Nghịch Thiên Thần Châm: Quỷ Y Độc Vương Phi

Chương 480: Nghi ngờ đến từ khắp nơi

Khi bên ngoài đang xôn xao bất an vì thần nữ tân nhiệm của Thần Nữ tộc thì trong hoàng thất đế quốc lại là tình cảnh bi thảm.

Trước kia sau đại điển kế thừa của Thần Nữ tộc sẽ là điển lễ sắc phong thái tử phi của hoàng tộc, hai nữ nhân này hiển nhiên chính là người tôn quý nhất của Long đế quốc trong tương lai.

Nhưng tất cả mọi chuyện trên đảo Thạch Đầu lúc ấy Long Hạo Thiên đã nhìn thấy rõ ràng, Mặc Hương Quân ngày xưa có tình cảm sâu đậm với Long Khôn đã chết, Long Khôn cũng chết nhiều năm rồi, Thần Nữ tộc cũng không thể nào có thể xuất hiện một đôi song sinh nữ lần nữa, như vậy cũng có nghĩa là thái tử mà ông ta sẽ sắc phong trong tương lai sẽ không có đích tử sao?

Không thể phủ nhận, trong lòng Long Hạo Thiên không thoải mái tí nào, vậy thì thái tử tương lai nhị hoàng tử Long Tường tất nhiên cũng sẽ ôm lòng oán hận.

Nhưng quy củ của lão tổ tông ở đó, Long Hạo Thiên kiêng kị Mặc gia, dù trong lòng có không dễ chịu gì cũng không dám làm trái ý nguyện của tổ tông.

Lúc này, nhìn thấy Mặc gia gióng trống khua chiêng tuyên bố đại điển kế thừa thần nữ, có thể tưởng tượng được bóng ma trong lòng Long thị thế nào.

“Phụ hoàng, chẳng lẽ chúng ta cứ cam chịu uất ức như vậy sao? Không có đích tử thì sau này nhi thần làm thế nào ngẩng mặt chứ?”

Long Tường nhìn tấm thiếp mời xa hoa mà khiêm tốn trước mặt kia, gân xanh trên trán không nhịn được giần giật, gương mặt vốn đã có vẻ âm trầm giờ càng thêm vặn vẹo.

Long Hạo Thiên nhàn nhạt liếc hắn ta một cái: “Đây là quy củ của lão tổ tông định ra, ngươi không tuân theo là định đối đầu với Mặc gia sao?”

“Nhưng phụ hoàng, nhi thần không phục, dựa vào cái gì chứ? Dựa vào cái gì đến lượt của nhi thần lại gặp phải chuyện như vậy? Chẳng lẽ Mặc gia bọn họ không hề lo nghĩ cho Long gia chúng ta sao, dù không có một trong hai đôi song sinh nữ thì không phải còn có những nữ nhi khác của Mặc gia sao? Cứ để cho nữ nhi của Mặc gia bọn họ làm hoàng hậu không phải là mọi chuyện đều thuận lợi rồi sao?”

Long Hạo Thiên cười nhạo ra tiếng: “Dựa vào cái gì? Ngươi nói dựa vào cái gì sao? Chỉ dựa vào đây là quy củ mà lão tổ tông định ra, ngươi không phục, chẳng lẽ năm đó trẫm cũng lại phục sao?”

Nghe vậy, cả người Long Tường chấn động, giờ hắn ta mới nhớ phụ hoàng cũng không phải là đích tử, dù Long Khôn từng được sủng ái thế nào thì cũng không phải đích tử, mà hoàng hậu trước kia…


“Phụ hoàng…” Cổ họng Long Tường khô khốc, muốn nói lại thôi nhìn về phái Long Hạo Thiên.

Vẻ mặt Long Hạo Thiên không chút thay đổi liếc hắn ta một cái: “Chuyện này nói đến cũng là vấn đề của Long tộc chúng ta, nếu năm đó ca ca ngươi không làm ra chuyện mất nhân tính kia thì Mặc Hương Quân cũng sẽ không rơi vào cảnh ngộ như vậy, giờ liên lụy đến ngươi không có chính phi, nói cho cùng thì cũng không liên quan gì đến Mặc gia bọn họ cả, nếu như chúng ta đưa ra ý kiến khác thì bên Mặc gia chắc cũng sẽ không chịu để yên đâu. Hiện giờ dù là Long Khôn hay Mặc Hương Quân cũng được, đều đã là quá khứ rồi, không có mối quan hệ thông gia với Mặc gia tuy thiếu mất một hậu thuẫn mạnh mẽ, nhưng ai biết được họa phúc khôn lường chứ? Ngươi yên tâm, trẫm sẽ đích thân tuyển chọn trắc phi thích hợp cho ngươi.”

Dù Long Tường có cảm thấy khó chịu đến đâu nhưng thấy phụ hoàng mình đã nói đến mức này rồi thì hắn ta còn có thể nói gì nữa?

Chẳng qua trong lòng hắn ta cũng càng hận thêm Long Khôn đã chết.

Long Khôn, Long Khôn chết tiệt, lại là ngươi, nếu không phải ngươi thì thái tử ta đâu sao lại có thể uất ức như vậy được?

“Phụ hoàng, nghe nói ngày mười lăm tháng tám đó Mặc Ngân đã đích thân đến đại lục Tứ Phương đón Linh Diên và Công Tử Diễn về Mặc gia, ngài nói xem, bọn họ là muốn làm gì vậy?”

Long Hạo Thiên không để tâm gõ gõ mặt bàn, dù trên mặt bình tĩnh không chút gợn sóng, trong mắt lại sâu thẳm khó dò, không thể đoán được.

“Hai cô nương này cũng không đơn giản, còn hỗ trợ diệt trừ tang thi, lại còn hỗ trợ chế tác giải dược, sự cống hiến của bọn họ cho đại lục Tứ Phương dù là Long đế quốc chúng ta cũng còn thua kém, Mặc Ngân có ý mượn sức ắt là muốn nhân đại điển kế thừa lần này giới thiệu cho phe phái của mình.”

Long Tường nhướng mày: “Nói mới nhớ, hai nha đầu này cũng giấu mình đủ sâu, ai có thể tưởng tượng được đại tiểu thư của Phượng Trì sơn trang kia lại chính là nhiếp chính vương phi Linh thị của nước Tư U chứ? Còn cả Công Tử Diễn kia nữa, chỉ với thân phận thành chủ Bất Dạ thành này cũng không khiến chúng ta xem thường nàng được, nhưng chúng ta có tính thế nào cũng không tính ra được Công Tử Diễn lại chính là nữ. Phụ hoàng, nhi thần vừa có hứng thú với bọn họ thì Mặc Ngân đã ra tay rồi, căn bản không để chúng ta kịp phản ứng đã đem người về Mặc gia, cứ nghĩ lại là thấy tiếc nuối!”

“Tiếc nuối? Không có gì phải tiếc nuối cả, dù Linh thị kia là nhiếp chính vương phi hay là đại tiểu thư Phượng gia thì bọn họ cũng đã lập gia đình rồi, người như vậy Mặc Ngân có thể giữ lại bao lâu? Vệ Giới kia cũng không phải dễ đối phó. Tương tự, từ trước đến giờ chúng ta đều không tra ra người đứng sau chống đỡ Bất Dạ thành rốt cuộc là ai, tuy trông như không có bối cảnh gì nhưng trong Bất Dạ thành bất luận là sức phòng ngự hay là lực công kích đều không thể khinh thường. Điểm này thì từ sau khi diệt trừ tang thi có thể nhìn ra được, hơn nữa chất lỏng màu đen kia cứ có cảm giác đã nghe qua ở nơi nào rồi.”

Nói đến chất lỏng màu đen này Long Tường cũng nổi lên chút hứng thú, khi Long Hạo Thiên nói rằng như đã nghe qua ở nơi nào rồi thì ánh mắt hắn đột nhiên run lên, đột nhiên ngẩng đầu.


“Phụ hoàng, nhi thần nghĩ ra rồi, ngài còn nhớ không, mấy tháng trước không phải Mặc gia đã phái hai thiếu nữ đi vây quét trước sao? Nhi thần nhớ lúc đó hai người bọn họ đã dựa vào mấy cái hố to đốt mấy vạn tang thi thành tro, ngài nói xem chất lỏng này có thể giống như chất lỏng mà Công Tử Diễn sử dụng không?”

Được những lời của Long Tường thức tỉnh, Long Hạo Thiên cũng nhớ tới: “Đúng rồi, sau sự kiện kia trẫm đã phái người đi thăm dò thân phận của hai thiếu nữ kia, nhưng kết quả cũng không được như ý, ngoại trừ biết bọn họ đến từ Mặc gia thì ngay cả trông đối phương như thế nào cũng không biết, chẳng qua có một người trong đó có tọa kỵ là một con tiểu ngân long, thiếu nữ có được ngân long theo những gì ta biết thì trong Mặc gia chưa từng có, ngươi nói hai thiếu nữ này có thể là ai?”

Trước kia Long Tường chưa từng chú ý đến chuyện như vậy, bất ngờ nghe Long Hạo Thiên đề cập đến, bất giác hít một ngụm khí lạnh.

“Ngân long? Đó không phải là ngân long cao quý chỉ đứng sau hắc diệu long và kim cương long sao? Ai lại có bản lĩnh như vậy? Lại có thể khế ước với ngân long?”

Long Hạo Thiên gật đầu, cùng lúc đó mày ông ta cũng nhíu thật chặt.

“Xem ra với lực lượng bây giờ của chúng ta vẫn chưa đủ để đả động đến Mặc gia, động cơ lần này của Mặc Ngân khiến người ta không thể nắm bắt được. Còn có Linh Diên này nữa, mấy năm trước đã ‘chết’ một cách quái lạ rồi, giờ lại xuất hiện một cách khó hiểu, những năm nay nàng đã ở đâu? Công Tử Diễn kia ngoại trừ là thiếu chủ Bất Dạ thành thì còn có thân phận gì khác không? Không được, phải phái người đến đại lục Tứ Phương điều tra rõ ràng, Long Tường, chuyện này giao cho ngươi điều tra!”

Trước kia sự chú ý của mọi người đều bị cuốn vào việc nghiên cứu bệnh độc tang thi, không ai nghĩ đến việc hai người này dính líu đến nhau như thế nào, giờ thấy hai người được Mặc Ngân coi trọng như vậy, lão hoàng đế chẳng bình tĩnh được nữa.

Đối với việc này, đồng thời tỏ vẻ nghi ngờ còn có tứ đại gia tộc của kinh thành.

Hoa gia và Lăng gia tất nhiên là không cần phải nói, người đứng đầu đều biết thân phận thật của hai tỷ muội, còn về những người dưới nghĩ thế nào thì không nằm trong phạm vi suy xét của bọn họ.

Ngược lại là hai nhà Lận gia và Tuyết gia cũng giống Long Hạo Thiên, trước kia không chú ý đến chi tiết này, trải qua nhiều tầng suy xét bọn họ mới phát hiện hai nữ nhân này thần bí khó lường hơn bọn họ tưởng tượng nhiều.

Khi người Lận gia thảo luận về vấn đề này thì tất nhiên không thể thiếu Lận Ngọc Đường, đại sư huynh của Vệ Giới.

Lận Ngọc Đường thân là trưởng tôn của Lận gia, được gửi gắm kỳ vọng rất cao, nếu không thì đã  không giao hắn ta cho Tử Hạc chân nhân đích thân dạy dỗ.


Khi bọn họ đề cập đến Linh Diên, vẻ mặt của Lận Ngọc Đường vô cùng phức tạp, vì giữa Linh Diên nhiều năm trước và Phượng Nguyên hiện giờ thật sự khác xa rất nhiều.

Lúc đó nàng vẫn là một người quái dị vừa đen vừa béo, nhưng khi gặp lại Phượng Nguyên, nàng vừa trắng vừa gầy, tuy biết gương mặt có thể dịch dung, nhưng dáng người và màu da thì sao, cũng không thể thay đổi cả chứ?

Vì vậy khi đại lục Tứ Phương truyền ra tin Linh Diên chính là Phượng Nguyên thì trong lòng hắn ta theo bản năng nghi ngờ ngay, nhưng khi hắn ta biết tin này là do chính bốn thiếu gia của Phượng Trì truyền ra thì hắn ta lại do dự…

“Linh Diên này ta biết cũng rất ít, trong lần thi biến mấy năm trước nàng đã chết rồi, thậm chí thi thể cũng đã hư thối, ngay lúc Vệ Giới chuẩn bị hạ táng nàng thì có một người lạ đến cướp thi thể của nàng đi, từ đó về sau, Vệ Giới cứ như phát điên, vừa liều mạng tu luyện vừa không muốn thừa nhận vương phi của hắn đã chết. Nhiều năm trôi qua như vậy, nhiếp chính vương phi sống hay chết kỳ thật cũng không ai biết, nhưng lúc ấy có lời đồn nói thi thể của vương phi đúng là đã hư thối rồi. Ta cảm thấy đó cũng không hẳn là tin đồn vô căn cứ, còn cả việc Linh Diên đã biến mất nhiều năm như vậy chưa từng xuất hiện nữa, lần này đột nhiên xuất hiện cũng lấy thân phận của Phượng Nguyên, rõ ràng là muốn cắt đứt sạch sẽ.  Không ngờ rằng Vệ Giới này lại đuổi theo tới Phượng Trì sơn trang.

Còn có một điểm rất quan trọng, giờ trên đại lục Tứ Phương đều đang lan truyền Phượng Nguyên chính là Linh Diên, nhưng số người thật sự từng gặp Linh Diên ở Long đế quốc cũng chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay. Có lẽ mọi người không biết Linh Diên năm đó vừa béo mập vừa xấu xí khiến người khác không dám nhìn thẳng, nhưng lúc ở trên đảo Thạch Đầu mọi người đã nhìn thấy Phượng Nguyên kia rồi chứ? Diện mạo của nàng, mọi người cảm thấy có thể liên hệ đến người vừa xấu vừa đen vừa béo kia không?”

Vừa nói tới đây lập tức thu hút sự chú ý của những người quan trọng trong Lận gia: “Ý của ngươi là…”

“Dung mạo của một người có thể xảy ra thay đổi, nhưng dáng người và màu da cũng đâu dễ dàng đúng không?”

Đại trưởng lão Lận gia vuốt vuốt chòm râu trắng, hơi đăm chiêu nhìn Lận Ngọc Đường.

“Mặc kệ là Phượng Nguyên hay là Linh Diên, y thuật của bọn họ cũng đã rõ ràng như ban ngày. Linh Diên đã từng dựa vào chính bản lĩnh của mình để ngăn chặn sự bùng phát của thi độc ở Bất Dạ thành, cho dù là lần cung biến ở nước Tư U nàng cũng đã góp sức rất nhiều, tuy cuối cùng vẫn không thể địch lại thi độc mà chết, đương nhiên là chết thật hay chết giả thì cũng không thể nào nói chắc được. Về phần Phượng Nguyên này, trước kia trong thịnh hội Tứ Phương nàng đã dùng thực lực của bản thân chống lại tai họa đến từ Long đế quốc, lần đó có không ít người trúng thi độc, thậm chí ngay cả Vệ Giới cũng không thể may mắn thoát khỏi, cuối cùng cũng không phải đều dựa vào nàng mới thoát khỏi sự quấy nhiễu của thi độc sao? Tuy dung mạo của hai người khác xa nhau, nhưng ngẫm lại xem, hai người là người duy nhất có thể làm ra dược chống lại thi độc, các ngươi nói xem?”

Lời của đại trưởng lão khiến những người quan trọng của Lận gia đồng thời chìm vào im lặng.

Một Linh Diên đã có thân thế phức tạp như vậy, thân thế của Công Tử Diễn kia cũng càng thêm mơ hồ, Mặc Ngân mời cả hai thiếu nữ này tới Mặc tộc rốt cuộc là vì sao chứ?


Vào lúc này, đột nhiên nhị trưởng lão Lận gia nói: “Còn một chuyện nữa, các người đã quên rồi, Linh Diên này chính là nghĩa nữ của chi thứ hai Lăng gia. Tuy là nghĩa nữ nhưng từ trên xuống dưới chi thứ hai Lăng gia đối xử với nàng rất tốt, thậm chí lần này quay về Long đế quốc còn muốn đổi tên cho nàng từ Linh Diên thành Lăng Diên, chính thức trở thành tiểu thư của chi thứ hai Lăng gia. Các người nói xem, liệu có phải người Lăng gia đã biết gì không? Kỳ thật, cho đến giờ ta vẫn đang suy nghĩ năm đó chi thứ hai của Lăng gia này đã làm gì chọc giân Lăng lão gia tử, bị trục xuất khỏi đế quốc, điều xuống Tứ Phương? Nhiều năm như vậy vấn đề này vẫn khiến ta bối rối, cũng khiến ta không thể hiểu được, theo ta biết thì thực lực tổng thể của chi thứ hai này còn ưu tú hơn cả chi trưởng, vậy thì Lăng lão gia tử rốt cuộc là không vừa ý chỗ nào mà đuổi cả chi thứ hai đến đại lục Tứ Phương chứ? Hơn nữa, có một điều khiến người ta nghĩ mãi không rõ chính là nếu đã đuổi rồi thì lão gia tử đi theo xem náo nhiệt cùng làm gì? Chẳng lẽ đại lục Tứ Phương có gì hấp dẫn hơn Long đế quốc sao?”

Lời nói của đại lão gia Lận gia khiến mày mọi người nhíu chặt, kỳ thật vấn đề này đã khiến bọn họ khó hiểu nhiều năm rồi, bọn họ không phải chưa từng điều tra, chỉ là gia phong Lăng gia rất nghiêm, căn bản không thể tra được.

Nhị lão gia Lận gia im lặng một lát, đột nhiên có một suy đoán to gan.

“Ca, theo lời huynh vừa nói, Lăng gia có quan hệ rất tốt với Mặc gia đuổi nhị phòng đi là cố ý, vậy có phải cũng có nghĩa Hoa gia xử lý tam lão gia Hoa gia là Hoa Nghiêu cũng tương tự vậy hay không?

Hoa Nghiêu?

Nghĩ đến tên thần trộm Hoa Nghiêu đã từng náo loạn đế quốc, sắc mặt mọi người đều thay đổi.

Chỉ là vì nghề nghiệp đặc biệt của Hoa Nghiêu khiến rất nhiều người đều coi thường hắn, nhưng năng lực của người này rất nổi bật trong đồng lứa năm đó, dù xuất thân là kẻ trộm thì năng lực tổng hợp cũng khiến nhiều người không theo kịp.

Vì trong thời gian ngắn mọi người không nghĩ đến Hoa Nghiêu, lúc nhị lão gia Lận gia đột nhiên hỏi đến như vậy, mọi người cũng bắt đầu dần ngẫm lại: “Nếu ta tính không sai thì năm nay Hoa Nghiêu mới trở về đúng không? Hiện giờ hắn đang làm gì ở Hoa gia?”

“Cơ bản thì không hề ra khỏi cửa, nhưng lúc ở trên đảo Thạch Đầu hình như từng nhìn thấy bóng dáng của hắn.”

“Vậy khi hắn ở đại lục Tứ Phương đã làm những gì?”

Tam lão gia Lận gia cười trào phúng vô cùng khinh thường: “Chỉ bằng hắn còn có thể làm gì? Còn không phải ngựa quen đường cũ làm mấy chuyện trộm vặt thôi sao?”

Nhưng trưởng lão Lận gia và đại lão gia không nghĩ như vậy: “Không, không đúng, Hoa Nghiêu tuyệt đối không có khả năng cứ vô duyên vô cớ bị đuổi đến đại lục Tứ Phương, hơn nữa với tính cách của hắn, nếu mang theo bất mãn và oán hận đi thì dù sao cũng phải quậy đại lục Tứ Phương đến long trời lở đất mới đúng, chỉ là mấy năm nay các người có từng nghe qua tin đồn về hắn không? Hắn là loại người khiêm tốn như vậy sao? Hắn là loại người có thể ngấm ngầm chịu đựng như vậy sao? Không những thế mà còn giấu đến hơn mười năm hả? Nếu đó là thật thì nhất định không phải là Hoa Nghiêu mà chúng ta biết!”

Nghịch Thiên Thần Châm: Quỷ Y Độc Vương Phi
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Nghịch Thiên Thần Châm: Quỷ Y Độc Vương Phi Truyện Nghịch Thiên Thần Châm: Quỷ Y Độc Vương Phi Story Chương 480: Nghi ngờ đến từ khắp nơi
7.4/10 từ 29 lượt.
loading...