Lóe Hôn - Già Phê Sắc Đích Đoàn Tử
Chương 58
Chương 58: Alaska vẫy đuôi.jpg
An Viễn Hề là người đơn thuần, bệnh hay quên cũng nặng, mọi phiền não y đều không để tâm, 15 phút trước có thể vì một sự việc khóc đến tê tâm liệt phế, ngay sau đó cũng có thể bởi vì một sự việc khác mà vui vẻ ra mặt.
Thật giống như trên thế giới này, chẳng có chuyện buồn nào đáng nhớ đến mức khó quên đối với y.
Người như y cũng không mang thù, giây trước còn vì một ít việc mà tức giận như con cá nóc, giây tiếp theo đã nguôi giận, có thể cùng bạn cùng nhau hihi haha.
Nhưng hôm nay thì khác, suốt một ngày, An Viễn Hề không hề trả lời cuộc điện thoại nào từ nhà, khi nhắc tới cha mình, cả người y đều rất tức giận và nản lòng.
Chủ yếu cũng là do cha An Viễn Hề làm việc quá tuyệt tình, cũng quá ghê tởm.
Nhưng chỉ cần không nhắc tới ông ta ở trước mặt An Viễn Hề, y vẫn sẽ trông rất vui tươi và hớn hở.
Vào giữa trưa, cuối cùng nhóm chat nhỏ cũng thảo luận ra kết quả, các đồng nghiệp vốn không định đi làm vào hôm nay đều trở lại văn phòng vào buổi trưa, bọn họ cũng không phải tay không trở về, trong tay đều mang theo đồ vật mà nhóm phân phối cho bọn họ mua.
Các đồng nghiệp cuối cùng vẫn quyết định tổ chức tiệc sinh nhật cho An Viễn Hề, bữa tiệc sẽ được tổ chức tại văn phòng.
Tất cả đồng nghiệp đến văn phòng vào giữa trưa đều bận rộn triển khai, trang trí cho văn phòng.
Tạ Diễm nhìn An Viễn Hề như con bướm nhỏ bay lượn khắp văn phòng, lắc đầu cười cười, có chút bất đắc dĩ nhưng cũng có chút hâm mộ.
Nhưng nếu suy nghĩ kỹ thì không có gì đáng hâm mộ, mỗi người đều có một cách sống riêng.
Hiện tại cậu cũng đang có một cuộc sống tuyệt vời không phải sao?
Ngay lúc Tạ Diễn đang suy nghĩ, điện thoại của cậu bỗng vang lên thông báo WeChat.
Là tin nhắn từ Tạ Tấn.
Anh cả: Hôm nay ba và dì sẽ đi nước A.
Tạ Diễm sững sờ một lúc khi nhìn thấy tin nhắn, mới nhớ ra rằng bà Hách phải ra nước ngoài chữa bệnh.
Trong một khoảnh khắc, Tạ Diễm cũng không biết mình đang suy nghĩ cái gì, cậu đứng tại chỗ hồi lâu mới nhấc điện thoại lên, ngón tay chạm nhẹ lên màn hình.
Vương Hỏa Hỏa: Giúp em nói với bà ấy, ở nước ngoài hãy điều trị tốt, chúc bà ấy nhanh chóng hồi phục.
Anh cả: Được.
Sau khi Tạ Tấn gửi tin nhắn này, ánh mắt anh ấy vẫn không rời mắt khỏi màn hình điện thoại, anh ấy muốn trò chuyện với Tạ Diễm, rồi lại không biết phải nói gì.
Điện thoại lại rung lên, tin nhắn của Tạ Diễm được gửi tới.
Cua Bá Vương: Anh à, anh cũng nên chăm sóc bản thân thật tốt nhé.
Cua Bá Vương: Gấu trúc ôm một cái.jpg
Cua Bá Vương: Gấu trúc lăn lộn.jpg
Hai biểu tượng cảm xúc này như một tín hiệu. Sau khi Tạ Tấn nhìn thấy chúng, anh ấy cảm thấy cả người thoải mái hơn, hít một hơi thật sâu rồi thở ra.
Xie: Cua Bá Vương tán đồng.jpg
Trên gói biểu tượng cảm xúc có hình một chú chó con với chiếc mũ màu đỏ hình con cua to trên đầu và hai chiếc kìm cầm một biểu ngữ có viết chữ “Đồng ý” trên đó.
Sau khi Tạ Diễn nhìn thấy, cậu không nói nên lời, đồng thời lại cảm thấy buồn cười. Thì ra anh trai cậu còn nhớ rõ.
Vương Hỏa Hỏa: Đây là biểu tượng cảm xúc gì mà xấu thế? Em đề cử cho anh mấy loại em thường dùng, tân nhà giàu số một dùng đều nói là tốt.
Vương Hỏa Hỏa: Vương Hỏa Hỏa đã chia sẻ với bạn một bộ biểu tượng cảm xúc thuộc dòng [gấu trúc].
Anh cả: Tân nhà giàu số một đã nói là tốt nên anh không muốn nữa.
Vương Hỏa Hỏa: Gấu trúc vò đầu.jpg
Vương Hỏa Hỏa: Gấu trúc cảm thấy bạn trẻ trâu.jpg
Anh cả: Cua Bá Vương ra phố.jpg
Trên gói biểu tượng cảm xúc có hình một chú chó con với chiếc mũ màu đỏ hình con cua to trên đầu, diễu võ dương oai hoành hành ngang ngược đi ngang qua.
Vương Hỏa Hỏa: …
Anh trai cậu lấy gói biểu tượng cảm xúc ở đâu ra vậy?
Cua Bá Vương cảm thấy mình bị xúc phạm.
Vừa lúc Lý Trạch Khâm đi ngang qua, cậu lập tức đưa tay kéo Lý Trạch Khâm tới: “Khâm Khâm, tới giúp tao.”
Lý Trạch Khâm: “Làm gì?”
“Tìm mày thiết kế gói biểu tượng cảm xúc.” Tạ Diễn kéo Lý Trạch Khâm, ấn cậu ta vào vị trí.
Lý Trạch Khâm khó hiểu: “Mày không phải thích dùng bộ biểu tượng gấu trúc đó sao? Không đủ dùng à?”
“Đủ dùng.” Cậu vẫn thích biểu tượng cảm xúc gấu trúc nhất, nhưng cậu muốn thiết kế một gói biểu tượng cảm xúc của Tạ Tấn, cậu muốn phản kích: “Thiết kế cho tao một bộ…”
Tạ Diễm dừng một chút, suy nghĩ nên dùng động vật gì để hình dung anh trai mình.
“Alaska!” Tạ Diễm vỗ tay nói.
Alaskan Malamute (chó kéo xe ở Alaska), khá giống anh trai mình.
Mặc dù anh ấy trông lịch lãm và quý phái, nhưng thực ra lại trẻ con không chịu được. Cái danh là một trong ba chàng ngốc trên xe trượt tuyết không phải là hư danh.
“Alaska à” Lý Trạch Khâm trực tiếp gửi cho một bộ biểu tượng cảm xúc Alaska chibi cho Tạ Diễn qua WeChat: “Tao đã chuẩn bị sẵn rồi.”
Tạ Diễm bấm vào nhìn thoáng qua, dưới ngòi bút của Lý Trạch Khâm, Alaska càng thêm dễ thương, dù thoạt nhìn rất lạnh lùng, nhưng khi chuyển động, nó luôn làm một số điều ngốc nghếch, toát ra cảm giác khờ khờ, ngốc ngốc càng khiến cho nó dễ thương hơn.
Có mấy bức ảnh Alaska mặc áo blouse trắng, khí chất mỹ nhân lạnh lùng lập tức toát ra.
Tạ Diễm mơ hồ đoán được nguyên mẫu của bộ biểu tượng cảm xúc này: “Đây là dựa trên anh trai mày à?”
Tuy cậu chỉ gặp bác sĩ Lý một lần, ấn tượng duy nhất của cậu về bác sĩ Lý là người đẹp lạnh lùng, đến nỗi ngốc ngốc dễ thương hay không Tạ Diễm cũng không biết.
“Đúng vậy, nguyên mẫu là anh trai tao.” Lý Trạch Khâm thừa nhận: “Đừng nhìn khuôn mặt vô cảm hằng ngày của ổng, thực ra ổng là một tên ngốc bẩm sinh.”
Tạ Diễm khó có thể tưởng tượng được.
Nhưng nhìn bộ biểu tượng cảm xúc Alaska này, Tạ Diễm vẫn cảm thấy nó cũng phù hợp với anh trai cậu, vì thế cậu trưng cầu người sáng tác: “Tao có thể sử dụng nó không?”
“Dùng đi.” Lý Trạch Khâm gật đầu: “Tao vẽ ra là cho người ta dùng mà.”
Nhưng Lý Trạch Khâm cũng có chút tò mò: “Sao đột nhiên lại muốn có biểu tượng cảm xúc Alaska vậy? Chồng cậu trông cũng đâu giống Alaska.”
Không giống Alaska mà giống Becgie hơn, dịu dàng, trung thành và đẹp trai.
“Cùng anh trai Doutu*.” Tạ Diễm thoải mái thừa nhận, đồng thời cho Lý Trạch Khâm xem mấy biểu tượng cảm xúc Cua Bá Vương mà Tạ Tấn gửi cho mình: “Ừ, tao đoán anh ta cũng trực tiếp tìm người thiết kế.”
(*Doutu: Đăng một số meme nhàm chán cho nhau xem ai là người có meme khác biệt/đặc biệt hơn.)
“Còn nói…” Tạ Diễm nghiêm túc xem qua một lượt các biểu tượng cảm xúc mà Tạ Tấn gửi tới, lẩm bẩm nói: “Tao thấy phong cách hội họa này nhìn quen quen.”
Lý Trạch Khâm nhìn thoáng qua, đồng tử co rút.
Chỉ cảm thấy thế giới này thật nhỏ bé.
Cậu ta rụt rụt cổ, nói với Tạ Diễm: “Đừng quen mắt nữa, chính là tao vẽ. Thì ra người yêu cầu bản thảo là anh trai mày, hèn gì ra tay hào phóng thế.”
Ánh mắt Tạ Diễm tức khắc liếc qua.
Lý Trạch Khâm cười gượng: “Tao cũng không biết người yêu cầu bản thảo này là anh trai mày mà, nếu tao biết, chắc chắn sẽ ra giá hữu nghị cho anh trai mày!”
Giây tiếp theo, Lý Trạch Khâm lại cười cười, tò mò hỏi Tạ Diễm: “Vậy hình mẫu Cua Bá Vương là mày sao?”
Tạ Diễm: “…”
Đó là lịch sử đen.
Lịch sử đen sao có thể gọi là hình mẫu được?
Cậu không thừa nhận việc này được gọi là hình mẫu!
Cậu là Cua Bá Vương thì sao? Cậu rất dễ thương mà!
Dù sao cậu cũng là bá vương! Còn quét ngang trường cấp hai số ba và giành chiến thắng ở trường cấp hai số sáu luôn!
Tạ Diễm bình tĩnh cất điện thoại, lập tức đổi chủ đề: “Đi làm việc của mình đi, sắp xếp xong chưa? Đã hoàn thành nhiệm vụ chưa?”
Lý Trạch Khâm ra vẻ kệch cỡm khóc huhuhu: “Lúc cần người ta thì vợ yêu tuyệt vời quá. Lúc không cần nữa thì hung dữ với người ta.”
Giây tiếp theo, Lý Trạch Khâm lại cười khúc khích: “Nhưng tao vẫn phải nói, Cua Bá Vương đó thật đáng yêu! Vương Hỏa Hỏa cậu đáng yêu chết đi được, nếu không phải sai thuộc tính, tao nghĩ mình có thể đội nón xanh cho Cố Ngộ Sâm đấy!”
“!” Tạ Diễm đạp nhẹ Lý Trạch Khâm: “Đi làm việc của mày đi.”
Lý Trạch Khâm làm động tác đứng nghiêm, giọng rất trẻ trâu mà hô to: “Tuân mệnh, Cua Bá Vương!”
Sau đó không đợi Tạ Diễm đáp lại đã bỏ chạy, chạy xa còn quay đầu lại làm mặt quỷ với Tạ Diễm.
Tạ Diễm trừng mắt nhìn cậu ta một cái.
Không bao lâu, điện thoại Tạ Diễm nhận được tin nhắn của Lý Trạch Khâm, là mấy cái ảnh chụp màn hình.
Nội dung của ảnh chụp màn hình là cuộc trò chuyện của Tạ Tấn và Lý Trạch Khâm về bản thảo.
[Vợ yêu* có đang online không? Mình muốn hẹn thiết kế một gói biểu tượng cảm xúc.]
(Fan mạng thường gọi Lý Trạch Khâm là thái thái – vợ yêu)
Nhìn đến câu này, Tạ Diễm không khỏi có chút buồn cười, trong đầu tự động tưởng tượng ra vẻ mặt nghiêm túc của Tạ Tấn học trên mạng gõ hai chữ “vợ yêu”.
Dù nghĩ thế nào đi nữa, nó vẫn tràn ngập cảm giác không hài hòa.
[Chủ đề của gói biểu tượng cảm xúc có tên là “Cua Bá Vương”.]
[Cua Bá Vương vẽ bá đạo chút, đi trên đường có vẻ tự cho mình là người chỉ trích mọi điều. Nhưng kỳ thực lại mềm mại như bông, chính mình cũng không biết mình rất đáng yêu, giống như chú cún con vậy.]
[Dù sợ hãi cũng sẽ không biểu hiện ra ngoài, luôn giữ vẻ mặt bướng bỉnh, quật cường, tự cho là mình bình tĩnh, nhưng thân thể vẫn cứ run run.]
[Nhìn như Cua Bá Vương, nhưng bản chất là chú chó con, cần được chăm sóc cẩn thận.]
…
Nội dung văn bản không trực quan như video hay hình ảnh, nhưng Tạ Diễm vẫn có thể cảm nhận được những cảm xúc chất chứa trong Tạ Tấn khi nói về nhân vật “Cua Bá Vương” qua những lời này.
Không biết Tạ Tấn đã nghĩ gì khi gõ những dòng chữ này nhỉ? Tạ Diễm không biết, nhưng lúc này, Tạ Diễm cảm thấy mắt mình hơi cay khi nhìn vào những dòng chữ này.
Mỗi dòng chữ đều tự động chuyển thành hình ảnh trong tâm trí Tạ Diễm, gợi Tạ Diễm nhớ về ký ức đó, tươi sống mà dịu dàng.
Chúng là những bông hoa trong đầm lầy, là ánh sáng duy nhất chiếu vào không gian khép kín.
Tạ Diễm nhìn đi nhìn lại các ảnh chụp màn hình nhiều lần, sau đó bấm lưu.
Cậu nói với Lý Trạch Khâm: “Cảm ơn.”
01: Chanh tinh.jpg
01: Lại một ngày hâm mộ anh trai nhà người khác.
Vương Hỏa Hỏa: Gấu trúc kiêu ngạo.jpg
Tạ Diễm biết Lý Trạch Khâm cũng chỉ nói chơi thôi. Tình cảm của Lý Trạch Khâm với anh trai cậu ta nhất định rất tốt, nếu không biểu tượng cảm xúc dựa trên bác sĩ Lý sẽ không đáng yêu như vậy.
Tạ Diễm vẫn chưa quên việc Doutu cùng anh trai.
Chuyển khung chat trên điện thoại sang khung chat trò chuyện với Tạ Tấn, Tạ Diễm gửi một vài biểu tượng cảm xúc Alaska phù hợp với hình tượng của Tạ Tấn.
Vương Hỏa Hỏa: Alaska tự hỏi.JPG
Vương Hỏa Hỏa: Alaska lăn lộn.JPG
Vương Hỏa Hỏa: Alaska phẫn nộ.JPG
…
Tạ Tấn không nghĩ tới mình đợi trong một lát lại đợi được biểu tượng cảm xúc mới của Tạ Diễm.
Nhìn Alaska tròn trịa trên màn hình điện thoại, Tạ Tấn không khỏi bật cười.
Thì ra trong mắt Tạ Diễm, anh ấy dễ thương như vậy à?
Tạ Tấn bấm lưu, cũng lập tức chuyển tiếp cho Cố Ngộ Sâm xem.
Cố Ngộ Sâm:???
Cố Ngộ Sâm: Có bệnh thì đi khám đi.
Mối quan hệ của anh với Tạ Tấn không tốt đến mức gửi biểu tượng cảm xúc.
Xie: Bé Diễm gửi cho tôi [gói biểu tượng cảm xúc độc quyền]
Tôi có cậu không có.
Xie: Alaska kiêu ngạo.JPG
Xie: Alaska vẫy đuôi.JPG
Cố Ngộ Sâm: …
Biểu tượng cảm xúc này thật xấu!
Nhưng, chua không?
Chua như ăn chanh!
Vài giây sau, Tạ Diễm nhận được thông báo chuyển khoản từ Cố Ngộ Sâm.
Liên tiếp mười mấy thông báo chuyển khoản.
Vương Hỏa Hỏa: ???
Vương Hỏa Hỏa: Gấu trúc vò đầu.jpg
Vương Hỏa Hỏa: Gấu trúc nghi hoặc.jpg
_____
Tác giả có lời muốn nói:
Cố Ngộ Sâm: Chơi Doutu có gì vui? Có bản lĩnh thì trực tiếp chuyển khoản đi!
[Kịch nhỏ]
Tạ Tấn tìm trên mạng tìm một lúc, cuối cùng tìm được một meme vừa lòng.
Cố ý tải về phần mềm liên hệ thiết kế meme.
“Còn Online không? Cho tôi hẹn thiết kế một gói biểu tượng cảm xúc.”
Viết rồi lại xóa bỏ, giọng điệu quá cứng.
Anh ấy vô cảm nhìn meme trên Weibo một lần, học được.
Soạn lại tin nhắn lần nữa để liên hệ meme.
“Vợ yêu có đang online không? Mình muốn hẹn thiết kế một gói biểu tượng cảm xúc.”
Mắt to tròn ngập nước.jpg
Lóe Hôn - Già Phê Sắc Đích Đoàn Tử
Đánh giá:
Truyện Lóe Hôn - Già Phê Sắc Đích Đoàn Tử
Story
Chương 58
10.0/10 từ 11 lượt.
