Lồng Thủy Tinh - Nhất Diệp Quỳ

Chương 184: Dừng ở đây


Anh ta không biết xấu hổ, nhưng tôi thì vẫn còn biết giữ mặt mũi.


Tôi gọi một chiếc xe, để bố mẹ tôi ra ngoài ăn khuya, xem pháo hoa.


Bố tôi nói: "Tôi không muốn đi, không thể để Tiểu Hà ở nhà một mình với thằng đó được..."


Mẹ tôi đá ông một cái, đẩy lên xe: "Lắm lời!"


Cư Bảo Các thò đầu ra nhìn trộm cũng bị mẹ tôi tóm được, bị lôi lên xe theo luôn.


Bác Trương vội chạy ra: "Ôi, sao nhà thông gia lại mang Bảo Các đi rồi? Mai thằng bé còn phải ... ồ, mai nó không phải đi học."


Bà dừng lại, ghé sát tôi, hạ giọng nói: "Chuyện của cháu với bạn trai nhỏ, tôi không hé nửa lời đâu nhé."


"Cảm ơn bác Trương, nhưng bọn cháu chia tay rồi. Anh ấy không còn là bạn trai cháu nữa."



Bác Trương thở dài, vỗ vai tôi: "Nghĩ thoáng chút đi, Tiểu Hà. Cư Diên cũng coi như đối tượng tốt rồi. Dù lớn hơn cháu vài tuổi nhưng nhà cậu ta có tiền, mà bao năm nay cũng chẳng vướng chuyện lăng nhăng nào."


Tôi gật đầu: "Cháu với Cư Diên có chút chuyện cần nói, phiền bác để bọn cháu ở riêng một lát được không?"


Bác Trương hiểu ngay, giơ tay làm dấu OK: "Tôi ra ngoài đi dạo, hai đứa cứ từ từ nói chuyện nhé."


Phòng ngủ chính chỉ mở một ngọn đèn vàng, ánh sáng mờ ấm. Tôi nằm sấp trên giường, lờ đờ nhìn đồng hồ điện tử trên đầu giường, nghĩ thầm: Bảo sao anh ta bắt tôi ăn cơm. Không ăn chút gì thật không trụ nổi qua 'trận' tối nay.


Cư Diên lật người tôi lại, cúi đầu hôn mạnh xuống môi.


Tôi thật sự sợ anh ta sẽ hỏi kiểu: "Em yêu cậu ta hay yêu tôi?" hay "Cậu ta có được hơn tôi không?". May mà anh ta chẳng phá hỏng không khí, chỉ cắm đầu mà làm.


Toàn thân anh ta đổ mồ hôi, tâm trạng rõ ràng tốt hơn. Tắm xong, anh ta còn giúp tôi sấy tóc.


Tôi nhìn vẻ mặt thỏa mãn, ung dung tự tại của anh ta trong gương, trong lòng đột nhiên nảy ra một ý nghĩ: Chẳng lẽ bấy lâu nay anh ta cứ giữ vẻ mặt đau khổ, hằn học đó là vì nhu cầu chưa được thỏa mãn ư?


Đâu phải là không có tay, việc gì phải đến mức đó chứ.



Sấy tóc xong, anh ta vòng tay ôm lấy tôi từ phía sau, vùi mặt vào tóc tôi, hít một hơi thật sâu: "Từ nay đừng gặp lại cậu ta nữa."


Hình như anh ta rất thích tư thế ôm này, có thể hoàn toàn vây kín tôi trong lòng.


Tôi nói: "Tôi không cố ý giấu anh chuyện gặp anh ấy. Là anh ấy dùng tên anh trai để liên lạc với tôi."


Anh ta hôn lên vai tôi: "Cứ sống tốt với anh đi, Liên Hà. Em muốn gì, chỉ cần anh có, đều sẽ cho em."


Tôi chợt nhớ đến một câu thoại kinh điển: "Gọi một tiếng chồng ơi, mạng cũng cho em", nhịn không nổi bật cười.


Anh ta hỏi: "Cười gì thế?"


Tôi đáp: "Cho dù kết hôn, tôi cũng không muốn gọi anh là chồng."


Anh ta cau mày: "Tại sao?"


Vì cà chua.



"Tại ... tôi thích gọi tên anh hơn."


"...Thật sao?"


Anh ta dãn mày, dường như còn hơi đỏ mặt.


Chắc bố mẹ tôi sắp về, tôi đứng dậy: "Tối nay tôi vẫn về phòng ngủ. Dù sao cũng chưa đăng ký, ngủ chung ngay trước mặt bố mẹ tôi thì không hay lắm."


Anh ta gật đầu.


Một lát sau, bố mẹ tôi đưa Cư Bảo Các về.


Vừa vào nhà, thằng nhóc đã chạy thẳng đến phòng tôi. Thấy tôi ngồi xếp bằng trên giường làm bài, chẳng hề có dấu vết bị đánh đập nào, tức đến mức cào loạn bàn phím rồi bỏ chạy.


Mẹ tôi đi vào nhìn quanh, sờ thử tóc tôi thì thấy đã gội đầu rồi.


Bà rụt tay lại, gãi đầu, ngượng ngập quay ra ngoài.



Tôi xóa đống ký tự thằng nhóc vừa bấm loạn, tiếp tục viết bài.


Mọi thứ dường như cũng không đến mức không thể chịu nổi.


Yến Lạc bảo tôi đợi anh năm năm.


Đúng là đồ ngốc.


Anh sẽ không bị gánh nợ ấy trói mãi đâu. Anh học ở trường danh tiếng rồi sẽ đi xa hơn, bước vào thế giới rộng lớn hơn, gặp được một cô gái tốt hơn.


Khi đó, bố mẹ tôi đều đã lớn tuổi, làm sao tôi có thể bỏ lại họ, mặc kệ tất cả để theo anh đi được?


Không phải tôi không yêu.


Hai mươi năm đầu đời, tôi đều ở bên Yến Lạc. Anh là bạn, là người thân, là người yêu của tôi.


Chỉ là hiện thực tàn khốc chẳng phải thứ có thể vượt qua chỉ bằng tình cảm.


Sợi dây ràng buộc này kết thúc ở đây là được rồi.


Lồng Thủy Tinh - Nhất Diệp Quỳ
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Lồng Thủy Tinh - Nhất Diệp Quỳ Truyện Lồng Thủy Tinh - Nhất Diệp Quỳ Story Chương 184: Dừng ở đây
10.0/10 từ 12 lượt.
loading...