Thông tin truyện
Nghịch Thiên Thần Châm: Quỷ Y Độc Vương Phi
Đánh giá:
7.4/10 từ 29 lượt.
Nội dung truyện Nghịch Thiên Thần Châm: Quỷ Y Độc Vương Phi Tác Giả: Vãn Mộc Tình
Thể loại: Xuyên không, dị năng, song khiết, báo thù, cung đấu, báo thù, trọng sinh, nữ cường
Editor & beta: An Hồng Đậu Team
Văn án:
Nhiều năm sau, hai vị hoàng đế trẻ tuổi tài hoa xuất chúng đánh nhau trước cửa cung Long đế quốc. Cảnh tượng này trùng hợp lọt vào mắt đôi hoa tỷ muội đang gặm hạt dưa, bắt chéo chân, thảnh thơi cầm kính viễn vọng xem tới vui quên trời đất: "Đúng, đánh vào mặt hắn, đánh đi, ai nha, sao lại đần như vậy!"
Đám cung nữ 囧:... Các chủ tử, đây chính là phu quân của hai người đó, đừng có ác như vậy được không? Ít nhiều gì người ta cũng ngàn dặm xa xôi tới tìm, người không thương thì thôi, sao còn góp phần trợ uy chứ!
Nàng, thất cô nương thứ xuất Khang thân vương phủ, trời sinh quỷ nhan lại còn mập mạp, có thể nói là xấu vô cùng.
Hắn, Phượng thân vương khát máu và tàn bạo nhất nước Tư U, là truyền kỳ bách chiến bách thắng của nước Tư U.
Nàng, xấu xí, nhu nhược, nhưng ai nào biết dưới quỷ nhan bình thường kia lại che giấu dung mạo nghịch thiên và tài năng xuất chúng gây kinh ngạc thế nào?
Hắn, tàn nhẫn, máu tanh, nhưng ai nào biết, hán tử chính trực, ngay thẳng kiên trung như vậy, thuở thiếu thời cũng đã có tài năng hơn người, dung mạo chấn động?
Bọn họ, rõ ràng có thể dựa vào giá trị nhan sắc tung hoành thiên hạ, vậy mà vẫn phải dựa vào quỷ nhan và thanh danh hiển hách.
Bọn họ, rõ ràng trời nam đất bắc, không dính dáng gì tới nhau, vậy mà vì một tờ hôn ước, cưỡng ép ràng buộc, từ đó ân oán tình thù, sinh tử vướng bận.
Băng Phách Thần Châm tiến hóa vài lần, nàng đã đứng trên đỉnh cao của bốn nước, nhưng so với Long đế quốc hùng mạnh, đây chỉ mới là khởi đầu...
Lần đầu gặp gỡ, hắn đang đối mặt với lần ám sát thứ n. Rõ ràng hắn có thể dễ dàng được cứu mạng, thế mà lại thà chết chứ không chịu khuất phục. Hắn tích chữ như vàng, không mở miệng, nàng cũng sẽ không chủ động cứu giúp, hoàn toàn xứng với cái danh "Quỷ Y" thấy chết không cứu của mình. Tuy nhiên không ngờ rằng mình lại bị hắn đánh trọng thương...
Lần gặp gỡ thứ hai, nàng đang yên đang lành ngồi bắt chéo chân trên nóc phòng nhìn lén một bức đông cung sống lại bị hắn đạp xuống thành tư thế chó gặm bùn. Kết quả, nàng bị người ta đuổi giết cả một tháng...
Thể loại: Xuyên không, dị năng, song khiết, báo thù, cung đấu, báo thù, trọng sinh, nữ cường
Editor & beta: An Hồng Đậu Team
Văn án:
Nhiều năm sau, hai vị hoàng đế trẻ tuổi tài hoa xuất chúng đánh nhau trước cửa cung Long đế quốc. Cảnh tượng này trùng hợp lọt vào mắt đôi hoa tỷ muội đang gặm hạt dưa, bắt chéo chân, thảnh thơi cầm kính viễn vọng xem tới vui quên trời đất: "Đúng, đánh vào mặt hắn, đánh đi, ai nha, sao lại đần như vậy!"
Đám cung nữ 囧:... Các chủ tử, đây chính là phu quân của hai người đó, đừng có ác như vậy được không? Ít nhiều gì người ta cũng ngàn dặm xa xôi tới tìm, người không thương thì thôi, sao còn góp phần trợ uy chứ!
Nàng, thất cô nương thứ xuất Khang thân vương phủ, trời sinh quỷ nhan lại còn mập mạp, có thể nói là xấu vô cùng.
Hắn, Phượng thân vương khát máu và tàn bạo nhất nước Tư U, là truyền kỳ bách chiến bách thắng của nước Tư U.
Nàng, xấu xí, nhu nhược, nhưng ai nào biết dưới quỷ nhan bình thường kia lại che giấu dung mạo nghịch thiên và tài năng xuất chúng gây kinh ngạc thế nào?
Hắn, tàn nhẫn, máu tanh, nhưng ai nào biết, hán tử chính trực, ngay thẳng kiên trung như vậy, thuở thiếu thời cũng đã có tài năng hơn người, dung mạo chấn động?
Bọn họ, rõ ràng có thể dựa vào giá trị nhan sắc tung hoành thiên hạ, vậy mà vẫn phải dựa vào quỷ nhan và thanh danh hiển hách.
Bọn họ, rõ ràng trời nam đất bắc, không dính dáng gì tới nhau, vậy mà vì một tờ hôn ước, cưỡng ép ràng buộc, từ đó ân oán tình thù, sinh tử vướng bận.
Băng Phách Thần Châm tiến hóa vài lần, nàng đã đứng trên đỉnh cao của bốn nước, nhưng so với Long đế quốc hùng mạnh, đây chỉ mới là khởi đầu...
Lần đầu gặp gỡ, hắn đang đối mặt với lần ám sát thứ n. Rõ ràng hắn có thể dễ dàng được cứu mạng, thế mà lại thà chết chứ không chịu khuất phục. Hắn tích chữ như vàng, không mở miệng, nàng cũng sẽ không chủ động cứu giúp, hoàn toàn xứng với cái danh "Quỷ Y" thấy chết không cứu của mình. Tuy nhiên không ngờ rằng mình lại bị hắn đánh trọng thương...
Lần gặp gỡ thứ hai, nàng đang yên đang lành ngồi bắt chéo chân trên nóc phòng nhìn lén một bức đông cung sống lại bị hắn đạp xuống thành tư thế chó gặm bùn. Kết quả, nàng bị người ta đuổi giết cả một tháng...
Chương mới cập nhật
Danh sách chương
- Chương 1: Tiết tử - Cướp quan tài của vương phi
- Chương 2: Cơ thể trúng độc
- Chương 3: Bất ngờ trong thọ yến
- Chương 4: Người cha cặn bã đột ngột xuất hiện
- Chương 5: Hung thủ chính là ta
- Chương 6: Phía sau có người sai khiến
- Chương 7: Mặt nạ da người
- Chương 8: Ngụy vương trúng độc
- Chương 9: Linh Vận nổi bão
- Chương 10: Không niệm tình xưa
- Chương 11: Phất tay áo bỏ đi
- Chương 12: Ác mộng kinh hoàng
- Chương 13: Bị cha ruột trói
- Chương 14: Rõ rành rành
- Chương 15: Uy hiếp không có tác dụng
- Chương 16: Chiến vương
- Chương 17: Hài cốt không còn
- Chương 18: Đạt thành hiệp nghị
- Chương 19: Mặt hoa áo đỏ
- Chương 20: Đạp Tuyết
- Chương 21: Ám sát trên quan đạo
- Chương 22: Ám dạ chi vương
- Chương 23: Hắc y cản đường
- Chương 24: Thân phận bí ẩn
- Chương 25: Ly Diên bị thương
- Chương 26: Hàn Tẫn Thẩm Tứ
- Chương 27: Trang y Mã Vân
- Chương 28: Đại thiếu Tô Ngu
- Chương 29: Quỷ Y Phượng Trì
- Chương 30: Quỷ vương đến thăm
- Chương 31: Bà già sáu mươi tuổi
- Chương 32: Quy củ của Quỷ Y
- Chương 33: Điều kiện gì
- Chương 34: Bốn vị thuốc
- Chương 35: Tự nhiên tín nhiệm
- Chương 36: Trùng hút máu độc
- Chương 37: Một màn thần kỳ
- Chương 38: Bí mật thân thể
- Chương 39: Bí tượng trọng thương
- Chương 40: Cách không khí bắt mạch
- Chương 41: Chết cũng phải cần thể diện
- Chương 42: Kịch độc Huyền Hồn
- Chương 43: Trấn quốc tướng quân
- Chương 44: Tiểu thư Phượng Nguyên
- Chương 45: Ngũ thiếu Hoa Mậu
- Chương 46: Băng Phách Thần Châm
- Chương 47: Suy yếu mê man
- Chương 48: Chiến vương ấm ức đè nén
- Chương 49: Huynh đệ thương yêu kính trọng lẫn nhau
- Chương 50: Chưa gả đã thất sủng