Mỗi Ngày Đều Ghen Với Chính Mình/Mỗi Ngày Đều Cắm Sừng Chính Mình
Chương 91: Giá Trị Mị Lực Cao Trong Game Kinh Dị (10)
Nguy Dã từng có rất nhiều xưng hô, các mảnh nhỏ sẽ thân mật mà gọi nhũ danh của hắn, nhưng đây là lần đầu tiên có người gọi hắn là bảo bối.
Ting một tiếng, Du Thước phát hiện liên lạc đã bị cắt đứt.
Phòng làm việc vang lên tiếng ho khan, các hacker đang làm việc đều đồng loạt ngừng lại.
Bọn họ không nghe lầm chứ, vừa nãy Du Thước nói gì?
Có người dùng ánh mắt kì quái hỏi: "Lão đại, anh đang hẹn hò qua mạng à?"
Mấy ngày nay mọi người đều phát hiện, Du Thước thường nhìn màn hình, hình như đang nói chuyện phiếm với ai đó, thỉnh thoảng lại mỉm cười.
"Yêu qua mạng?" Du Thước hơi nhướng mày, y chưa từng nghĩ tới mình sẽ liên quan tới ba chữ này: "Tôi không thích những việc mơ hồ như thế."
Nhưng hiện tại y đang làm cái gì?
Có chút giống kẻ biến thái thích nhìn trộm, Du Thước từ trong đầu tìm được định nghĩa cho bản thân, không khỏi cười một tiếng, ánh mắt lại lần nữa nhìn về phía thân ảnh màu xám xanh giữa màn hình.
Cố Thanh Nguyên buông lỏng da thịt sau cổ Nguy Dã.
Hắn đang muốn cách Cố Thanh Nguyên xa một chút, cửa phòng trước mặt đang đóng, bỗng nhiên bị những bóng đen xuyên qua, là oan hồn của các động vật nhỏ.
Sau khi tìm được Nguy Dã, các oan hồn bay về phía hắn.
Nguy Dã lập tức sợ tới quên hết tất cả, bò xuống dưới người Cố Thanh Nguyên: "Sao quỷ lại tới đây!"
Hắn dùng móng vuốt che mặt, giống đà điểu, như thể không nhìn thì sẽ không sợ.
"Không sao." Cố Thanh Nguyên ôn nhu nói: "Chúng nó đã báo được thù, oán khí cũng tiêu tan, là tới cảm ơn cậu."
"Ngẩng đầu nhìn xem?"
Nguy Dã lắc đầu: "Không cần cảm ơn, là việc tôi nên làm, à ừm...... Kêu chúng nó về đi!"
Cố Thanh Nguyên nói mấy câu với các oan hồn, Nguy Dã nghe thấy hệ thống thông cáo: chúc mừng người chơi nhận được lòng biết ơn từ các oan hồn động vật nhỏ, nhận được đạo cụ: [ viên thuốc mèo ].
"Chúng nó đi rồi sao?" Nguy Dã còn chưa kịp kiểm tra đạo cụ, đợi một lát, khẩn trương hỏi.
Cái đầu mềm như bông tựa ở trước ngực, làm Cố Thanh Nguyên phát ra tiếng cười nhu hoà sung sướng.
"Chúng nó à......" Âm cuối hơi kéo dài, làm không rõ chân tướng Nguy Dã vùi đầu càng sâu, cả cái đuôi đều kề sát bên chân.
Vừa rồi hùng dũng oai vệ phản giết bốn người xấu, bây giờ lại co rút thành một cục bông.
Cố Thanh Nguyên cầm lòng không được mà cúi đầu, nhe răng nanh, có cảm giác muốn cắn cục bông này. Yết hầu lăn lăn, cuối cùng chỉ nhẹ nhàng liếm liếm.
"Anh Cố?"
"Đã đi rồi." Cố Thanh Nguyên khẽ cười nói.
Nguy Dã thật cẩn thận ngước đầu lên.
Đầu lưỡi từ cổ đi xuống, Nguy Dã bị con mèo trắng bên cạnh liếm lông. Đang thắc mắc, thì nghe thấy Cố Thanh Nguyên nói: "Vừa rồi có bị phỏng không? Lông trên người cậu đều bị cháy."
Nguy Dã: "......" Khó trách, hắn luôn ngửi thấy mùi protein nướng tiêu.
Làm mèo lâu rồi, Cố Thanh Nguyên càng ngày càng thành thạo, y như thói quen mà liếm lông của Nguy Dã.
Vai cổ truyền đến cảm giác da lông bị gai ngược lướt qua, khó trách động vật họ mèo thường thích liếm lông cho nhau, loại kích thích này làm Nguy Dã thoải mái mà nheo mắt.
Phòng livestream được mở, người xem đều nhìn thấy hình ảnh này.
"Phần mở đầu tràn đầy năng lượng! Lúc sống tôi thế mà có thể đắm chìm trong việc bị mèo liếm? Này là được xem miễn phí sao, kakaka làm tôi muốn chảy nước miếng."
"Hình như nghe thấy tiếng lộc cộc lộc cộc, là meo meo A Dã đang thoải mái mà kêu lộc cộc sao, streamer mèo!"
"Các anh em, mấu chốt chính là thân phận của con mèo này ó! Lần trước nhìn thấy con mèo trắng này cùng streamer đi khám phá vào ban đêm, nhất định cũng là người chơi!"
"Mặc kệ là ai, tôi ra lệnh cho anh buông streamer ra để cho tôi tới!"
Nguy Dã bị những lời trêu ghẹo làm giật mình, vội nhắc nhở Cố Thanh Nguyên: "Anh Cố, livestream của tôi đang mở......"
Cố Thanh Nguyên hơi giật mình, sau đó thong dong nâng mặt.
"Chúng ta đi thôi."
Sau khi ra khỏi phó bản cửa hàng thú cưng, hai người thoát khỏi trạng thái biến thành mèo.
Nguy Dã "Nha" một tiếng: "Làm mèo lâu đến mức tư duy cũng mèo hóa, giờ mới nhớ, chỉ cần ra khỏi phó bản là có thể biến về hình người."
Căn bản không cần vuốt lông.
Cố Thanh Nguyên cười cười: "Không thoải mái sao?"
"Thoải, thoải mái." Nguy Dã gãi gãi gương mặt ửng đỏ: "Cảm ơn anh Cố."
Ánh mắt Cố Thanh Nguyên mang ý cười nhìn hắn, sau khi trở về hình người, lại nhớ đến hành vi lúc trước, Nguy Dã không được tự nhiên, trốn tránh ánh mắt từ đối phương, mở ra bảng thuộc tính của mình.
Cửa hàng thú cưng là phó bản trung cấp, Nguy Dã lại là người chơi có đóng góp cho việc qua màn, nhận được 45 điểm giá trị thuộc tính tự do, hắn như lúc trước thêm vào ô nhanh nhẹn, cho tới nay đã được 118 điểm.
Mà trong ba lô lại có thêm đạo cụ là một viên thuốc, ở phần giới thiệu hiệu quả sau khi uống là biến thành mèo trong mười lăm phút.
Nếu trò chơi này có bảng xếp hạng, thành tích của Nguy Dã nhất định sẽ được treo ở phía trên.
Người xem livestream có thể nhìn thấy bảng thuộc tính của hắn, có vài người xem cũng đang chú ý tới các streamer khác, nếu so sánh, thì không khỏi kinh ngạc với bảng thuộc tính xuất sắc của hắn.
Tuy nhiên, càng nhiều người chú ý đến một chuyện khác --
"Con mèo trắng kia là Cố Thanh Hoài? Không phải tôi hoa mắt chứ?!"
Cố Thanh Nguyên làm việc phía sau màn, ít khi xuất hiện ở trước mặt công chúng, mọi người đều nghĩ y là Cố Thanh Hoài.
"Thế mà là Cố đại lão liếm meo meo A Dã? Sao bọn họ lại ở cùng nhau, thuốc lắc hai đầu bếp ha ha ha ha ha."
* (Thuốc lắc hai đầu bếp): Ngôn ngữ mạng TQ, mô tả tâm trạng vui vẻ của người hâm mộ khi thích hai tác phẩm cùng một lúc.
Khu bình luận giống như bùng nổ.
"Không phải, tôi không có ở cùng Cố Thanh Hoài." Nguy Dã vội xua tay phủ nhận, nhìn về phía Cố Thanh Nguyên: "Tôi có thể nói rõ sao?"
"Tất nhiên." Cố Thanh Nguyên bình thường chỉ là sống khiêm nhường, không hề có ý định che giấu điều gì.
Y khẽ mỉm cười nhìn thẳng vào Nguy Dã, cũng như nhìn thẳng người xem livestream: "Chào mọi người, tôi là Cố Thanh Nguyên, không phải Cố Thanh Hoài nha."
Có vài fans lâu năm của Cố Thanh Hoài biết y có người em trai song sinh, lập tức bình luận phổ cập cho mọi người.
"Đã nói sao có khả năng, quả nhiên không phải Cố Thanh Hoài." Mọi người đều thả lỏng.
Nguy Dã trả lời bình luận vài câu, bỗng nhiên nhận được tin nhắn từ chuyên viên chăm sóc khách hàng Số 1, giọng điệu như bị người ta ăn hiếp: tôi nhắc nhở cậu, cậu lại thô bạo tắt kết nối, Cố Thanh Nguyên chiếm tiện nghi của cậu, cậu còn thân thiết với anh ta.
Nguy Dã cúi đầu trả lời: "Mèo có tiện nghi gì để chiếm? Đều béo lùn không có cổ, đụng tới chỗ nào cũng là lông."
Khi Du Thước làm hacker, từng giao đấu với Cố Thanh Nguyên, hai người là đối thủ ngang tầm, lại có ưu thế riêng, từng đối chọi gay gắt trong một khoảng thời gian, có chút vừa là địch vừa là bạn.
Du Thước khá hiểu rõ Cố Thanh Nguyên, biết đối phương không dễ đối phó như bề ngoài.
Tin nhắn mới nhanh chóng gửi tới: anh ta biết cậu không có cảnh giác, trong sáng như gương. Cậu không nhớ à, anh ta từng nói, mèo đực cắn một con mèo khác là có gì?
Cho dù không vì tình dục, mèo đực cũng sẽ muốn cắn vào sau cổ một con mèo khác, này có nghĩa là…… Một loại chiếm hữu cùng điều khiển.”
Nguy Dã nhớ lại lời Cố Thanh Nguyên từng nói, nhưng ngẩng đầu nhìn thấy đối phương tươi cười ôn nhuận, không hề có tính xâm lược.
"...... Anh ấy cũng đâu phải mèo đực. Huống chi anh còn gọi tôi là bảo bối đó, không phải càng chiếm tiện nghi của tôi?"
Đối phương gửi tới một biểu cảm khóc khóc.
Số 1 vẫn luôn là loại phong cách này, ngôn ngữ dí dỏm nhẹ nhàng mang theo chút lẳng lơ, luôn có thể tung ra những meme thú vị, nên Nguy Dã cũng không phản cảm sự ba hoa của y.
*Ba hoa: nói nhiều, phóng đại quá sự thật, có ý khoe khoang.
Nhìn thấy cái biểu cảm này, hắn nhịn không được cười khúc khích: "Được rồi, lần này tha thứ cho anh, lần sau đừng gọi như thế nữa."
vậy cũng thật buồn _(:з" ∠)_
Trong lúc nói chuyện phiếm, Du Thước vừa lòng mà đem lực chú ý của Nguy Dã kéo lại.
Tuy nhiên y ở ngoài trò chơi, Nguy Dã lại lần nữa đóng giao diện liên lạc.
Thân ảnh của Cố Thanh Hoài xuất hiện trong tầm mắt.
"Ra tới?" Tầm mắt y xẹt qua Cố Thanh Nguyên, gật đầu với cậu ta, ánh mắt dừng trên người Nguy Dã: "Phó bản này thế nào?"
Nguy Dã nhìn y cười: "Rất thuận lợi, còn anh?"
Cố Thanh Hoài lời ít mà ý nhiều: "Tôi ra sớm, trong thời gian chờ các cậu lại vào một cái phó bản."
Đây là giọng điệu bình thường của y, nhìn thấy cảnh này các bình luận đều đang nói: "Không ngoài dự đoán, đây mới là Cố đại thần, vừa nhìn liền thấy sự khác biệt."
"Với tính cách của Cố Thanh Hoài, dù biến thành mèo nhất định sẽ rất ngầu, sao có khả năng thân thiết với một con mèo khác."
Ba người nghỉ ngơi, thảo luận nơi đến kế tiếp.
Cố Thanh Hoài muốn tìm cho Nguy Dã một chỗ ở an toàn đợi cho đến khi trò chơi kết thúc, Cố Thanh Nguyên ban đầu cũng đồng ý: "Tôi muốn hoàn thành trò chơi này, kế tiếp sẽ có rất nhiều nguy hiểm."
Nguy Dã mím môi lắc đầu: "Tôi không đồng ý."
"Tôi có thể giúp được các anh, anh biết mà."
Cố Thanh Hoài muốn phản đối, nhưng Cố Thanh Nguyên suy tư một lúc rồi đồng ý.
Cố Thanh Hoài nhìn y, Cố Thanh Nguyên bình tĩnh nói: "Cậu ấy có thể."
Qua phó bản cửa hàng thú cưng, y bắt đầu tin tưởng thực lực của Nguy Dã.
Huống chi...... Dù không tham gia phó bản, chỉ ở nơi an toàn, nhưng với trạng thái của Nguy Dã, nếu gặp phải người chơi khác cũng sẽ trở thành nguy hiểm đối với hắn.
Hai anh em nhìn nhau, không hẹn mà cùng nghĩ như vậy.
"Có thể chứ?" Nguy Dã trông mong nhìn hai người, chắp tay trước ngực: "Tôi chung đội với các anh...... Sẽ không kéo chân các anh đâu."
Cố Thanh Hoài nói: "Chỉ cần cậu không sợ."
Thấy thái độ của y mềm dần, Nguy Dã có chút mừng rỡ, lại có chút chột dạ: "Đã rèn luyện lâu vậy rồi...... Hẳn là sẽ không sợ."
Cố Thanh Hoài gật đầu, bỗng nhiên lại nói một câu: "Sợ cũng không sao."
Đây là lần gặp mặt sau mấy ngày xa cách, từ lúc gặp mặt, khóe môi Cố Thanh Hoài liền vô thức nhếch lên, y rũ mắt nhìn Nguy Dã, bỗng nhiên đặt tay lên cái gáy thon dài của hắn.
Lòng bàn tay cọ xát trên da thịt, bàn tay ấm áp có lực, Cố Thanh Hoài nói: "Có tôi ở đây, cậu sợ gì chứ?"
Cố Thanh Nguyên nhìn động tác của y, ánh mắt hơi tối.
Hai người quen biết nhau trước, có nhiều việc cùng nhau trải qua, Cố Thanh Hoài thấp giọng cười nói: "Nếu sợ hãi, thì như lúc trước, lập tức đem mặt chôn vào người tôi là được."
Trong các streamer bị nhốt trong game, Nguy Dã với số liệu kì lạ làm hắn trở thành người bị chú ý nhất, lại nghe nói hắn ở cùng với hai anh em nhà họ Cố, người xem livestream tăng mạnh.
Vì thế người xem nổ tung như dự đoán, mọi người trợn mắt há hốc mồm: "...... Lúc trước là ai nói, dù Cố Thanh Hoài biến thành mèo cũng khó thân cận? Trước kia người ta đều từng ôm!"
"Thật là Cố Thanh Hoài sao, nhà bọn họ có phải là sinh ba không?"
Có vô số bình luận, Nguy Dã đều hoa mắt, nghiêng đầu né tránh đụng chạm của Cố Thanh Hoài, nhắc nhở lần thứ hai: "Anh Cố."
"Tôi đang......"
"Livestream" còn chưa ra khỏi miệng, lại nghe cặp song sinh đồng thời lên tiếng: "Hả?"
Nghe được thanh âm của đối phương, hai người hơi giật mình nhìn nhau.
"Cười chết ha ha ha ha ha ha!"
Trên bình luận hiện lên một câu, vô số người copy paste: "Cậu rốt cuộc có mấy người anh trai thế?"
Nguy Dã: "......"
Không khí trong phòng livestream rất sôi động, Du Thước cũng đang nhìn chằm chằm màn hình trước mặt.
Đôi mắt đen sau cặp kính hơi nheo lại, y bỗng nhiên từ trên ghế nằm đứng dậy, nói với Hàn Bác: "Thông báo cho Lan Tinh, tôi muốn vào Dục Vọng Đô Thị ."
Mỗi Ngày Đều Ghen Với Chính Mình/Mỗi Ngày Đều Cắm Sừng Chính Mình
Ting một tiếng, Du Thước phát hiện liên lạc đã bị cắt đứt.
Phòng làm việc vang lên tiếng ho khan, các hacker đang làm việc đều đồng loạt ngừng lại.
Bọn họ không nghe lầm chứ, vừa nãy Du Thước nói gì?
Có người dùng ánh mắt kì quái hỏi: "Lão đại, anh đang hẹn hò qua mạng à?"
Mấy ngày nay mọi người đều phát hiện, Du Thước thường nhìn màn hình, hình như đang nói chuyện phiếm với ai đó, thỉnh thoảng lại mỉm cười.
"Yêu qua mạng?" Du Thước hơi nhướng mày, y chưa từng nghĩ tới mình sẽ liên quan tới ba chữ này: "Tôi không thích những việc mơ hồ như thế."
Nhưng hiện tại y đang làm cái gì?
Có chút giống kẻ biến thái thích nhìn trộm, Du Thước từ trong đầu tìm được định nghĩa cho bản thân, không khỏi cười một tiếng, ánh mắt lại lần nữa nhìn về phía thân ảnh màu xám xanh giữa màn hình.
Cố Thanh Nguyên buông lỏng da thịt sau cổ Nguy Dã.
Hắn đang muốn cách Cố Thanh Nguyên xa một chút, cửa phòng trước mặt đang đóng, bỗng nhiên bị những bóng đen xuyên qua, là oan hồn của các động vật nhỏ.
Sau khi tìm được Nguy Dã, các oan hồn bay về phía hắn.
Nguy Dã lập tức sợ tới quên hết tất cả, bò xuống dưới người Cố Thanh Nguyên: "Sao quỷ lại tới đây!"
Hắn dùng móng vuốt che mặt, giống đà điểu, như thể không nhìn thì sẽ không sợ.
"Không sao." Cố Thanh Nguyên ôn nhu nói: "Chúng nó đã báo được thù, oán khí cũng tiêu tan, là tới cảm ơn cậu."
"Ngẩng đầu nhìn xem?"
Nguy Dã lắc đầu: "Không cần cảm ơn, là việc tôi nên làm, à ừm...... Kêu chúng nó về đi!"
Cố Thanh Nguyên nói mấy câu với các oan hồn, Nguy Dã nghe thấy hệ thống thông cáo: chúc mừng người chơi nhận được lòng biết ơn từ các oan hồn động vật nhỏ, nhận được đạo cụ: [ viên thuốc mèo ].
"Chúng nó đi rồi sao?" Nguy Dã còn chưa kịp kiểm tra đạo cụ, đợi một lát, khẩn trương hỏi.
Cái đầu mềm như bông tựa ở trước ngực, làm Cố Thanh Nguyên phát ra tiếng cười nhu hoà sung sướng.
"Chúng nó à......" Âm cuối hơi kéo dài, làm không rõ chân tướng Nguy Dã vùi đầu càng sâu, cả cái đuôi đều kề sát bên chân.
Vừa rồi hùng dũng oai vệ phản giết bốn người xấu, bây giờ lại co rút thành một cục bông.
Cố Thanh Nguyên cầm lòng không được mà cúi đầu, nhe răng nanh, có cảm giác muốn cắn cục bông này. Yết hầu lăn lăn, cuối cùng chỉ nhẹ nhàng liếm liếm.
"Anh Cố?"
"Đã đi rồi." Cố Thanh Nguyên khẽ cười nói.
Nguy Dã thật cẩn thận ngước đầu lên.
Đầu lưỡi từ cổ đi xuống, Nguy Dã bị con mèo trắng bên cạnh liếm lông. Đang thắc mắc, thì nghe thấy Cố Thanh Nguyên nói: "Vừa rồi có bị phỏng không? Lông trên người cậu đều bị cháy."
Nguy Dã: "......" Khó trách, hắn luôn ngửi thấy mùi protein nướng tiêu.
Làm mèo lâu rồi, Cố Thanh Nguyên càng ngày càng thành thạo, y như thói quen mà liếm lông của Nguy Dã.
Vai cổ truyền đến cảm giác da lông bị gai ngược lướt qua, khó trách động vật họ mèo thường thích liếm lông cho nhau, loại kích thích này làm Nguy Dã thoải mái mà nheo mắt.
Phòng livestream được mở, người xem đều nhìn thấy hình ảnh này.
"Phần mở đầu tràn đầy năng lượng! Lúc sống tôi thế mà có thể đắm chìm trong việc bị mèo liếm? Này là được xem miễn phí sao, kakaka làm tôi muốn chảy nước miếng."
"Hình như nghe thấy tiếng lộc cộc lộc cộc, là meo meo A Dã đang thoải mái mà kêu lộc cộc sao, streamer mèo!"
"Các anh em, mấu chốt chính là thân phận của con mèo này ó! Lần trước nhìn thấy con mèo trắng này cùng streamer đi khám phá vào ban đêm, nhất định cũng là người chơi!"
"Mặc kệ là ai, tôi ra lệnh cho anh buông streamer ra để cho tôi tới!"
Nguy Dã bị những lời trêu ghẹo làm giật mình, vội nhắc nhở Cố Thanh Nguyên: "Anh Cố, livestream của tôi đang mở......"
Cố Thanh Nguyên hơi giật mình, sau đó thong dong nâng mặt.
"Chúng ta đi thôi."
Sau khi ra khỏi phó bản cửa hàng thú cưng, hai người thoát khỏi trạng thái biến thành mèo.
Nguy Dã "Nha" một tiếng: "Làm mèo lâu đến mức tư duy cũng mèo hóa, giờ mới nhớ, chỉ cần ra khỏi phó bản là có thể biến về hình người."
Căn bản không cần vuốt lông.
Cố Thanh Nguyên cười cười: "Không thoải mái sao?"
"Thoải, thoải mái." Nguy Dã gãi gãi gương mặt ửng đỏ: "Cảm ơn anh Cố."
Ánh mắt Cố Thanh Nguyên mang ý cười nhìn hắn, sau khi trở về hình người, lại nhớ đến hành vi lúc trước, Nguy Dã không được tự nhiên, trốn tránh ánh mắt từ đối phương, mở ra bảng thuộc tính của mình.
Cửa hàng thú cưng là phó bản trung cấp, Nguy Dã lại là người chơi có đóng góp cho việc qua màn, nhận được 45 điểm giá trị thuộc tính tự do, hắn như lúc trước thêm vào ô nhanh nhẹn, cho tới nay đã được 118 điểm.
Mà trong ba lô lại có thêm đạo cụ là một viên thuốc, ở phần giới thiệu hiệu quả sau khi uống là biến thành mèo trong mười lăm phút.
Nếu trò chơi này có bảng xếp hạng, thành tích của Nguy Dã nhất định sẽ được treo ở phía trên.
Người xem livestream có thể nhìn thấy bảng thuộc tính của hắn, có vài người xem cũng đang chú ý tới các streamer khác, nếu so sánh, thì không khỏi kinh ngạc với bảng thuộc tính xuất sắc của hắn.
Tuy nhiên, càng nhiều người chú ý đến một chuyện khác --
"Con mèo trắng kia là Cố Thanh Hoài? Không phải tôi hoa mắt chứ?!"
Cố Thanh Nguyên làm việc phía sau màn, ít khi xuất hiện ở trước mặt công chúng, mọi người đều nghĩ y là Cố Thanh Hoài.
"Thế mà là Cố đại lão liếm meo meo A Dã? Sao bọn họ lại ở cùng nhau, thuốc lắc hai đầu bếp ha ha ha ha ha."
* (Thuốc lắc hai đầu bếp): Ngôn ngữ mạng TQ, mô tả tâm trạng vui vẻ của người hâm mộ khi thích hai tác phẩm cùng một lúc.
Khu bình luận giống như bùng nổ.
"Không phải, tôi không có ở cùng Cố Thanh Hoài." Nguy Dã vội xua tay phủ nhận, nhìn về phía Cố Thanh Nguyên: "Tôi có thể nói rõ sao?"
"Tất nhiên." Cố Thanh Nguyên bình thường chỉ là sống khiêm nhường, không hề có ý định che giấu điều gì.
Y khẽ mỉm cười nhìn thẳng vào Nguy Dã, cũng như nhìn thẳng người xem livestream: "Chào mọi người, tôi là Cố Thanh Nguyên, không phải Cố Thanh Hoài nha."
Có vài fans lâu năm của Cố Thanh Hoài biết y có người em trai song sinh, lập tức bình luận phổ cập cho mọi người.
"Đã nói sao có khả năng, quả nhiên không phải Cố Thanh Hoài." Mọi người đều thả lỏng.
Nguy Dã trả lời bình luận vài câu, bỗng nhiên nhận được tin nhắn từ chuyên viên chăm sóc khách hàng Số 1, giọng điệu như bị người ta ăn hiếp: tôi nhắc nhở cậu, cậu lại thô bạo tắt kết nối, Cố Thanh Nguyên chiếm tiện nghi của cậu, cậu còn thân thiết với anh ta.
Nguy Dã cúi đầu trả lời: "Mèo có tiện nghi gì để chiếm? Đều béo lùn không có cổ, đụng tới chỗ nào cũng là lông."
Khi Du Thước làm hacker, từng giao đấu với Cố Thanh Nguyên, hai người là đối thủ ngang tầm, lại có ưu thế riêng, từng đối chọi gay gắt trong một khoảng thời gian, có chút vừa là địch vừa là bạn.
Du Thước khá hiểu rõ Cố Thanh Nguyên, biết đối phương không dễ đối phó như bề ngoài.
Tin nhắn mới nhanh chóng gửi tới: anh ta biết cậu không có cảnh giác, trong sáng như gương. Cậu không nhớ à, anh ta từng nói, mèo đực cắn một con mèo khác là có gì?
Cho dù không vì tình dục, mèo đực cũng sẽ muốn cắn vào sau cổ một con mèo khác, này có nghĩa là…… Một loại chiếm hữu cùng điều khiển.”
Nguy Dã nhớ lại lời Cố Thanh Nguyên từng nói, nhưng ngẩng đầu nhìn thấy đối phương tươi cười ôn nhuận, không hề có tính xâm lược.
"...... Anh ấy cũng đâu phải mèo đực. Huống chi anh còn gọi tôi là bảo bối đó, không phải càng chiếm tiện nghi của tôi?"
Đối phương gửi tới một biểu cảm khóc khóc.
Số 1 vẫn luôn là loại phong cách này, ngôn ngữ dí dỏm nhẹ nhàng mang theo chút lẳng lơ, luôn có thể tung ra những meme thú vị, nên Nguy Dã cũng không phản cảm sự ba hoa của y.
*Ba hoa: nói nhiều, phóng đại quá sự thật, có ý khoe khoang.
Nhìn thấy cái biểu cảm này, hắn nhịn không được cười khúc khích: "Được rồi, lần này tha thứ cho anh, lần sau đừng gọi như thế nữa."
vậy cũng thật buồn _(:з" ∠)_
Trong lúc nói chuyện phiếm, Du Thước vừa lòng mà đem lực chú ý của Nguy Dã kéo lại.
Tuy nhiên y ở ngoài trò chơi, Nguy Dã lại lần nữa đóng giao diện liên lạc.
Thân ảnh của Cố Thanh Hoài xuất hiện trong tầm mắt.
"Ra tới?" Tầm mắt y xẹt qua Cố Thanh Nguyên, gật đầu với cậu ta, ánh mắt dừng trên người Nguy Dã: "Phó bản này thế nào?"
Nguy Dã nhìn y cười: "Rất thuận lợi, còn anh?"
Cố Thanh Hoài lời ít mà ý nhiều: "Tôi ra sớm, trong thời gian chờ các cậu lại vào một cái phó bản."
Đây là giọng điệu bình thường của y, nhìn thấy cảnh này các bình luận đều đang nói: "Không ngoài dự đoán, đây mới là Cố đại thần, vừa nhìn liền thấy sự khác biệt."
"Với tính cách của Cố Thanh Hoài, dù biến thành mèo nhất định sẽ rất ngầu, sao có khả năng thân thiết với một con mèo khác."
Ba người nghỉ ngơi, thảo luận nơi đến kế tiếp.
Cố Thanh Hoài muốn tìm cho Nguy Dã một chỗ ở an toàn đợi cho đến khi trò chơi kết thúc, Cố Thanh Nguyên ban đầu cũng đồng ý: "Tôi muốn hoàn thành trò chơi này, kế tiếp sẽ có rất nhiều nguy hiểm."
Nguy Dã mím môi lắc đầu: "Tôi không đồng ý."
"Tôi có thể giúp được các anh, anh biết mà."
Cố Thanh Hoài muốn phản đối, nhưng Cố Thanh Nguyên suy tư một lúc rồi đồng ý.
Cố Thanh Hoài nhìn y, Cố Thanh Nguyên bình tĩnh nói: "Cậu ấy có thể."
Qua phó bản cửa hàng thú cưng, y bắt đầu tin tưởng thực lực của Nguy Dã.
Huống chi...... Dù không tham gia phó bản, chỉ ở nơi an toàn, nhưng với trạng thái của Nguy Dã, nếu gặp phải người chơi khác cũng sẽ trở thành nguy hiểm đối với hắn.
Hai anh em nhìn nhau, không hẹn mà cùng nghĩ như vậy.
"Có thể chứ?" Nguy Dã trông mong nhìn hai người, chắp tay trước ngực: "Tôi chung đội với các anh...... Sẽ không kéo chân các anh đâu."
Cố Thanh Hoài nói: "Chỉ cần cậu không sợ."
Thấy thái độ của y mềm dần, Nguy Dã có chút mừng rỡ, lại có chút chột dạ: "Đã rèn luyện lâu vậy rồi...... Hẳn là sẽ không sợ."
Cố Thanh Hoài gật đầu, bỗng nhiên lại nói một câu: "Sợ cũng không sao."
Đây là lần gặp mặt sau mấy ngày xa cách, từ lúc gặp mặt, khóe môi Cố Thanh Hoài liền vô thức nhếch lên, y rũ mắt nhìn Nguy Dã, bỗng nhiên đặt tay lên cái gáy thon dài của hắn.
Lòng bàn tay cọ xát trên da thịt, bàn tay ấm áp có lực, Cố Thanh Hoài nói: "Có tôi ở đây, cậu sợ gì chứ?"
Cố Thanh Nguyên nhìn động tác của y, ánh mắt hơi tối.
Hai người quen biết nhau trước, có nhiều việc cùng nhau trải qua, Cố Thanh Hoài thấp giọng cười nói: "Nếu sợ hãi, thì như lúc trước, lập tức đem mặt chôn vào người tôi là được."
Trong các streamer bị nhốt trong game, Nguy Dã với số liệu kì lạ làm hắn trở thành người bị chú ý nhất, lại nghe nói hắn ở cùng với hai anh em nhà họ Cố, người xem livestream tăng mạnh.
Vì thế người xem nổ tung như dự đoán, mọi người trợn mắt há hốc mồm: "...... Lúc trước là ai nói, dù Cố Thanh Hoài biến thành mèo cũng khó thân cận? Trước kia người ta đều từng ôm!"
"Thật là Cố Thanh Hoài sao, nhà bọn họ có phải là sinh ba không?"
Có vô số bình luận, Nguy Dã đều hoa mắt, nghiêng đầu né tránh đụng chạm của Cố Thanh Hoài, nhắc nhở lần thứ hai: "Anh Cố."
"Tôi đang......"
"Livestream" còn chưa ra khỏi miệng, lại nghe cặp song sinh đồng thời lên tiếng: "Hả?"
Nghe được thanh âm của đối phương, hai người hơi giật mình nhìn nhau.
"Cười chết ha ha ha ha ha ha!"
Trên bình luận hiện lên một câu, vô số người copy paste: "Cậu rốt cuộc có mấy người anh trai thế?"
Nguy Dã: "......"
Không khí trong phòng livestream rất sôi động, Du Thước cũng đang nhìn chằm chằm màn hình trước mặt.
Đôi mắt đen sau cặp kính hơi nheo lại, y bỗng nhiên từ trên ghế nằm đứng dậy, nói với Hàn Bác: "Thông báo cho Lan Tinh, tôi muốn vào Dục Vọng Đô Thị ."
Mỗi Ngày Đều Ghen Với Chính Mình/Mỗi Ngày Đều Cắm Sừng Chính Mình
Đánh giá:
Truyện Mỗi Ngày Đều Ghen Với Chính Mình/Mỗi Ngày Đều Cắm Sừng Chính Mình
Story
Chương 91: Giá Trị Mị Lực Cao Trong Game Kinh Dị (10)
10.0/10 từ 32 lượt.