Lung Trung Kiều - Giản Dung

Chương 10

124@-

Hoắc Chấn Bắc nhìn biểu hiện vừa rồi của mẫu thân cũng biết bà nhất định sẽ hỏi cái này, hắn có chút bất đắc dĩ nói: “Ta chỉ là để nàng tới giúp giặt giũ y phục, nấu chút cơm mà thôi, giống như người hầu ở trong phủ Công chúa vậy.” 


 


“Tại sao lại không cho ta đến giặt y phục, nấu cơm?” Ánh mắt mẫu thân Hoắc rõ ràng không tin, bà nói: “Con đừng tưởng rằng ta không biết, người nhà giàu thì nha hoàn bên người đều là người trong phòng bọn họ.”


 


Mẫu thân Hoắc vừa nói vừa đau lòng ôm đầu nhìn Hoắc Chấn Bắc: “Con mới bao lớn, đi học những tật xấu của người giàu kia, ta nói cho con nông dân chúng ta không có lưu hành cái này, muốn cưới thê tử liền cưới một nàng dâu thật tốt, cưới rồi phải đối xử tốt với người ta, cũng đừng ỷ có chút tiền thì thu hai ba người trong phòng. Hơn nữa, tiền này là của chúng ta sao, con dám làm như vậy?”


 


 "Dạ dạ dạ, con đều biết." Hoắc Chấn Bắc vừa nói vừa vội kể lại tình huống gặp Yến Xu, như thế nào để cho nàng vào ở cũng nói một lần.


 


Đương nhiên Hắn sẽ không nói hắn đi theo dõi người ta đến ngôi miếu hoang, lại như thế nào giúp đỡ không cần báo ơn, hắn nói với phụ mẫu là phiên bản nghe được từ người hầu ở kiếp trước, ở trên đường hắn gặp phải cô nương đáng thương bán mình chôn cha bị ác bá trêu đùa, sau đó cứu nàng, khi biết nàng không còn chỗ để đi thì để cho nàng đến chăm sóc giặt đồ nấu cơm cho mình, mỗi tháng trả công cho nàng một khoản tiền.


 


Mẫu thân hắn quả nhiên bị câu chuyện làm cảm động, một bên tức giận một bên nói: “Dưới chân thiên tử lại còn xảy ra chuyện này.”


 


Nói xong lại lộ ánh mắt thương tiếc nói: “Khó trách nhìn cô nương kia lại gầy như vậy, giống như một trận gió có thể ngã.”


 


Hoắc Chấn Bắc tỏ vẻ đồng ý với câu nói của mẫu thân hắn, chỉ là mấy này nay hắn cũng cho nàng ăn không ít, thậm chí còn để cho nàng ăn nhiều, cũng không thấy nàng nhiều hơn một hai lạng thịt.


 


Đang lúc hai mẹ con đang quấn quít chuyện Yến Xu quá gầy, luôn ở một bên không nói gì phụ thân Hoắc đột nhiên mở miệng nói: “Con có lòng là tốt, làm cũng là chuyện tốt, chỉ là ta hy vọng con giữ đúng chừng mực.” 


 


Chính phụ thân Hoắc cũng là nam nhân, ông tự nhiên hiểu được một nam nhân cả ngày ở cạnh một cô nương xinh đẹp, nhất là hai người trai đơn gái chiếc sống chung một nhà, coi như sinh ra một chút tâm tư cũng là chuyện thường, thậm chí hoàn toàn không có chút tâm tư gì mới là không bình thường.


 


Hoắc Chấn Bắc đương nhiên biết phụ thân mình đang nói gì, hắn gật đầu trả lời.


 


Mẫu thân Hoắc lại không có tâm tư giống phụ thân Hoắc, bà cảm thấy cô nương nhà nghèo có thể làm việc lại hiểu chuyện, nhất là đối phương lại không có người thân, sau này sẽ một lòng một dạ nghĩ về nhà chồng, bà đối với nhi tức cả là tiểu thư con nhà cao cửa rộng đã có bóng ma, vì vậy nghe lời nói của phụ thân Hoắc bà có chút không đồng ý giận nhìn ông một cái, sau đó mới nói với Hoắc Chấn Bắc: “Bây giờ con chủ yếu chuyên tâm học hành, những chuyện này không cần quan tâm, chờ sau khi con thi đậu cử nhân, ngược lại có thể xem xét một chút chuyện này, các con nếu ở chung tốt, sau này sống cùng nhau tiếp cũng không có sao.”



 


Hoắc Chấn Bắc bị lời nói của mẫu thân mình làm cho bất ngờ cùng với vẻ mặt đờ đẫn trong nháy mắt, dừng một lúc hắn mới nghiêm túc nói: “Con biết, những chuyện này chờ sau khi thi xong con sẽ suy nghĩ thật kỹ.”


 


Lời này của mẫu thân hắn đã cho hắn một cái gợi ý, không có gì có thể ngăn cản nàng và huynh trưởng kết hợp bằng cách biến người trở thành đệ muội, chỉ là trước mắt quan trọng nhất với hắn vẫn là thi hương sau đó lại thi hội.


 


Chờ mẫu thân Hoắc nói xong, hắn mới có chút nghi ngờ hỏi: “Trước đó vài ngày không phải huynh trưởng đã dẫn các ngài đến à, sao hôm nay huynh trưởng không đi cùng các ngài?”


 


Bị Hoắc Chấn Bắc hỏi đến mẫu thân Hoắc nhìn phụ thân Hoắc một cái, trên mặt có chút không được tự nhiên, bà dùng ánh mắt tỏ ý phụ thân Hoắc giải thích cho nhi tử, phụ thân Hoắc chỉ có thể mở miệng nói: “Chỉ là ngày hôm nay ta và mẫu thân con tùy tiện ra cửa đi dạo một chút, đi một lúc thấy cách chỗ của con không xa, liền thuận tiện đi tới.”


 


Bịa ra lý do này, mẫu thân Hoắc chỉ muốn cho ông một cái liếc mắt, phủ Công chúa cách nơi này một ngàn tám trăm dặm, huống chi thành tây vốn là nơi vắng vẻ, bọn họ đi dạo thế nào cũng không dạo đến nơi này, nhưng mà coi như lý do tệ đến mấy, mẫu thân Hoắc cũng chỉ có thể tiếp lời phụ thân Hoắc: “Đúng vậy, đúng vậy, là đi mua một chút đồ ít dùng, không nghĩ tới bên trong cửa hàng hết đồ, chủ tiệm nói với chúng ta ở gần đây có, chúng ta nghĩ nếu đã đến, nên đi thăm con trước, lúc trở về thuận tiện mua mang về.” 


 


Mẫu thân Hoắc cảm thấy nụ cười trên mặt mình nhất định rất cứng nhắc, thực tế thì từ khi Hoắc Chấn Bắc dọn ra ngoài bà vẫn luôn nhớ nhung, mà đại nhi tử luôn nói mang bọn họ đến lại luôn trì hoãn, phụ thân Hoắc không chịu nổi bà mỗi ngày đều nhắc bên tai, nên dẫn bà cùng đến.


 


Hoắc Chấn Bắc cũng không vạch trần lời nói dối vụng về của phụ mẫu, hắn đại khái có thể đoán được nguyên nhân, huống hồ huynh trưởng không đến cũng đỡ cho sự lo âu của hắn.


 


Nhưng mà Hoắc Chấn Bắc vẫn nói: “Vâng, chờ lát nữa con đưa các ngài đi mua đồ.”


 


Sắc mặt mẫu thân Hoắc đổi một cái, sau đó vội vàng từ chối nói: “Không cần, không cần, chúng ta tự đi là được.”


 


Đang lúc mẫu thân Hoắc suy nghĩ có thể bịa ra lý do gì, Yến Xu ở ngoài gõ cửa: “Ta có thể vào không?”


 


Cũng không chờ Hoắc Chấn Bắc trả lời, mẫu thân Hoắc vội vàng nói: “Có thể, có thể, vào đi.”


 


“Trời nóng, ta cắt một ít dưa hấu, mọi người giải nhiệt một chút.” Yến Xu bưng dưa hấu trong tay nói.



Dưa hấu mới lấy từ trong giếng ra còn tỏa hơi lạnh, mẫu thân Hoắc ăn một miếng cảm thấy cả người thoải mái không ít, huống chi mới vừa rồi cũng hiểu nàng, vì vậy ánh mắt mẫu thân Hoắc nhìn Yến Xu càng thêm từ ái, quả thực xem đối phương chắc chắn là nhi tức của mình.


 


Bà thấy Yến Xu chỉ đứng một bên nhìn bọn họ ăn, liền nói: “Ngươi cũng ăn đi, trời nóng bức như này, ở phòng bếp ngươi làm này làm nọ cũng không dễ dàng.”


 


Yến Xu vừa muốn từ chối, liền nghe Hoắc Chấn Bắc nói: “Ăn đi.”


 


Nàng nuốt lời từ chối xuống, nói một câu được.


 


Mẫu thân Hoắc thấy vậy, nhìn một chút nhi tử mình, nhìn một chút Yến Xu, trong lòng thật là một trăm hai mươi phần trăm hài lòng, so với Công chúa vênh mặt hất hàm quả thực chính là hai thái cực, nam nhân kiến công lập nghiệp, công thành danh toại là chuyện mà nam nhân nên hết mình làm, căn bản không cần dựa vào cưới thê tử có thân phận, thê tử vừa hiền huệ vừa biết nghe lời mới là người nên lấy về nhà.


 


Bà nháy mắt với trượng phu mình, nói cho ông rằng đây mới là nhi tức mà mình hài lòng.


 


Ở trước mặt người ngoài, phụ thân Hoắc không để ý đến ám chỉ của thê tử, làm một nam trưởng bối, ông cũng không có giống mẫu thân Hoắc luôn quan sát Yến Xu, chỉ là mới lúc đầu liếc nhìn sơ qua mấy lần, nhưng mà sau chuyện của đại nhi tử, ông đối với nhi tức cũng không có yêu cầu gì, chỉ cần tiểu nhi tử thích là được, vì vậy ông cũng chỉ ngồi yên ở một bên, không nói gì.


 


Mẫu thân Hoắc thấy trượng phu không để ý tới mình cũng không phản ứng ông, quay đầu nói chuyện với Yến Xu.


 


“Ngươi ở chỗ này cảm giác thấy thế nào?, cả ngày giặt quần áo nấu cơm có mệt mỏi không?.”


 


Yến Xu lắc đầu: “Đây đều là việc ta nên làm.”


 


Nàng vừa nói vừa nhìn Hoắc Chấn Bắc một cái: “Huống hồ công tử đối xử rất tốt với ta, ta không mệt.”


 


Ôi! Đây thật là có ý tứ với nhi tử mình. Ánh mắt mẫu thân Hoắc sắp sáng lên.


 



 


“Ta biết.”


 


“Ây, biết là tốt, biết là tốt.” mẫu thân Hoắc gật đầu hài lòng.


 


Bà vừa cẩn thận quan sát Yến Xu một lần, hỏi: “Ngươi năm nay bao nhiêu tuổi rồi, nhìn có vẻ chắc còn rất nhỏ.”


 


“Đã mười chín rồi.” Yến Xu có chút ngượng ngùng nói.


 


Bởi vì Yến Xu gầy yếu, cộng thêm mắt to miệng nhỏ, nhìn so với tuổi trẻ hơn không ít, nói nàng vừa mới cập kê cũng có người tin.


 


Ngược lại mẫu thân Hoắc không nghĩ đến nàng lớn hơn nhi tử mình đến ba tuổi, phút chốc trong lòng giống như bị tạt một chậu nước lạnh, lẩm bẩm trong vô thức: “Tuổi tác hơi lớn một chút.”


 


Yến Xu không nghe thấy lời lẩm bẩm của mẫu thân Hoắc, ngược lại Hoắc Chấn Bắc ngồi ngay bên cạnh lại nghe được lời bà, hắn thấp giọng gọi: “Mẫu thân!”


 


Mẫu thân Hoắc lúc này mới phục hồi tinh thần lại, bà cười ngượng ngùng với Yến Xu một tiếng: “Thất thần, thất thần, nhưng mà mặt ngươi trẻ, ngược lại nhìn không ra tuổi tác.” 


 


Yến Xu cười một tiếng không biết tiếp lời như thế nào.


 


Ngược lại mẫu thân Hoắc không cần nàng tiếp lời, bà cầm dưa hấu còn khí lạnh trong tay, lại nhìn Yến Xu luôn khôn khéo đứng ở một bên, trong đầu không nhịn được so sánh với công chúa.


 


“Nữ hơn nam ba tuổi ôm gạch vàng, ôm gạch vàng, nói không chừng còn vượng phu kìa.” mẫu thân Hoắc trong lòng tự nhủ như vậy.


 


Trong lòng nói thêm mấy lần, nhìn thêm khuôn mặt lộ ra trẻ trung của Yến Xu, mẫu thân Hoắc cũng không có quá để ý đến tuổi tác.



“Khoảng thời gian này thật khổ cực cho ngươi, hai người các ngươi ở chung cho thật tốt.” mẫu thân Hoắc nói với Yến Xu, giọng điệu này như là bà bà muốn dặn dò nhi tử nhi tức không hiểu chuyện vậy.


 


Mặt Yến Xu liền đỏ lên, nàng nhẹ gật đầu một cái.


 


Hoắc Chấn Bắc ở bên cạnh cảm thấy không khí này cực kỳ kỳ lạ, rõ ràng hắn và nữ nhân này chả có gì cả, bây giờ lại giống như có chút gì đó.


 


Hắn nhịn không được ở bên cạnh ho nhẹ một chút, chỉ là lúc này không có ai quan tâm hắn.


 


Hoắc Chấn Bắc nhìn phụ thân mình một cái, bộ dáng ông như say mê ăn dưa, hoàn toàn không để ý đến chuyện gì xảy ra của hai nữ nhân bên cạnh.


 


Bất đắc dĩ, Hoắc Chấn Bắc chỉ có thể nói với Yến Xu: “Thời gian tới rồi, ngươi đi chuẩn bị nhiều thêm vài món thức ăn đi, để phụ mẫu ta ăn cơm ở đây rồi đi.”


 


Yến Xu gật đầu một cái, chuẩn bị lui ra ngoài.


 


Mẫu thân Hoắc vội kéo Yến Xu lại nói: “Ta cùng ngươi đi, trời nóng như vầy một mình ngươi nấu cơm không dễ, chúng ta cùng làm, hai người làm một chút xong nhanh hơn.”


 


Ngay trước mặt hắn, Hoắc Chấn Bắc cảm thấy mẫu thân hắn cơ hồ sẽ liền quyết định hôn sự cho hắn, nếu để riêng hai nữ nhân ở chung một chỗ, sợ là hai người có thể lập tức biến thành bà tức, mặc dù hắn có ý nghĩ này, nhưng Hoắc Chấn Bắc còn không có quyết định, hắn vội vàng ngăn cản mẫu thân với vẻ mặt đầy muốn thử: “Mẫu thân, ngài thật vất vả đến một chuyến, nên nghỉ ngơi một chút cho khỏe, hơn nữa chỗ trù phòng nhỏ, hai người không có tiện.”


 


Yến Xu cũng vội vàng nói: “Đúng vậy, một mình ta sẽ làm rất nhanh là xong, đa tạ ý tốt của phu nhân.”


 


Mọi người nói như vậy, mẫu thân Hoắc chỉ có thể kiềm chế lòng muốn thử của mình. 


 


Nếm thử một chút tay nghề của nhi tức tương lai cũng không tồi.


 


Mẫu thân Hoắc nghĩ như vậy, thì an tâm chờ ăn cơm.


Lung Trung Kiều - Giản Dung
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Lung Trung Kiều - Giản Dung Truyện Lung Trung Kiều - Giản Dung Story Chương 10
10.0/10 từ 31 lượt.
loading...