Kinh Cảng Hồi Âm - Vạn Lỵ Tháp
Chương 62
175@-
Nghe thấy lời này, đồng nghiệp đang xem kịch hay cũng chấn động ——
“Đâu, cho tôi xem được không?”
“Rolls-Royce Boat Tail, không phải là chiếc xe sang trong truyền thuyết sao?”
“Thật không Na Na, tôi cũng muốn xem.”
“Ở đâu, ở đâu, Bồ Tát mau gửi link cho tôi đi!”
Đới Na nhàn nhã bước đến sofa trên đôi giày cao gót, thái độ vui vẻ trên mặt không hề giả, cô ấy nói với đồng nghiệp đang xem kịch sau lưng: “Đương nhiên là thật rồi, xem siêu thoại về Thi Họa đi, là người qua đường chụp, chậm tay thì không biết còn không.”
Sau đó cô ấy dừng bước, đứng trước mặt chủ nhiệm Nhâm, bóng gió nhìn Hứa Kính Nguyên và Bính Hằng Quân: “Chủ nhiệm Nhâm, người đến Đài truyền hình Kinh Bắc lan truyền tin đồn chưa được kiểm chứng để gây chuyện như bà Bính cần được báo cáo với cảnh sát, nếu không ổn thì còn phải nhờ đến pháp luật, không biết bà Bính còn muốn bắt cô ấy không.”
Bính Hằng Quân tái mặt, khí thế vừa rồi hoàn toàn biến mất, lòng bàn tay và trán toát mồ hôi lạnh.
Đới Na đang vận dụng mồm mép, chủ nhiệm Nhâm đã mở siêu thoại Weibo theo lời của cô ấy, đúng là thấy một video ngắn, trong video, Thi Họa mặc chiếc váy kiểu Pháp màu xanh, đường nét gương mặt rất rõ ràng, đúng là cô, còn người đàn ông cao ráo, trẻ tuổi bên cạnh chỉ để lộ góc mặt, mặc dù đẹp mắt như vậy, nhưng khí chất cao quý và điềm tĩnh thế này lại không giống nghệ sĩ hay minh tinh, nhất định là xuất thân không tầm thường.
Chủ nhiệm Nhâm đã vào tuổi trung niên, làm truyền thông nhiều năm, cô ấy tiếp xúc với không ít các ông lớn thuộc nhiều lĩnh vực trong xã hội, vừa liếc mắt đã nhận ra danh tính của người đàn ông trong video, tinh thần cũng ổn định hơn, càng tin rằng tin đồn giữa Thi Họa và Hứa Kính Nguyên chỉ là tin vịt.
Nhưng tình hình căng thẳng, cô ấy cũng không có thời gian xem kỹ video, chớp mắt một cái đã đưa điện thoại cho Bính Hằng Quân: “Bà Bính, bà xem đi.”
Nhà họ Bính là gia tộc tuyến hai, tuyến ba trong Kinh Khuyên, mà Hứa Kính Nguyên của Trung tâm Tài chính Toàn cầu là một nhân vật có tiếng tăm, đương nhiên chủ nhiệm Nhâm không thể xử lý việc này qua loa và l* m*ng giống nhân viên bình thường như Đới Na được, nếu như không xử lý ổn thỏa, cổ đông trong đài sẽ âm thầm phê phán.
Ánh mắt của Bính Hằng Quân hướng về màn hình điện thoại, nhìn chăm chú.
Hình ảnh này làm gương mặt vốn đã trắng bệch càng tái nhợt hơn nữa, trong lòng bà ấy lạnh thấu xương, thân trên lung lay như sắp đổ, bà ấy suýt ngã ra sau, nhưng chủ nhiệm Nhâm nhanh tay đỡ lấy, bà ấy mới không ngã xuống.
Khó khăn lắm, Bính Hằng Quân mới lấy lại lý trí, cũng đoán được chuyện đã xảy ra như thế nào.
Thật ra Internet đã sớm đồn thổi về Thi Họa và Hứa Kính Nguyên, nhưng không ầm ĩ, lại còn có mấy đối tượng tình nghi khác, cho nên bà ấy chưa từng để ý đến Thi Họa.
Cho đến buổi sáng hôm nay, một tài khoản lá cải đột nhiên tung ra “bằng chứng xác thực” chứng minh Thi Họa ngoại tình với chồng cũ của bà ấy.
Đó là ảnh chụp một bữa tiệc tối, trong bức ảnh, Thi Họa dẫn chương trình, nghe nói là hồi đại học đi làm thêm. Mà chồng cũ Hứa Kính Nguyên của bà ấy cũng xuất hiện trong bức ảnh, có thể là góc chụp ác ý gây nên nhầm lẫn về thị giác, làm người ta lầm tưởng Hứa Kính Nguyên đang cầm một ly rượu đỏ, mỉm cười với Thi Họa.
“Đúng, đúng là hiểu lầm… Không phải, không phải là hiểu lầm, tôi bị người ta rắp tâm lừa gạt, là do nhóm người nhiều chuyện vô lương tâm kia lan truyền bức ảnh…” Có lẽ là vì quá chấn động và sợ hãi, giọng điệu của Bính Hằng Quân thay đổi, còn lắp ba lắp bắp, bà ấy nhìn chủ nhiệm Nhâm, thậm chí còn ngại nhìn thẳng vào mắt của Thi Họa, “Nhưng tôi cũng có trách nhiệm, xin lỗi, tôi nhất định điều tra chuyện này đến cùng, đòi lại công bằng cho cô Thi mới được.”
Chẳng trách sao bà ấy lại sợ hãi như vậy, đúng là người đàn ông trong video kia…
Thật ra video đã được xử lý, cư dân mạng bình thường khó lòng nhận ra danh tính của người đàn ông kia, Bính Hằng Quân có thể nhận ra hoàn toàn là vì cái tên mà vừa rồi Hứa Kính Nguyên đã thì thầm vào tai bà ấy.
Bởi vì đã nghe qua tên của người đó, đương nhiên lúc này cũng có thể nhận ra.
Huống hồ chi bà ấy đã kết hôn với chồng cũ gần hai mươi năm, biết tính tình của ông ấy rõ như lòng bàn tay, nhiều năm như vậy, họ đã trải qua đủ loại sóng to gió lớn, chưa bao giờ thấy ông ấy sợ hãi thế này.
Vậy là đã xúc phạm đến người không nên xúc phạm, sao lại ra nông nỗi này.
Chủ nhiệm Nhâm không nghĩ Bính Hằng Quân thay đổi thái độ nhanh như vậy, giống hệt như kịch đổi mặt Tứ Xuyên, cô ấy hơi ngạc nhiên, sau đó lại nhìn Thi Họa, thấp giọng nói: “Chuyện này liên quan đến danh tiếng của Thi Họa, hai người vẫn phải bàn bạc với Thi Họa để xử lý.”
Giờ phút này, Hứa Kính Nguyên không thể không lên tiếng, đứng yên nãy giờ, ông ấy không còn thở hồng hộc như trước đó, nhưng đáy mắt vẫn không thể che giấu sự lo lắng và gấp gáp: “Cô Thi, đây là chuyện nhà tôi, thật xin lỗi, vì chuyện nhà mà làm phiền cô nhiều như vậy, tôi vô cùng áy náy, nhưng bà già… vợ cũ của tôi cũng nhạy cảm, bị mấy tin đồn trên Internet lừa gạt, không hề có ý quấy rầy công việc của cô, mong cô thông cảm, cho chúng tôi cơ hội để sửa sai, cô yên tâm, chúng tôi sẽ gửi đơn kiện tài khoản đã cắt ghép câu từ để tung tin vịt, nhất định sẽ cho cô một câu trả lời thỏa đáng.”
Dáng vẻ của Thi Họa luôn đứng đắn, bình tĩnh, không nhìn ra cảm xúc nào trên gương mặt trắng trẻo và xinh đẹp đó.
Vì bản năng tự vệ, Thi Họa của giờ phút này làm Hứa Kính Nguyên và Bính Hằng Quân nơm nớp lo sợ, vô thức cảm thấy người đứng sau lưng cô là một nhân vật vô cùng tàn nhẫn, không thể thương lượng, cũng không biết cô sẽ truy cứu việc này thế nào.
Ngay cả đồng nghiệp xung quanh cũng cảm thấy hôm nay Thi Họa chuyển từ hiền lành sang uy h**p.
Nhưng bầu không khí im lặng hết nửa phút.
Thi Họa chỉ lạnh lùng nói: “Nếu đã là hiểu lầm thì không sao, tôi sẽ không truy cứu.”
Nghe thấy lời này, mọi người đều hoảng hốt.
Sau đó, giọng nói trong trẻo và dịu dàng lại phát ra: “Tôi có thể hiểu tâm tình của bà Bính, nhưng dù sao sự cố hôm nay cũng do bà gây nên, nếu sau này có tin đồn gây rắc rối, mong hai người có thể phối hợp để làm sáng tỏ.”
Cả người Bính Hằng Quân cứng đờ, thẫn thờ một hồi, bà ấy mới hoảng hốt lên tiếng: “Đương nhiên rồi, cô yên tâm, đều là do tôi kích động, sau này có chuyện gì cần phối hợp, tôi sẽ cố gắng hết sức.”
Hứa Kính Nguyên âm thầm thở phào nhẹ nhõm, liên tục cảm ơn cô: “Nhất định rồi, nhất định rồi, có việc gì thì cô cứ gọi cho tôi, cô Thi khoan dung độ lượng, tôi vô cùng cảm kích.”
Màn kịch tiến triển đến bước này, cuối cùng cũng đi đến hồi kết.
Cặp vợ chồng trung niên đã ly hôn vội vàng chạy ra khỏi tòa nhà Đài truyền hình Kinh Bắc.
Thi Họa không khỏi thở dài.
Trước mặt mọi người, cô nói không truy cứu, không phải là để tô vẽ bản thân trước mặt đồng nghiệp.
Hiện tại cô đứng trong trung tâm của dư luận, tô vẽ thế nào cũng không có ý nghĩa, chi bằng cứ làm theo ý thích.
Tính tình cô dịu dàng, vốn không phải kiểu người tính toán chi li, huống chi vì những tin đồn hoang đường gần đây, cô cũng để ý đến tin tức về cuộc ly hôn thế kỷ của chủ tịch Trung tâm Tài chính Toàn cầu.
Hứa Kính Nguyên và Bính Hằng Quân là bạn cùng lớp thời đại học, cùng chung chí hướng, tự do yêu đương, mấy năm trước còn là vợ chồng kiểu mẫu, nhưng khi người ta bước vào tuổi trung niên, hôn nhân khó tránh khỏi một số vấn đề, ai cũng cho là mình đúng, người ngoài không nên xen vào. Ở đoạn cuối của cuộc hôn nhân này, Bính Hằng Quân cũng chịu bất công, bà ấy mới oán hận đến mức mất kiểm soát.
Cô không truy cứu không phải là để giữ mặt mũi cho Hứa Kính Nguyên, mà là không muốn so đo với một người phụ nữ vừa chịu cảnh chồng ngoại tình, lại còn thua vụ kiện phân chia tài sản sau ly hôn.
…
Hai người họ chạy đến gara.
Hứa Kính Nguyên ngồi vào ghế sau, mặt mày tái mét, mồ hôi trên trán còn chưa khô, lại luôn miệng trách móc: “Lần này bà quá đáng rồi đấy, cũng may Thi Họa nói không truy cứu, nhưng dù cho cô ấy không truy cứu, người đứng sau lưng cô ấy… Bây giờ tôi bó tay toàn tập, thật sự không biết phải đền tội thế nào. Tôi chịu thua, dù gì bà cũng có ăn có học, tại sao lại có thể bị một tài khoản lá cải tung tin vịt che mắt chứ, sao tôi và cô ấy có thể…”
Bính Hằng Quân đã trấn tĩnh lại, sắc mặt không đổi, bà ấy cũng không thèm để ý đến ông chồng cũ đang hoảng hốt bên cạnh mình, trong đầu chỉ có ánh mắt lạnh lùng mà dịu dàng vừa rồi của Thi Họa.
Trong lúc đầu óc rối bời, bà ấy không để ý đến nhan sắc của Thi Họa, giống như bị bộ lọc độc ác làm mờ mắt, bà ấy chỉ gán ghép Thi Họa với hình ảnh hồ ly tinh câu dẫn đàn ông.
Nhưng sau khi bị dội một gáo nước lạnh, bà ấy tỉnh táo lại.
Hôm nay Thi Họa ăn mặc đơn giản, là một chiếc váy len màu trắng mà thôi, nhưng nhan sắc xinh đẹp khó quên, không thể chỉ miêu tả đơn giản bằng hai từ “mỹ nhân”.
Nhất là thái độ cuối cùng của cô, làm bà ấy xấu hổ đến không còn mặt mũi.
Cô còn trẻ như vậy, mình lại lớn hơn cô hai mươi mấy tuổi, vì sự kích động nhất thời mà gây nên một trò hề khó chịu ở đơn vị của người ta, nếu còn trẻ, có lẽ bà ấy đã nổi giận.
Nhưng Thi Họa lại nói không truy cứu.
Dù cho hai người họ không trực tiếp trò chuyện trước mặt mọi người, nhưng Bính Hằng Quân vẫn nhìn thấy sự kiềm chế và đồng cảm trong mắt cô.
Mặc dù bị vu oan, nhưng có lẽ cô đã nghe về hoàn cảnh gần đây của bà ấy.
Có lẽ là vì lý do này, cô mới lựa chọn thông cảm.
Mà bản thân mình lại không biết kiềm chế.
Bính Hằng Quân rất phiền muộn, nhưng lần này không phải là vì đàn ông, mà là vì mình suýt làm tổn thương một cô gái trẻ vô tội.
Hứa Kính Nguyên đợi một hồi lâu, cũng không nghe bà ấy lên tiếng, tưởng vợ cũ còn tức giận, ông ấy cũng nói: “Về đến nhà thì tranh thủ liên hệ với luật sư của bà, bàn bạc xem nên xin lỗi cô Thi thế nào, còn phải bồi thường về mặt tài chính. Tôi không có ý gì, nhưng hôm nay bà mất hết lý trí rồi đấy, càng lúc càng quá đáng…”
“Phải, đúng là tôi mất hết lý trí, thô bỉ, ngu dốt, ngay cả tôi cũng không chịu nổi chính mình.” Bính Hằng Quân đột ngột lên tiếng.
Giọng nói của bà ấy quá bình tĩnh, nghe vậy, Hứa Kính Nguyên cũng giật mình, không khỏi hoài nghi bà ấy có đang mỉa mai, châm chọc hay không.
Chỉ nghe Bính Hằng Quân xùy một tiếng: “Đúng là vì đống lộn xộn với ông, tôi càng lúc càng không giống chính mình, tôi có mắt như mù, đầu óc mê muội mới nghi ngờ Thi Họa và ông… Nghĩ lại mới thấy nực cười, sao người ta lại có thể để ý đến ông chứ?”
Nói xong, bà ấy liếc chồng cũ bằng ánh mắt chán ghét không che giấu.
Trước đây còn thấy được cái mã đạo mạo, bây giờ nhìn thế nào cũng không thấy vừa mắt.
Một người phàm phu tục tử lại thô bỉ như vậy, sao có thể so sánh với tiên nữ như cô Thi?
Mặc kệ Hứa Kính Nguyên biến sắc vì bị mỉa mai, bà ấy bình tĩnh lại, bắt đầu nghiêm túc suy nghĩ xem mình nên bù đắp cho chuyện hôm nay như thế nào.
/
Có lẽ là vì chuyện nhanh đến nhanh đi, sự cố cũng không gây ảnh hưởng lớn đến Đài truyền hình Kinh Bắc.
Ngược lại, cái thật sự gây ra sóng gió chính là đoạn video mà người qua đường quay Thi Họa và bạn trai ngoài phố.
Chỉ trong một tiếng đồng hồ ngắn ngủi, video đã lan truyền rộng rãi trên Internet.
Thật ra video rất ngắn, chỉ khoảng mười mấy giây, quay cảnh hai người họ đỗ xe vào khu vực đỗ xe ven đường, sau đó xuống xe.
Ngoại trừ bóng dáng chiếc Rolls-Royce màu vàng đồng bắt mắt, lý do mà nó được lan truyền rộng rãi trên Internet là vì nhan sắc đỉnh cao của hai người họ.
Cô gái trong video mặc một chiếc váy xanh, gương mặt hoàn toàn lộ rõ trong một giây, đường nét xinh xắn, linh hoạt và cốt cách mỹ nhân trời sinh làm người ta vừa liếc mắt đã cảm thấy khó quên, mà video dừng lại ở bóng lưng, để lộ xương lưng cánh bướm xinh đẹp dưới dây áo, cô không quá gầy, nhưng khung xương nhỏ, mặc chiếc váy kiểu Pháp này cũng có da có thịt, nổi bật giữa kiến trúc Bồ Đào Nha màu vàng ở vịnh Hương Sơn, là khung cảnh tươi đẹp và rực rỡ.
Cô thật sự quá đẹp, mà quần áo và phong cách trang điểm trong kỳ nghỉ lại hoàn toàn tương phản với tạo hình người đẹp sườn xám Trung Quốc cổ điển trong Gala Trung thu.
So với Thi Họa được nhiều cư dân mạng nhận ra, dường như “bạn trai bí ẩn” thu hút nhiều cuộc thảo luận hơn.
Chỉ trong mười mấy giây, người đàn ông vai rộng eo thon xuống xe từ phía bên phải, sau đó đi sang phía bên trái mở cửa cho bạn gái, hai người họ khóa xe, cùng nhau rời đi.
Anh mặc áo sơ mi trắng bình thường cùng ghi lê kiểu Anh màu xám, nhưng vì khoảng cách quá xa, cái làm người ta chú ý không phải là quần áo, mà là khí chất cao quý khó tả.
Dù cho không hoàn toàn lộ mặt, góc mặt lịch thiệp và nhã nhặn của anh cũng đủ khiến cho người ta tin rằng đường nét gương mặt của anh không hề tầm thường.
Phong thái trời sinh như vậy, chắc chắn không phải là thân phận bình thường.
Cái làm cư dân mạng điên cuồng nhất không phải là thân phận và tính tình của hai người họ, mà là cảm giác CP.
Dạo này Thi Họa trở nên rất nổi tiếng, dù sao cô cũng không xuất thân từ ngành giải trí, không làm kinh doanh, cho nên đa số cư dân mạng vẫn còn chưa quen mặt cô.
Mà bạn trai của cô còn xa lạ với cư dân mạng hơn, mặc dù có thể nổi tiếng toàn cõi mạng, nhưng cũng phải cho người ta cảm giác muốn đẩy thuyền.
Thi Họa xuống xe, người đàn ông kia đã thân thuộc vòng tay qua eo cô, mãi đến khi qua đường xong mới buông ra, chuyển sang nắm tay.
Thật ra giữa hai người trong video không có cử chỉ nào thân mật, cũng không có dấu hiệu thể hiện tình cảm, chỉ thong thả dạo bước đi trên con phố cũ.
Nhưng hai người họ, một xanh một xám, khí chất tương phản, chiều cao và vóc dáng chênh lệch, làm cho người ta phải sôi sục.
Ngọt ngào và nhã nhặn, xinh xắn và lạnh lùng, ai mà chống đỡ được?
Vậy là lúc Thi Họa đeo tai nghe, bình tĩnh hoàn thành bao nhiêu công việc chồng chất, đồng nghiệp của cô lại không có tâm trạng làm việc, người nào cũng muốn phát điên rồi.
Lúc cô chuẩn bị đi vệ sinh, rất nhiều đồng nghiệp, bất kể có quen hay không quen, hay chỉ hơi quen, bất kể là nam, nữ, già, trẻ, tất cả đều không nhịn được nữa ——
“Cô Tiểu Thi, đoạn video đó là cô đúng không? Là bạn trai của cô thật à?”
“Mau nói là thật đi, đẩy thuyền được rồi!”
“Chắc chắn là cô! Năm nào tôi cũng đi du lịch đến Liên Cảng và vịnh Hương Sơn, liếc mắt một cái là nhìn ra phong cảnh xung quanh, không phải cô cũng về thăm người thân vào ngày nghỉ hay sao, nhất định là bạn trai đi cùng cô rồi.”
“Hu hu hu, cô Tiểu Thi, bạn trai của cô đẹp trai quá, hôm nào đưa đến đây cho mọi người gặp mặt một chút.”
“Á á á, không chịu nổi nữa, cô Tiểu Thi, cô thật quá đáng, mọi người đều là đồng nghiệp, cùng tăng ca và ăn khuya với nhau, là tình hữu nghị cách mạng! Sao lại có thể giấu diếm chuyện yêu đương chứ, mau công khai đi.”
“Rốt cuộc là có thật không, cô Tiểu Thi, không trả lời cũng được, chỉ cần nháy mắt thôi, chúng tôi đều hiểu mà!!”
Đồng nghiệp nhiệt tình như vậy, Thi Họa dở khóc dở cười.
Bản thân cô chưa từng đẩy thuyền CP, không hiểu rất nhiều nguyên lý đẩy thuyền CP, thật sự cuồng nhiệt đến vậy sao?
Cô không thể thay đổi mọi người, cũng nghĩ không có gì cần phải giấu diếm, vậy là cô gật đầu thừa nhận: “Người trong video đúng là tôi… Cảm ơn mọi người đã quan tâm, nhưng công việc vẫn là quan trọng nhất, ảnh hưởng đến công việc thì không hay.”
Mấy đồng nghiệp nữ trẻ tuổi hết sức kích động.
“Là thật, á á á á! Tôi biết là thật mà!”
“Cô Tiểu Thi, không thể gặp mặt trực tiếp thì có thể cho chúng tôi xem ảnh được không, ảnh hàng ngày cũng được, chúng tôi chỉ muốn gặp mặt bạn trai cô, nhất định là cực kỳ đẹp trai!!!”
Thi Họa bất lực che mặt: “Anh ấy… hơi hướng nội, không thích chụp ảnh.”
“Á á á á, vậy khi nào mới được gặp mặt trực tiếp?”
“Cô Tiểu Thi, cô đừng để ý, chúng tôi thật sự không có ý gì khác, chỉ muốn xem CP ngoài đời thật thôi!”
Thi Họa chỉ có thể đối phó qua loa: “Ngày khác, tôi sẽ tìm cơ hội thích hợp vào ngày khác, nhất định là ngày khác.”
Mà ngoài các đồng nghiệp này, trợ lý Tiểu Nguyễn cũng cao hứng.
Mặc dù hơi kích động, nhưng trạng thái của Tiểu Nguyễn vẫn rất tích cực, chỉ là nói nhiều hơn mọi ngày.
“Chị ơi, chị và bạn trai mới xứng đôi quá! Không nói đến những điểm khác, chỉ riêng bề ngoài là đã xứng đôi rồi!”
“Hai người quen biết từ lúc nào, ở bên nhau bao lâu rồi, có phải lần trước em hỏi chị, hai người đã ở bên nhau rồi không, hay là còn sớm hơn nữa? Đúng rồi, bạn trai của chị làm nghề gì, khí chất của anh ấy cao quý quá, làm em có cảm giác như anh ấy là quý tộc trẻ tuổi trong phim truyền hình Anh! Á á á, khi nào mới có thể giới thiệu anh rể với em đây?”
Một tràng câu hỏi suýt làm đầu óc của Thi Họa đứng máy: “Tiểu Nguyễn, em hỏi nhiều thật đấy… Sau này rảnh rỗi thì từ từ nói chuyện, chị phải chuẩn bị đọc bản thảo, tối nay còn lên sóng.”
Lúc này, Tiểu Nguyễn mới vội vàng che miệng: “Xin lỗi, xin lỗi, quấy rầy công việc của chị rồi, chị đi làm việc đi, em cũng đi làm việc đây.”
Tiểu Nguyễn nói đi làm việc, vậy mà lại không chống cự được sự lười biếng.
Cô ấy liên tục lướt Weibo, xem những chủ đề liên quan đến Thi Họa dần dần lên hot search.
Thi Họa cũng không buồn để ý đến cô ấy, cô nói cần đọc bản thảo cũng không phải là viện cớ, mà là vì Gala Trung thu, cô đã tạm ngừng lên sóng trong chương trình thời sự nửa đêm rất lâu, sau đó lại nghỉ phép, nghĩa là cả tháng qua không lên sóng được mấy lần, cũng hơi lục nghề.
Cho nên sau khi nghỉ phép quay lại, cô cũng cực kỳ nghiêm túc, dù cho trong đài có rất nhiều tin đồn nói cô sẽ sớm quay về Tổ Phát sóng, nhưng cô không muốn người khác nghĩ mình bỏ bê công việc của chuyên mục nửa đêm.
Thời sự nửa đêm là chuyên mục tổng hợp toàn bộ tin tức trong ngày, không thể nói là không quan trọng, thời gian này, Thi Họa vẫn rất thích công việc của tổ nửa đêm. Lãnh đạo trong đài sắp xếp thế nào, cô không thể kiểm soát được, trước mắt chỉ muốn làm tốt công việc của mình.
/
Lúc Thi Họa đang vùi đầu vào công việc, Đỗ Sâm ở tập đoàn Hạ Tỳ xa xôi cũng bận rộn.
Ngay khi phát hiện tài khoản tiếp thị tung tin, Đỗ Sâm lập tức báo cho Hạ tổng.
Cả ngày bận rộn, nhiều công việc đã hoàn thành, rốt cuộc Đỗ Sâm cũng đứng trong văn phòng chủ tịch, run rẩy báo cáo tiến độ với người đàn ông lạnh lùng trước mặt.
“Hạ tổng, tài khoản tiếp thị tung tin kia đã bị cấm đăng bài, các tài khoản người dùng liên quan cũng bị xóa bỏ và cấm đăng bài, sau mấy tiếng kiểm soát phần bình luận và tích cực dẫn dắt, toàn bộ Internet không còn bình luận ác ý nào về anh và phu nhân.”
Cả văn phòng chủ tịch rộng lớn chìm vào im lặng, Đỗ Sâm cũng không biết mình lo sợ cái gì, nhưng nói chung vẫn rất căng thẳng, rất gấp gáp, bởi vì chuyện liên quan đến phu nhân đều là những chuyện rất quan trọng với Hạ tổng.
—— Liên quan đến phu nhân thì chỉ có việc lớn, không có việc nhỏ.
Đây là kiến thức mà gần đây thư ký Đỗ Sâm khéo léo, tài giỏi đã khắc cốt ghi tâm.
Sắc mặt của người đàn ông trên ghế nghiêm nghị, đôi mắt đen lạnh lùng không bộc lộ bất kỳ cảm xúc nào, cũng không có vẻ tức giận, nhưng dù cho sắc mặt của anh không có vẻ tức giận thì cũng đủ làm người ta rùng mình.
Nghe Đỗ Sâm báo cáo xong, ngón tay trắng trẻo của anh khẽ cong lại, nhẹ nhàng gõ lên chiếc bàn bằng gỗ hồ đào màu đen, giọng nói của anh thâm trầm, nghiêm túc: “Thái độ của phía Weibo thế nào?”
Đỗ Sâm vội vàng nói: “Rất tốt, lúc nghe nói đó là ý của anh, Weibo rất phối hợp, còn cử mấy chuyên gia đến hỗ trợ chúng ta thực hiện, tổng giám đốc của Weibo đã gọi ba lần để gửi lời xin lỗi chân thành, tôi bảo anh đang bận, Hạ tổng… anh nghĩ bây giờ có cần gọi lại không?”
Hạ Nghiên Đình dựa lưng vào ghế, sắc mặt lạnh lùng: “Không cần.”
Đỗ Sâm vụng trộm quan sát sắc mặt của anh một hồi, không đoán ra tâm trạng của anh lúc này, chỉ có thể cẩn trọng báo cáo: “Tài khoản tiếp thị đã tung mấy bức ảnh kia có tên là “Bot tám chuyện khắp phố phường”, tài khoản tiếp thị này xưa nay bị nhiều người căm ghét đến tận xương tủy, vẫn luôn làm chuyện như vậy, hiện tại đang bị điều tra và thu thập chứng cứ, không rõ vụ việc này là do tài khoản tiếp thị đó gây nên hay là có cư dân mạng gửi bài, mà nếu thật sự có cư dân mạng ác ý gửi bài thì khả năng cao cũng ẩn danh…”
Giọng nói của anh không mang theo cảm xúc nào, cũng không cho người ta tranh cãi: “Điều tra tiếp đi.”
“Được.” Đỗ Sâm nhanh chóng đáp lời, “Vẫn đang điều tra, chúng tôi đã liệt kê ra vài phương hướng, chẳng hạn như người đầu tiên được xếp vào danh sách tình nghi là người dẫn chương trình của Đài truyền hình Kinh Bắc, Triệu Duyệt Lâm. Tôi đã cho người điều tra, nghe nói từ trước đến nay, mối quan hệ giữa người dẫn chương trình này và phu nhân không tốt, trước đây, người này cũng bị tình nghi đã cô lập và chèn ép phu nhân. Nhưng hiện tại, sự nghiệp của phu nhân đang trong thời kỳ thăng tiến, được rất nhiều người chú ý, tốc độ thăng tiến cũng vượt xa tiền bối trong ngành, khó tránh khỏi bị người khác ghen ghét, cũng chưa chắc là Triệu Duyệt Lâm…”
Đôi mắt đen của Hạ Nghiên Đình lạnh thấu xương, nghe Đỗ Sâm báo cáo, anh cũng không nói nhiều.
Anh biết chuyện này không liên quan đến Triệu Duyệt Lâm, từ lâu anh đã biết rõ hiềm khích giữa người phụ nữ này với Thi Họa, cho nên đã sớm điều tra lai lịch của người này.
Chó sủa là chó không cắn.
Triệu Duyệt Lâm chỉ bày vài trò nho nhỏ ở đơn vị.
Báo cáo toàn diện rốt cuộc cũng kết thúc đâu vào đấy, Đỗ Sâm vẫn có cảm giác như đi trên tảng băng mỏng, cho nên cuối cùng còn thận trọng hỏi: “Hạ tổng, về hot search hiện tại, ý của anh thế nào…”
Về chuyện này, Đỗ Sâm thật sự không đoán ra ý của ông chủ.
Video ở vịnh Hương Sơn đúng là do họ sắp xếp để tung ra, nhưng hot search lại không phải do người nào mua, mà là do cư dân mạng nhiệt tình tạo ra.
Lan truyền mấy tiếng đồng hồ, đến giờ ông chủ vẫn không nói rõ là có muốn dập xuống hay không, anh ta cũng không dám tự xử lý.
“Không cần dập.”
Ba chữ thâm thúy, êm tai, kiệm lời như thường lệ.
Đỗ Sâm lập tức hiểu ra: “Được rồi, vậy anh làm việc tiếp đi, tôi sẽ liên hệ với Hứa tổng, ông ấy đã đưa ra phương án giải quyết ổn thỏa, nói là đêm nay sẽ thực hiện, trễ nhất là sáng mai sẽ công bố.”
Thư ký Đỗ lẳng lặng ra khỏi văn phòng.
Lấy điện thoại ra, mở giao diện Weibo, bấm vào hot search, thấy mấy hot search lại nhảy lên.
# Bạn trai thường dân của người đẹp Đài truyền hình Kinh Bắc
# Rolls-Royce Boat Tail
# Bầu không khí lãng mạn, rốt cuộc là ai đang yêu
Bạn, bạn trai thường dân.
Anh là sếp lớn quyền cao chức trọng, được người người kính nể, vậy mà đứng cạnh tên của phu nhân cũng chỉ xứng với bốn chữ “bạn trai thường dân” sao?
Nhưng nghĩ đến câu “Không cần dập” vừa rồi của ông chủ, thư ký Đỗ không biết nên khóc hay nên cười.
Ông chủ mà mình đã đi theo nhiều năm là não yêu đương, chỉ sợ lúc này anh không cảm thấy vui, mà là âm thầm mãn nguyện.
/
Trước khi lên sóng, Thi Họa hơi đói, lại chuẩn bị đi ăn cơm nắm lót dạ.
Bữa trưa bị cắt ngang, kết quả là cô ăn trưa rất ít.
Mới cắn viên cơm nắm cá ngừ hai cái, điện thoại đã rung lên lần nữa.
Có thể là vì hot search hôm nay, cô nhận được rất nhiều cuộc gọi linh tinh, cô đều không bắt máy.
Đúng lúc định bấm tắt theo thói quen, cô phát hiện màn hình xuất hiện mấy chữ “Giao hàng hỏa tốc Phong Thuận”.
Hóa ra là công ty chuyển phát nhanh.
Cô bắt máy, người bên kia là đại diện dịch vụ khách hàng của công ty chuyển phát nhanh, giọng điệu rất nghiêm túc: “Xin hỏi có phải là cô Thi không? Đây là Chuyển phát nhanh Phong Thuận, bưu kiện do tiệm bánh Cự Ký ở vịnh Hương Sơn gửi thay cô bị người nhận từ chối. Cô muốn hoàn về địa chỉ cũ hay thay đổi sang địa chỉ mới?”
Thi Họa không kịp phản ứng, chỉ giật mình: “Từ chối? Địa chỉ của người nhận là gì?”
Sau khi tra cứu một lát, người bên kia đọc địa chỉ: “Đường Hoài Hải, quận Hoàng Phố, thành phố Thượng Hải… Tôi vừa kiểm tra cho cô, Cự Ký nói nguyên nhân là do cô ghi sai tên người nhận, địa chỉ này cũng không phải nhà của người có họ La, mà là điểm tập trung hàng chuyển phát nhanh quốc tế, bây giờ đã bị bỏ lại, không có ai ký nhận.”
Thi Họa hoang mang, không hiểu chuyện gì đã xảy ra.
Sở dĩ cô nghĩ đến chuyện gửi quà cho người bạn qua thư Rodolphus thật ra chỉ là ngẫu nhiên.
Lúc đó cô mua rất nhiều quà, một phần gửi thẳng đến đơn vị, còn gửi một ít cho ba cô bạn cùng phòng thời đại học.
Vừa điền xong đơn chuyển phát nhanh, cô nhìn thấy mấy du khách, là gia đình ba người.
Cô gái nhỏ tầm mười lăm, mười sáu tuổi ôm mấy thùng quà, muốn gửi cho bạn qua mạng.
Ba mẹ cô bé lo lắng, luôn miệng nói cô bé còn nhỏ, không nên tùy tiện kết bạn qua mạng, như vậy mới không bị kẻ xấu lừa gạt, phải chú ý an toàn.
Cô gái nhỏ mếu máo phản bác, nói chị gái qua mạng rất thân thiết với mình, mặc dù chưa từng gặp mặt, nhưng chị ấy đã cổ vũ cô bé rất nhiều trong giai đoạn thi cử gian khổ, là một người bạn rất quan trọng của cô bé.
Nói chuyện một hồi, ba mẹ của cô bé mới bị thuyết phục, đồng ý cho cô bé gửi vài món quà nhỏ.
Vì chuyện này, tự dưng Thi Họa lại nhớ đến La Đạo Phu Tư, vậy là cô chọn mấy hộp quà vặt có mùi vị khác nhau, tự tay viết một tấm bưu thiếp:
[Rodolphus thân mến: Cảm ơn tình bạn quý báu này, chúc cậu khỏe mạnh, mọi chuyện suôn sẻ.]
Sau khi cuộc gọi kết thúc, bàn tay cầm cơm nắm của cô cứng đờ, cô thất thần thật lâu.
Sao lại như vậy?
Cô đã liên lạc suốt ba năm ròng rã, rõ ràng là đó là nơi ở của La Đạo Phu Tư, sao lại biến thành điểm tập trung hàng chuyển phát nhanh quốc tế?
Lẽ nào người bạn qua thư Rodolphus của cô năm đó không phải là người Thượng Hải, mà sống ở nước ngoài lâu năm?
Kinh Cảng Hồi Âm - Vạn Lỵ Tháp
Nghe thấy lời này, đồng nghiệp đang xem kịch hay cũng chấn động ——
“Đâu, cho tôi xem được không?”
“Rolls-Royce Boat Tail, không phải là chiếc xe sang trong truyền thuyết sao?”
“Thật không Na Na, tôi cũng muốn xem.”
“Ở đâu, ở đâu, Bồ Tát mau gửi link cho tôi đi!”
Đới Na nhàn nhã bước đến sofa trên đôi giày cao gót, thái độ vui vẻ trên mặt không hề giả, cô ấy nói với đồng nghiệp đang xem kịch sau lưng: “Đương nhiên là thật rồi, xem siêu thoại về Thi Họa đi, là người qua đường chụp, chậm tay thì không biết còn không.”
Sau đó cô ấy dừng bước, đứng trước mặt chủ nhiệm Nhâm, bóng gió nhìn Hứa Kính Nguyên và Bính Hằng Quân: “Chủ nhiệm Nhâm, người đến Đài truyền hình Kinh Bắc lan truyền tin đồn chưa được kiểm chứng để gây chuyện như bà Bính cần được báo cáo với cảnh sát, nếu không ổn thì còn phải nhờ đến pháp luật, không biết bà Bính còn muốn bắt cô ấy không.”
Bính Hằng Quân tái mặt, khí thế vừa rồi hoàn toàn biến mất, lòng bàn tay và trán toát mồ hôi lạnh.
Đới Na đang vận dụng mồm mép, chủ nhiệm Nhâm đã mở siêu thoại Weibo theo lời của cô ấy, đúng là thấy một video ngắn, trong video, Thi Họa mặc chiếc váy kiểu Pháp màu xanh, đường nét gương mặt rất rõ ràng, đúng là cô, còn người đàn ông cao ráo, trẻ tuổi bên cạnh chỉ để lộ góc mặt, mặc dù đẹp mắt như vậy, nhưng khí chất cao quý và điềm tĩnh thế này lại không giống nghệ sĩ hay minh tinh, nhất định là xuất thân không tầm thường.
Chủ nhiệm Nhâm đã vào tuổi trung niên, làm truyền thông nhiều năm, cô ấy tiếp xúc với không ít các ông lớn thuộc nhiều lĩnh vực trong xã hội, vừa liếc mắt đã nhận ra danh tính của người đàn ông trong video, tinh thần cũng ổn định hơn, càng tin rằng tin đồn giữa Thi Họa và Hứa Kính Nguyên chỉ là tin vịt.
Nhưng tình hình căng thẳng, cô ấy cũng không có thời gian xem kỹ video, chớp mắt một cái đã đưa điện thoại cho Bính Hằng Quân: “Bà Bính, bà xem đi.”
Nhà họ Bính là gia tộc tuyến hai, tuyến ba trong Kinh Khuyên, mà Hứa Kính Nguyên của Trung tâm Tài chính Toàn cầu là một nhân vật có tiếng tăm, đương nhiên chủ nhiệm Nhâm không thể xử lý việc này qua loa và l* m*ng giống nhân viên bình thường như Đới Na được, nếu như không xử lý ổn thỏa, cổ đông trong đài sẽ âm thầm phê phán.
Ánh mắt của Bính Hằng Quân hướng về màn hình điện thoại, nhìn chăm chú.
Hình ảnh này làm gương mặt vốn đã trắng bệch càng tái nhợt hơn nữa, trong lòng bà ấy lạnh thấu xương, thân trên lung lay như sắp đổ, bà ấy suýt ngã ra sau, nhưng chủ nhiệm Nhâm nhanh tay đỡ lấy, bà ấy mới không ngã xuống.
Khó khăn lắm, Bính Hằng Quân mới lấy lại lý trí, cũng đoán được chuyện đã xảy ra như thế nào.
Thật ra Internet đã sớm đồn thổi về Thi Họa và Hứa Kính Nguyên, nhưng không ầm ĩ, lại còn có mấy đối tượng tình nghi khác, cho nên bà ấy chưa từng để ý đến Thi Họa.
Cho đến buổi sáng hôm nay, một tài khoản lá cải đột nhiên tung ra “bằng chứng xác thực” chứng minh Thi Họa ngoại tình với chồng cũ của bà ấy.
Đó là ảnh chụp một bữa tiệc tối, trong bức ảnh, Thi Họa dẫn chương trình, nghe nói là hồi đại học đi làm thêm. Mà chồng cũ Hứa Kính Nguyên của bà ấy cũng xuất hiện trong bức ảnh, có thể là góc chụp ác ý gây nên nhầm lẫn về thị giác, làm người ta lầm tưởng Hứa Kính Nguyên đang cầm một ly rượu đỏ, mỉm cười với Thi Họa.
“Đúng, đúng là hiểu lầm… Không phải, không phải là hiểu lầm, tôi bị người ta rắp tâm lừa gạt, là do nhóm người nhiều chuyện vô lương tâm kia lan truyền bức ảnh…” Có lẽ là vì quá chấn động và sợ hãi, giọng điệu của Bính Hằng Quân thay đổi, còn lắp ba lắp bắp, bà ấy nhìn chủ nhiệm Nhâm, thậm chí còn ngại nhìn thẳng vào mắt của Thi Họa, “Nhưng tôi cũng có trách nhiệm, xin lỗi, tôi nhất định điều tra chuyện này đến cùng, đòi lại công bằng cho cô Thi mới được.”
Chẳng trách sao bà ấy lại sợ hãi như vậy, đúng là người đàn ông trong video kia…
Thật ra video đã được xử lý, cư dân mạng bình thường khó lòng nhận ra danh tính của người đàn ông kia, Bính Hằng Quân có thể nhận ra hoàn toàn là vì cái tên mà vừa rồi Hứa Kính Nguyên đã thì thầm vào tai bà ấy.
Bởi vì đã nghe qua tên của người đó, đương nhiên lúc này cũng có thể nhận ra.
Huống hồ chi bà ấy đã kết hôn với chồng cũ gần hai mươi năm, biết tính tình của ông ấy rõ như lòng bàn tay, nhiều năm như vậy, họ đã trải qua đủ loại sóng to gió lớn, chưa bao giờ thấy ông ấy sợ hãi thế này.
Vậy là đã xúc phạm đến người không nên xúc phạm, sao lại ra nông nỗi này.
Chủ nhiệm Nhâm không nghĩ Bính Hằng Quân thay đổi thái độ nhanh như vậy, giống hệt như kịch đổi mặt Tứ Xuyên, cô ấy hơi ngạc nhiên, sau đó lại nhìn Thi Họa, thấp giọng nói: “Chuyện này liên quan đến danh tiếng của Thi Họa, hai người vẫn phải bàn bạc với Thi Họa để xử lý.”
Giờ phút này, Hứa Kính Nguyên không thể không lên tiếng, đứng yên nãy giờ, ông ấy không còn thở hồng hộc như trước đó, nhưng đáy mắt vẫn không thể che giấu sự lo lắng và gấp gáp: “Cô Thi, đây là chuyện nhà tôi, thật xin lỗi, vì chuyện nhà mà làm phiền cô nhiều như vậy, tôi vô cùng áy náy, nhưng bà già… vợ cũ của tôi cũng nhạy cảm, bị mấy tin đồn trên Internet lừa gạt, không hề có ý quấy rầy công việc của cô, mong cô thông cảm, cho chúng tôi cơ hội để sửa sai, cô yên tâm, chúng tôi sẽ gửi đơn kiện tài khoản đã cắt ghép câu từ để tung tin vịt, nhất định sẽ cho cô một câu trả lời thỏa đáng.”
Dáng vẻ của Thi Họa luôn đứng đắn, bình tĩnh, không nhìn ra cảm xúc nào trên gương mặt trắng trẻo và xinh đẹp đó.
Vì bản năng tự vệ, Thi Họa của giờ phút này làm Hứa Kính Nguyên và Bính Hằng Quân nơm nớp lo sợ, vô thức cảm thấy người đứng sau lưng cô là một nhân vật vô cùng tàn nhẫn, không thể thương lượng, cũng không biết cô sẽ truy cứu việc này thế nào.
Ngay cả đồng nghiệp xung quanh cũng cảm thấy hôm nay Thi Họa chuyển từ hiền lành sang uy h**p.
Nhưng bầu không khí im lặng hết nửa phút.
Thi Họa chỉ lạnh lùng nói: “Nếu đã là hiểu lầm thì không sao, tôi sẽ không truy cứu.”
Nghe thấy lời này, mọi người đều hoảng hốt.
Sau đó, giọng nói trong trẻo và dịu dàng lại phát ra: “Tôi có thể hiểu tâm tình của bà Bính, nhưng dù sao sự cố hôm nay cũng do bà gây nên, nếu sau này có tin đồn gây rắc rối, mong hai người có thể phối hợp để làm sáng tỏ.”
Cả người Bính Hằng Quân cứng đờ, thẫn thờ một hồi, bà ấy mới hoảng hốt lên tiếng: “Đương nhiên rồi, cô yên tâm, đều là do tôi kích động, sau này có chuyện gì cần phối hợp, tôi sẽ cố gắng hết sức.”
Hứa Kính Nguyên âm thầm thở phào nhẹ nhõm, liên tục cảm ơn cô: “Nhất định rồi, nhất định rồi, có việc gì thì cô cứ gọi cho tôi, cô Thi khoan dung độ lượng, tôi vô cùng cảm kích.”
Màn kịch tiến triển đến bước này, cuối cùng cũng đi đến hồi kết.
Cặp vợ chồng trung niên đã ly hôn vội vàng chạy ra khỏi tòa nhà Đài truyền hình Kinh Bắc.
Thi Họa không khỏi thở dài.
Trước mặt mọi người, cô nói không truy cứu, không phải là để tô vẽ bản thân trước mặt đồng nghiệp.
Hiện tại cô đứng trong trung tâm của dư luận, tô vẽ thế nào cũng không có ý nghĩa, chi bằng cứ làm theo ý thích.
Tính tình cô dịu dàng, vốn không phải kiểu người tính toán chi li, huống chi vì những tin đồn hoang đường gần đây, cô cũng để ý đến tin tức về cuộc ly hôn thế kỷ của chủ tịch Trung tâm Tài chính Toàn cầu.
Hứa Kính Nguyên và Bính Hằng Quân là bạn cùng lớp thời đại học, cùng chung chí hướng, tự do yêu đương, mấy năm trước còn là vợ chồng kiểu mẫu, nhưng khi người ta bước vào tuổi trung niên, hôn nhân khó tránh khỏi một số vấn đề, ai cũng cho là mình đúng, người ngoài không nên xen vào. Ở đoạn cuối của cuộc hôn nhân này, Bính Hằng Quân cũng chịu bất công, bà ấy mới oán hận đến mức mất kiểm soát.
Cô không truy cứu không phải là để giữ mặt mũi cho Hứa Kính Nguyên, mà là không muốn so đo với một người phụ nữ vừa chịu cảnh chồng ngoại tình, lại còn thua vụ kiện phân chia tài sản sau ly hôn.
…
Hai người họ chạy đến gara.
Hứa Kính Nguyên ngồi vào ghế sau, mặt mày tái mét, mồ hôi trên trán còn chưa khô, lại luôn miệng trách móc: “Lần này bà quá đáng rồi đấy, cũng may Thi Họa nói không truy cứu, nhưng dù cho cô ấy không truy cứu, người đứng sau lưng cô ấy… Bây giờ tôi bó tay toàn tập, thật sự không biết phải đền tội thế nào. Tôi chịu thua, dù gì bà cũng có ăn có học, tại sao lại có thể bị một tài khoản lá cải tung tin vịt che mắt chứ, sao tôi và cô ấy có thể…”
Bính Hằng Quân đã trấn tĩnh lại, sắc mặt không đổi, bà ấy cũng không thèm để ý đến ông chồng cũ đang hoảng hốt bên cạnh mình, trong đầu chỉ có ánh mắt lạnh lùng mà dịu dàng vừa rồi của Thi Họa.
Trong lúc đầu óc rối bời, bà ấy không để ý đến nhan sắc của Thi Họa, giống như bị bộ lọc độc ác làm mờ mắt, bà ấy chỉ gán ghép Thi Họa với hình ảnh hồ ly tinh câu dẫn đàn ông.
Nhưng sau khi bị dội một gáo nước lạnh, bà ấy tỉnh táo lại.
Hôm nay Thi Họa ăn mặc đơn giản, là một chiếc váy len màu trắng mà thôi, nhưng nhan sắc xinh đẹp khó quên, không thể chỉ miêu tả đơn giản bằng hai từ “mỹ nhân”.
Nhất là thái độ cuối cùng của cô, làm bà ấy xấu hổ đến không còn mặt mũi.
Cô còn trẻ như vậy, mình lại lớn hơn cô hai mươi mấy tuổi, vì sự kích động nhất thời mà gây nên một trò hề khó chịu ở đơn vị của người ta, nếu còn trẻ, có lẽ bà ấy đã nổi giận.
Nhưng Thi Họa lại nói không truy cứu.
Dù cho hai người họ không trực tiếp trò chuyện trước mặt mọi người, nhưng Bính Hằng Quân vẫn nhìn thấy sự kiềm chế và đồng cảm trong mắt cô.
Mặc dù bị vu oan, nhưng có lẽ cô đã nghe về hoàn cảnh gần đây của bà ấy.
Có lẽ là vì lý do này, cô mới lựa chọn thông cảm.
Mà bản thân mình lại không biết kiềm chế.
Bính Hằng Quân rất phiền muộn, nhưng lần này không phải là vì đàn ông, mà là vì mình suýt làm tổn thương một cô gái trẻ vô tội.
Hứa Kính Nguyên đợi một hồi lâu, cũng không nghe bà ấy lên tiếng, tưởng vợ cũ còn tức giận, ông ấy cũng nói: “Về đến nhà thì tranh thủ liên hệ với luật sư của bà, bàn bạc xem nên xin lỗi cô Thi thế nào, còn phải bồi thường về mặt tài chính. Tôi không có ý gì, nhưng hôm nay bà mất hết lý trí rồi đấy, càng lúc càng quá đáng…”
“Phải, đúng là tôi mất hết lý trí, thô bỉ, ngu dốt, ngay cả tôi cũng không chịu nổi chính mình.” Bính Hằng Quân đột ngột lên tiếng.
Giọng nói của bà ấy quá bình tĩnh, nghe vậy, Hứa Kính Nguyên cũng giật mình, không khỏi hoài nghi bà ấy có đang mỉa mai, châm chọc hay không.
Chỉ nghe Bính Hằng Quân xùy một tiếng: “Đúng là vì đống lộn xộn với ông, tôi càng lúc càng không giống chính mình, tôi có mắt như mù, đầu óc mê muội mới nghi ngờ Thi Họa và ông… Nghĩ lại mới thấy nực cười, sao người ta lại có thể để ý đến ông chứ?”
Nói xong, bà ấy liếc chồng cũ bằng ánh mắt chán ghét không che giấu.
Trước đây còn thấy được cái mã đạo mạo, bây giờ nhìn thế nào cũng không thấy vừa mắt.
Một người phàm phu tục tử lại thô bỉ như vậy, sao có thể so sánh với tiên nữ như cô Thi?
Mặc kệ Hứa Kính Nguyên biến sắc vì bị mỉa mai, bà ấy bình tĩnh lại, bắt đầu nghiêm túc suy nghĩ xem mình nên bù đắp cho chuyện hôm nay như thế nào.
/
Có lẽ là vì chuyện nhanh đến nhanh đi, sự cố cũng không gây ảnh hưởng lớn đến Đài truyền hình Kinh Bắc.
Ngược lại, cái thật sự gây ra sóng gió chính là đoạn video mà người qua đường quay Thi Họa và bạn trai ngoài phố.
Chỉ trong một tiếng đồng hồ ngắn ngủi, video đã lan truyền rộng rãi trên Internet.
Thật ra video rất ngắn, chỉ khoảng mười mấy giây, quay cảnh hai người họ đỗ xe vào khu vực đỗ xe ven đường, sau đó xuống xe.
Ngoại trừ bóng dáng chiếc Rolls-Royce màu vàng đồng bắt mắt, lý do mà nó được lan truyền rộng rãi trên Internet là vì nhan sắc đỉnh cao của hai người họ.
Cô gái trong video mặc một chiếc váy xanh, gương mặt hoàn toàn lộ rõ trong một giây, đường nét xinh xắn, linh hoạt và cốt cách mỹ nhân trời sinh làm người ta vừa liếc mắt đã cảm thấy khó quên, mà video dừng lại ở bóng lưng, để lộ xương lưng cánh bướm xinh đẹp dưới dây áo, cô không quá gầy, nhưng khung xương nhỏ, mặc chiếc váy kiểu Pháp này cũng có da có thịt, nổi bật giữa kiến trúc Bồ Đào Nha màu vàng ở vịnh Hương Sơn, là khung cảnh tươi đẹp và rực rỡ.
Cô thật sự quá đẹp, mà quần áo và phong cách trang điểm trong kỳ nghỉ lại hoàn toàn tương phản với tạo hình người đẹp sườn xám Trung Quốc cổ điển trong Gala Trung thu.
So với Thi Họa được nhiều cư dân mạng nhận ra, dường như “bạn trai bí ẩn” thu hút nhiều cuộc thảo luận hơn.
Chỉ trong mười mấy giây, người đàn ông vai rộng eo thon xuống xe từ phía bên phải, sau đó đi sang phía bên trái mở cửa cho bạn gái, hai người họ khóa xe, cùng nhau rời đi.
Anh mặc áo sơ mi trắng bình thường cùng ghi lê kiểu Anh màu xám, nhưng vì khoảng cách quá xa, cái làm người ta chú ý không phải là quần áo, mà là khí chất cao quý khó tả.
Dù cho không hoàn toàn lộ mặt, góc mặt lịch thiệp và nhã nhặn của anh cũng đủ khiến cho người ta tin rằng đường nét gương mặt của anh không hề tầm thường.
Phong thái trời sinh như vậy, chắc chắn không phải là thân phận bình thường.
Cái làm cư dân mạng điên cuồng nhất không phải là thân phận và tính tình của hai người họ, mà là cảm giác CP.
Dạo này Thi Họa trở nên rất nổi tiếng, dù sao cô cũng không xuất thân từ ngành giải trí, không làm kinh doanh, cho nên đa số cư dân mạng vẫn còn chưa quen mặt cô.
Mà bạn trai của cô còn xa lạ với cư dân mạng hơn, mặc dù có thể nổi tiếng toàn cõi mạng, nhưng cũng phải cho người ta cảm giác muốn đẩy thuyền.
Thi Họa xuống xe, người đàn ông kia đã thân thuộc vòng tay qua eo cô, mãi đến khi qua đường xong mới buông ra, chuyển sang nắm tay.
Thật ra giữa hai người trong video không có cử chỉ nào thân mật, cũng không có dấu hiệu thể hiện tình cảm, chỉ thong thả dạo bước đi trên con phố cũ.
Nhưng hai người họ, một xanh một xám, khí chất tương phản, chiều cao và vóc dáng chênh lệch, làm cho người ta phải sôi sục.
Ngọt ngào và nhã nhặn, xinh xắn và lạnh lùng, ai mà chống đỡ được?
Vậy là lúc Thi Họa đeo tai nghe, bình tĩnh hoàn thành bao nhiêu công việc chồng chất, đồng nghiệp của cô lại không có tâm trạng làm việc, người nào cũng muốn phát điên rồi.
Lúc cô chuẩn bị đi vệ sinh, rất nhiều đồng nghiệp, bất kể có quen hay không quen, hay chỉ hơi quen, bất kể là nam, nữ, già, trẻ, tất cả đều không nhịn được nữa ——
“Cô Tiểu Thi, đoạn video đó là cô đúng không? Là bạn trai của cô thật à?”
“Mau nói là thật đi, đẩy thuyền được rồi!”
“Chắc chắn là cô! Năm nào tôi cũng đi du lịch đến Liên Cảng và vịnh Hương Sơn, liếc mắt một cái là nhìn ra phong cảnh xung quanh, không phải cô cũng về thăm người thân vào ngày nghỉ hay sao, nhất định là bạn trai đi cùng cô rồi.”
“Hu hu hu, cô Tiểu Thi, bạn trai của cô đẹp trai quá, hôm nào đưa đến đây cho mọi người gặp mặt một chút.”
“Á á á, không chịu nổi nữa, cô Tiểu Thi, cô thật quá đáng, mọi người đều là đồng nghiệp, cùng tăng ca và ăn khuya với nhau, là tình hữu nghị cách mạng! Sao lại có thể giấu diếm chuyện yêu đương chứ, mau công khai đi.”
“Rốt cuộc là có thật không, cô Tiểu Thi, không trả lời cũng được, chỉ cần nháy mắt thôi, chúng tôi đều hiểu mà!!”
Đồng nghiệp nhiệt tình như vậy, Thi Họa dở khóc dở cười.
Bản thân cô chưa từng đẩy thuyền CP, không hiểu rất nhiều nguyên lý đẩy thuyền CP, thật sự cuồng nhiệt đến vậy sao?
Cô không thể thay đổi mọi người, cũng nghĩ không có gì cần phải giấu diếm, vậy là cô gật đầu thừa nhận: “Người trong video đúng là tôi… Cảm ơn mọi người đã quan tâm, nhưng công việc vẫn là quan trọng nhất, ảnh hưởng đến công việc thì không hay.”
Mấy đồng nghiệp nữ trẻ tuổi hết sức kích động.
“Là thật, á á á á! Tôi biết là thật mà!”
“Cô Tiểu Thi, không thể gặp mặt trực tiếp thì có thể cho chúng tôi xem ảnh được không, ảnh hàng ngày cũng được, chúng tôi chỉ muốn gặp mặt bạn trai cô, nhất định là cực kỳ đẹp trai!!!”
Thi Họa bất lực che mặt: “Anh ấy… hơi hướng nội, không thích chụp ảnh.”
“Á á á á, vậy khi nào mới được gặp mặt trực tiếp?”
“Cô Tiểu Thi, cô đừng để ý, chúng tôi thật sự không có ý gì khác, chỉ muốn xem CP ngoài đời thật thôi!”
Thi Họa chỉ có thể đối phó qua loa: “Ngày khác, tôi sẽ tìm cơ hội thích hợp vào ngày khác, nhất định là ngày khác.”
Mà ngoài các đồng nghiệp này, trợ lý Tiểu Nguyễn cũng cao hứng.
Mặc dù hơi kích động, nhưng trạng thái của Tiểu Nguyễn vẫn rất tích cực, chỉ là nói nhiều hơn mọi ngày.
“Chị ơi, chị và bạn trai mới xứng đôi quá! Không nói đến những điểm khác, chỉ riêng bề ngoài là đã xứng đôi rồi!”
“Hai người quen biết từ lúc nào, ở bên nhau bao lâu rồi, có phải lần trước em hỏi chị, hai người đã ở bên nhau rồi không, hay là còn sớm hơn nữa? Đúng rồi, bạn trai của chị làm nghề gì, khí chất của anh ấy cao quý quá, làm em có cảm giác như anh ấy là quý tộc trẻ tuổi trong phim truyền hình Anh! Á á á, khi nào mới có thể giới thiệu anh rể với em đây?”
Một tràng câu hỏi suýt làm đầu óc của Thi Họa đứng máy: “Tiểu Nguyễn, em hỏi nhiều thật đấy… Sau này rảnh rỗi thì từ từ nói chuyện, chị phải chuẩn bị đọc bản thảo, tối nay còn lên sóng.”
Lúc này, Tiểu Nguyễn mới vội vàng che miệng: “Xin lỗi, xin lỗi, quấy rầy công việc của chị rồi, chị đi làm việc đi, em cũng đi làm việc đây.”
Tiểu Nguyễn nói đi làm việc, vậy mà lại không chống cự được sự lười biếng.
Cô ấy liên tục lướt Weibo, xem những chủ đề liên quan đến Thi Họa dần dần lên hot search.
Thi Họa cũng không buồn để ý đến cô ấy, cô nói cần đọc bản thảo cũng không phải là viện cớ, mà là vì Gala Trung thu, cô đã tạm ngừng lên sóng trong chương trình thời sự nửa đêm rất lâu, sau đó lại nghỉ phép, nghĩa là cả tháng qua không lên sóng được mấy lần, cũng hơi lục nghề.
Cho nên sau khi nghỉ phép quay lại, cô cũng cực kỳ nghiêm túc, dù cho trong đài có rất nhiều tin đồn nói cô sẽ sớm quay về Tổ Phát sóng, nhưng cô không muốn người khác nghĩ mình bỏ bê công việc của chuyên mục nửa đêm.
Thời sự nửa đêm là chuyên mục tổng hợp toàn bộ tin tức trong ngày, không thể nói là không quan trọng, thời gian này, Thi Họa vẫn rất thích công việc của tổ nửa đêm. Lãnh đạo trong đài sắp xếp thế nào, cô không thể kiểm soát được, trước mắt chỉ muốn làm tốt công việc của mình.
/
Lúc Thi Họa đang vùi đầu vào công việc, Đỗ Sâm ở tập đoàn Hạ Tỳ xa xôi cũng bận rộn.
Ngay khi phát hiện tài khoản tiếp thị tung tin, Đỗ Sâm lập tức báo cho Hạ tổng.
Cả ngày bận rộn, nhiều công việc đã hoàn thành, rốt cuộc Đỗ Sâm cũng đứng trong văn phòng chủ tịch, run rẩy báo cáo tiến độ với người đàn ông lạnh lùng trước mặt.
“Hạ tổng, tài khoản tiếp thị tung tin kia đã bị cấm đăng bài, các tài khoản người dùng liên quan cũng bị xóa bỏ và cấm đăng bài, sau mấy tiếng kiểm soát phần bình luận và tích cực dẫn dắt, toàn bộ Internet không còn bình luận ác ý nào về anh và phu nhân.”
Cả văn phòng chủ tịch rộng lớn chìm vào im lặng, Đỗ Sâm cũng không biết mình lo sợ cái gì, nhưng nói chung vẫn rất căng thẳng, rất gấp gáp, bởi vì chuyện liên quan đến phu nhân đều là những chuyện rất quan trọng với Hạ tổng.
—— Liên quan đến phu nhân thì chỉ có việc lớn, không có việc nhỏ.
Đây là kiến thức mà gần đây thư ký Đỗ Sâm khéo léo, tài giỏi đã khắc cốt ghi tâm.
Sắc mặt của người đàn ông trên ghế nghiêm nghị, đôi mắt đen lạnh lùng không bộc lộ bất kỳ cảm xúc nào, cũng không có vẻ tức giận, nhưng dù cho sắc mặt của anh không có vẻ tức giận thì cũng đủ làm người ta rùng mình.
Nghe Đỗ Sâm báo cáo xong, ngón tay trắng trẻo của anh khẽ cong lại, nhẹ nhàng gõ lên chiếc bàn bằng gỗ hồ đào màu đen, giọng nói của anh thâm trầm, nghiêm túc: “Thái độ của phía Weibo thế nào?”
Đỗ Sâm vội vàng nói: “Rất tốt, lúc nghe nói đó là ý của anh, Weibo rất phối hợp, còn cử mấy chuyên gia đến hỗ trợ chúng ta thực hiện, tổng giám đốc của Weibo đã gọi ba lần để gửi lời xin lỗi chân thành, tôi bảo anh đang bận, Hạ tổng… anh nghĩ bây giờ có cần gọi lại không?”
Hạ Nghiên Đình dựa lưng vào ghế, sắc mặt lạnh lùng: “Không cần.”
Đỗ Sâm vụng trộm quan sát sắc mặt của anh một hồi, không đoán ra tâm trạng của anh lúc này, chỉ có thể cẩn trọng báo cáo: “Tài khoản tiếp thị đã tung mấy bức ảnh kia có tên là “Bot tám chuyện khắp phố phường”, tài khoản tiếp thị này xưa nay bị nhiều người căm ghét đến tận xương tủy, vẫn luôn làm chuyện như vậy, hiện tại đang bị điều tra và thu thập chứng cứ, không rõ vụ việc này là do tài khoản tiếp thị đó gây nên hay là có cư dân mạng gửi bài, mà nếu thật sự có cư dân mạng ác ý gửi bài thì khả năng cao cũng ẩn danh…”
Giọng nói của anh không mang theo cảm xúc nào, cũng không cho người ta tranh cãi: “Điều tra tiếp đi.”
“Được.” Đỗ Sâm nhanh chóng đáp lời, “Vẫn đang điều tra, chúng tôi đã liệt kê ra vài phương hướng, chẳng hạn như người đầu tiên được xếp vào danh sách tình nghi là người dẫn chương trình của Đài truyền hình Kinh Bắc, Triệu Duyệt Lâm. Tôi đã cho người điều tra, nghe nói từ trước đến nay, mối quan hệ giữa người dẫn chương trình này và phu nhân không tốt, trước đây, người này cũng bị tình nghi đã cô lập và chèn ép phu nhân. Nhưng hiện tại, sự nghiệp của phu nhân đang trong thời kỳ thăng tiến, được rất nhiều người chú ý, tốc độ thăng tiến cũng vượt xa tiền bối trong ngành, khó tránh khỏi bị người khác ghen ghét, cũng chưa chắc là Triệu Duyệt Lâm…”
Đôi mắt đen của Hạ Nghiên Đình lạnh thấu xương, nghe Đỗ Sâm báo cáo, anh cũng không nói nhiều.
Anh biết chuyện này không liên quan đến Triệu Duyệt Lâm, từ lâu anh đã biết rõ hiềm khích giữa người phụ nữ này với Thi Họa, cho nên đã sớm điều tra lai lịch của người này.
Chó sủa là chó không cắn.
Triệu Duyệt Lâm chỉ bày vài trò nho nhỏ ở đơn vị.
Báo cáo toàn diện rốt cuộc cũng kết thúc đâu vào đấy, Đỗ Sâm vẫn có cảm giác như đi trên tảng băng mỏng, cho nên cuối cùng còn thận trọng hỏi: “Hạ tổng, về hot search hiện tại, ý của anh thế nào…”
Về chuyện này, Đỗ Sâm thật sự không đoán ra ý của ông chủ.
Video ở vịnh Hương Sơn đúng là do họ sắp xếp để tung ra, nhưng hot search lại không phải do người nào mua, mà là do cư dân mạng nhiệt tình tạo ra.
Lan truyền mấy tiếng đồng hồ, đến giờ ông chủ vẫn không nói rõ là có muốn dập xuống hay không, anh ta cũng không dám tự xử lý.
“Không cần dập.”
Ba chữ thâm thúy, êm tai, kiệm lời như thường lệ.
Đỗ Sâm lập tức hiểu ra: “Được rồi, vậy anh làm việc tiếp đi, tôi sẽ liên hệ với Hứa tổng, ông ấy đã đưa ra phương án giải quyết ổn thỏa, nói là đêm nay sẽ thực hiện, trễ nhất là sáng mai sẽ công bố.”
Thư ký Đỗ lẳng lặng ra khỏi văn phòng.
Lấy điện thoại ra, mở giao diện Weibo, bấm vào hot search, thấy mấy hot search lại nhảy lên.
# Bạn trai thường dân của người đẹp Đài truyền hình Kinh Bắc
# Rolls-Royce Boat Tail
# Bầu không khí lãng mạn, rốt cuộc là ai đang yêu
Bạn, bạn trai thường dân.
Anh là sếp lớn quyền cao chức trọng, được người người kính nể, vậy mà đứng cạnh tên của phu nhân cũng chỉ xứng với bốn chữ “bạn trai thường dân” sao?
Nhưng nghĩ đến câu “Không cần dập” vừa rồi của ông chủ, thư ký Đỗ không biết nên khóc hay nên cười.
Ông chủ mà mình đã đi theo nhiều năm là não yêu đương, chỉ sợ lúc này anh không cảm thấy vui, mà là âm thầm mãn nguyện.
/
Trước khi lên sóng, Thi Họa hơi đói, lại chuẩn bị đi ăn cơm nắm lót dạ.
Bữa trưa bị cắt ngang, kết quả là cô ăn trưa rất ít.
Mới cắn viên cơm nắm cá ngừ hai cái, điện thoại đã rung lên lần nữa.
Có thể là vì hot search hôm nay, cô nhận được rất nhiều cuộc gọi linh tinh, cô đều không bắt máy.
Đúng lúc định bấm tắt theo thói quen, cô phát hiện màn hình xuất hiện mấy chữ “Giao hàng hỏa tốc Phong Thuận”.
Hóa ra là công ty chuyển phát nhanh.
Cô bắt máy, người bên kia là đại diện dịch vụ khách hàng của công ty chuyển phát nhanh, giọng điệu rất nghiêm túc: “Xin hỏi có phải là cô Thi không? Đây là Chuyển phát nhanh Phong Thuận, bưu kiện do tiệm bánh Cự Ký ở vịnh Hương Sơn gửi thay cô bị người nhận từ chối. Cô muốn hoàn về địa chỉ cũ hay thay đổi sang địa chỉ mới?”
Thi Họa không kịp phản ứng, chỉ giật mình: “Từ chối? Địa chỉ của người nhận là gì?”
Sau khi tra cứu một lát, người bên kia đọc địa chỉ: “Đường Hoài Hải, quận Hoàng Phố, thành phố Thượng Hải… Tôi vừa kiểm tra cho cô, Cự Ký nói nguyên nhân là do cô ghi sai tên người nhận, địa chỉ này cũng không phải nhà của người có họ La, mà là điểm tập trung hàng chuyển phát nhanh quốc tế, bây giờ đã bị bỏ lại, không có ai ký nhận.”
Thi Họa hoang mang, không hiểu chuyện gì đã xảy ra.
Sở dĩ cô nghĩ đến chuyện gửi quà cho người bạn qua thư Rodolphus thật ra chỉ là ngẫu nhiên.
Lúc đó cô mua rất nhiều quà, một phần gửi thẳng đến đơn vị, còn gửi một ít cho ba cô bạn cùng phòng thời đại học.
Vừa điền xong đơn chuyển phát nhanh, cô nhìn thấy mấy du khách, là gia đình ba người.
Cô gái nhỏ tầm mười lăm, mười sáu tuổi ôm mấy thùng quà, muốn gửi cho bạn qua mạng.
Ba mẹ cô bé lo lắng, luôn miệng nói cô bé còn nhỏ, không nên tùy tiện kết bạn qua mạng, như vậy mới không bị kẻ xấu lừa gạt, phải chú ý an toàn.
Cô gái nhỏ mếu máo phản bác, nói chị gái qua mạng rất thân thiết với mình, mặc dù chưa từng gặp mặt, nhưng chị ấy đã cổ vũ cô bé rất nhiều trong giai đoạn thi cử gian khổ, là một người bạn rất quan trọng của cô bé.
Nói chuyện một hồi, ba mẹ của cô bé mới bị thuyết phục, đồng ý cho cô bé gửi vài món quà nhỏ.
Vì chuyện này, tự dưng Thi Họa lại nhớ đến La Đạo Phu Tư, vậy là cô chọn mấy hộp quà vặt có mùi vị khác nhau, tự tay viết một tấm bưu thiếp:
[Rodolphus thân mến: Cảm ơn tình bạn quý báu này, chúc cậu khỏe mạnh, mọi chuyện suôn sẻ.]
Sau khi cuộc gọi kết thúc, bàn tay cầm cơm nắm của cô cứng đờ, cô thất thần thật lâu.
Sao lại như vậy?
Cô đã liên lạc suốt ba năm ròng rã, rõ ràng là đó là nơi ở của La Đạo Phu Tư, sao lại biến thành điểm tập trung hàng chuyển phát nhanh quốc tế?
Lẽ nào người bạn qua thư Rodolphus của cô năm đó không phải là người Thượng Hải, mà sống ở nước ngoài lâu năm?
Kinh Cảng Hồi Âm - Vạn Lỵ Tháp
Đánh giá:
Truyện Kinh Cảng Hồi Âm - Vạn Lỵ Tháp
Story
Chương 62
10.0/10 từ 30 lượt.