Món Ngon Của Tôi Ngẫu Nhiên Làm Mới, Khách Hàng Thèm Khóc

Chương 20: Thịt ba rọi cuộn tỏi bằm

74@-

Nhà Thám Hiểm Chăn Bông, vẫn giữ thói quen đi sớm, đã nhanh chân xí được một vị trí đẹp. Anh chỉ chờ Lâm Huyền xuất hiện.


Trong lòng anh, được ăn xiên cánh gà đầu tiên của ông chủ Lâm cũng giống như việc thắp nén hương đầu năm ở chùa, mang lại điềm lành. Nói chung là để lấy hên.


Tuy nhiên, đồng hồ đã điểm tám giờ mười.


Không ít người đã bắt đầu xếp hàng, nhưng bóng dáng của ông chủ Lâm và chiếc xe nướng quen thuộc vẫn biệt tăm.


Ngồi chờ buồn chán, Nhà Thám Hiểm Chăn Bông lôi điện thoại ra, gửi một tin nhắn vào nhóm chat.


“Hôm nay ông chủ Lâm đến muộn rồi, tám giờ mười rồi mà vẫn chưa thấy đâu.”


“Trước đây có bao giờ như vậy không ạ?”


Tin nhắn vừa gửi đi, trong nhóm lập tức có người trả lời.


“Chắc có việc gì đột xuất thôi.”


“Gấp cái gì, đợi thêm chút nữa đi. Ông chủ Lâm có phải đi làm quẹt thẻ chấm công đâu, đến muộn một chút thì đã sao.”


“Chắc hôm nay ông chủ Lâm không bán đâu nhỉ?”


“Lầu trên, thu hồi ngay cho tôi, tôi không muốn thấy những lời nói gieo rắc tuyệt vọng như thế.”


Cà Phê Không Sữa đã thu hồi một tin nhắn.



Cả nhóm cứ thế tán gẫu dăm ba câu cho đến tám rưỡi.


Những khách quen đang xếp hàng cũng bắt đầu ngó nghiêng tứ phía, mắt dán chặt vào ngã rẽ cuối đường.


Một dự cảm chẳng lành len lỏi trong lòng Nhà Thám Hiểm Chăn Bông.


Lẽ nào hôm nay ông chủ Lâm không đến thật?


Đã trễ nửa tiếng rồi còn gì!


Tin nhắn trong nhóm cũng nhảy liên tục.


“Tôi đoán là hôm nay ông chủ Lâm không bán hàng thật rồi!”


“Hay là do hôm qua mệt quá?”


“Làm nghề ăn uống thì có ai mà không mệt! Nếu chỉ vì mệt mà không làm thì cũng tùy hứng quá rồi đấy!”


“Thôi, không đợi nữa, hôm nay nhịn vậy.”


“Đừng mà, tôi bắt taxi đi được nửa đường rồi!”


“Ai mà chẳng có lúc bận việc riêng, mai lại đến thôi.”


Lúc này, đám đông xếp hàng cũng đã giải tán kha khá.


Chị Châu bán bún riêu nhìn dòng người tản đi, trong mắt không giấu nổi vẻ tiếc nuối. Không ít người trong số họ cũng là khách hàng tiềm năng của cô mà.



Chị Châu trả lời bằng một nhãn dán “OK”.


Nói mới nhớ, mục đích ban đầu của việc lập ra nhóm này chính là để thông báo lịch bán của Lâm Huyền. Chỉ là sau này, khi các thực khách đã nắm rõ giờ giấc, họ thường tự giác đến sớm, nên nhóm cũng không còn thông báo nữa. Không ngờ hôm nay, cái nhóm này lại tìm về được với mục đích ban đầu của nó.


Trong dòng người đang dần thưa thớt.


Hoàng Quốc Lương và Lưu Đức Dân nhìn những thực khách đang thất vọng ra về, cũng không khỏi thở dài.


Sáng mai Hoàng Quốc Lương phải trở về rồi, vốn định tối nay sẽ ăn một bữa cho đã thèm. Ai ngờ lại gặp phải chuyện này. Lần sau quay lại đây không biết là đến bao giờ.


Thật quá đáng tiếc.


Lưu Đức Dân thì không sao, dù gì thì ông cũng ở bệnh viện suốt. Hôm nay không ăn được thì mai ăn. Chỉ là khi nhìn vẻ mặt đầy lưu luyến của Hoàng Quốc Lương, Lưu Đức Dân bỗng nảy ra một ý.


“Hôm nay không may rồi, thôi thì để dịp khác, tôi lại gửi lời mời đến bệnh viện của ngài, mời ngài qua đây hướng dẫn một chuyến nữa.”


“Ngài thấy sao?”


Hoàng Quốc Lương nghe vậy, trong lòng cũng có chút xao động. Dù sao thì đi đâu hướng dẫn phẫu thuật mà chẳng là hướng dẫn, bệnh viện Ánh Quang lại là bệnh viện chuyên khoa, rất hợp với chuyên môn của ông.


“Để tháng sau đi, cũng không nên đi sát nhau quá,” Hoàng Quốc Lương nói.


Nghe vậy, Lưu Đức Dân mặt mày hớn hở.


Một chuyên gia lớn như Hoàng Quốc Lương không phải cứ gửi lời mời là có thể mời được. Cả nước có biết bao nhiêu bệnh viện lớn, bệnh viện nào mà chẳng có khoa hậu môn – trực tràng? Ai mà chẳng muốn mời Lão Hoàng về tọa trấn chỉ đạo để nâng cao danh tiếng?


Nếu không phải chuyện bán cánh gà siêu cay trong bệnh viện hậu môn – trực tràng nó kỳ cục quá, thì ông đã rất muốn bàn với ông chủ Lâm này xem có hứng thú mở một quầy trong căn tin bệnh viện không. Đến lúc đó, chuyên gia tới bệnh viện chẳng phải là mời được cả rổ hay sao?



Lưu Đức Dân nghĩ mà nước miếng sắp chảy ra tới nơi.


Ừm, tất cả là vì bệnh viện, chứ bản thân ông ta chẳng thèm ăn đâu.


…………


…………


Thứ hai, ngủ một giấc đến trưa.


Lâm Huyền mới dậy đánh răng rửa mặt.


Đợi shipper giao những nguyên liệu đã đặt trên app đi chợ từ tối qua, hắn bắt đầu chuẩn bị cho buổi bán hàng hôm nay.


Thịt ba rọi sốt tỏi bằm, một món ăn Tứ Xuyên kinh điển. Việc chuẩn bị món này phiền phức hơn cánh gà nướng rất nhiều.


Lâm Huyền, người đã nhận được công thức chế biến, giờ đây chính là bậc thầy của món ăn này.


Đầu tiên là nguyên liệu quan trọng nhất: thịt ba rọi.


Lâm Huyền lấy tảng thịt ba rọi lớn vừa mua ra khỏi túi, liếc nhìn một cái. Không hổ là app đi chợ do hệ thống cung cấp, nguyên liệu cực kỳ chất lượng. Miếng thịt ba rọi này có lớp mỡ và nạc xen kẽ đều tăm tắp, phần mỡ trắng tinh, phần nạc đỏ tươi, trên lớp bì không có lấy một sợi lông. Nhìn gần cũng không ngửi thấy mùi tanh của thịt sống, vừa nhìn đã biết là cực kỳ tươi ngon.


Có điều, giá của nó cũng đắt gấp mấy lần thịt heo thông thường.


Với loại thịt ba rọi thượng hạng này, hắn không cần phải xử lý đặc biệt. Nếu là thịt tươi ướp lạnh mua ở siêu thị, tốt nhất nên dùng lửa lớn khò xém lớp bì, sau đó dùng búi sắt cọ sạch. Như vậy mới có thể loại bỏ hết lông còn sót lại, đồng thời cũng khử được một phần mùi hôi của da.


Tiếp theo, hắn cho thịt vào nồi nước lạnh, thêm vào vài lát gừng già đập dập và một nắm hành lá thắt nút, một nhúm tiêu xanh, cuối cùng rưới một vòng rượu nấu ăn.



Khi nước sôi, hắn tập trung tinh thần, dùng thìa tỉ mẩn vớt từng chút bọt nổi lên trên mặt nước. Chỉ khi giữ cho nước dùng trong nhất có thể, mùi tanh mới được loại bỏ triệt để.


Thịt luộc được ba mươi phút, Lâm Huyền vớt ra, nhanh chóng thả vào một thau nước đá lạnh.


Làm như vậy là để miếng thịt ba rọi hạ nhiệt nhanh chóng, không chỉ giúp dễ thái hơn mà còn làm thay đổi kết cấu của lớp mỡ. Với những lát thịt mỏng của món này, lớp mỡ sẽ có cảm giác giòn sần sật, chứ không phải cái cảm giác béo ngậy ngán ngấy của thịt mỡ thông thường.


Trong lúc đợi thịt nguội.


Lâm Huyền bắt đầu rửa dưa chuột, cà rốt và bóc tỏi. Những thứ này bây giờ chỉ cần rửa sạch. Đợi đến lúc bán hàng mới bắt đầu thái sợi, băm nhuyễn để đảm bảo hương vị tươi ngon nhất.


Trong đó, dưa chuột và cà rốt sẽ được cuốn vào trong lát thịt ba rọi để tăng thêm hiệu quả khử tanh và chống ngấy.


Tóm lại, để món thịt ba rọi cuộn tỏi bằm được ngon, thịt phải thái thật mỏng, tỏi phải băm thật nhuyễn.


Sau khi mọi công đoạn chuẩn bị đã hoàn tất, Lâm Huyền chất tất cả mọi thứ lên chiếc xe bán hàng nhỏ của mình, thẳng tiến đến công viên Tú Thủy.


…………


…………


Công viên Tú Thủy hôm nay trông khác hẳn vẻ mộc mạc thường ngày. Cổng vào treo đầy băng rôn, bóng bay sặc sỡ và cờ đuôi nheo. Có thể nói là vô cùng lộng lẫy.


Lâm Huyền đã tranh thủ cuối tuần để tìm hiểu kỹ về sự kiện xem mắt lần này. Đúng là do chính quyền tổ chức, rất quy củ. Quy mô quảng bá cũng rất lớn, thậm chí còn lan sang cả các huyện và thành phố lân cận.


Lâm Huyền cũng đọc được trên mạng rằng người dân địa phương có những ý kiến trái chiều về sự kiện này.


Những người chê chủ yếu là giới trẻ, họ đều khá ác cảm với việc xem mắt. Còn những người khen thì dĩ nhiên là các bậc phụ huynh. Nghe nói có rất nhiều bạn trẻ bị gia đình ép buộc, nhất quyết phải tham gia sự kiện lần này.


Bất kể trên mạng đánh giá thế nào, Lâm Huyền vẫn ung dung đạp chiếc xe bán hàng nhỏ của mình, đi theo sự chỉ dẫn của nhân viên ban tổ chức, đến khu vực ẩm thực đã được quy hoạch sẵn.


Món Ngon Của Tôi Ngẫu Nhiên Làm Mới, Khách Hàng Thèm Khóc
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Món Ngon Của Tôi Ngẫu Nhiên Làm Mới, Khách Hàng Thèm Khóc Truyện Món Ngon Của Tôi Ngẫu Nhiên Làm Mới, Khách Hàng Thèm Khóc Story Chương 20: Thịt ba rọi cuộn tỏi bằm
10.0/10 từ 24 lượt.
loading...