Kiếm Đạo Độc Thần
Chương 3279: Đánh cược lớn (1)
- Một trăm điểm Kiếm Thành.
Tô Tháp Chủ mặc trang phục màu đen lại nhìn Sở Mộ, bỗng nhiên nói. Bất chợt, nàng đi về phía Chiêu Ý Thạch do Sở Mộ lưu lại kiếm chiêu. Mọi người nhất thời hiểu được, Tô Tháp Chủ này vì nhìn thấy Lâm Mạc không cách nào phá giải được kiếm chiêu của đối phương, trong lòng hiếu kỳ, dự định tự mình thử. Thật ra không ít người đều có suy nghĩ như vậy. Bọn họ chẳng qua vì ngại mặt mũi và không có nắm chắc. Dù sao Lâm Mạc cũng là Kiếm Vương tứ tinh. Gần đây cảnh giới kiếm pháp của hắn lại có tăng lên. Hắn còn không phá giải được, mình lại càng không có nắm chắc.
Tô Tháp Chủ lại là Tháp Chủ một tòa Địa kiếm tháp. Bản thân có cảnh giới kiếm pháp đạt được đến Nhân cảnh cực hạn. Cao hơn Lâm Mạc không ít. Có lẽ, nàng có thể phá giải được.
Lực chú ý của mọi người chủ yếu tập trung ở trên người Tô Tháp Chủ. Rất nhanh, một khắc đồng hồ cũng trôi qua. Bàn tay của Tô Tháp Chủ bị văng ra.
Phá giải thất bại!
- Một trăm điểm.
Tô Tháp Chủ lại nói một lần nữa. Bàn tay lại đặt ở trên Chiêu Ý Thạch, lần thứ hai phá giải.
Ba lần. Liên tiếp ba lần. Tô Tháp Chủ cũng bỏ ra ba trăm điểm Kiếm Thành, lại không thể nào phá giải được kiếm chiêu của Sở Mộ. Lần này, ánh mắt mọi người nhìn về phía Sở Mộ đã hoàn toàn không giống với trước đó.
Có thể trở thành Tháp Chủ Địa kiếm tháp, bản thân phải có cảnh giới kiếm pháp vô cùng cao siêu, kiến thức rộng rãi. Ngay cả nàng cũng không có cách nào phá giải. Vậy trong những người ở đây, sợ rằng chỉ có tháp tôn Thiên kiếm tháp Tào Kiến Tranh mới có thể phá giải được.
Tào Kiến Tranh nhưng không có ý tứ phá giải. Hắn là tháp tôn của Thiên kiếm tháp. Sở Mộ chẳng qua chỉ là một Kiếm Vương mới tiến vào mà thôi. Nếu như hắn phá giải không được, sẽ tôn đối phương lên, đồng thời, bản thân mình cũng sẽ rất mất mặt. Mạo hiểm như vậy, hắn không muốn làm. Từ trên một điểm này, cũng có thể thấy được, Tào Kiến Tranh là một người rất yêu quý danh dự, không thuần túy bằng Tô Tháp Chủ.
Trong nháy mắt, Sở Mộ đã thu được tám trăm điểm Kiếm Thành. Tâm trạng hắn cao hứng không thôi.
Lâm Mạc vẫn đứng ở một bên, sắc mặt thâm trầm nhìn, không nói được một lời.
Rất nhanh, phần lớn mọi người sáng chế ra kiếm chiêu, truyền vào bên trong Chiêu Ý Thạch, chờ đợi người khác đi phá giải. Sở Mộ tất nhiên cũng ra tay. Một lần một trăm điểm Kiếm Thành.
Liên tục phá giải năm chiêu. Sở Mộ có được năm trăm điểm Kiếm Thành. Thu hoạch đạt tới hơn một nghìn ba trăm điểm. Hắn không chỉ có bù lại tiêu hao trước đó, còn vượt qua một ít. Năm trăm điểm cũng đã trả lại cho Thượng Chí Chân.
Lần này, ánh mắt mọi người nhìn về phía Sở Mộ lại thay đổi. Ở trong lòng của bọn họ, trình độ của Kiếm Vương mới tiến vào này đã bay thẳng một đường lên. Hắn thật sự chỉ là một Kiếm Vương nhất tinh sao?
Tất cả Chiêu Ý Thạch biến hóa, mọi người cũng có không cách nào nhìn thấy, chỉ cảm thấy càng cao thâm khó lường hơn.
Rất nhanh, Sở Mộ kiếm được số điểm đạt tới hơn một ngàn năm trăm điểm.
- Sở Mộ, có dám lại đánh cược một hồi hay không?
Lâm Mạc chợt mở miệng, nhìn chằm chằm vào Sở Mộ, lạnh lùng nói.
Sở Mộ trực tiếp đáp lại.
- Ta tự nghĩ ra một chiêu kiếm chiêu. Ngươi tới phá giải. Tiền đặt cược là một nghìn điểm Kiếm Thành.
Lâm Mạc nói.
- Được.
Sở Mộ không chút do dự nào. Lại nói tiếp, thật ra Lâm Mạc chiếm tiện nghi. Dù sao đến bây giờ, đã sắp qua một canh giờ. Trong khoảng thời gian này, Lâm Mạc khẳng định vẫn đang suy ngẫm sáng tạo kiếm chiêu như thế nào. Bây giờ hắn nói ra, còn có thể có thời gian một khắc đồng hồ để sáng tạo ra kiếm chiêu. Cộng lại đã vượt quá một canh giờ. Ưu thế không nhỏ.
Đây cũng là chuyện không có biện pháp nào. Chỉ có điều dựa theo bọn họ trước kia, dù sao chỉ là vui đùa một chút, không tính là gì cả. Bọn họ cũng không có cái gì để phản đối. Hơn nữa Sở Mộ, đương sự này còn chưa từng tỏ thái độ.
Sau một khắc đồng hồ, Lâm Mạc mang theo ý cười đầy tự tin, truyền chiêu thức tự mình sáng tạo ra vào bên trong Chiêu Ý Thạch.
- Xin mời.
Thời gian chuẩn bị hơn một canh giờ, khiến cho Lâm Mạc tràn đầy tự tin:
Sở Mộ gật đầu, xuất hiện ở bên cạnh Chiêu Ý Thạch. Nhất thời hắn thu hút ánh mắt của mọi người. Bàn tay hắn đặt ở trên Chiêu Ý Thạch. Ý thức nhất thời được đưa vào trong đó, ngưng tụ ra thành một nhân ảnh. Hắn liền nhìn thấy được bóng người Lâm Mạc cầm kiếm đánh tới.
Một kiếm này giống như băng hà rơi xuống.
Những tiếng ầm ầm vang vọng, kinh thiên động địa. Hơi lạnh kinh người cũng theo đó tràn ngập tám phương. Loại hơi lạnh này dĩ nhiên không phải là hơi lạnh thật sự, mà là một cảm giác thuộc về phương diện ý thức do kiếm chiêu mang đến.
Sở Mộ không chút sứt mẻ, hai tròng mắt có chút tinh quang lóe ra. Bất chợt, ngay thời điểm kiếm của Lâm Mạc chém xuống, trong chớp mắt hắn xuất kiếm. Một điểm hàn quang hiện ra. Bỗng nhiên, kiếm Lâm Mạc chém xuống dừng lại. Hơi lạnh kinh người đã lập tức tiêu tan. Hiện tượng kỳ lạ giống như băng hà thế kỷ rơi xuống đã bị phá thành mảnh nhỏ.
Điều này đại biểu cho kiếm chiêu của Lâm Mạc đã bị Sở Mộ phá giải.
Bàn tay Sở Mộ tự nhiên giơ lên. Tất cả mọi người hiểu rõ, hắn đã phá giải được kiếm chiêu của Lâm Mạc. Toàn bộ quá trình còn chưa tới sáu mươi hơi thở. Điều này, thật ra còn là kết quả do Sở Mộ đã thu liễm.
Lấy cảnh giới kiếm pháp Thiên cảnh của hắn, muốn phá giải kiếm chiêu do Lâm Mạc tự mình suy nghĩ ra, trong vòng ba hơi thở, hắn có thể làm được.
- Một nghìn điểm.
Sau khi phá giải xong kiếm chiêu, Sở Mộ nhìn về phía Lâm Mạc, không nhanh không chậm nói.
Lâm Mạc lại thét to. Hắn không thể nào tin tưởng được, cũng không có cách nào tiếp nhận được kết quả như vậy.
- Ngươi dự định không thực hiện lời giao ước sao?
Sở Mộ nói. Sắc mặt mọi người cũng có chút không tốt.
Một nghìn điểm Kiếm Thành, không ít. Nhưng nếu đã nói ra, còn tự mình chủ động nói ra, nếu như không thực hiện lời giao ước, sẽ bị mọi người coi thường.
- Cho ngươi.
Lâm Mạc gần như cắn răng nghiến lợi chuyển một nghìn điểm Kiếm Thành cho Sở Mộ. Sắc mặt hắn thâm trầm, lửa giận công tâm. Không cam lòng. Hắn vô cùng không cam lòng:
- Sở Mộ, ngươi có dám chơi lớn với ta một lần hay không?
- Ngươi nói đi.
Lại thu hoạch được một nghìn điểm Kiếm Thành, Sở Mộ không thèm để ý chút nào tới ánh mắt giống như muốn ăn thịt người của đối phương.
- Lâm Mạc, một vừa hai phải thôi.
Kiếm Đạo Độc Thần
Tô Tháp Chủ mặc trang phục màu đen lại nhìn Sở Mộ, bỗng nhiên nói. Bất chợt, nàng đi về phía Chiêu Ý Thạch do Sở Mộ lưu lại kiếm chiêu. Mọi người nhất thời hiểu được, Tô Tháp Chủ này vì nhìn thấy Lâm Mạc không cách nào phá giải được kiếm chiêu của đối phương, trong lòng hiếu kỳ, dự định tự mình thử. Thật ra không ít người đều có suy nghĩ như vậy. Bọn họ chẳng qua vì ngại mặt mũi và không có nắm chắc. Dù sao Lâm Mạc cũng là Kiếm Vương tứ tinh. Gần đây cảnh giới kiếm pháp của hắn lại có tăng lên. Hắn còn không phá giải được, mình lại càng không có nắm chắc.
Tô Tháp Chủ lại là Tháp Chủ một tòa Địa kiếm tháp. Bản thân có cảnh giới kiếm pháp đạt được đến Nhân cảnh cực hạn. Cao hơn Lâm Mạc không ít. Có lẽ, nàng có thể phá giải được.
Lực chú ý của mọi người chủ yếu tập trung ở trên người Tô Tháp Chủ. Rất nhanh, một khắc đồng hồ cũng trôi qua. Bàn tay của Tô Tháp Chủ bị văng ra.
Phá giải thất bại!
- Một trăm điểm.
Tô Tháp Chủ lại nói một lần nữa. Bàn tay lại đặt ở trên Chiêu Ý Thạch, lần thứ hai phá giải.
Ba lần. Liên tiếp ba lần. Tô Tháp Chủ cũng bỏ ra ba trăm điểm Kiếm Thành, lại không thể nào phá giải được kiếm chiêu của Sở Mộ. Lần này, ánh mắt mọi người nhìn về phía Sở Mộ đã hoàn toàn không giống với trước đó.
Có thể trở thành Tháp Chủ Địa kiếm tháp, bản thân phải có cảnh giới kiếm pháp vô cùng cao siêu, kiến thức rộng rãi. Ngay cả nàng cũng không có cách nào phá giải. Vậy trong những người ở đây, sợ rằng chỉ có tháp tôn Thiên kiếm tháp Tào Kiến Tranh mới có thể phá giải được.
Tào Kiến Tranh nhưng không có ý tứ phá giải. Hắn là tháp tôn của Thiên kiếm tháp. Sở Mộ chẳng qua chỉ là một Kiếm Vương mới tiến vào mà thôi. Nếu như hắn phá giải không được, sẽ tôn đối phương lên, đồng thời, bản thân mình cũng sẽ rất mất mặt. Mạo hiểm như vậy, hắn không muốn làm. Từ trên một điểm này, cũng có thể thấy được, Tào Kiến Tranh là một người rất yêu quý danh dự, không thuần túy bằng Tô Tháp Chủ.
Trong nháy mắt, Sở Mộ đã thu được tám trăm điểm Kiếm Thành. Tâm trạng hắn cao hứng không thôi.
Lâm Mạc vẫn đứng ở một bên, sắc mặt thâm trầm nhìn, không nói được một lời.
Rất nhanh, phần lớn mọi người sáng chế ra kiếm chiêu, truyền vào bên trong Chiêu Ý Thạch, chờ đợi người khác đi phá giải. Sở Mộ tất nhiên cũng ra tay. Một lần một trăm điểm Kiếm Thành.
Liên tục phá giải năm chiêu. Sở Mộ có được năm trăm điểm Kiếm Thành. Thu hoạch đạt tới hơn một nghìn ba trăm điểm. Hắn không chỉ có bù lại tiêu hao trước đó, còn vượt qua một ít. Năm trăm điểm cũng đã trả lại cho Thượng Chí Chân.
Lần này, ánh mắt mọi người nhìn về phía Sở Mộ lại thay đổi. Ở trong lòng của bọn họ, trình độ của Kiếm Vương mới tiến vào này đã bay thẳng một đường lên. Hắn thật sự chỉ là một Kiếm Vương nhất tinh sao?
Tất cả Chiêu Ý Thạch biến hóa, mọi người cũng có không cách nào nhìn thấy, chỉ cảm thấy càng cao thâm khó lường hơn.
Rất nhanh, Sở Mộ kiếm được số điểm đạt tới hơn một ngàn năm trăm điểm.
- Sở Mộ, có dám lại đánh cược một hồi hay không?
Lâm Mạc chợt mở miệng, nhìn chằm chằm vào Sở Mộ, lạnh lùng nói.
Sở Mộ trực tiếp đáp lại.
- Ta tự nghĩ ra một chiêu kiếm chiêu. Ngươi tới phá giải. Tiền đặt cược là một nghìn điểm Kiếm Thành.
Lâm Mạc nói.
- Được.
Sở Mộ không chút do dự nào. Lại nói tiếp, thật ra Lâm Mạc chiếm tiện nghi. Dù sao đến bây giờ, đã sắp qua một canh giờ. Trong khoảng thời gian này, Lâm Mạc khẳng định vẫn đang suy ngẫm sáng tạo kiếm chiêu như thế nào. Bây giờ hắn nói ra, còn có thể có thời gian một khắc đồng hồ để sáng tạo ra kiếm chiêu. Cộng lại đã vượt quá một canh giờ. Ưu thế không nhỏ.
Đây cũng là chuyện không có biện pháp nào. Chỉ có điều dựa theo bọn họ trước kia, dù sao chỉ là vui đùa một chút, không tính là gì cả. Bọn họ cũng không có cái gì để phản đối. Hơn nữa Sở Mộ, đương sự này còn chưa từng tỏ thái độ.
Sau một khắc đồng hồ, Lâm Mạc mang theo ý cười đầy tự tin, truyền chiêu thức tự mình sáng tạo ra vào bên trong Chiêu Ý Thạch.
- Xin mời.
Thời gian chuẩn bị hơn một canh giờ, khiến cho Lâm Mạc tràn đầy tự tin:
Sở Mộ gật đầu, xuất hiện ở bên cạnh Chiêu Ý Thạch. Nhất thời hắn thu hút ánh mắt của mọi người. Bàn tay hắn đặt ở trên Chiêu Ý Thạch. Ý thức nhất thời được đưa vào trong đó, ngưng tụ ra thành một nhân ảnh. Hắn liền nhìn thấy được bóng người Lâm Mạc cầm kiếm đánh tới.
Một kiếm này giống như băng hà rơi xuống.
Những tiếng ầm ầm vang vọng, kinh thiên động địa. Hơi lạnh kinh người cũng theo đó tràn ngập tám phương. Loại hơi lạnh này dĩ nhiên không phải là hơi lạnh thật sự, mà là một cảm giác thuộc về phương diện ý thức do kiếm chiêu mang đến.
Sở Mộ không chút sứt mẻ, hai tròng mắt có chút tinh quang lóe ra. Bất chợt, ngay thời điểm kiếm của Lâm Mạc chém xuống, trong chớp mắt hắn xuất kiếm. Một điểm hàn quang hiện ra. Bỗng nhiên, kiếm Lâm Mạc chém xuống dừng lại. Hơi lạnh kinh người đã lập tức tiêu tan. Hiện tượng kỳ lạ giống như băng hà thế kỷ rơi xuống đã bị phá thành mảnh nhỏ.
Điều này đại biểu cho kiếm chiêu của Lâm Mạc đã bị Sở Mộ phá giải.
Bàn tay Sở Mộ tự nhiên giơ lên. Tất cả mọi người hiểu rõ, hắn đã phá giải được kiếm chiêu của Lâm Mạc. Toàn bộ quá trình còn chưa tới sáu mươi hơi thở. Điều này, thật ra còn là kết quả do Sở Mộ đã thu liễm.
Lấy cảnh giới kiếm pháp Thiên cảnh của hắn, muốn phá giải kiếm chiêu do Lâm Mạc tự mình suy nghĩ ra, trong vòng ba hơi thở, hắn có thể làm được.
- Một nghìn điểm.
Sau khi phá giải xong kiếm chiêu, Sở Mộ nhìn về phía Lâm Mạc, không nhanh không chậm nói.
Lâm Mạc lại thét to. Hắn không thể nào tin tưởng được, cũng không có cách nào tiếp nhận được kết quả như vậy.
- Ngươi dự định không thực hiện lời giao ước sao?
Sở Mộ nói. Sắc mặt mọi người cũng có chút không tốt.
Một nghìn điểm Kiếm Thành, không ít. Nhưng nếu đã nói ra, còn tự mình chủ động nói ra, nếu như không thực hiện lời giao ước, sẽ bị mọi người coi thường.
- Cho ngươi.
Lâm Mạc gần như cắn răng nghiến lợi chuyển một nghìn điểm Kiếm Thành cho Sở Mộ. Sắc mặt hắn thâm trầm, lửa giận công tâm. Không cam lòng. Hắn vô cùng không cam lòng:
- Sở Mộ, ngươi có dám chơi lớn với ta một lần hay không?
- Ngươi nói đi.
Lại thu hoạch được một nghìn điểm Kiếm Thành, Sở Mộ không thèm để ý chút nào tới ánh mắt giống như muốn ăn thịt người của đối phương.
- Lâm Mạc, một vừa hai phải thôi.
Kiếm Đạo Độc Thần
Đánh giá:
Truyện Kiếm Đạo Độc Thần
Story
Chương 3279: Đánh cược lớn (1)
10.0/10 từ 35 lượt.