Nam Thần Đình Đám Yêu Tôi

Chương 16

69@-

Đêm nay lại là một đêm tăng ca của phòng quan hệ công chúng, mọi người tập trung trong phòng họp lớn, ôm máy tính xử lý hot search. Bình luận trên Weibo như sau:


[Anh Hoài có ý gì vậy? Trả lời bài tuyên truyền của Thẩm Vụ rồi hẹn gặp… Chẳng phải đang ám chỉ mình chính là khách mời bí ẩn sao?]


[Trời đất, tôi lại cứ tưởng mình nghĩ quá. Anh Hoài tham gia chương trình thực tế phát sóng trực tiếp nghe thì có vẻ vô lý, nhưng hình như lại là sự thật…]


[Đồng ý!! Mong quá đi, sao còn phải đợi đến cuối tháng cơ chứ hu hu hu.]


“Sếp Mạnh.” Gương mặt trang điểm tỉ mỉ của La Kim Nghi rầu rĩ vô cùng, “Vi phạm hợp đồng bảo mật vì tiết lộ danh tính khách mời bí ẩn, tiền bồi thường chắc anh đền được phải không…”


“Không sao.” Mạnh Hoài Chi dùng gương mặt lạnh tanh kia thốt ra những lời không hề giống an ủi, “Tôi mời thầy Phương ăn một bữa là được, anh ta không để bụng đâu. Sau này tôi cũng sẽ không tham gia chương trình thực tế nào nữa, không ảnh hưởng gì cả.”


Không tham gia chương trình thực tế nào nữa? Đỗ Chân liếc trộm một cái, thầm nghĩ: Tốt nhất là như vậy đi. Vừa lặng lẽ rời mắt lại đúng lúc chạm mắt với La Kim Nghi, anh ta vội hắng giọng, chột dạ che giấu. La Kim Nghi nghẹn lời, cùng tần số với tên Đỗ Chân này không phải chuyện vui vẻ gì cho lắm. 


Động thái của Mạnh Hoài Chi mang đến quá nhiều thông tin, dẫn đến rất nhiều tranh cãi, thậm chí còn kéo theo những hot search trước đó, một thời gian dài không thể dập tắt.


[Mạnh Hoài Chi bảo Thẩm Vụ lần sau trả mũ là ý gì? Hai người họ quen nhau từ trước rồi sao? Hình như đây còn là lần đầu tiên Mạnh Hoài Chi tương tác với bạn bè trên mạng nữa??]


Trang cá nhân của Mạnh Hoài Chi rất ít khi nhắc đến người khác, những lần hiếm hoi đều là khi có liên hệ công việc từ trước rồi mới đăng chúc mừng hợp tác vui vẻ. 


[Vậy nên lần trước anh Hoài bị chụp… Người bí ẩn đó chính là Thẩm Vụ ư?]


[Tôi nhìn lại rồi, dáng người thoạt nhìn thật sự rất giống!!]



[Biết ngay cái mũ trên đầu Thẩm Vụ là của Mạnh Hoài Chi mà!!! Mê chết cái đãi ngộ độc nhất này.]


[Bệnh sạch sẽ chỉ phá lệ vì một người kìa hu hu hu.]


May thay Mạnh Hoài Chi có một lượng fan only lớn mạnh, phẩm chất khá tốt, có thể lý giải mối quan hệ của hai người một cách logic.


[Anh Hoài với Thẩm Vụ chỉ là bạn thôi, trai đẹp chơi với nhau là bình thường mà.]


[Bạn bè đội mũ của nhau rất bình thường, anh Hoài hiếm hoi lắm mới có một người bạn trong giới, chúc tình bạn của hai anh đẹp trai mãi mãi trường tồn!!]


[Đúng đúng, một số fan couple đừng quá cố chấp, nếu đến lúc đó họ không tương tác nữa vì tránh bị nghi ngờ thì mấy người vui không?]


[Lần đầu anh Hoài tham gia chương trình thực tế mà lại có bạn đi cùng thì tốt quá, mong đợi ghê!]


[Khoan, tự nhiên tôi phát hiện ra cái này, anh Hoài chưa bao giờ tham gia chương trình thực tế, lần này phá lệ không phải cũng vì ai đó sao?]


[Trời đất, bị vả mặt bất ngờ quá, tự dưng tôi cũng thấy thích thích…]


Tài khoản chính thức của “Chuyến thám hiểm kỳ thú” cũng nhân cơ hội này để tuyên truyền. Phương Từ nhận được tin nhắn từ Mạnh Hoài Chi, đăng lên Weibo cá nhân, ám chỉ về tranh cãi lựa chọn khách mời. 


@đạo diễn Phương Từ: Kim chủ gì cơ? “Chuyến thám hiểm kỳ thú” mùa hai đang trong giai đoạn quảng bá, xin mời các kim chủ xem xét.


Tận dụng cơ hội để quảng bá là không thể thiếu. Cư dân mạng hóng hớt không chê to chuyện.


[Kim chủ không quảng cáo cho “Chuyến thám hiểm kỳ thú” chẳng lẽ là do bọn họ không muốn sao?]



Phương Từ cũng nhân tiện bấm thích bài đăng của Mạnh Hoài Chi, coi như xác nhận thân phận khách mời bí ẩn của anh. Mặt khác, thực ra nếu không có Mạnh Hoài Chi, Phương Từ cũng sẵn lòng chọn Thẩm Vụ làm khách mời. Ngoại hình và tính cách của cậu đều đứng hàng đầu, tay đua cũng khá hiếm gặp, có thể coi là ứng cử viên hoàn hảo cho chương trình thực tế. Chỉ là những lời này đương nhiên không thể nói với Mạnh Hoài Chi. Phương Từ tiếp tục lướt Weibo, bắt gặp bình luận của một cư dân mạng tinh mắt.


@Người qua đường A: Có vẻ tôi đã biết tiêu chí lựa chọn khách mời của đạo diễn Phương rồi. Mọi người nhìn Weibo của Lâm Yên Nhiên, Lương Thu, Hạ Phàm Tinh, Nam Đăng Vi mà xem, anh Hoài thì không không cần nói cũng biết. Phương Từ trăm phần trăm là đ* h** s*c.


Phương Từ bấm thích, coi như tán đồng. Mạnh Hoài Chi chỉ có một tài khoản Weibo nên trực tiếp dùng tài khoản chính vào thị sát Weibo của Phương Từ, cũng thuận tay cũng bấm thích bình luận kia. Khác với phản ứng tò mò và thích thú bên phía Phương Từ, đến lượt Mạnh Hoài Chi, hướng thảo luận và phân tích của cư dân mạng chuyển hướng hẳn.


[A a a em cũng muốn được anh Hoài like bình luận.]


[Bà đăng bài khen Thẩm Vụ đẹp trai thử xem, biết đâu ảnh lại đến thật đấy. (đầu chó)]


[Biết ngay mà, bên cạnh trai đẹp cũng là trai đẹp.]


[Biết ngay mà, bên gối trai đẹp cũng là trai đẹp.]


Đỗ Chân cũng đang lướt Weibo, cư dân mạng càng hâm mộ thì mặt mày anh ta càng xám xịt, thỉnh thoảng liếc sang Mạnh Hoài Chi cũng đang cúi đầu một cái. Mạnh Hoài Chi cầm điện thoại lướt Weibo mà vẻ mặt cũng nghiêm túc y như đang xem nhạc phổ, nếu không phải anh vừa liền tay bấm thích, trả lời và theo dõi Thẩm Vụ thì Đỗ Chân đã chẳng cần cảnh giác đến vậy. Thấy ngón tay Mạnh Hoài Chi dừng lại một chút trên màn hình, trước lúc anh kịp ấn xuống, Đỗ Chân đã vội vàng lao tới, “Xin anh đó sếp Mạnh, tối nay anh đừng lên mạng nữa, được không?” Để mọi người nghỉ ngơi một chút đi, tiền tăng ca không cần cũng được.


Anh ta nhất thời nóng vội, vô tình che mất một nửa màn hình điện thoại. Qua kẽ tay có thể nhìn thoáng qua nội dung trên đó, không phải giao diện Weibo như anh ta nghĩ mà là tin nhắn riêng trên WeChat. Đỗ Chân gượng gạo rút tay lại, ngượng ngùng hắng giọng.


Trước hành động bất lịch sự của nhân viên, Mạnh Hoài Chi chẳng hề tức giận, thậm chí còn không buồn nhíu mày. Thái độ lạnh lùng như vậy không khiến người ta sợ hãi mà chỉ làm họ cảm thấy mình trong suốt như không khí, có cũng được không cũng được. Anh cúi đầu trả lời tin nhắn, lạnh nhạt tuyên bố, “Tan họp, mọi người về đi.”

***


Danh sách theo dõi của Mạnh Hoài Chi chỉ có mười người, ngoài các nhạc sĩ và đạo diễn hợp tác lâu dài, thì chỉ có Weibo chính thức của M+ Entertainment và phòng làm việc của anh. Thẩm Vụ cực kỳ lạc lõng trong số đó. Cậu vẫn luôn nhớ kỹ chuyện hai người bí mật kết hôn nên không khỏi lo lắng, bèn thử hỏi Mạnh Hoài Chi.


TV: Sao anh lại theo dõi em vậy? Lỡ bị phát hiện thì sao?


M: Chỉ là theo dõi khách mời cùng tham gia chương trình mà thôi.



Thẩm Vụ: …Không hổ là phẩm chất hút tai tiếng của Mạnh Hoài Chi.


Tin nhắn vừa rồi cũng nhắc nhở Thẩm Vụ, cậu vội theo dõi lại Mạnh Hoài Chi và các khách mời khác của chương trình luôn, tích cực tránh bị nghi ngờ. Phía bên kia thành phố, thông báo Thẩm Vụ liên tục theo dõi vài người thi nhau hiện lên trên màn hình điện thoại của Mạnh Hoài Chi.


Mạnh Hoài Chi: …

***


Chẳng mấy chốc đã đến ngày 31 tháng 12, tập đầu tiên của mùa hai “Chuyến thám hiểm kỳ thú” được mong chờ từ lâu sẽ phát sóng trực tiếp vào lúc chín giờ tối. Các khách mời đã đến địa điểm quay từ sớm để trang điểm, thử micro và các thiết bị khác, trang phục là tự chọn, đã được thống nhất với ban sản xuất từ trước. Trang phục chủ yếu liên quan đến nghề nghiệp và hình tượng của mỗi người, vì là tập đầu tiên nên Phương Từ đã khéo léo sử dụng phương pháp này để giúp khán giả nhanh chóng nhận biết khách mời, củng cố hình tượng của họ và tăng độ chân thực cho chương trình.


Thẩm Vụ mặc áo khoác da của tay đua và quần đen cùng chất liệu, kết hợp với bốt martin. Cậu có thói quen mở phanh áo khoác, trên cổ không còn là chiếc dây chuyền chữ thập titan treo nhẫn kim cương nữa mà là một sợi dây xương rắn mảnh hơn, không có mặt dây. Thẩm Vụ đã đến từ sớm, qua chào hỏi Hạ Phàm Tinh và Lương Thu lần đầu gặp mặt, sau đó Mạnh Hoài Chi mới đến.


Những lần trước hai người gặp mặt đều là ở nơi công cộng, Mạnh Hoài Chi là nghệ sĩ đình đám, lần nào cũng che chắn kín mít mấy lớp, không đội mũ lưỡi trai thì ít nhất cũng sẽ đeo khẩu trang. Hôm nay anh chỉ mặc sơ mi trắng, trước khi vào trong đã giao áo khoác cho trợ lý. Áo sơ mi dày dặn, phẳng phiu, tay áo dài buông xuống, nút tay áo được cài cẩn thận, cổ tay áo vừa vặn che kín cổ tay, không để lộ hình xăm. Hàng khuy trước ngực cũng được cài đến nút trên cùng, nghiêm túc chỉnh tề, cực kỳ phù hợp với hình tượng đóa hoa thanh cao không vướng bụi trần. Nhưng Thẩm Vụ lại hiểu rõ rằng điều đó không phải vì để giữ hình tượng, thời Mạnh Hoài Chi khi còn là sinh viên, chưa ra mắt, hai mùa xuân hạ anh mặc đúng loại áo sơ mi đó, hai mùa còn lại vẫn vậy và chỉ thêm áo khoác. 


Các khách mời lần lượt đến đủ, theo sắp xếp của tổ chương trình, mọi người được đưa đến một ngôi trường bỏ hoang. Đúng 9 giờ tối, tập đầu tiên của “Chuyến thám hiểm kỳ thú” chính thức phát sóng. 


[A a a bắt đầu rồi!!!]


[Mạnh Hoài Chi Mạnh Hoài Chi Mạnh Hoài Chi!]


[Bắt đầu rồi á? Sao tối thế?]


[Mọi người có nghe thấy tiếng gì lạ lạ không, đáng sợ quá…]


Sau vài tiếng sột soạt, màn hình phát sóng trực tiếp bỗng lóe sáng một chút, chỉ vừa đủ để nhìn thấy đại khái hoàn cảnh xung quanh. Đây là một căn phòng nhỏ kín mít, bốn góc chìm trong bóng tối dày đặc, một luồng ánh sáng trắng yếu ớt chiếu xuống từ trần nhà. Thẩm Vụ và Mạnh Hoài Chi đã phối hợp với tổ chương trình giả dạng thành bị bắt cóc. Thẩm Vụ ngồi trên ghế gỗ, cổ tay và bắp chân bị trói chặt vào tay ghế và chân ghế, dây thừng quấn thành nhiều vòng chắc chắn. Tình trạng của Mạnh Hoài Chi có vẻ khá hơn, hai chân được tự do nhưng hai tay lại bị bó chặt trước ngực, không nâng lên được cũng không bỏ xuống được, mắt bị bịt kín bằng băng đen.


Đây là lần đầu tiên Mạnh Hoài Chi xuất hiện với hình ảnh như vậy. Trước đây, anh luôn bịt kín khẩu trang và mũ, chỉ để lộ cặp mắt sắc lạnh. Nhưng hôm nay thì hoàn toàn ngược lại, dưới chiếc băng bịt mắt đen là sống mũi tinh tế, đôi môi và cằm cũng mang vẻ lạnh lùng hệt như đôi mắt nhưng bớt xa cách một chút, khiến các fan trong phòng phát sóng trực tiếp thi nhau gáy như gà.



[Nghi ngờ có căn cứ rằng đạo diễn Phương ngày nào cũng lướt Weibo, chương trình có sáu người, nhưng dường như bốn người khác không xứng có được tên họ vậy.]


[Cười chết, các chị em cùng chung chí hướng đấy. (suỵt)]


[Chắc là mật thất rồi, bắt đầu từ chỗ này rồi đi giải cứu những người khác sao?]


[Có lẽ giờ hai người họ phải hợp tác để cởi dây thừng nhỉ.]


Khu bình luận sôi nổi suy đoán diễn biến chương trình, trong căn phòng tối vang lên chất giọng trong trẻo của Mạnh Hoài Chi, “Thẩm Vụ?”


Bầu không khí kh*ng b* lập tức tan biến không ít. “Em ở đây!” Thẩm Vụ vội lên tiếng, sợ Mạnh Hoài Chi không tìm đúng vị trí, lại ra sức gọi, “Ở đây ở đây ở đây.”


Mạnh Hoài Chi bị bịt mắt thuận lợi đi đến bên cạnh cậu, đứng yên. Thẩm Vụ vẫn nhìn được, nghĩ ra một cách, “Anh đưa tay qua đây, em cởi dây cho.”


Mạnh Hoài Chi đưa tay đến vị trí chỉ định theo chỉ dẫn. Nhưng hai tay Thẩm Vụ bị trói vào tay vịn, dây thừng quấn từ cẳng tay đến mu bàn tay cậu, nâng ngón tay lên cũng khó. Một lúc lâu sau, dây thừng vẫn chẳng hề mảy may nới lỏng, Mạnh Hoài Chi ngẫm nghĩ một chốc rồi nói, “Hay tháo bịt mắt xuống trước đã, để anh tự nghĩ cách cởi trói vậy.”


“Cũng đúng.” Thẩm Vụ tỏ vẻ đồng tình, “Vậy anh cúi xuống thêm chút nữa đi.”


Mạnh Hoài Chi khuỵu một gối xuống, Thẩm Vụ vật lộn một hồi mới tiếc nuối nhận ra rằng ngón tay mình bị hạn chế hoạt động đến nỗi không thể tháo nổi bịt mắt. Tổ chương trình đã diễn tập trước tất cả các tình huống nhưng vẫn không tránh khỏi trường hợp ngoài ý muốn. Phương Từ theo dõi tình hình trên màn hình giám sát, không khỏi nhíu mày, “Có phải dây thừng trên tay Thẩm Vụ trói nhiều vòng quá rồi không?”


Nhân viên tổ đạo cụ tim đập thình thịch, không ngờ vừa phát sóng đã xảy ra sự cố, may thay họ đã chuẩn bị phương án khẩn cấp để đối phó với các tình huống bất ngờ thế này. “Hình như là vậy… Vậy tôi sắp xếp nhóm khách mời khác đến cứu họ nhé?”


Phương Từ vẫn luôn chú ý đến tình hình trong phòng phát sóng trực tiếp, lại đột nhiên ngẩn ra, chăm chú nhìn màn hình, “Chờ một chút.”


“Anh rướn người lên đi, khom lưng xuống, nghiêng đầu sang đây.” Thẩm Vụ đã hoàn toàn từ bỏ cách cởi bịt mắt bằng tay. Tầm nhìn bị cản trở, Mạnh Hoài Chi cũng không rõ Thẩm Vụ nghĩ ra được cách gì, có lẽ đã tìm được móc kéo hay gì đó. “Gần thêm chút nữa, hướng mặt về phía em,” Thẩm Vụ tiếp tục hướng dẫn. Mạnh Hoài Chi tuy không hiểu lắm nhưng vẫn làm theo, chỉ là càng đến gần động tác càng chậm, lo rằng không cẩn thận đụng phải đối phương. 


“Được rồi.” Thẩm Vụ đột nhiên lên tiếng, giọng nói gần như sát bên tai Mạnh Hoài Chi. Vừa dứt lời, hơi thở ấm áp bất ngờ ập đến, đôi môi mềm cọ qua viền bịt mắt, mang đến cảm giác như bị rơi vào vùng biển nhiệt đới, rồi ngay lập tức bị nước biển nóng ấm mằn mặn tràn vào mũi họng, hít thở cũng khó khăn. Trong bóng tối, dường như có một chú cá nhiệt đới vô hình lướt qua khóe mắt anh, mềm mại mà tê dại. Thẩm Vụ cắn một góc bịt mắt, mơ hồ nói, “Anh lùi lại kéo bịt mắt xuống đi.”


Nam Thần Đình Đám Yêu Tôi
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Nam Thần Đình Đám Yêu Tôi Truyện Nam Thần Đình Đám Yêu Tôi Story Chương 16
10.0/10 từ 15 lượt.
loading...