Lồng Thủy Tinh - Nhất Diệp Quỳ
Chương 104: Lâu rồi không gặp
Cư Diên nhìn thấy tôi, khóe môi cong lên một nụ cười nhạt mang theo ý giễu cợt.
Nhớ lại câu "Lần này không tính" mà anh ta từng nói, tôi vội xua tay: "Lần này thật sự không cố ý!"
Anh chẳng đáp, chỉ đưa lại cho tôi cái móc khóa.
Tôi run run đưa tay nhận lấy: "Xin lỗi, cảm ơn nhé."
Lúc ấy, khóe mắt tôi lại bắt gặp mẹ kế đang bước qua khu hàng hiệu, đi thẳng về phía này. Tôi vội chào Cư Diên rồi chuồn nhanh.
Rẽ sang góc khác, tôi nhịn không được quay đầu nhìn lại. Mẹ kế đã đứng với Cư Diên.
Hai người đều là trai xinh gái đẹp, tuổi tác cũng xấp xỉ, lại thường xuyên đứng cạnh nhau, nhìn thế nào cũng ra dáng một đôi.
Chẳng lẽ Cư Diên không kìm nổi, làm chuyện có lỗi với ông bố ruột sao?
Ối giời, thế thì loạn luân quá mức.
Nhưng nghĩ kỹ cũng không phải không có lý do.
Người ta nói tôi và mẹ kế có nét giống nhau, mà Cư Diên từng tỏ tình với tôi, chứng tỏ anh ta thích mẫu gương mặt như thế.
Cộng thêm những lần anh ta quan tâm chăm sóc, thật khó mà khẳng định anh ta không có ý đồ với mẹ kế
May mà chị gái tôi không lấy Cư Diên. Với tính nhạy cảm của chị, nếu trông thấy anh ta và mẹ kế đi cùng, chắc chắn sẽ ầm ĩ một trận long trời lở đất.
Rốt cuộc vì sao chị lại cãi nhau với anh Khởi nhỉ?
Yến Lạc đoán rằng anh Khởi trước giờ ế dài, chẳng biết yêu đương là gì, làm chị tôi bực.
Nếu EQ của anh Khởi thật sự quá thấp, e là chị tôi đã chẳng chọn anh ấy, mắt chị cao lắm.
Xa cách mới phiền, yêu xa là thế.
Nếu ở nhà, gặp mặt hỏi thẳng là xong. Đâu phải như bây giờ, gọi một cuộc điện thoại cũng phải tính chênh lệch múi giờ.
Mua sắm xong về nhà, bố mẹ vẫn chưa đi làm về. Lúc thấy đồ, tôi thò tay vào túi áo khoác móc ra cái móc khóa.
Rõ ràng trên đường đông người như thế, nó lại bay trúng đầu Cư Diên, cứ như cây gậy trúc năm xưa gõ trúng Tây Môn Khánh.
Xì, xì, xì!
So làm sao được!
Tôi vội gặm hai miếng gà rán để trấn tĩnh.
Quả nhiên như mẹ tôi nói, cuộc hôn nhân lần hai của chị họ cả đúng là gặp trúng thứ chẳng ra gì.
Không chỉ ngoại tình khi chị họ mang thai, hắn còn ra tay đánh đập khi chị đang ở cữ. Thậm chí còn lừa được chị họ thứ hai ngây ngô, để rồi bị cô bắt gian tại giường.
Nhà ấy vốn chẳng quản nổi đứa con hư hỏng, giờ chị họ cả lại đòi ly hôn. Mẹ tôi năm nay kiên quyết không cho bố đi chúc Tết họ hàng, sợ bị cô bắt được rồi lại moi tiền.
Thế nhưng bố tôi ngồi trong nhà vẫn lẩm bẩm không tin nổi: "Sao nó có thể ra tay với Tiểu Bình? Tiểu Bình là em vợ nó đấy, chuyện này con người cũng làm được sao, hơn nữa còn ngay trong nhà..."
Mẹ tôi thì dửng dưng, vừa gặm hạt dưa vừa nói: "Tôi nhìn ra lâu rồi. Cái hôm đám bạn nó lôi kéo đám phù dâu, tôi đã bảo bọn ấy chẳng phải hạng đứng đắn. Chỉ có ông ngốc mới còn tìm cớ bênh chúng."
Tôi ngồi bên cũng lặng lẽ nhấm nháp hạt dưa, nghĩ bụng: nếu bố biết những lời Cư Diên từng nói với tôi, chắc ông phải ngửa ra mà sốc.
Đang lúc câu chuyện rôm rả, chuông cửa vang lên.
Mẹ tôi vội lau vụn hạt dưa trên môi, bảo tôi ra mở cửa rồi túm lấy bố dặn nhỏ. Hôm nay ai đến cũng cấm cho vay tiền.
Bão Cách nhận ra tôi, cách lớp cửa chống trộm còn làm mặt quỷ trêu chọc.
Mẹ tôi cũng lạch bạch đi ra, nhìn thấy mẹ kế thì ngạc nhiên hỏi: "Cô là ai? Đi nhầm nhà rồi chứ gì?"
Bố tôi nghe thấy động tĩnh cũng đi ra.
Mẹ kế vẫn giữ nụ cười nhã nhặn, vừa thấy bố tôi, đôi mắt đẹp lập tức rơi lệ: "Thầy Liên, đã lâu không gặp."
Bố tôi ngẩn người: "Là cô?"
Mẹ tôi kinh ngạc nhìn bố: "Hai người...?"
Tôi cũng kinh ngạc nhìn ba người họ.
Bà ấy và bố tôi, tôi và bà ấy, mẹ tôi với tôi...
Chẳng lẽ tôi là con của bà ấy với bố tôi thật sao?!
Lồng Thủy Tinh - Nhất Diệp Quỳ
Đánh giá:
Truyện Lồng Thủy Tinh - Nhất Diệp Quỳ
Story
Chương 104: Lâu rồi không gặp
10.0/10 từ 12 lượt.
