Món Ngon Của Tôi Ngẫu Nhiên Làm Mới, Khách Hàng Thèm Khóc

Chương 76: Đậu hũ càng thối, lại càng thơm

102@-

"Rắc~"


Vị khách quen cắn vỡ lớp vỏ giòn rụm của miếng đậu hũ thối, ngay lập tức cảm nhận được một sự mềm mịn tột cùng, quyện với hương thơm đậm đà đặc trưng của đậu hũ thối đột ngột lan tỏa trên đầu lưỡi.


Rắc rắc~


Đôi mắt của vị khách bỗng trợn tròn xoe, mặc kệ miếng đậu hũ vừa ra khỏi chảo còn nóng bỏng rẫy, anh ta vội vàng cho cả miếng vào miệng.


"Xì xà~ xì xụp~ Nóng quá~"


Mặt khách hàng đỏ bừng, liên tục hít lấy hít để không khí, thế nhưng lại chẳng hề muốn dừng động tác nhai lại.


"Cứ từ từ, nóng vội ăn không được đậu hũ nóng đâu, cẩn thận."


Lâm Huyền thấy vậy, lại không nhịn được mà nhắc nhở.


"Ông chủ Lâm… anh… xì xụp… nói thì hay lắm… xì xụp."


"Làm sao mà nhịn cho nổi chứ!"


"Ngon bá cháy!"


"Thối ơi là thối, mà cũng thơm ơi là thơm!"


Vị khách quen này cũng là một người không ngơi miệng, dù bị nóng đến mức này vẫn không quên tấm tắc khen ngợi.


Nói xong, anh ta lại gắp thêm một miếng đậu hũ nữa cho vào miệng, rồi sung sướng nheo mắt lại, trông bộ dạng như không thể thoát ra được.


"Có lố quá không vậy?"


"Cha này chắc làm mukbang nè, biểu cảm phong phú ghê."


"Toang, tự nhiên tui cũng muốn thử ghê~"


Dàn fan hâm mộ xung quanh thấy biểu hiện của người này, ai nấy đều bắt đầu đắn đo.


So với sự do dự của các fan, mấy người bạn trong nhóm hâm mộ của quán đã cố tình chạy tới từ lâu thì thèm ch** n**c miếng rồi.



"Ông chủ Lâm! Hai phần! Nhanh nhanh nhanh!"


"Tôi ba phần!"


"Tôi năm phần!"


"…"


Hội anh em trong nhóm thi nhau mạnh tay chốt đơn, người sau gọi nhiều hơn người trước.


Trong nháy mắt, Lâm Huyền đã nhận được hơn hai mươi đơn đậu hũ thối.


Các fan xung quanh nhìn tôi, tôi lại nhìn anh. Vốn dĩ họ nghĩ có thể khiến ông chủ Lâm này biết khó mà lui, thay đổi quyết định.


Ai ngờ mới vài phút, thắng bại đã rõ.


Lần này, dù có không cam lòng, có không tình nguyện đến đâu, cũng không thể ngăn cản Lâm Huyền tiếp tục bán đậu hũ thối được nữa.


Ước mơ được ăn món "cheap moment" với thần tượng cũng tan thành mây khói.


Khi từng miếng đậu hũ được cho vào chảo, mùi hương lan tỏa trong không khí ngày càng nồng nàn.


Cũng không biết có phải do đã đứng trước quầy hàng quá lâu hay không, các fan cảm thấy cái mùi thối dường như đã nhạt đi rất nhiều, thay vào đó là một mùi thơm đậm đà.


"Ực."


Không biết là fan nào vừa nuốt nước bọt.


Cũng không biết là fan nào đã mở lời trước.


"Ông chủ, cho tôi một phần."


"Ông chủ, cho em hai phần."


"Em nữa, em chuyển khoản rồi nha!"


Trong đám fan liên tục có người bắt đầu đặt hàng, ánh mắt háo hức dán chặt vào chảo dầu đang sôi sùng sục của Lâm Huyền.


"Có hết có hết, mọi người xếp hàng ngay ngắn, lần lượt từng người một nhé."



Lâm Huyền vừa chiên đậu hũ, vừa lên tiếng giữ gìn trật tự.


Rất nhanh, quầy hàng vốn bị vây kín đã trở nên quang đãng, những khách đã đặt hàng ngoan ngoãn xếp thành một hàng dài, chờ đợi món ngon ra lò.


Trong đám người xếp hàng.


Không ít fan dù rất mong chờ món đậu hũ thối, nhưng trong lòng ít nhiều vẫn có chút tiếc nuối vì không được ăn món giống thần tượng.


Nhưng biết làm sao được, ai bảo món đậu hũ thối người ta làm lại được chào đón đến thế.


Đang lúc tiếc hùi hụi, bỗng có vài fan chú ý đến một quý cô ở phía trước hàng.


"Ủa?"


"Này, bà xem người phụ nữ kia có quen không?"


"Ơ? Hình như là quen thật?"


Vài fan ghé tai thì thầm, đồng loạt hướng ánh mắt về phía quý cô đeo khẩu trang và kính râm này.


Cô ấy xếp ở vị trí khá gần đầu, chỉ vài phút nữa là đến lượt.


"Cái đó… năm phần đậu hũ thối."


Người phụ nữ cố tình đè giọng xuống một chút, dường như không muốn bị nhận ra.


Lâm Huyền cũng cảm thấy giọng nói này hơi quen tai, bất giác ngẩng đầu lên nhìn.


Hửm?


"Trời má! Đó không phải là quản lý của Duyệt Duyệt, má Triệu sao?"


Một fan cứng của Lam Tâm Duyệt vừa nghe giọng đã nhận ra, kinh ngạc thốt lên.


Chị Triệu đã theo Lam Tâm Duyệt từ khi cô mới ra mắt, những fan theo dõi lâu năm dĩ nhiên không lạ gì vị quản lý này.


Họ còn đùa giỡn đặt cho chị Triệu biệt danh "má Triệu".


Đương nhiên cũng vì chị Triệu làm công việc quản lý rất tốt, chăm sóc Lam Tâm Duyệt đâu ra đấy, nên các fan cũng rất quý mến.



Biết đã bị nhận ra, chị Triệu cũng đành kéo khẩu trang xuống, chào hỏi lại các fan phía sau.


Lam Tâm Duyệt đối với fan luôn rất tốt, chị với tư cách là quản lý dĩ nhiên không thể làm cô mất mặt.


Theo lý mà nói, giờ này má Triệu phải đang ở hậu trường trông chừng Lam Tâm Duyệt, sao lại đột nhiên xuất hiện ở đây mua đậu hũ thối?


Là một quản lý có trách nhiệm, không thể nào chỉ đơn giản là thèm ăn được.


Rất nhanh, không ít fan chợt nhận ra điều gì đó, gương mặt lộ vẻ vui mừng bất ngờ.


"Má Triệu, má mua cho Duyệt Duyệt phải không ạ?"


"Lẽ nào Duyệt Duyệt cũng thích ăn đậu hũ thối?"


"Hu hu hu, tiểu tiên nữ Duyệt Duyệt của tôi sao có thể ăn đậu hũ thối được chứ?"


"Duyệt Duyệt quả không hổ danh là ngôi sao tôi yêu thích, cảm giác gần gũi, thân thiện hơn hẳn."


Bị nhận ra thì thôi đi, đến cả mục đích cũng bị đoán trúng, chị Triệu dứt khoát chẳng buồn giấu giếm nữa.


Chị cười gật đầu nói: "Đúng vậy đó, món ăn ông chủ Lâm làm, Duyệt Duyệt nhà chúng ta thích lắm. Dặn tôi nhất định phải mua một ít về."


"Các em không biết đâu, món thịt heo chiên giòn của ông chủ Lâm này cũng là một tuyệt phẩm đó."


Nói rồi, chị Triệu nhớ lại món thịt heo chiên giòn đã ăn tối hôm đó, cảm thấy nước miếng mình đang ứa ra như suối.


Các fan lập tức tròn mắt ngạc nhiên.


Không ngờ thần tượng nhà mình lại ăn ở quán nhỏ này không chỉ một lần.


"Ông chủ ơi, mai bán thịt heo chiên giòn đi ạ!"


"Đồng ý! Ông chủ ơi, em đặt trước mười phần thịt heo chiên giòn được không!"


"Em cũng muốn đặt mười phần!"


So với đậu hũ thối, rõ ràng thịt heo chiên giòn dễ được chấp nhận hơn.


Mấy người bạn trong nhóm nghe vậy, liền lộ ra vẻ mặt "hề hề".



Ai mà không biết một trong những tật kỳ quặc của ông chủ Lâm, chính là món đã làm rồi thì không bao giờ lặp lại, bỏ lỡ là coi như hết.


Giờ mà muốn ăn lại á? Chắc chắn sẽ nhận được mấy câu từ chối lịch sự và khách sáo kiểu "Hẹn lần sau nha", "Có dịp rồi tính".


Hiện tại trong nhóm mỗi ngày đều có người hoài niệm những món ăn Lâm Huyền từng làm, nằm mơ cũng muốn được ăn lại một lần.


Thế nhưng cũng chỉ có thể ăn trong mơ mà thôi.


Bây giờ được thấy người mới trải qua cảm giác này một lần, thấy cũng khá là hả hê.


Mấy mem trong nhóm trong lòng đầy ‘ý đồ đen tối’.


Lâm Huyền đóng gói phần đậu hũ thối mà chị Triệu đã đặt, rồi thản nhiên nói: "Xin lỗi, mai tôi nghỉ."


"Nghỉ? Ông chủ, có tiền mà anh không kiếm à?"


"Đúng đó, với đám người bọn tôi, chẳng phải dễ dàng bán được mấy trăm phần sao?"


So với sự ngơ ngác của các fan.


Mấy mem trong nhóm lập tức biến sắc, vốn còn định xem náo nhiệt của dàn fan, ai ngờ lại nghe được tin dữ là mai nghỉ bán.


Mà điều đáng sợ hơn là, trong nhóm đã nghiên cứu ra quy luật.


Mỗi lần ông chủ Lâm nghỉ ngơi, chắc chắn sẽ đi kèm với việc dời địa điểm bán hàng!


Nói cách khác, lần sau quay lại sân vận động, chắc chắn sẽ không tìm được ông chủ Lâm nữa!


"Ông chủ Lâm, tuần sau anh… bán ở đâu ạ?"


Một bạn trong nhóm dò hỏi.


Tôi cũng muốn biết lắm… Lâm Huyền thầm chửi trong lòng, chỉ có thể trưng ra vẻ mặt áy náy.


"Tùy tâm trạng thôi."


Đây là cái câu trả lời quỷ quái gì vậy, bạn trong nhóm cả người đều thấy không ổn.


"? Tôi không muốn nghe anh nói những lời như vậy…"


"Ông chủ Lâm, anh mà như vậy là sẽ mất đi tụi tôi đó, biết không…"


Món Ngon Của Tôi Ngẫu Nhiên Làm Mới, Khách Hàng Thèm Khóc
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Món Ngon Của Tôi Ngẫu Nhiên Làm Mới, Khách Hàng Thèm Khóc Truyện Món Ngon Của Tôi Ngẫu Nhiên Làm Mới, Khách Hàng Thèm Khóc Story Chương 76: Đậu hũ càng thối, lại càng thơm
10.0/10 từ 24 lượt.
loading...