Lồng Thủy Tinh - Nhất Diệp Quỳ
Chương 218: Để anh xoa cho em
Sáng thứ bảy đi khám thai, Cư Diên đến đón tôi.
Rời bệnh viện, anh ta nói: "Đêm nay về nhà ngủ đi, để bác Trương nấu cho em chút gì ngon. Ăn cơm căng tin mãi cũng không tốt."
Tôi cài dây an toàn, ậm ừ một tiếng.
Anh hỏi: "Em muốn ăn gì? Anh đi mua."
Tôi đáp: "Gì cũng được."
Xe vừa lăn bánh, tôi chống tay lên trán, lén liếc nhìn phần h* th*n của anh ta.
Chẳng có phản ứng gì cả.
Anh ta nói chỉ có phản ứng với tôi, liệu có phải là đang nói dối hay không?
Hay là anh ta đã chán tôi nên không cứng được?
Tôi mải mê nghĩ thì Cư Diên đột nhiên hỏi: "Em đang nhìn gì thế?"
Tôi hạ tay xuống, nhìn ra ngoài cửa sổ: "Tôi thích nhìn đâu thì nhìn đấy."
Liên quan gì đến anh chứ.
Đến chợ, anh ta xuống xe mua đồ. Tôi không muốn đi cùng nên ngồi lại trong xe, tựa vào cửa sổ lướt WeChat.
Nhìn ảnh nhóm bạn đi xem phim, hát karaoke cùng nhau, tôi cứ ngỡ như là chuyện ngày hôm qua. Nhưng nhìn những lần cập nhật gần đây của họ khiến tôi nhận ra chúng tôi thực sự đã xa nhau.
Ở Thủ Đô, Cao Văn vừa trải qua kỳ thi phân luồng chuyên ngành và trúng tuyển vào ngành Thiết kế và Kỹ thuật Hàng không của Đại học Đế Hàng với thành tích một chữ số, được các giảng viên đánh giá rất cao.
Ở vùng Đại Cương xa xôi, Phan Hưởng quyết định sau này sẽ làm trong lĩnh vực xây dựng cơ sở hạ tầng, hiện đang nỗ lực hướng tới việc gia nhập Đường sắt Quốc gia.
Ở khu miễn phí vận chuyển, Tiểu Lam và Tiểu Mẫn một người làm streamer, một người mở cửa hàng online. Dù cạnh tranh khốc liệt, nhưng họ vẫn kiếm được kha khá tiền, đủ để chi trả học phí và sinh hoạt.
Cuối cùng là Nguyên Tố. Nhờ ghi lại nhật ký tình yêu giữa cô và Thôi Chấn, cô trở thành một blogger tình cảm có hàng chục nghìn người theo dõi. Ban đầu cô nhận quảng cáo kiếm ít tiền tiêu vặt, nhưng vì anti fan, kẻ châm chọc và kẻ dìm hàng quá nhiều, cô lần lượt đáp trả từng người một sau đó đóng tài khoản, nói rằng vài ba đồng lẻ kiếm được thật sự chẳng đáng để bực mình như thế.
Năm thư ba, cô quyết định sang Hàn Quốc du học với tư cách là sinh viên trao đổi, vừa khảo sát nhà Thôi Chấn, tiện thể bán hàng xách tay kiếm thêm thu nhập.
Ai nấy đều có một quãng đời đại học đầy sắc màu, mỗi người một hướng đi.
Ngay cả Yến Lạc, cũng sẽ có tương lai rạng rỡ sau khi tốt nghiệp đại học.
Chỉ có tôi là kẻ sa sút nhất.
Tôi không chỉ mang thai, mà còn nợ một đống tiền.
Thật bực bội.
Tôi vừa cất điện thoại, ngẩng đầu đã thấy Cư Diên xách túi rau từ chợ đi ra.
Tôi không kìm được mà thở dài, một người trông đàng hoàng như thế sao lại là kẻ b**n th** chứ.
Tôi rất thích món này, nhưng lần nào đến cũng ăn, thật sự phát ngán rồi. Mà bác Trương nấu cũng chẳng ngon.
Ăn xong, Cư Bảo Các dẫn Cư Bảo Bồn - giờ đã lớn hơn nhiều vào phòng chơi game, còn tôi về phòng cũ của mình.
Từ khi có thai, cuối cùng tôi cũng có cớ để ngủ riêng với Cư Diên.
Sau khi tắm xong bước ra, anh ta đang ngồi trên sofa cạnh giường.
Anh ta đi vào mà không gõ cửa khiến tôi bực bội: "Anh không biết gõ cửa à?"
Anh nói: "Có gõ, nhưng em không đáp. Anh sợ em trượt ngã trong phòng tắm nên vào xem."
"Tôi mang thai chứ đâu có gãy chân, tắm rửa cũng cần anh lo?"
Anh bảo: "Lại đây nằm xuống đi, bác sĩ nói chân em hơi sưng, để anh xoa cho."
"Không cần đâu, ra ngoài đi."
Anh im lặng một lúc, rồi chán nản lủi đi như con chó ướt sũng bị đuổi ra ngoài.
Tôi khóa cửa, leo lên giường ngủ.
Sáng hôm sau, ăn sáng xong, Cư Diên chở tôi về trường.
Trên đường đi tôi hơi buồn ngủ, tựa đầu vào cửa sổ, nhắm mắt tí thì ngủ luôn.
Khi tỉnh lại, ghế đã được hạ xuống, trên người phủ chăn, xe dừng lại nhưng ghế lái lại trống trơn.
Tôi nhấc chăn lên, ngồi dậy nhìn điện thoại, chợt nhận ra mình ngủ liền tù tì suốt hai tiếng.
Cư Diên đứng ngoài xe, tựa vào cửa, cúi đầu bấm điện thoại.
Tôi tò mò bò qua ghế lái, muốn xem anh ta đang xem gì.
Thì ra anh ta đang tra thực đơn cho giai đoạn đầu thai kỳ.
Tôi quay lại chỗ ngồi, nhìn vào bóng lưng không chút đề phòng của anh ta, trong lòng cảm thấy vô cùng khó chịu.
Lồng Thủy Tinh - Nhất Diệp Quỳ
Đánh giá:
Truyện Lồng Thủy Tinh - Nhất Diệp Quỳ
Story
Chương 218: Để anh xoa cho em
10.0/10 từ 12 lượt.
