Mãng Hoang Kỷ
Chương 1498
Mang Nhai Chúa Tể chợt cười:
- Thật không ngờ bất giác tiểu tử Bắc Minh đã thật sự không sợ bất cứ đối thủ nào trong Viêm Long vực giới nữa. Hắn chỉ là Đạo Quân, hắn đã làm gì để đi tới bước này được? Xưa nay thậm chí trong truyền thuyết ta cũng không nghe nói có Đạo Quân mạnh vậy.
Ánh mắt Mang Nhai Chúa Tể nhìn Kỷ Ninh có chứa tia tìm tòi:
- Chắc chắn có bí mật gì đó.
Mang Nhai Chúa Tể rất khát vọng, khao khát muốn tìm hiểu huyền bí của Kỷ Ninh, có lẽ sẽ giúp ích cho thực lực của lão.
Mang Nhai Chúa Tể là đệ nhất Chúa Tể trong Viêm Long vực giới nhưng còn nhiều vực giới, dị vũ trụ khác, vẫn có người mạnh hơn lão.
Trên bầu trời Thánh Thành chỉ một mình Kỷ Ninh áo trắng đứng.
Kỷ Ninh liếc mắt nhìn phía xa, có một hướng lờ mờ cho hắn cảm giác Mang Nhai Chúa Tể tại đó, hướng khác có mấy vị đại năng đang nhìn.
Kỷ Ninh ngó hướng cung điện nguy nga phía xa:
- Phi Tuyết ma cung.
Hắn đang nhìn Phi Tuyết ma cung.
Bùm!
Kỷ Ninh chợt biến thành người khổng lồ cao trăm vạn trượng, hai tay chộp Phi Tuyết ma cung cưỡng ép nhổ lên, nguyên ma cung nổi lên nhiều phù văn cấm chế cố gắng bảo vệ kiềm lại. Kỷ Ninh quan sát, hắn dùng cách cưỡng ép này để quan sát hết ảo diệu cấm chế, dễ dàng phá tan cấm chế hủy nguyên Phi Tuyết ma cung.
Vô số tu hành giả trong Thánh Thành càng hưng phấn xem.
- Oa!
- Bắc Minh Đạo Quân đang nhổ Phi Tuyết ma cung!
- Định bưng luôn nguyên ma cung?
Tu hành giả tầng dưới chót như bọn họ ham hố thiên hạ loạn, với bọn họ dù có nhiều Đế Quân hơn chết đi cũng chỉ là đề tài câu chuyện nói sướng mồm.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Kỷ Ninh nhổ Phi Tuyết ma cung, hiện ra ba đầu sáu tay, bốn cánh tay cầm Bắc Hồng kiếm chuẩn bị bài trừ cấm chế.
Một giọng nói vang lên:
- Bắc Minh Đạo Quân.
Kỷ Ninh ba đầu sáu tay cao trăm vạn trượng, ba cái đầu cùng ngước lên nhìn trời.
Một dị tộc đầu hói lông vàng xuất hiện trên bầu trời, lông vàng toàn thân tỏa ánh sáng mông lung, khí thế hùng hồn ngang ngửa Kỷ Ninh.
Kỷ Ninh chào:
- Kim Tự Đế Quân.
- Bắc Minh Đạo Quân đã giết nhiều Đế Quân, Phi Tuyết, Huyết Vân cũng chật vật trốn, đã đủ rồi. Đừng hủy Phi Tuyết ma cung, dù sao thuộc thế lực tám Thánh Thành, lúc trước Đạo Minh bàn bạc rồi quyết định. Dù ngươi có thể đánh bại bọn họ một lúc thì chờ qua mười vạn tám ngàn hỗn độn kỷ sau, nếu ngươi không hợp đạo thành công Phi Tuyết ma cung vẫn sẽ lại nổi lên.
Kỷ Ninh cau mày, hắn không tự tin việc hợp đạo, nếu thất bại thì hắn thân chết hồn diệt, Phi Tuyết Thành Chủ sẽ lại chui ra.
Giọng Kỷ Ninh ồm ồm vang vọng thiên địa:
- Mười vạn tám ngàn hỗn độn kỷ sau, khi đó Phi Tuyết ma cung là nổi lên hay tuột dốc là chuyện của mười vạn tám ngàn hỗn độn kỷ sau. Bắc Minh ta hễ còn sống thì nhất định nhổ bỏ Phi Tuyết ma cung, ai dám to gan tự xưng là đệ tử Phi Tuyết ma cung, hễ ta biết tin nhất định giết không tha!
Giọng Kỷ Ninh văng vẳng khắp thiên địa:
- Ta sống ngày nào thì Phi Tuyết ma cung đừng mơ nổi lên!
Kỷ Ninh đang tuyên bố quyết định.
Quyết định của đại năng đứng trên đỉnh Viêm Long vực giới, Chúa Tể cũng không làm gì được hắn, ai đều phải suy xét thận trọng.
Kim Tự Đế Quân đứng giữa không trung nhẹ lắc đầu nói:
- Ài, ngươi đã quyết định như thế thì ta không khuyên nhiều nữa. Ta chỉ có thể nhắc nhở ngươi dù sao là một đoàn Vĩnh Hằng Đế Quân, tuy ngươi giết một ít nhưng càng nhiều người rải rác các nơi. lúc ngươi mạnh có lẽ bọn họ tránh né ngươi, chờ sau này ngươi chết sợ là hậu bối của ngươi sẽ có rắc rối.
Kỷ Ninh mắt lóe tia sáng lạnh.
Đám Đế Quân của Phi Tuyết ma cung đều là ma đầu, nếu Kỷ Ninh chết sau này bọn họ trả thù sẽ tìm đến tam giới, Thiên Thương cung.
Nhưng Kỷ Ninh dám làm như thế, thì dĩ nhiên không sợ những ma đầu kia.
Một vì tam giới rất ẩn khuất, chưa từng công khai, không ai biết quê hương của Kỷ Ninh ở tam giới.
Thứ hai, tiếp theo Kỷ Ninh sẽ đi Ma Tượng Thạch Bích một chuyến, mang đi bốn khôi lỗi sức chiến đấu cấp Thánh Thành Chi Chủ, một số pháp bảo Tây Tư tộc đưa về cho tam giới.
Dù có thế nào, nếu tương lai Kỷ Ninh không hợp đạo thành công, thân chết đạo tiêu thì hắn vẫn sắp xếp ổn thỏa mọi chuyện.
Thiên Thương cung cũng không cần Kỷ Ninh lo, vì Thiên Nhất Đế Quân giỏi nhất là thủ đoạn thân bất tử, Thánh Thành Chi Chủ cũng không làm gì gã được.
Kỷ Ninh nhìn thẳng Kim Tự Đế Quân:
- Trả thù ta? Chúng muốn trả thù thì việc đầu tiên là phải sống đến ngày ta chết đã.
Kỷ Ninh sẽ không để đám Đế Quân này sống yên qua mười vạn tám ngàn hỗn độn kỷ.
Kim Tự Đế Quân nhướng mày, thầm kinh thán:
- Thật không uổng là Đạo Quân. Đa số Đạo Quân không quan tâm sống chết, làm việc càng điên cuồng. Phi Tuyết ma cung chọc phải Bắc Minh Đạo Quân này coi như bọn họ xui.
Mắt Kỷ Ninh lóe tia sáng lạnh.
Hắn có nhiều thủ đoạn, hắn tu hành năm tháng ngắn ngủi mà đã đến trình độ này, tương lai chưa chắc không thể hợp đạo. Hơn nữa Tâm kiếm thuật còn có không gian tăng tiến, bí thuật Tâm Lực có thể tiến bộ nữa. Nên biết kỹ xảo huyễn thuật Kỷ Ninh chưa bằng Vũ Thường Đạo Quân ngày xưa, hắn chỉ ỷ vào Tâm Lực mạnh hơn mới có uy lực như thế.
Chờ bí thuật Tâm Lực tăng cao thì thủ đoạn Tâm Lực của Kỷ Ninh sẽ khiến nhiều Vĩnh Hằng Đế Quân sợ hãi.
Bọn họ đối diện Chúa Tể có lẽ còn chạy thoát được, nhưng nếu rơi vào huyễn thuật của Kỷ Ninh thì không kịp trốn. Cho nên Đế Quân Tâm Lực lưu rất đáng sợ.
Kỷ Ninh thản nhiên nói:
- Từ từ tính đi.
Kỷ Ninh bỗng nhổ Phi Tuyết ma cung lên, vô số cấm chế hiển hiện
- A!!!
Bốn cánh tay cầm Bắc Hồng kiếm thi triển kiếm thuật cưỡng ép bài trừ cấm chế. Phi Tuyết ma cung không có một bóng Đế Quân, tất cả đã chạy đi hết. Nếu có Đế Quân chủ trì thì Kỷ Ninh phải rắc rối gỡ bỏ cấm chế. Nhưng không có Đế Quân chủ trì, với thực lực hiện giờ của Kỷ Ninh có thể trực tiếp cưỡng ép xé rách phá hoại cấm chế.
Vèo!
Bùm!
Nhiều trận pháp cấm chế bị cưỡng bức bài trừ.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Một số phó tòng, các tu hành giả tầng chót trong Phi Tuyết ma cung chạy bạt mạng ngay khi Kỷ Ninh nhổ Phi Tuyết ma cung.
Chỉ hơn mười giây Bắc Hồng kiếm đã phá hết trận pháp cấm chế.
Vèo!
Như nhổ củ cải, Phi Tuyết ma cung to lớn bị bứng tận gốc.
Người khổng lồ ba đầu sáu tay cao trăm vạn trượng Kỷ Ninh nhổ Phi Tuyết ma cung lên, cảnh tượng này khiến vô số tu hành giả Thánh Thành kinh thán. Bọn họ mãi mãi không thể nào quên cảnh này, cũng thấy mừng vì được xem tận mắt, vì đây là Đạo Quân nghịch thiên nhất trong năm tháng vô tận từ xưa đến nay.
Mãng Hoang Kỷ
- Thật không ngờ bất giác tiểu tử Bắc Minh đã thật sự không sợ bất cứ đối thủ nào trong Viêm Long vực giới nữa. Hắn chỉ là Đạo Quân, hắn đã làm gì để đi tới bước này được? Xưa nay thậm chí trong truyền thuyết ta cũng không nghe nói có Đạo Quân mạnh vậy.
Ánh mắt Mang Nhai Chúa Tể nhìn Kỷ Ninh có chứa tia tìm tòi:
- Chắc chắn có bí mật gì đó.
Mang Nhai Chúa Tể rất khát vọng, khao khát muốn tìm hiểu huyền bí của Kỷ Ninh, có lẽ sẽ giúp ích cho thực lực của lão.
Mang Nhai Chúa Tể là đệ nhất Chúa Tể trong Viêm Long vực giới nhưng còn nhiều vực giới, dị vũ trụ khác, vẫn có người mạnh hơn lão.
Trên bầu trời Thánh Thành chỉ một mình Kỷ Ninh áo trắng đứng.
Kỷ Ninh liếc mắt nhìn phía xa, có một hướng lờ mờ cho hắn cảm giác Mang Nhai Chúa Tể tại đó, hướng khác có mấy vị đại năng đang nhìn.
Kỷ Ninh ngó hướng cung điện nguy nga phía xa:
- Phi Tuyết ma cung.
Hắn đang nhìn Phi Tuyết ma cung.
Bùm!
Kỷ Ninh chợt biến thành người khổng lồ cao trăm vạn trượng, hai tay chộp Phi Tuyết ma cung cưỡng ép nhổ lên, nguyên ma cung nổi lên nhiều phù văn cấm chế cố gắng bảo vệ kiềm lại. Kỷ Ninh quan sát, hắn dùng cách cưỡng ép này để quan sát hết ảo diệu cấm chế, dễ dàng phá tan cấm chế hủy nguyên Phi Tuyết ma cung.
Vô số tu hành giả trong Thánh Thành càng hưng phấn xem.
- Oa!
- Bắc Minh Đạo Quân đang nhổ Phi Tuyết ma cung!
- Định bưng luôn nguyên ma cung?
Tu hành giả tầng dưới chót như bọn họ ham hố thiên hạ loạn, với bọn họ dù có nhiều Đế Quân hơn chết đi cũng chỉ là đề tài câu chuyện nói sướng mồm.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Kỷ Ninh nhổ Phi Tuyết ma cung, hiện ra ba đầu sáu tay, bốn cánh tay cầm Bắc Hồng kiếm chuẩn bị bài trừ cấm chế.
Một giọng nói vang lên:
- Bắc Minh Đạo Quân.
Kỷ Ninh ba đầu sáu tay cao trăm vạn trượng, ba cái đầu cùng ngước lên nhìn trời.
Một dị tộc đầu hói lông vàng xuất hiện trên bầu trời, lông vàng toàn thân tỏa ánh sáng mông lung, khí thế hùng hồn ngang ngửa Kỷ Ninh.
Kỷ Ninh chào:
- Kim Tự Đế Quân.
- Bắc Minh Đạo Quân đã giết nhiều Đế Quân, Phi Tuyết, Huyết Vân cũng chật vật trốn, đã đủ rồi. Đừng hủy Phi Tuyết ma cung, dù sao thuộc thế lực tám Thánh Thành, lúc trước Đạo Minh bàn bạc rồi quyết định. Dù ngươi có thể đánh bại bọn họ một lúc thì chờ qua mười vạn tám ngàn hỗn độn kỷ sau, nếu ngươi không hợp đạo thành công Phi Tuyết ma cung vẫn sẽ lại nổi lên.
Kỷ Ninh cau mày, hắn không tự tin việc hợp đạo, nếu thất bại thì hắn thân chết hồn diệt, Phi Tuyết Thành Chủ sẽ lại chui ra.
Giọng Kỷ Ninh ồm ồm vang vọng thiên địa:
- Mười vạn tám ngàn hỗn độn kỷ sau, khi đó Phi Tuyết ma cung là nổi lên hay tuột dốc là chuyện của mười vạn tám ngàn hỗn độn kỷ sau. Bắc Minh ta hễ còn sống thì nhất định nhổ bỏ Phi Tuyết ma cung, ai dám to gan tự xưng là đệ tử Phi Tuyết ma cung, hễ ta biết tin nhất định giết không tha!
Giọng Kỷ Ninh văng vẳng khắp thiên địa:
- Ta sống ngày nào thì Phi Tuyết ma cung đừng mơ nổi lên!
Kỷ Ninh đang tuyên bố quyết định.
Quyết định của đại năng đứng trên đỉnh Viêm Long vực giới, Chúa Tể cũng không làm gì được hắn, ai đều phải suy xét thận trọng.
Kim Tự Đế Quân đứng giữa không trung nhẹ lắc đầu nói:
- Ài, ngươi đã quyết định như thế thì ta không khuyên nhiều nữa. Ta chỉ có thể nhắc nhở ngươi dù sao là một đoàn Vĩnh Hằng Đế Quân, tuy ngươi giết một ít nhưng càng nhiều người rải rác các nơi. lúc ngươi mạnh có lẽ bọn họ tránh né ngươi, chờ sau này ngươi chết sợ là hậu bối của ngươi sẽ có rắc rối.
Kỷ Ninh mắt lóe tia sáng lạnh.
Đám Đế Quân của Phi Tuyết ma cung đều là ma đầu, nếu Kỷ Ninh chết sau này bọn họ trả thù sẽ tìm đến tam giới, Thiên Thương cung.
Nhưng Kỷ Ninh dám làm như thế, thì dĩ nhiên không sợ những ma đầu kia.
Một vì tam giới rất ẩn khuất, chưa từng công khai, không ai biết quê hương của Kỷ Ninh ở tam giới.
Thứ hai, tiếp theo Kỷ Ninh sẽ đi Ma Tượng Thạch Bích một chuyến, mang đi bốn khôi lỗi sức chiến đấu cấp Thánh Thành Chi Chủ, một số pháp bảo Tây Tư tộc đưa về cho tam giới.
Dù có thế nào, nếu tương lai Kỷ Ninh không hợp đạo thành công, thân chết đạo tiêu thì hắn vẫn sắp xếp ổn thỏa mọi chuyện.
Thiên Thương cung cũng không cần Kỷ Ninh lo, vì Thiên Nhất Đế Quân giỏi nhất là thủ đoạn thân bất tử, Thánh Thành Chi Chủ cũng không làm gì gã được.
Kỷ Ninh nhìn thẳng Kim Tự Đế Quân:
- Trả thù ta? Chúng muốn trả thù thì việc đầu tiên là phải sống đến ngày ta chết đã.
Kỷ Ninh sẽ không để đám Đế Quân này sống yên qua mười vạn tám ngàn hỗn độn kỷ.
Kim Tự Đế Quân nhướng mày, thầm kinh thán:
- Thật không uổng là Đạo Quân. Đa số Đạo Quân không quan tâm sống chết, làm việc càng điên cuồng. Phi Tuyết ma cung chọc phải Bắc Minh Đạo Quân này coi như bọn họ xui.
Mắt Kỷ Ninh lóe tia sáng lạnh.
Hắn có nhiều thủ đoạn, hắn tu hành năm tháng ngắn ngủi mà đã đến trình độ này, tương lai chưa chắc không thể hợp đạo. Hơn nữa Tâm kiếm thuật còn có không gian tăng tiến, bí thuật Tâm Lực có thể tiến bộ nữa. Nên biết kỹ xảo huyễn thuật Kỷ Ninh chưa bằng Vũ Thường Đạo Quân ngày xưa, hắn chỉ ỷ vào Tâm Lực mạnh hơn mới có uy lực như thế.
Chờ bí thuật Tâm Lực tăng cao thì thủ đoạn Tâm Lực của Kỷ Ninh sẽ khiến nhiều Vĩnh Hằng Đế Quân sợ hãi.
Bọn họ đối diện Chúa Tể có lẽ còn chạy thoát được, nhưng nếu rơi vào huyễn thuật của Kỷ Ninh thì không kịp trốn. Cho nên Đế Quân Tâm Lực lưu rất đáng sợ.
Kỷ Ninh thản nhiên nói:
- Từ từ tính đi.
Kỷ Ninh bỗng nhổ Phi Tuyết ma cung lên, vô số cấm chế hiển hiện
- A!!!
Bốn cánh tay cầm Bắc Hồng kiếm thi triển kiếm thuật cưỡng ép bài trừ cấm chế. Phi Tuyết ma cung không có một bóng Đế Quân, tất cả đã chạy đi hết. Nếu có Đế Quân chủ trì thì Kỷ Ninh phải rắc rối gỡ bỏ cấm chế. Nhưng không có Đế Quân chủ trì, với thực lực hiện giờ của Kỷ Ninh có thể trực tiếp cưỡng ép xé rách phá hoại cấm chế.
Vèo!
Bùm!
Nhiều trận pháp cấm chế bị cưỡng bức bài trừ.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Một số phó tòng, các tu hành giả tầng chót trong Phi Tuyết ma cung chạy bạt mạng ngay khi Kỷ Ninh nhổ Phi Tuyết ma cung.
Chỉ hơn mười giây Bắc Hồng kiếm đã phá hết trận pháp cấm chế.
Vèo!
Như nhổ củ cải, Phi Tuyết ma cung to lớn bị bứng tận gốc.
Người khổng lồ ba đầu sáu tay cao trăm vạn trượng Kỷ Ninh nhổ Phi Tuyết ma cung lên, cảnh tượng này khiến vô số tu hành giả Thánh Thành kinh thán. Bọn họ mãi mãi không thể nào quên cảnh này, cũng thấy mừng vì được xem tận mắt, vì đây là Đạo Quân nghịch thiên nhất trong năm tháng vô tận từ xưa đến nay.
Mãng Hoang Kỷ
Đánh giá:
Truyện Mãng Hoang Kỷ
Story
Chương 1498
10.0/10 từ 21 lượt.