chống cự được sự luyện hóa của Ngũ Hành Luân cũng khiến không ít thế hệ trước của Yêu tộc cảm thấy khủng bố. Thoát Thai cảnh mà chống đỡ được Ngũ Hành Luân, điều này chứng tỏ cơ thể Chung Nhạc rất mạnh.
– Đang ép ta phải giết hết các ngươi ư?
Sau khi giết tên Luyện khí sĩ đã mở ra Ngũ Hành luân kia, trên người Chung Nhạc đau đớn dữ dội. Ngay trong lúc hắn bận rộn đối kháng vị Luyện khí sĩ Khai Luân cảnh kia, lại có không ít Luyện khí sĩ Yêu tộc nhân cơ hội tế hồn binh, dụng thần thông đánh ra những vết thương trên người hắn.
Hắn rốt cuộc đã giết tới đỏ cả mắt.
Nhân Đạo Chí Tôn
Trận chiến giữa Đằng Vương và Chung Nhạc gian khổ cỡ nào, thắng được khó khăn ra sao, mà tu vi với thực lực của Thiên Yêu Lê Quân đều hơn hẳn Đằng Vương, chính là đệ nhất cao thủ Thoát Thai cảnh của thánh thành. Huống chi kẻ này có tâm cơ thâm trầm, trước khi bắt đầu trận đấu đã tạo dựng thanh thế, dùng đám người ủng hộ mà tạo nên khí thế hùng mạnh, mượn dùng khí thế và tín niệm vô địch ấy để chèn ép Chung Nhạc. Trong suy nghĩ của đám người, trận chiến giữa Thiên Yêu Lê Quân và Chung Nhạc chắc chắn sẽ nghiêng về một bên.
Sự thực đúng là nghiêng về một bên. Thiên Yêu Lê Quân tuyên truyền rộng rãi về trận chiến này, khiến nhà nhà đều biết, làm cho vô số Yêu tộc chạy tới xem. Sau lại khiến Chung Nhạc ngồi chờ đợi trên tường thành rất lâu, tiêu hao tâm chí, để tạo thanh thế cho bản thân.
Y vất vả gây dựng lâu như vậy, chính là để tạo nên thanh thế đồng tâm hiệp lực, sức mạnh như thành đồng, sau đó sẽ tiêu diệt Chung Nhạc. Ai ngờ Chung Nhạc chỉ dùng trăm con giao long rống to, mà phá được khí thế kia.
Ưu thế của y lập tức mất sạch, rơi vào thế hạ phong, mà Chung Nhạc thì hiệp thế lao lên, chỉ một chiêu đã đánh chết được y.
– Thật sự là một trận chiến nghiêng về một bên…
Trong những tòa ngọc điện quỳnh lâu trong Hãm Không thánh thành, đám thế hệ trước của Yêu tộc đều chấn động, cùng nhìn vị thiếu niên sau khi giết chết Thiên Yêu Lê Quân vẫn đang đứng giữa không trung kia. Một vị cấp trưởng lão thấp giọng nói:
– Mấy năm gần đây hiếm khi thấy đám trẻ tuổi chiến đấu hung ác như vậy, phấn khích như vậy! Đánh giáp lá cà, đã phân sinh tử. Cho dù là tâm cơ, chiến ý hay thủ đoạn, kinh nghiệm, tâm chí đều là thiên tài nhất đẳng!
– Nếu thành chủ lựa chọn Long tộc này, đúng là có người kế tục, không hề thua kém những đệ tử trước đây mà ngài ấy đã thu nhận! Nếu Long tộc này mà trở thành đệ tử quan môn của thành chủ, ngày sau tất tỏa sáng!
Mà trên một điện ngọc khác, Lãng Thanh Vân nhíu mày, không ngờ rằng Thiên Yêu Lê Quân lại thua nhanh như vậy, bị giết nhanh như thế.
Theo lý mà nói, Thiên Yêu Lê Quân tu hành Yêu Thần Minh Vương Quyết từ nhỏ, tu vi đã được tu luyện tới cực hạn của Thoát Thai cảnh. Những Luyện khí sĩ có thể vượt qua y ở Thoát Thai cảnh sợ rằng vạn dặm cũng chẳng có ai, kể cả Thần tộc, Long tộc đều không thể vượt qua được y. Mà Thiên Yêu Lê Quân lại thua, chẳng những là thua, mà còn bị đánh chết, khiến Lãng Thanh Vân khó có thể chấp nhận được.
Nhưng dù thế nào thì Thiên Yêu Lê Quân đã chết, mà còn bị Chung Nhạc đánh chết trước mặt bao nhiêu người.
– Thiên Yêu Lê Quân quá coi trọng tâm cơ và khí thế.
Bên cạnh y, Ngao Phượng Lâu bình tĩnh nói:
– Thực lực đối thủ của y không hơn y là bao, nếu đánh hẳn hoi thì y chưa chắc đã thua. Nhưng y lại cố làm cái trò hợp lực khí thế của mọi người, một đám ô hợp thì có khí thế nào chứ? Không phải là tự tìm chết hay sao?
Lãng Thanh Vân gật đầu đồng ý:
– Phượng Lâu huynh pháp nhãn vô song, y quả thực là quá phù phiếm. Nay Thiên Yêu đã chết, chẳng cách nào tẩy nổi phù phiếm kia.
– Đám ô hợp, không chịu nổi một chiêu!
Trên không trung, Chung Nhạc quay người bước về phía thành lâu, khẽ lắc đầu:
– Tập trung khí thế của một đám ô hợp là định luyện thành tín niệm vô địch, cứ tưởng đó là vô địch, ai ngờ khí thế vừa vỡ, là con đường chết. Ta vốn tưởng sẽ được đánh một trận chiến ác liệt với ngươi, chẳng ngờ ngươi lại yếu như vậy…
Một nữ yêu tinh run rẩy nói:
– Hắn giết Lê Quân rồi…
Rồi có thêm nhiều Yêu tộc run lẩy bẩy, thét to:
– Hắn giết Lê Quân!
– Long tộc này đã giết Thiên Yêu Lê Quân rồi!
– Hãy báo thù cho Lê Quân!
– Mau giết hắn báo thù rửa hận cho Lê Quân!
Một nữ Luyện khí sĩ đột nhiên phóng lên cao, mặt mày đầy dữ tợn, mắt đỏ sậm, trông vô cùng điên cuồng, vừa lao tới liền tế hồn binh lên chém Chung Nhạc.
Chung Nhạc khẽ nhíu mày, nghiêng người né hồn binh, lại lật tay vỗ xuống, chụp cho đầu nữ Luyện khí sĩ kia sụt vào trong ngực. Lồng ngực ả nổ bung, xương vỡ loạn xạ, thi thể rớt từ trên không trung xuống. Lại có thêm nhiều Luyện khí sĩ Yêu tộc lao lên, đủ loại hồn binh, thần thông cứ thế phóng tới phía Chung Nhạc.
– Các ngươi muốn chết!
Chung Nhạc lập tức nhảy xuống, thuẫn văn xuất hiện quanh thân cản trở đám hồn binh và thần thông kia, cùng lúc đó hắn nhảy vọt vào trong đám Luyện khí sĩ Yêu tộc, vung tám cánh tay lên.
Một tên Luyện khí sĩ đầu hổ tới gần người Chung Nhạc, há mồm cắn hắn. Chung Nhạc không thèm nhìn, vung quyền đánh tên Luyện khí sĩ đầu hổ kia. Một tiếng bụp thật lớn vang lên, tên Luyện khí sĩ kia bị hất ra sau, cổ bị đánh gẫy, xương vỡ đâm thủng yết hầu và mạch máu, khiến máu vọt lên mấy trượng.
Lại có Luyện khí sĩ hóa thành đại xà quấn lấy hắn, đầu rắn mà mặt người, là một khuôn mặt của mỹ nữ. Chung Nhạc bắt lấy bảy tấc của ả, vặn một cái, bóp nát đầu rắn rồi quẳng đi.
Những thanh hồn binh đánh tới cơ thể, Chung Nhạc vung tám cánh tay đoạt lấy, rồi đâm ra phía sau, hung hăng đâm vào hốc mắt một con gấu chó đang lao tới, xuyên qua cả đầu.
Mà tay kia của Chung Nhạc thì bắt lấy một hồn binh có hình dáng như cái búa, rồi nện thẳng vào mặt một nữ yêu tinh, búa cắt qua đầu ả, bổ xuống tận ngực.
Chung Nhạc quăng rìu đi, cánh tay khác bắt lấy thanh đao, chém ngang hông một tên yêu quái gần người. Lại bắt lấy trường thương phóng đi, găm thẳng một tên Luyện khí sĩ Yêu tộc ở đằng xa xuống mặt đất. Có cánh tay thì bắt lấy bảo kiếm, cũng phóng đi, đâm thẳng vào mi tâm đối thủ.
– Hắn giết Lê Quân rồi, mau báo thù cho Lê Quân!
Có thêm nhiều Luyện khí sĩ Yêu tộc lao tới. Chung Nhạc nảy sinh sát ý, lập tức giáng xuống mặt đất. Giờ này hắn chẳng quan tâm số lượng bao nhiêu, tám cánh tay của nguyên thần mười tám trượng sau lưng lập tức xuất hiện đủ loại vũ khí. Đao kiếm vung vẫy, trường câu khóa hầu, trường tiên cuốn người, tấm thuẫn đè ép, vung chùy rơi đầu.
Trên con phố dài, vô số Luyện khí sĩ phóng tới. Chỉ thấy máu me văng tung tóe, những cánh tay chân cụt bay tán loạn, vô số cái đầu Yêu tộc phóng lên cao. Tay đứt, chân gãy, đầu rơi khắp nơi.
– Giết!
Đột nhiên nền đá dưới chân Chung Nhạc vỡ tung, một đại yêu chui ra từ lòng đất, phóng ra những thanh hồn binh. Chung Nhạc giơ chân giẫm mạnh xuống, mặt đất lún xuống mấy trượng. Đại yêu kia chỉ chui ra được nửa người thì bị đất đai chèn cho nát nửa thân dưới.
Một tên Luyện khí sĩ Thoát Thai cảnh vọt tới, nổi giận gầm lên rồi vung đao chém xuống. Bốn mặt là kẻ địch, Chung Nhạc không kịp phản ứng, bị chém ra một vết thương, máu chảy ròng ròng.
– Muốn chết thì ta sẽ giúp ngươi!
Chung Nhạc đính thanh hồn binh rồi đẩy mạnh, miệng đao chỉ đâm vào một tấc dưới da hắn thì không cách nào đâm tiếp được nữa. Chuôi đao đụng thật mạnh vào ngực Luyện khí sĩ kia, xuyên thủng ngực gã.
Chung Nhạc thò tay ra sau, bắt lấy đầu tên Luyện khí sĩ kia, vặn gãy rồi ném thật mạnh vào đầu một tên Luyện khí sĩ đang lao tới, hai cái đầu cùng nổ bung.
– Mau giết hắn!
Đám Yêu tộc như tre già măng mọc, như thủy triều ào ào lao tới. Tám cánh tay của nguyên thần sau lưng Chung Nhạc vung vẫy, triển khai bát cực sát trận. Vô số cái đầu bay lên, máu chảy như sông dưới mặt đất, thi thể chất thành đống.
Từng đạo kiếm khí xuất hiện trong tay hắn, kiếm khí bay lượn, theo đó là những phần còn lại của những cánh tay, bàn chân cụt cũng bay lượn theo, máu tươi chảy dài như suối.
Trên những điện ngọc quỳnh lâu dọc theo hai bên phố, đám trưởng giả Yêu tộc đều nhìn xuống dưới, thấy bóng người náo động khắp con phố, có không biết bao nhiêu Yêu tộc lao tới tấn công Chung Nhạc. Chỉ giây lát lại có vài chục thi thể ngã xuống, đầu thân cách biệt. Mà vẫn có Yêu tộc không hề sợ hãi, tiếp tục lao lên.
Hiển nhiên việc Chung Nhạc giết Thiên Yêu Lê Quân đã chọc giận vô số Yêu tộc, khiến bọn họ trở nên điên cuồng, muốn giết hắn cho hả cơn giận dữ.
Cảnh tượng ấy thật quá đẫm máu, thật quá kinh khủng. Chung Nhạc và nguyên thần với đủ loại vũ khí trong tay chém giết liên tục, không có đối thủ. Hắn đi qua nơi nào, nơi đó chất đầy những thi thể không toàn vẹn.
Đột nhiên, một luồng sáng ngũ sắc lóe lên, một Luyện khí sĩ Khai Luân cảnh đã tu thành ngũ hành luân vọt thẳng tới, đánh bay đám Luyện khí sĩ Yêu tộc trước mặt, rồi sau lưng hiện lên nguyên thần Ngũ Hành Luân, đánh mạnh tới Chung Nhạc, quát to:
– Ngũ hành trấn áp, luyện chết ngươi!
Ông…
Ngũ hành luân hạ xuống, bao phủ lấy hắn. Chung Nhạc cảm thấy thân thể và nguyên thần đều có xu thế muốn phân giải, mà vị Luyện khí sĩ ngũ hành luân kia thét lên, lao vọt tới.
Ngay tức khắc nguyên thần sau lưng Chung Nhạc mở ra thần nhãn thứ ba. Thần nhãn này rõ là nhật đồng, bên trong có bao bọc một vầng mặt trời, mà trong mặt trời lại có thần nhân đầu chim với ba chân và có cánh. Từ đó bắn ra một luồng hào quang màu vàng, đúng là dương khí trong âm dương nhị khí. Lấy dương khí làm ánh sáng, luyện nên thuần dương kiếm khí, chém xuống vị Luyện khí sĩ đã tu thành ngũ hành luân kia.
Vị Luyện khí sĩ kia hoàn toàn không ngờ rằng Chung Nhạc lại quyết đoán tàn nhẫn như vậy, ngay khi Ngũ Hành Luân trấn áp luyện hóa, hắn không thèm chống cự ngũ hành luân, mà lại tấn công, dùng công kích thay cho phòng ngự.
Xùy…
Thuần dương kiếm khí bắn ra từ trong thần nhãn của Chung Nhạc lợi hại cỡ nào? Mau lẹ ra sao? Vị Luyện khí sĩ đang lao tới nên chẳng kịp né tránh, chỉ kịp nghiêng đầu, bị dương kiếm kia xẹt qua, cả bả vai và cánh tay cùng rụng xuống. Nhưng chúng cũng nhanh chóng bị thuần dương kiếm khí đốt thành tro bụi.
– Hung hãn như thế ư? Hắn phóng ra một chiêu mạnh mẽ như vậy, chắc chắn tiêu hao rất nhiều, trong khoảng thời gian ngắn sẽ không thể phát ra chiêu thứ hai!
Tên Luyện khí sĩ cụt tay kia lại đánh tới. Đúng lúc này, thần nhãn thứ ba của Chung Nhạc khép lại, rồi lại mở ra, lần này thần nhãn đổi thành nguyệt đồng, trong hắc đồng kia có bọc lấy một mặt trăng, trong mặt trăng là thần nhân ba chân sáu mắt, lại có một tia sáng màu bạc bắn ra từ trong đó.
Tia sáng bạc ấy chính là thuần âm kiếm khí, xùy một tiếng cắt xuyên qua người Luyện khí sĩ Khai Luân cảnh kia, hai nửa thi thể ngã rầm xuống đất, hóa thành một bãi nước mủ.
Y vừa chết, ngũ hành luân tự động vỡ tan. Dù như vậy, chỉ trong thời gian ngắn Chung Nhạc cũng bị luyện cho da tróc thịt bong. Nếu để lâu hơn nữa, hắn sẽ gặp bất trắc.
Hắn không có thân thể quỷ dị như Đằng Vương, nên đối mặt với Ngũ Hành Luân, hắn chỉ có cách là giết chết đối thủ. Dầu vậy, việc hắn chống cự được sự luyện hóa của Ngũ Hành Luân cũng khiến không ít thế hệ trước của Yêu tộc cảm thấy khủng bố. Thoát Thai cảnh mà chống đỡ được Ngũ Hành Luân, điều này chứng tỏ cơ thể Chung Nhạc rất mạnh.
– Đang ép ta phải giết hết các ngươi ư?
Sau khi giết tên Luyện khí sĩ đã mở ra Ngũ Hành luân kia, trên người Chung Nhạc đau đớn dữ dội. Ngay trong lúc hắn bận rộn đối kháng vị Luyện khí sĩ Khai Luân cảnh kia, lại có không ít Luyện khí sĩ Yêu tộc nhân cơ hội tế hồn binh, dụng thần thông đánh ra những vết thương trên người hắn.
Hắn rốt cuộc đã giết tới đỏ cả mắt.
Nhân Đạo Chí Tôn
Đánh giá:
Truyện Nhân Đạo Chí Tôn
Story
Chương 141: Tàn sát trên phố
10.0/10 từ 15 lượt.