Lung Trung Kiều - Giản Dung

Chương 31

60@-

 Có lẽ Huynh trưởng và Công chúa đã nói cái gì đó, hoặc có lẽ hắn cố ý tránh gặp mặt Công chúa, cuối cùng hắn cũng bình an vô sự vượt qua mùng ba tết tại phủ Công chúa.


 Sáng sớm mùng bốn Hoắc Chấn Bắc đã cáo biệt Huynh trưởng phụ mẫu, trở về viện tử của hắn và Yến Xu.


 Nữ nhân kia cũng không biết đã dậy từ lúc nào, Hoắc Chấn Bắc vừa gõ cửa thì lập tức có người ra mở cửa.


 “Công tử, chàng trở về rồi.” Yến Xu vừa nói vừa đem lò sưởi trong tay đưa cho hắn: “Trên đường lạnh như vậy, nhanh làm ấm tay.”


 Hoắc Chấn Bắc nhìn vẻ mặt lo lắng của người trước mắt, trái tim trở nên khô cằn vì ở trong phủ Công chúa đột nhiên bình tĩnh trở lại, hắn nhận lấy lò sưởi, lại đặt trở lại trong tay Yến Xu, nhìn nàng cầm lò sưởi dáng vẻ có chút không hiểu, đặt tay lên tay nàng, nói: “Như vậy là đủ rồi.”


 Yến Xu muốn nói như vậy cảm giác có chút ngốc, nhưng nhìn vẻ mặt nghiêm chỉnh của Hoắc Chấn Bắc, đột nhiên cảm thấy như vậy quả thực cũng tốt hơn một ít, ít nhất hai người đều không lạnh.


 Hai người cứ như vậy dùng bốn tay bưng lấy lò sưởi đứng ngây ngốc một lúc, mãi đến một trận gió rét thổi đến, Yến Xu mới phát hiện bản thân vừa nãy thật sự giống như bị ngốc, nàng vội vàng rút tay của mình ra khỏi tay của Hoắc Chấn Bắc, sau đó thay đổi thành một tay cầm lò sưởi, tay kia chầm chầm nắm chặt tay của Hoắc Chấn Bắc, sau đó cúi đầu, dùng tốc độ rất nhanh nói: “Bên ngoài lạnh Công tử vẫn đi vào phòng trước đi.”


 Hoắc Chấn Bắc cúi đầu nhìn bàn tay nhỏ của đối phương đang nắm tay của mình, theo bản năng nắm chặt tay, hắn cũng không nói lời nào, yên lặng đi theo bước chân của Yến Xu đi vào phòng.


 Kỳ thật trên đường đi Yến Xu rất khẩn trương, đợi sau khi tiến vào phòng, trong tay có thêm một tầng mồ hôi mỏng, sợ bị đối phương phát hiện, nàng vội vàng buông lỏng tay đối phương, lúc Hoắc Chấn Bắc nhìn sang, nàng cố ý nói sang chuyện khác: “Công tử sớm như vậy đã trở về chắc vẫn chưa ăn sáng, đúng lúc ta vừa làm xong cơm vẫn chưa ăn, hiện tại ta sẽ bưng qua cho Công tử.”


 Nhìn nữ nhân trước mắt cúi đầu vành tai đều đã đỏ lên, hắn cũng không làm khó nàng, gật đầu, sau đó lại nói: “Ta và nàng cùng đi.”


 “Đúng lúc làm xong cơm” gì đó Hoắc Chấn Bắc căn bản không tin, lúc hắn rời đi đã nói khi nào sẽ trở về, mà nữ nhân này mới sáng sớm đã dậy đợi hắn, rõ ràng bữa cơm sáng này là nàng cố ý làm.



 Nếu bản thân hắn ăn rồi thì sao?


 Vậy có lẽ nàng sẽ cũng không nói gì, một mình vụng trộm ăn hết những thứ đó.


 Hoắc Chấn Bắc phát hiện có một vài lúc nữ nhân này có chút ngốc.


 Đợi sau khi đến trù phòng nhìn thấy bữa sáng phong phú, hắn càng xác định nữ nhân này là cố ý làm vì hắn, nhưng mà hắn cũng không vạch trần, mà là ngồi xuống, cũng nữ nhân này đem những thứ này từng chút từng chút ăn hết, mặc dù đến cuối cùng cảm thấy có chút quá no, nhưng cho dù như vậy, Hoắc Chấn Bắc vẫn muốn ăn hết không để dư thừa lại.


 Yến Xu trợn mắt há hốc mồm nhìn sức ăn lớn hơn bình thường gấp mấy lần của Hoắc Chấn Bắc, thậm chí có chút hoài nghi lúc hắn quay về có phải đã bị ngược đãi gì hay không, bởi vậy cơm trưa cũng cố ý làm nhiều hơn một chút.


 Nhưng rất nhanh thì nàng đã hối hận, nàng sao có thể quên sự kiên trì của Công tử đối với việc nàng ăn nhiều cơm, đợi đến lúc nàng vuốt bụng ở trong bếp rửa bát, trong lòng yên lặng thề, lần sau nàng sẽ không bao giờ tự cho mình thông minh như vậy nữa.


 Nhất là lúc đến buổi tối, nàng càng hối hận hơn.


 Đều nói tiểu biệt thắng tân hôn, rõ ràng chỉ chia cắt năm ngày, nhưng cảm giác Hoắc Chấn Bắc cho nàng giống như đã chia cắt năm năm, Yến Xu vừa hữu khí vô lực khướt từ hắn, vừa cầu xin nói: “Không muốn… Công tử, ta chịu không nỗi rồi.”


 Nào có thể đoán được lời này vừa nói xong hắn lại hung hăng chuyển động vài cái, còn nói: “Như vậy đã chịu không nổi, bình thường để nàng ăn nhiều thì nàng ăn nhiều hơn mấy ngụm, xem ra về sau vẫn phải ăn thêm một ít nữa, như vậy mới có thể lực.”


 Yến Xu cơ hồ bị đâm cho hai mắt trợn trắng, trong lòng thầm nghĩ, cho dù lúc đầu nàng dự định ăn nhiều, hiện tại cũng không dám, hiện tại dáng vẻ này nàng chịu không nổi, nếu như thể lực của bản thân trở nên tốt hơn, nàng quả thực khó có thể tưởng tượng cuộc sống sau này.


 Chẳng qua trong miệng nàng vẫn cầu xin tha thứ nói: “Ta biết rồi, Công tử, nhưng hiện tại ta thực sự chịu không nổi.”


 Hoắc Chấn Bắc cúi đầu hôn lên môi nàng: “Ngoan, đợi lần này xong thì kết thúc.”



 Yến Xu còn có thể làm sao nữa?


 Đợi kết thúc thôi.


 Chỉ là vì sao sau khi kết thúc đồ vật kia vẫn ở trong cơ thể nàng?


 Chỗ đó của Yến Xu không tự giác giật giật, muốn ép nó ra ngoài, sau đó thì nghe thấy âm thanh khàn khàn mang theo vài phần cảnh cáo của Hoắc Chấn Bắc nói: “Nàng không phải mệt rồi sao? Ngoan… đừng lộn xộn.”


 “Nhưng mà…” Yến Xu cơ hồ chịu đựng cảm giác thẹn thùng to lớn, nhưng vẫn không nói ra lời hoàn chỉnh được.


 Hoắc Chấn Bắc vươn tay sờ đầu nàng: “Ta muốn như vậy một lúc, để ta đợi như vậy một lúc.”


 Có một số việc liên tục đè nén ở trong lòng, mỗi lần đi phủ Công chúa cảm giác kia càng đậm đặc hơn, mà cảm giác thất bại bất lực kia cũng càng đậm hơn, hắn cũng biết được đem hết thảy đều trách móc lên người nữ nhân này là có phần giận chó đánh mèo, nhưng hắn có thể làm gì khác, Huynh trưởng là thân nhân của bản thân hắn, không thể trách, Công chúa quyền cao chức trọng, cho dù hắn, hắn cũng không có cách nào động được nàng ta, chỉ có nữ nhân này là nhân tố duy nhất mà hắn có thể khống chế.


 Hắn không biết về sau Huynh trưởng còn có thể gặp một người giống như nữ nhân này nữa hay không, nhưng chỉ cần y có thể giữ được tính mạng, có thể sau khi hòa ly với Công chúa mới phát sinh những chuyện này, như vậy bi kịch của kiếp trước sẽ không phát sinh một lần nữa.


 Mà nữ nhân này


 Nữ nhân này…


 Hoắc Chấn Bắc cảm nhận được độ ấm của nữ nhân này bao bọc hắn, lúc này nữ nhân này chính là người duy nhất có thể mang đến cho hắn cảm giác an tâm.


 Đột nhiên hắn che kín mắt của Yến Xu, nhẹ nhàng hôn trán của nàng một cái.



 Yến Xu nhìn dáng vẻ này của hắn lập tức mềm lòng, đừng nói là đợi một lúc, lúc này sợ là để hắn đợi một đêm, nàng nhất thời đầu nóng lên cũng có thể đáp ứng, trong đầu nàng tự mình bổ não rằng sau khi Hoắc Chấn Bắc quay về rốt cuộc chịu khi dễ như thế nào.


 Nàng nhẹ nhàng gật đầu, đáp một tiếng “Được.”


 Hoắc Chấn Bắc nhìn bộ dáng này của nàng lập tức trở nên có tinh thần, có lẽ là bởi vì thân thể người trẻ tuổi khống chế không nổi, hoặc có lẽ là vấn đề tâm lý của bản thân, Hoắc Chấn Bắc cảm thấy bản thân đối với việc này vô cùng trầm mê, chẳng qua, rốt cuộc kiêng kỵ người dưới thân thực sự đã mệt mỏi, hắn vẫn giữ lời không có động, mãi cho đến lúc nữ nhân trong ngực nhịn không được ngủ mất, hắn mới đứng lên, giúp nàng rửa sạch cơ thể, nhưng sau khi lên giường vẫn đem bản thân chôn vào trong người nàng.


 Vì vậy đợi đến ngày thứ hai sau khi Yến Xu tỉnh dậy không thể đứng lên làm bữa sáng giống như ngày thường, cuối cùng vẫn là Hoắc Chấn Bắc bưng cơm đến bên giường cho nàng.


 Chẳng qua không đợi Yến Xu lên án cái gì, liền nghe Hoắc Chấn Bắc giải thích nói: “Qua vài tháng nữa chính là kỳ thi mùa xuân, sau này ta có thể ngủ tương đối muộn, nàng không cần chờ ta ngủ cùng.”


 Công tử đọc sách cực khổ như vậy, ngẫu nhiên phóng túng một lần cũng không sao, Yến Xu nghĩ như vậy, tức giận trong lòng lập tức tiêu tan, thậm chí nàng còn nói: “Không sao, trước đây ta ngủ cũng rất trễ, Công tử không cần lo lắng cho ta.”


 Thật ra bình thường Yến Xu đều ngủ rất sớm, chẳng qua có lúc buổi tối sẽ làm y phục giày vân vân cho Hoắc Chấn Bắc, có lúc sẽ thêu một ít hoa văn lên trên, phí nhiều công sức sẽ ngủ muộn hơn một chút, vì vậy cho dù ngủ muộn, nàng vẫn sẽ chịu nổi.


 Hoắc Chấn Bắc cũng biết trên một số việc nàng có sự kiên trì của bản thân, cho dù hiện tại đáp ứng, sau này có thể cũng sẽ không chấp hành, bởi vậy hắn cũng không trực tiếp không cho phép nàng như trước kia, mà nói: “Vậy nàng mệt thì đi ngủ, không được chịu đựng.”


 Nói xong sợ nàng không nghe, còn đưa ra khuôn mặt nghiêm túc nói: “Nàng phải nhớ vừa nãy nàng đáp ứng ta cái gì.”


 Mặc dù những ngày này quan hệ của hai người thân mật không ít, nhưng trong lòng Yến Xu đối với bộ dạng này của Hoắc Chấn Bắc vẫn có chút sợ hãi, nàng nghe lời gật đầu.


 Hoắc Chấn Bắc thấy vậy lại khôi phục dáng vẻ không có biểu tình gì, nói: “Vậy ăn cơm trước đi, nếu như hôm nay mệt thì không cần dậy.”


 “A, vâng.” Yến Xu nhận lấy cái bát, chậm rãi ăn.



 Mặc dù Công tử thoạt nhìn bình thường sẽ nói vài lời ôn tồn mềm mỏng, nhưng biểu tình trên mặt hắn lại không thay đổi gì, vẫn luôn là bộ dáng có chút lạnh, cho dù cười cũng là cười nhạt, thậm chí có lúc Yến Xu cũng hoài nghi hắn nói ra những lời này cũng không phải xuất ra từ ý định ban đầu, nhưng Công tử đối với nàng quả thực rất tốt, đây là việc nàng không thể cãi lại.


 Đợi ăn xong nàng đưa bát cho Hoắc Chấn Bắc, còn cố ý nhìn nét mặt của hắn, trước sau như một cái gì cũng không nhìn ra được.


 Nhưng lại nghe hắn nói: “Ăn xong rồi thì nghỉ ngơi một chút đi.”


 Lại là dáng vẻ vô cùng quan tâm nàng.


 Yến Xu dứt khoát không xoắn xuýt nữa, Công tử đối với bản thân nàng tốt là được, bản thân sẽ đối tốt với Công tử gấp bội, cần gì phải tính toán nhiều như vậy.


 Yến Xu nghĩ muốn đối tốt với Hoắc Chấn Bắc gấp bội liền thật sự vắt hết óc đối tốt với hắn. 


 Thi hương lần trước thời tiết đang nóng, nàng liền làm các loại điểm tâm ngọt giải nhiệt buổi trưa đưa qua cho Hoắc Chấn Bắc, mà lần này kỳ thi mùa xuân, thời tiết lạnh giá, nàng không chỉ làm canh nóng hổi, thuốc bổ vân vân đưa qua cho hắn vào buổi chiều, mà buổi tối sợ hắn ngồi lâu, thân thể sẽ bị lạnh, lại đưa đồ ăn khuya qua cho hắn.


 Một ngày ăn cơm như vậy, Hoắc Chấn Bắc đang lúc phát triển cơ thể, không chỉ dáng người cao lên không ít, thậm chí mặt cũng tròn lên một vòng.


 Mà Hoắc Chấn Bắc nhìn dáng vẻ gầy gò trước sau như một của Yến Xu, quyết định sau này cũng để nữ nhân này chăm sóc bản thân nàng như vậy, có ví dụ của bản thân đang sống sờ sờ, hắn không tin trên người nữ nhân này còn không thể tăng thêm được mấy cân thịt.


Chẳng qua hiện tại tạm thời hắn không có tâm tư đặt lên chuyện này, còn có vài ngày nữa thì tới kỳ thi mùa xuân rồi, kiếp trước lần này bản thân thi rớt, lần này mặc dù bản thân chuẩn bị rất lâu, nhưng trong lòng vẫn khó tránh khỏi lo lắng.


 Chỉ là đợi sau khi đứng trước cửa trường thi, tâm của hắn lại trở nên yên tĩnh.


 Hắn phất tay bảo Yến Xu rời đi, bản thân liền xoay người bước vào trường thi.


Lung Trung Kiều - Giản Dung
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Lung Trung Kiều - Giản Dung Truyện Lung Trung Kiều - Giản Dung Story Chương 31
10.0/10 từ 31 lượt.
loading...