Là Nhịp Tim Nói Dối - Tức Tức Đích Miêu
Chương 15
Nửa giờ trước khi trận đấu bắt đầu, trong phòng nghỉ của OG, huấn luyện viên đang bố trí chiến thuật và thực hiện những bước chuẩn bị cuối cùng.
Dư Qua nghịch lá bùa hộ mệnh trong tay, cảm nhận được ánh nhìn bên cạnh, thì ngẩng lên nhìn lại.
Will mỉm cười: “Em gái tặng à?”
Dư Qua khẽ “ừ” một tiếng.
Chuyên viên phân tích đứng trước bảng nhỏ, vẽ vài đường rồi nói: “Trước đây chúng ta đã hai lần đối đầu với TG và đều thua cả hai, cộng thêm những hoài nghi và dư luận bên ngoài, tôi biết chắc các cậu đang chịu áp lực không nhỏ. Nhưng suy cho cùng, TG vẫn là một đội tuyển mới, kinh nghiệm trong BO5 chắc chắn không đủ. Điều quan trọng nhất là phải tập trung vào đường dưới của TG. Conquer có lối chơi cực kỳ hiếu chiến, theo đánh giá của tôi, cậu ta thuộc kiểu tuyển thủ nguy hiểm. Các cậu chỉ cần liên tục nhắm vào cậu ta trong giai đoạn đầu, phá vỡ nhịp độ xoay quanh đường dưới của TG, thì việc giành chiến thắng cũng chẳng có gì quá khó khăn."
Trước khi lên sân khấu, huấn luyện viên cũng cố gắng làm dịu bầu không khí. Các thành viên trong đội hí hửng đùa giỡn với nhau, cười nói không sao cả: "Có sóng gió gì chúng ta chưa từng thấy đâu."
A Văn ngồi một mình trong góc.
Will liếc mắt ra hiệu với Roy.
Hai người bước đến ngồi xuống bên cạnh A Văn. Họ không nói gì, chỉ lặng lẽ siết chặt vai anh ấy, vỗ nhẹ mấy cái.
A Văn đã 24 tuổi, trong môi trường tuyển thủ chuyên nghiệp mà đa phần chỉ mới mười mấy, hai mươi tuổi đầu, rõ ràng khả năng thi đấu của anh ấy đang dần suy giảm. Trước đây, A Văn đã gắn bó với YLD suốt sáu năm, luôn là trụ cột ổn định của đội.
Sáu năm ròng rã, hết năm này qua năm khác, A Văn đã nhiều lần bước vào trận chung kết, tiến rất gần đến chiếc cúp vô địch, nhưng cứ đến thời khắc quyết định lại thiếu một chút may mắn.
Nhiệt huyết cạn kiệt, nhưng hết lần này đến lần khác vẫn lỡ hẹn với quang vinh.
Dư Qua quen anh ấy từ những ngày còn ở đội trẻ.
Kỳ chuyển nhượng mùa đông năm ngoái, chính A Văn đã chủ động nhờ Dư Qua liên hệ với ban quản lý OG, chấp nhận giảm lương để được đến OG tiếp tục thi đấu chuyên nghiệp. Anh ấy hiểu rằng sự nghiệp của mình đã chạm đến những năm tháng cuối cùng, nhưng vì giấc mơ, anh ấy vẫn muốn liều mình thêm một lần nữa.
A Văn từng nói thế này: [Thà làm dự bị, thà không nhận lương, chỉ cần được ra sân thi đấu.]
Khi giải mùa xuân chính thức công bố, chuyện A Văn gia nhập OG – đội tuyển đang ở thời kỳ đỉnh cao, lập tức gây ra một làn sóng xôn xao trong cộng đồng Liên Minh Huyền Thoại. Có người hoài nghi, có kẻ ngỡ ngàng, cũng không ít lời đồn đoán. Cái tên YLD gần như đã trở thành dấu ấn gắn liền với A Văn, khiến người hâm mộ YLD vừa giận dữ, vừa tiếc nuối.
Nếu A Văn rời bỏ YLD, đội tuyển đã từng trao cho anh ấy cơ hội và sự tin tưởng, nhưng lại không thể đạt được thành tích gì tại OG, thì thứ đang chờ đợi anh ấy không chỉ là giải nghệ. Anh ấy còn có nguy cơ đánh mất lượng lớn người hâm mộ, hứng chịu vô số lời chế giễu cay nghiệt từ antifan. Chính bản thân anh ấy cũng có thể đánh mất danh dự cuối cùng của mình.
Mà đêm nay.
Ngay lúc này, trên sân khấu này, A Văn phải đặt cược cả sự nghiệp của mình để hoàn thành trận chung kết hôm nay.
Đây là lần cuối cùng anh ấy dốc hết sức mình, cũng là cơ hội cuối cùng để anh ấy cháy hết mình vì giấc mơ.
...
Đến thời khắc lên sân khấu, nhiều khán giả trong nhà thi đấu không còn ngồi yên được nữa, tiếng hò reo vang dội khắp nơi. Khi màn hình lớn bắt đầu đếm ngược, cả hội trường cùng đồng thanh hô to:
5, 4, 3, 2, 1...
Khi làn khói trắng dần tan, chiếc cúp Rồng Bạc ở chính giữa sân khấu từ từ được nâng lên.
MC bước ra từ trong bóng tối: "Xin chào tất cả các game thủ và khán giả đang theo dõi buổi livestream, đây là sân khấu của trận chung kết mùa xuân của giải đấu Liên Minh Huyền Thoại Chuyên nghiệp năm 2021!"
“Hôm nay, chúng ta sẽ chứng kiến cuộc tranh tài quyết định ai sẽ là chủ nhân của chiếc cúp vô địch. Hãy dành những tràng pháo tay nồng nhiệt nhất cho hai đội tuyển sắp ra sân hôm nay...
“Trước tiên, Team Occasion!”
Khán giả bên dưới giơ cao gậy cổ vũ, múa may điên cuồng, bầu không khí sôi động hơn bao giờ hết.
"A a a a a a a a a a a a a."
"OG! OG! ! ! ! ! ! ! ! OG! ! ! OG! ! !"
MC tiếp tục hâm nóng bầu không khí: “Và bây giờ, xin được giới thiệu đội tuyển thứ hai trong trận đấu hôm nay, cũng chính là chú ngựa ô mạnh mẽ nhất mùa xuân năm nay... Thron Game!!!"
Màn hình trung tâm bắt đầu phát lại những khoảnh khắc ấn tượng của hai đội trong suốt mùa giải: Dư Qua đeo tai nghe, tập trung chỉ huy; Trần Du Chinh giành được một pha quadrakill rồi quay sang cười nói với đồng độ; Will phấn khích giơ cao tay hô to ăn mừng chiến thắng; năm người cùng tiến lên phía trước sân khấu cúi chào khán giả...
...
Năm, sáu chiếc camera theo sát họ từ nhiều góc độ. Dư Qua siết chặt chiếc bùa hộ mệnh trong tay, rồi nhẹ nhàng bỏ vào túi.
Hai đội lần lượt bước lên sân khấu từ hai phía.
Theo đúng trình tự, MC giới thiệu từng tuyển thủ một.
Hai đội trở về vị trí trước máy tính của mình, kiểm tra lại thiết bị thi đấu. A Văn tụt lại phía sau, chợt ngoái đầu nhìn về chiếc cúp bạc lấp lánh ở trung tâm sân khấu.
Trước khi đeo tai nghe, Dư Qua gọi: "Đoạn Hồng văn."
A Văn hơi nghiêng đầu: “Hửm? Sao tự dưng cậu gọi cả họ lẫn tên tôi vậy?”
"Anh còn nhớ lúc tôi đưa anh về OG, tôi đã nói gì không?"
A Văn sững lại: “Gì cơ…”
"Tôi đã nói rồi, tôi sẽ giúp anh lấy chức vô địch." Dư Qua bình tĩnh nói, không mang theo chút cảm xúc nào, sau đó đeo tai nghe lên.
A Văn cười cười, giả vờ thoải mái: "Ừ, chẳng phải tôi đã bị cậu lừa tới đây rồi sao."
Trò chơi bắt đầu đếm ngược. Dư Qua nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính, thử nhấn phím Q và W trên bàn phím: "Hôm nay."
Kênh thoại trong đội im lặng thoáng chốc.
A Văn: "Gì cơ?"
"Chức vô địch mà tôi đã hứa với anh."
...
Màn hình trung tâm giữa sân khấu đã hiển thị bảng dữ liệu của hai đội.
Bình luận viên bắt đầu phân tích: "Điểm mấu chốt của trận đấu hôm nay chính là đội nào giành được thế chủ động ở đường dưới trước sẽ có thể kiểm soát toàn bộ nhịp độ trận đấu. Hai đội này đều chơi theo kiểu nhường tài nguyên cho đường trên, dồn trọng tâm vào đường dưới.
Tiểu Lê tiếp lời: "Đúng vậy, chúng tôi cũng đã bàn luận về chuyện này trong phòng chờ. Trọng tâm của cả hai đội đều đặt vào đường dưới. Conquer là một tuyển thủ mới debut năm nay, suốt chặng đường thi đấu, cậu ấy đã cho chúng ta thấy kỹ năng cực kỳ xuất sắc của mình. Trong trận bán kết cũng do chúng tôi bình luận trước đó, , phong cách chơi kiên nhẫn nhưng táo bạo của Conquer đã để lại ấn tượng sâu sắc với mọi người. Nhưng nếu xét về kinh nghiệm, chắc chắn Fish vẫn chiếm ưu thế hơn."
Quân Hạo: "Về khoản khẩu chiến, hai người này cũng chẳng ai chịu nhường ai, chắc họ định chơi một trận quyết liệt rồi."
Nói đến đây, khán giả bên dưới cười rộ lên.
Gia Vệ: "Đã nửa tháng trôi qua kể từ lần đối đầu gần nhất của họ, chắc chắn cả hai đội đã chuẩn bị rất nhiều chiến thuật. Đối với OG, và đặc biệt là A Văn, người hâm mộ luôn hoài nghi tâm lý của anh ấy khi thi đấu trong các trận chung kết. Vì vậy, trận đấu hôm nay mang ý nghĩa vô cùng quan trọng, liệu anh ấy có thể vượt qua được rào cản tâm lý của chính mình hay không, tất cả sẽ được quyết định trong tối nay."
Quân Hạo: "Vậy nên, trong trận đấu đỉnh cao tối nay, liệu đội tuyển thế hệ mới của TG có thể lên ngôi vương, hay OG sẽ bảo vệ vương triều của mình? Chúng ta hãy cùng chờ xem!"
...
Trận đấu chính thức bắt đầu.
Trong ván đầu tiên, bình luận viên vẫn còn đang trò chuyện rôm rả về thế trận, nhưng bọn họ chỉ nói được mấy câu, đường dưới đã bùng nổ giao tranh.
Đạo diễn kịp thời bắt cận cảnh.
Trần Du Chinh mắc lỗi di chuyển, trúng chiêu Q của hỗ trợ đội đối thủ.
Hỗ trợ cả hai bên đều dùng hồi máu, Trần Du Chinh nép sau lính di chuyển, anh chỉ còn lại một vạch máu mong manh..
Dư Qua chớp lấy cơ hội, tốc biến lên, tung hai đòn đánh thường liên tiếp, dồn sát thương tối đa, trực tiếp hạ gục đối thủ.
Bình luận viên kinh ngạc: "Hôm nay Fish đánh hổ báo quá! Chưa đầy ba phút đã có mạng đầu tiên rồi?"
"Vừa rồi có vẻ Conquer xử lý hơi cồng kềnh, cậu ấy E thẳng vào mặt hỗ trợ đối phương rồi mới dùng Q."
Phút thứ tám, OG dẫn trước 2500 vàng.
Đây là một lợi thế vô cùng lớn trong đấu trường chuyên nghiệp.
Sau khi Dư Qua đạt cấp 6, anh ấy gọi đường giữa xuống hỗ trợ. Cả hai tận dụng tầm nhìn, nấp sẵn để phục kích Trần Du Chinh đang một mình đẩy lính ở đường dưới.
Sau một pha trao đổi ngắn qua kênh thoại, họ phối hợp ăn ý, một người khống chế, một người vòng ra sau, gọn gàng dứt khoát hạ gục Trần Du Chinh.
Trần Du Chinh bị đánh đến 0-3.
Quân Hạo trêu chọc: "Conquer hơi cẩu thả rồi, nếu cậu ấy còn chết thêm một lần nữa thì chắc phải thoát game mất thôi."
"Nói thẳng ra là đang bị đánh cho vỡ mặt."
Những người xem từ nền tảng phát sóng cũng đồng loạt spam dấu chấm hỏi:
[Đây là thiên tài AD được tung hô suốt nửa năm qua sao? Buồn cười thật đấy.]
[WTF, cái gì đây? AD gì mà vô dụng thế, đừng có feed nữa, feed nữa là ngu người luôn đấy.]
[Lại là cảnh Fish hành hạ tân thủ kinh điển.]
Trên màn hình lớn, hỗ trợ TG vừa mua trang bị xong trở lại đường dưới. Nhưng OG không những không lui về mà còn gọi cả đi rừng, cưỡng ép băng trụ
Ultraman ngã xuống theo Trần Du Chinh.
Cặp đôi đường dưới của TG bị tiễn thẳng về nhà chính.
Van vừa kịp đến kiểm soát rồng nhỏ. Đường trên bật Dịch Chuyển, kết hợp cùng đường giữa, ba người tập trung gần hang rồng.
Dư Qua liên tục ping tín hiệu.
Roy ăn bùa xanh xong, lập tức nhanh chóng lao tới mặt trận chính.
Trần Du Chinh và Ultraman vẫn chưa hồi sinh. TG nhận ra cả năm người đối phương đều ở gần đó nên định rút lui. Nhưng đáng tiếc, OG đã chủ động mở giao tranh trước.
TG cắn răng 3v5 với OG, kết quả bị quét sạch, hoàn toàn sụp đổ.
Đến gần cuối trận, OG kiểm soát toàn bộ Baron và rồng lớn.
TG bị dẫn trước gần 10.000 vàng.
Chưa đầy 30 phút, trận đấu kết thúc, TG bị đè bẹp thành tháp Linh Lung.
(0 mạng hạ gục, 0 trụ, 0 điểm hạ gục.)
...
Giữa giờ nghỉ, trong phòng huấn luyện của TG ở hậu trường, bầu không khí cực kỳ trầm lắng.
Huấn luyện viên chống nạnh mắng cả đội. Thực ra, nổi giận với tuyển thủ giữa trận đấu là điều không nên, vì không chỉ tạo thêm áp lực tâm lý mà còn có thể ảnh hưởng đến phong độ sau đó. Nếu chỉ thua một ván bình thường thì không sao, nhưng vấn đề là TG thi đấu quá tệ, gần như không có bất kỳ cơ hội phản công nào.
Huần luyện viên:"Các cậu phối hợp quá tệ, đặc biệt là cậu đấy, Conquer! Hôm nay cậu bị sao vậy? Sao trạng thái lại kém đến thế? Ở pha đầu tiên lúc ăn Q, rốt cuộc cậu đang nghĩ gì thế? Tại sao không dùng Tốc Biến ngay luôn?"
Mọi người cúi đầu im lặng chịu trận. Sắc mặt Trần Du Chinh tái nhợt, không nói gì, chỉ nhìn sang một bên.
"Conquer, đừng có tỏ thái độ với tôi!" Giọng đội trưởng lập tức tăng vọt: "Cả trận đấu, vấn đề của cậu là rõ ràng nhất. Không tự xem lại bản thân mắc lỗi ở đâu, còn ngồi đây giận dỗi? Cậu biết bị đánh thành tháp Lung Linh có ý nghĩa gì không? Nếu trận chung kết hôm nay mà cậu cứ chơi thế này, thì toàn bộ nỗ lực của cả mùa giải coi như đổ sông đổ biển hết, cậu có hiểu không?"
Dư Nặc ngồi trong góc, nhìn sắc mặt Trần Du Chinh, bỗng dưng nhận ra điều gì đó.
...
Ván thứ hai nhanh chóng bắt đầu.
Cả ba đường của TG gần như không mắc sai lầm, thi đấu tốt hơn rất nhiều so với ván trước.
Hai đội liên tục ăn miếng trả miếng qua vài pha giao tranh, nhưng đến giai đoạn giữa trận, Trần Du Chinh bị Dư Dư Qua solo kill khi đang kiểm soát tầm nhìn.
Sau đó Trần Du Chinh lại bị Dư Qua hạ gục hai lần ở đường dưới.
OG chọn đội hình mạnh về cuối game, nhưng nhờ những pha tỏa sáng hoàn hảo của Dư Qua, các tướng chủ lực vốn cần nhiều thời gian mới mạnh lại có trang bị sớm hơn dự kiến."
TG hoàn toàn không thể chống đỡ được lượng sát thương của Dư Qua. Dù cố gắng chống cự suốt 20 phút nhưng vẫn bị đối phương đẩy thẳng vào nhà chính và đập nát trụ bảo vệ.
Lại là đường dưới gặp vấn đề.
Trong lịch sử chung kết LMHT, gần như chưa từng có màn lội ngược dòng 3-2 nào. Hiện giờ TG đã thua hai ván, cục diện gần như đã được định đoạt.
Đội trưởng cũng không còn tức giận nữa, anh ấy chỉ lặng lẽ ra hành lang hút thuốc. Huấn luyện viên ngồi trước màn hình, xem lại những pha giao tranh vừa rồi.
Bầu không khí vẫn nặng nề, Killer và Van cũng ủ rũ cúi đầu.
Trần Du Chinh một mình cuộn người trong ghế, hai chân gác lên mép sofa, lười biếng cúi đầu, tay xoay xoay chơi đùa với chai nước.
Bỗng nhiên bên tai anh vang lên một giọng nữ nhẹ nhàng.
"Trần Du Chinh?"
Anh ngẩng đầu lên, hơi kinh ngạc.
Dư Nặc hơi cúi xuống, nghiêm túc hỏi: "Có phải cậu thấy không khỏe không?"
Trần Du Chinh không trả lời.
Hai người đứng rất gần nhau. Dư Nặc tránh ánh mắt anh, giải thích: "Vừa nãy tôi thấy sắc mặt cậu không tốt lắm, tôi đoán có thể cậu bị tụt đường huyết rồi. Gần đây có bệnh viện, tôi đã mua dung dịch glucose, cậu uống một chút nhé?"
Anh vẫn im lặng.
Cô vội vàng chạy đi mua, sợ không kịp. Suốt đoạn đường đều chạy bộ, bây giờ mặt đỏ bừng, hơi thở còn chưa ổn định. Dư Nặc hơi lúng túng, nghĩ rằng mình đã lo chuyện bao đồng. Cô lấy thêm một hộp nước ép từ trong túi ra: "Thật ra glucose khá khó uống, nếu cậu không thích thì tôi có mua cả cái này..."
Trần Du Chinh đưa tay nhận lấy chai glucose từ tay cô. Xé bao bì, ngửa đầu uống một hơi cạn sạch.
Dư Nặc thở phào nhẹ nhõm.
Thấy anh đã uống xong, cô không dám làm phiền thêm, cất hộp nước ép rồi lặng lẽ rời đi, ngồi về chỗ của mình.
Trận đấu thứ ba sắp bắt đầu, phân tích viên dặn dò vài câu cuối cùng, các thành viên TG lần lượt đứng dậy, đi ra ngoài.
Khi đến cửa, Trần Du Chinh bỗng dừng chân: "Dư Nặc."
Dư Nặc hơi giật mình.
Đây là lần đầu tiên anh gọi tên cô.
Bên ngoài vang lên những tiếng reo hò mơ hồ. Trần Du Chinh đứng đó, nhìn cô. Sau vài giây im lặng, anh cất lời: "Cảm ơn."
Dư Nặc vội lắc đầu: "Không có gì."
"Cái đó." Trần Du Chinh nhìn liếc qua chiếc túi bên cạnh cô: "Đưa tôi luôn đi."
Dư Nặc thoáng ngẩn người.
Thấy cô vẫn chưa phản ứng, anh nói thêm một câu: "Nước ép."
Là Nhịp Tim Nói Dối - Tức Tức Đích Miêu
Đánh giá:
Truyện Là Nhịp Tim Nói Dối - Tức Tức Đích Miêu
Story
Chương 15
10.0/10 từ 25 lượt.
