Kinh Cảng Hồi Âm - Vạn Lỵ Tháp

Chương 39

134@-

Trước khi rời khỏi quán cà phê, Thi Họa nhìn thấy hốc mắt của Lương Sắt Hề ửng đỏ, đôi mắt lá liễu quyến rũ không còn sức hút như trước đó, sắc mặt cũng hơi mệt mỏi.


Thi Họa mấp máy môi, rốt cuộc cũng không thể nói ra lời an ủi nào.


Vị trí của cô không thích hợp, thật sự không biết nên khuyên thế nào.


Cô đi thang máy lên văn phòng, sau đó đi thẳng về bàn làm việc, đầu óc cô rối bời, còn hơi kinh ngạc vì đã thốt ra những lời như vậy trước mặt Lương Sắt Hề.


Nhưng mà… những gì cô nói đều là thật, không phải sao?


Trên phương diện pháp luật, Hạ Nghiên Đình thật sự có một người vợ, dựa trên luân thường đạo lý, anh không thể qua lại với người phụ nữ khác trong thời kỳ hôn nhân.


Huống hồ chi, rõ ràng anh không có hứng thú với Cersei, lúc nhắc đến cô ấy, giọng điệu của anh cũng không chứa đựng cảm xúc gì đặc biệt, giống như họ chưa từng là bạn học.


Cersei ưu tú như vậy, nhất định là xứng đáng có một người bạn đời thật lòng trân trọng và ngưỡng mộ cô ấy, thay vì cứ cố gõ một cánh cửa vĩnh viễn không mở vì cô ấy.


Nhưng dù cho đã suy nghĩ thông suốt, đầu óc của Thi Họa vẫn rối bời.


Mãi đến khi chủ nhiệm Nhâm đến vỗ vai cô, bảo cô lên phòng hội nghị lớn trên tầng hai mươi chín, cô mới đặt toàn bộ tâm tư của mình vào công việc.


Chủ nhiệm Nhâm nói có một cuộc họp, Thi Họa nghĩ cấp trên mở cuộc họp đột xuất, cô không nghĩ nhiều, chỉ đi lên phòng hội nghị.


Lên đến tầng hai mươi chín, cô gặp rất nhiều gương mặt xạ lạ, lúc đó cô mới nhận ra tầng này là nơi thường xuyên diễn ra các chương trình biểu diễn văn hóa và văn nghệ.


Hình như cô chưa từng làm việc hay đi họp trên tầng này, trong lúc cô còn đang chần chừ, chủ nhiệm Nhâm đã gửi hai tin nhắn thoại.


“Tiểu Thi, vừa rồi bận quá, không có thời gian nói rõ chi tiết, tôi sẽ giải thích đại khái với cô, tôi bắt cô tham dự buổi phỏng vấn cho Gala Trung thu năm nay, cô cố gắng phát huy nhé.”


“Gần đây, biểu hiện của cô trong công việc rất tốt, lãnh đạo của đài đều rất lạc quan về cô, trong cuộc họp cấp cao lần trước, nhiều lãnh đạo muốn tập trung bồi dưỡng cô, cơ hội này rất hiếm có, nhưng cô cũng không cần phải quá căng thẳng, cứ làm hết sức mình là được, cô còn trẻ, đường đi còn dài, sau này sẽ có thêm nhiều cơ hội nữa.”


Nghe xong hai tin nhắn thoại này, hàng mi của Thi Họa run rẩy không ngừng, ngay cả nhịp thở cũng tăng tốc.


Thật sự cho cô tham gia phỏng vấn cho vị trí người dẫn chương trình của Gala Trung thu năm nay sao?


Thế này quá đường đột, cô hoàn toàn chưa chuẩn bị tinh thần.


Nhưng ở phương diện này, thái độ của cô rất tích cực, nghĩ lãnh đạo đã cho mình cơ hội, vậy thì thử một chút cũng được. Dù sao cũng chỉ là một buổi phỏng vấn, không phải áp lực lớn, cô cố gắng phát huy là được.


Năm nào cô cũng quan tâm đến Gala Trung thu, đã hiểu khái quát nội dung công việc của người dẫn chương trình, nhưng năm người dẫn chương trình suốt mấy năm qua đều là những tên tuổi lớn dày dạn kinh nghiệm, chưa từng vào tay người mới như cô.


Trước khi vào phòng hội nghị, cô điều chỉnh trạng thái, bình tĩnh bước vào.


Cô vừa mới lộ mặt, bao nhiêu ánh mắt trong phòng hội nghị rộng lớn đồng loạt hướng về phía cô, trong lòng Thi Họa hơi xấu hổ, nhưng trên môi vẫn nở nụ cười lịch sự và dịu dàng, cô gật đầu chào hỏi mấy đồng nghiệp đang nhìn mình.


Cô tìm một góc để ngồi xuống, thận trọng quan sát xung quanh.


Tầm ba mươi người tham gia buổi phỏng vấn, có lẽ còn có vài người không tới, dựa trên cách bố trí chỗ ngồi, cô ước chừng có khoảng bốn mươi đến năm mươi người.


Đa số đều là những gương mặt cô biết, bởi vì họ là những người dẫn chương trình tương đối có thâm niên trên các kênh truyền hình khác nhau. Chỉ là cô thiếu kinh nghiệm, chưa từng làm việc với họ, cho nên đối với cô cũng tương đối xa lạ, họ tụm ba tụm năm nói chuyện, hình như là đều quen biết nhau.



Bên bàn dài có sáu chiếc ghế, ba ghế đã có người ngồi, Thi Họa không nhận ra người nào, chỉ nghĩ họ đều là người tham gia buổi phỏng vấn hôm nay.


Sáu, bảy phút trôi qua, chỗ ngồi lần lượt được lấp đầy, người phỏng vấn đi vào, cửa phòng hội nghị đóng lại, buổi tuyển chọn chính thức bắt đầu.


Thi Họa liếc mắt một cái đã nhận ra người phỏng vấn chính, là Ông Tụng Nghi, cô ấy từng làm đạo diễn Gala Trung thu năm năm liên tiếp, còn là đồng đạo diễn Xuân Vãn, đã giành được rất nhiều giải thưởng, là một đạo diễn vô cùng tài giỏi.


Còn người phỏng vấn ngồi ngoài bìa… là người quen cũ của cô, Triệu Duyệt Lâm.


Hôm nay, Triệu Đài Hoa mặc một chiếc váy lụa dài màu vàng nhạt, thanh lịch và đơn giản hiếm thấy, có lẽ là vì phải đối diện với một ngôi sao lớn như Ông Tụng Nghi, cô ấy cũng không muốn bản thân quá nổi bật.


Đương nhiên cô ấy cũng thấy Thi Họa, nhưng đành phải phớt lờ, sau đó lập tức bắt đầu phỏng vấn.


Khi không gây rắc rối cho ai, trông Triệu Đài Hoa vô cùng bản lĩnh, sở dĩ cô ấy được chủ trì buổi phỏng vấn là vì cô ấy ít kinh nghiệm nhất và trẻ nhất trong số sáu người phỏng vấn.


Cô ấy nói năng rõ ràng, lời ít ý nhiều: “Chào buổi chiều, các đồng nghiệp, các tài liệu đang được phân phát chính là quy trình phỏng vấn cho Gala Trung thu của chúng ta, bây giờ chúng tôi sẽ bắt đầu phỏng vấn bằng cách bốc số ngẫu nhiên, các đồng nghiệp hãy chuẩn bị sẵn sàng để lên sân khấu bất cứ lúc nào.”


Triệu Duyệt Lâm vừa dứt lời, đám đông bên dưới bắt đầu xôn xao, các đồng nghiệp đều rất ngạc nhiên.


“Trời đất ơi, không có thời gian chuẩn bị.”


“Cho nửa tiếng chuẩn bị cũng được, tôi hơi căng thẳng rồi.”


“Quá dã man, đúng là dự án của đạo diễn Ông mà.”


“Tôi chờ xem ai xui xẻo làm người đầu tiên lên sân khấu.”


“Hy vọng tôi là một trong mười người cuối cùng.”


“Tôi vừa đếm xong, nơi này có tổng cộng bốn mươi bốn người, chọn ra năm người đi huấn luyện, cuối cùng chỉ có hai người được lên sân khấu, xác suất như vậy, tôi bỏ cuộc thôi.”


“Tôi cũng bỏ cuộc, ha ha.”


Ai cũng nói bỏ cuộc, nhưng thật ra họ đều ngồi ngay ngắn, đầu óc hoạt động hết công sức.


Đài truyền hình Kinh Bắc có rất nhiều tài năng ẩn giấu, huống hồ chi những người có thể ngồi trong phòng hội nghị lớn này đều là do lãnh đạo của các phòng ban đề cử, làm gì có chuyện bỏ cuộc.


Toàn là người giỏi so tài.


Thi Họa không quen biết ai, cô ngồi trong một góc hẻo lánh tầm thường, lẳng lặng đọc các thông tin mà cô vừa nhận được.


Sau hai, ba phút ngắn ngủi, cô đã hiểu cách sắp xếp người dẫn chương trình cho Gala Trung thu năm nay.


Đầu tiên là có năm người dẫn chương trình của Gala Trung thu các năm trước, trong đó có hai người dẫn chương trình nam đến từ Kênh Trung ngữ Quốc tế, một người dẫn chương trình đến từ Kênh Âm nhạc.


Ba người họ đều là tiền bối của Thi Họa.


Hai vị trí cuối cùng sẽ được giữ lại cho những gương mặt mới.


Hôm nay sẽ có năm người được chọn trong số bốn mươi bốn người tham gia phỏng vấn để bước vào khóa huấn luyện, từ bốn mươi bốn xuống năm, từ năm xuống hai.


Thật ra Thi Họa không hề cảm thấy xa lạ với điều kiện cạnh tranh khốc liệt, dù sao cô cũng đã cạnh tranh với rất nhiều người mới có thể giành suất thực tập tại Đài truyền hình Kinh Bắc, cuối cùng còn được giữ lại ký hợp đồng dài hạn, nói mấy trăm ngàn người mới chọn được một cũng không có gì phô trương.



Nhưng Thi Họa tha thiết hy vọng có thể nắm bắt cơ hội lần này.


Có hai lý do.


Một, tổng đạo diễn và nhà sản xuất chính của Gala Trung thu là Ông Tụng Nghi, một tiền bối mà cô vô cùng kính trọng, có thể tham gia vào dự án của cô Ông là một trải nghiệm rất quý báu với cô.


Hai, không có mấy khi biên tập viên thời sự của Đài truyền hình Kinh Bắc có thể lấn sân làm người dẫn chương trình của một chương trình văn nghệ tối, đó chính là biểu hiện cho thấy lãnh đạo quyết tâm bồi dưỡng một người dẫn chương trình, cơ hội như vậy rất hiếm có.


Cái danh Đài Hoa (*) của Triệu Duyệt Lâm bắt đầu từ sáu năm trước, lúc đó cô ấy lấn sân sang dẫn chương trình Gala Tết Nguyên tiêu, mấy năm gần đây được dẫn chương trình Xuân Vãn mấy lần mới dần dần ổn định.


(*) Nghĩa là người đẹp của đài truyền hình.


Ba phút trôi qua, bốc số bắt đầu.


Từng người dẫn chương trình lần lượt lên sân khấu phỏng vấn, có lẽ là vì những người được gọi lên đầu tiên tương đối căng thẳng, mấy người liên tiếp thể hiện không tốt lắm.


Sau khi rời khỏi sân khấu, người dẫn chương trình du lịch bên cạnh Thi Họa ủ rũ, buồn bực than phiền: “Xui xẻo quá, tôi là người thứ ba, quy trình phỏng vấn này lại quá học thuật, tôi tốt nghiệp nhiều năm như vậy rồi, làm sao có thể nhớ được những chuyện đó chứ?”


Đồng nghiệp nam bên cạnh an ủi cô ấy: “Không sao, không sao, chúng tôi cũng tham gia cho có thôi, chỉ mới có năm người lên phỏng vấn, nghĩ thoáng một chút đi.”


“Ừ, cũng đúng.”


Vì cửa phòng hội nghị lớn đóng chặt, sau khi phỏng vấn xong, không người nào rời đi, chỉ có thể quay lại ghế ngồi, tiếp tục nhìn người khác lên sân khấu.


Phương thức bốc số ngẫu nhiên làm mọi người run rẩy, người ngồi dưới sốt ruột, nóng nảy, tiếng oán trách vang lên càng lúc càng nhiều.


Thi Họa chỉ có thể cố gắng cách ly toàn bộ tạp âm bên tai.


Tập trung luyện tập quy trình phỏng vấn.


Thật lòng mà nói, cô cảm thấy mình may mắn có được một chút lợi thế trong buổi phỏng vấn này.


Tổng cộng có ba phần, bao gồm tự giới thiệu, dẫn đơn, và lựa chọn bạn đồng hành ngẫu nhiên để mô phỏng một màn dẫn chương trình.


Đa số những người có mặt ở đây đều là tiền bối của cô, hẳn là tốt nghiệp đã lâu, lại làm việc trong các chuyên mục khác nhau, có lẽ họ không quen với bộ kỹ năng được rèn luyện liên tục trong trường học.


Cô mới tốt nghiệp năm nay, còn thông thạo kiến thức học thuật, đây có lẽ là lợi thế duy nhất của người mới.


Thi Họa chưa được chọn, mà cô đã luyện tập quy trình phỏng vấn được hai lần.


Cô sẵn sàng lên sân khấu bất cứ lúc nào, nhưng vẫn chưa có ai gọi tên cô.


Thi Họa tập trung vào bản thân, không để ý xung quanh, đương nhiên cũng không để ý đến Triệu Duyệt Lâm đang chủ trì quy trình phỏng vấn.


Tuy trông như đang làm việc bình thường, nhưng thỉnh thoảng, Triệu Duyệt Lâm cũng không khỏi liếc nhìn Thi Họa.


Thi Họa mới hai mươi mốt tuổi mà đã được đề cử làm ứng viên tham gia Gala Trung thu.


Phải biết Gala Trung thu là một trong những sự kiện trọng đại nhất của năm, người mới ít khi được xuất hiện, tốc độ thăng tiến của cô thật sự đã vượt mặt Triệu Đài Hoa trước đây.


Triệu Đài Hoa khó chịu, nhưng trong lòng cũng lạnh lùng chế giễu.



Được rồi, coi như được xem kịch.


Nếu như là dự án khác, có lẽ cô ấy sẽ sợ Thi Họa tìm cách luồn lách qua cửa sau.


Nhưng Gala Trung thu là sân nhà của Ông Tụng Nghi, biệt danh của Ông Tụng Nghi là Diệt Tuyệt Sư Thái (*), đừng nói là đi cửa sau, nếu biểu hiện không đúng ý cô ấy, bị thay người giữa chừng là chuyện có thể xảy ra.


(*) Là một nhân vật trong tiểu thuyết Ỷ Thiên Đồ Long Ký của Kim Dung, nổi tiếng là một nhân vật cố chấp, nặng nề định kiến và quan điểm trắng đen rõ ràng, lại quá lạnh lùng nên đến chết vẫn không chịu hợp tác với Minh Giáo và cũng không chịu nhận lấy sự giúp đỡ của Trương Vô Kỵ, khi đó là giáo chủ của giáo phái này. Trên trang web của Kim Dung, trong các nhân vật đáng ghét nhất trong tất cả các tác phẩm kiếm hiệp của Kim Dung thì Diệt Tuyệt Sư Thái đứng hàng thứ hai.


Thi Họa chỉ đến góp vui thôi, Ông Tụng Nghi mất não mới chọn một người dẫn chương trình hai mươi mốt tuổi.



Trán Thi Họa toát mồ hôi.


Cảm giác không biết khi nào lên sân khấu thật khổ sở, cô vừa lấy điện thoại ra xem gì đó để xoa dịu sự căng thẳng.


Bật WeChat theo thói quen, thấy có rất nhiều tin nhắn mới.


Bắt mắt nhất chính là ảnh đại diện hình ngọn núi tuyết.


Người đàn ông kiệm lời này lại nhắn cho cô ba tin liên tiếp.


[H: Có đau đầu không?]


[H: Từ giờ không được uống rượu nữa]


[H: Dì Lan hỏi tối nay em muốn ăn gì]


Thi Họa cầm chặt điện thoại, hình ảnh đêm qua cô vòng tay qua cổ Hạ Nghiên Đình, tham lam đòi hôn lại xuất hiện trong đầu cô lần nữa ——


Quá xấu hổ.


Nhưng lúc này cô không đỏ mặt.


Cô quá căng thẳng, lòng bàn tay ướt đẫm mồ hôi.


Cô không biết tại sao, nhưng trước đây, mỗi khi gặp chuyện, đa số cô đều tự tiêu hóa một mình, cùng lắm là đợi xong việc mới nói với Tống Thời Tích vài câu, hoặc là kể với mấy chị em trong nhóm ký túc xá.


Đa số thời gian là tiêu hóa một mình, lúc ở bên Hạ Hành cũng vậy.


Nhưng giờ phút này nhìn thấy khung trò chuyện cùng Hạ Nghiên Đình, cô không thể kìm nén được khao khát muốn nói ra.


[Lãnh đạo đột ngột thông báo em sẽ tham gia phỏng vấn cho Gala Trung thu, em đang đợi trong phòng chờ]


[Là bốc số ngẫu nhiên, đúng là hành hạ người ta, chưa bốc đến em]


[Nội dung phỏng vấn được thông báo ngay tại chỗ, mọi người đều không chuẩn bị trước, rất nhiều tiền bối tài giỏi đã thể hiện không tốt lắm]


[Em chưa chuẩn bị chút nào]


[Em căng thẳng quá]



Có phải… có phải cô điên rồi không?


Cô thật sự xem Hạ Nghiên Đình là nơi để trút bầu tâm sự sao?


Anh là chủ tịch của một tập đoàn niêm yết, nắm trong tay dự án kiếm được hàng trăm triệu mỗi phút, làm gì rảnh rỗi nghe một người dẫn chương trình tay mơ như cô lảm nhảm?


Huống hồ chi họ không thân thiết đến vậy.


Nếu như tối hôm qua cô thật sự làm chuyện thất đức sau khi say rượu…


Thật sự hôn anh.


Vậy có khi nào Hạ Nghiên Đình sẽ cảm thấy cô quá trẻ con và bồng bột, chỉ vì hôn anh một cái mà dám liều mạng xem anh là thùng rác cảm xúc?


Cô gái nhỏ vô cùng hối hận, chỉ biết nhìn màn hình chằm chằm, đầu ngón tay trắng trẻo khẽ run rẩy, muốn thu hồi nhưng lại do dự không thôi.


Nếu như anh tình cờ nhìn thấy, chẳng phải cô thu hồi nhiều như vậy sẽ trông rất kỳ quặc sao?


Nếu như anh không nhìn thấy, sau đó lại thấy dòng thông báo thu hồi tin nhắn, hiểu lầm cô gửi gì khác, chẳng phải như vậy càng nực cười hơn sao, có khác nào cô đang cố che giấu điều gì đó đâu.


Trong lúc tâm trí rối bời.


Tin nhắn của người bên kia đột nhiên xuất hiện:


[H: Đứng đầu Khoa Phát sóng bốn năm liên tiếp đã là sự chuẩn bị tốt nhất rồi]


[H: Bà xã cố lên]


Thi Họa ngơ ngác nhìn tin nhắn một hồi…


Đôi mắt đen ngơ ngác cũng trở nên dịu dàng.


Mấy từ “Bà xã cố lên” đơn giản như vậy, chỉ là lời động viên bình thường, nhưng hình như nó tiếp cho cô sức mạnh vô hình.


Có lẽ là vì bản thân anh quá bình tĩnh và điềm đạm, thử thách lớn cũng không thể lay chuyển được.


Dường như cô bị hơi thở của anh lôi cuốn qua màn hình điện thoại, nhịp tim của cô đột ngột chậm lại, mồ hôi trong lòng bàn tay cũng từ từ khô đi.


“Số 36, Thi Họa của Ban Thời sự, mời lên sân khấu.”


Giọng nói trong trẻo của Triệu Duyệt Lâm vang lên, Thi Họa đứng dậy trước mặt mọi người, chậm rãi bước lên sân khấu.


Sắc mặt của cô bình tĩnh, để lộ sự vững vàng vượt xa tuổi tác.


Trạng thái ổn định bất ngờ.


Triệu Duyệt Lâm ngẩn người.


——————–


Tác giả có lời muốn nói:


Sếp Hạ ba trong một: Quan tâm bà xã, thương bà xã, bà xã là số một _(:D∠)_

 

Kinh Cảng Hồi Âm - Vạn Lỵ Tháp
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Kinh Cảng Hồi Âm - Vạn Lỵ Tháp Truyện Kinh Cảng Hồi Âm - Vạn Lỵ Tháp Story Chương 39
10.0/10 từ 30 lượt.
loading...